Xuyên Thành Thiếu Nữ Bệnh Kiều Ngọt Hệ Hàng Ngày - Chương 10


Biên tập: Cải

Ngón tay Khương Yên run rẩy, nhận lấy, giọng khàn khàn "Cảm ơn"

Vừa muốn khóc, rõ ràng cô cũng không phải là người cảm tính.

Hoắc Đình Diễm nhìn đôi mắt đo đỏ của cô, mất tự nhiên dời mắt "Đi thôi"

Khương Yên ừ một tiếng, đè nén nước mắt đang trực trào, cầm lấy túi chườm áp lên hai mắt mình. Sau đó, cả một đoạn đường, ba người đều tương đối trầm mặc.

...

Sau khi mua xong đặc sản, Khương Yên cũng hiểu đã đến lúc nói tạm biệt, cô không chờ hai người mở lời liền tự động nói trước.

"Anh Giang, em còn có việc, không thể đi cùng hai người nữa rồi" Cô quơ quơ đồ vật trong tay, nước mắt nhìn về phía chàng trai đang đứng đút tay túi quần bên kia, cười vẫy vẫy tay "Hoắc Đình Diễm, hẹn gặp lại tại trường học"

Nói xong, cũng không đợi Hoắc Đình Diễm trả lời, Khương Yên xoay người liền chạy.

Giang Bạch nhìn bóng dáng của cô, nhìn Hoắc Đình Diễm nói "Bạn học này của em, rất thú vị"

Hoắc Đình Diễm dõi theo bóng dáng đơn bạc của cô, Khương Yên thật gầy, vẫn là chiếc đuôi ngựa nhìn thấy hồi sáng nhưng hiện tại đã có chút rối loạn. Cô chạy rất nhanh, đuôi ngựa bay bay, giống như ánh mặt trời vậy, làm người chói mắt.

Nhìn một lúc, Hoắc Đình Diễm thu hồi ánh mắt "Đi thôi, về khách sạn"

Hai người xoay người, đi hướng ngược lại.

....

Khương Yên xách theo túi đặc sản vừa mua được, lại đi đến cửa hàng bán hoa mua hai bó hoa, sau đó mới đến mộ viên thành phố S

Cô muốn trước khi rời đi đến thăm ba mẹ một chút, về sau phỏng chừng không có nhiều cơ hội trở lại đây.

Khương Yên ngồi ở mộ viên một khoảng thời gian, cùng ba mẹ tâm sự thật lâu mới rời đi. Cô mua vé máy bay vào buổi tối trở về, thời điểm về đến nhà, căn nhà vẫn như cũ đen nhánh một mảng, không một bóng người.

Khương Yên bôn ba cả ngày, cả người cũng đã đến cực hạn, không có nhiều thời gian nghĩ ngợi này nọ, nằm xuống rất nhanh liền ngủ say.

Cả một ngày mệt mỏi, cuối cùng cũng đã qua.

....

Buổi sáng ngày hôm sau, nắng sớm mờ mờ.

Khương Yên ngủ đến giữa trưa mới tỉnh lại, việc đầu tiên làm chính là đi đến tiệm cắt tóc, đem một đầu tóc dài cùng bộ tóc máy nặng đến có thể đè chết người kia cắt đi.

Nếu muốn thay đổi, vậy thì phải thay đổi triệt triệt, để để.

Cô bảo nhà tạo mẫu làm cho mình một kiểu tóc thanh xuân một chút, tóc ngắn ngang vai, hơi uống ở phần đuôi, tóc mái cũng làm cho mỏng hơn. Tổng thể nhìn qua tươi trẻ lại có chút tinh nghịch.

Sau khi làm xong, Khương Yên nhìn chính mình trong gương, lộ ra một nụ cười nhợt nhạt.

Khương Yên chân chính, rốt cuộc cũng đến.

Từ tiệm cắt tóc đi ra, Khương Yên còn đi dạo phố, mua thêm không ít quần áo. Nguyên chủ tương đối xa xỉ, đồ mua đa số là hàng hiệu, nhưng trên thực tế có rất nhiều kiểu dáng đều không phù hợp với tuổi tác của cô. Khương Yên đem những bộ quần áo không thích hợp kia đều đóng gói, đặt ở trong ngăn tủ làm kỉ niệm.



Sau khi làm xong hết thảy, Khương Yên rốt cuộc cũng cảm thấy thoải mái.

Cô nhìn chằm chằm đồ vật của nguyên chủ, trong lòng mặc niệm.

Nếu cô không muốn ở lại thế giới này, được, cô hãy đi tìm thế giới mà mình thích đi, mà tôi đây, sẽ thay cô, sống thật tốt cuộc đời này, làm những người khiến cô chịu ủy khuất, những người khinh thường cô, phải nhìn cô bằng ánh mắt khác.

Khương Yên tôi nhất định sẽ nỗ lực đối mặt với cuộc sống mới.

.....

Buổi chiều, Khương Yên thu thập đồ vật, chuẩn bị đi đến trường học. Trường của bọn họ chủ nhật có tiết tự học buổi tối, những học sinh có tình huống đặc thù có thể không tới.

Kết quả, cô không nghĩ tới, chính mình vừa mới đổi kiểu tóc, đến trường học liền không có ai nhận ra.

Bên cạnh Nhất trung có một khu nhà cao trung, đó là nơi của những người có thành tích học tập tương đối kém, đa số học sinh đều là mấy tên côn đồ. Đương nhiên, cũng có học sinh tốt, bất quá rất nhiều học sinh Nhất trung đều khinh thường học sinh ở nơi đó. Khương Yên còn may, thành tích của cô không tốt nhưng trong nhà có tiền, vẫn có thể tiến vào được Nhất trung.

Hơn nữa, hai người bạn duy nhất của cô, chính là học sinh của tòa bên cạnh.


Khương Yên không có mặc đồng phục, trực tiếp mặc quần jean cùng áo dệt kim đi đến trong ngõ nhỏ. Cô là từ bên cạnh vòng một vòng mới đến cửa chính, bởi vì bên kia có một trạm xe buýt có thể trực tiếp về đến nhà, buổi chiều tàu điện ngầm người đông, cô không muốn chịu cảnh chen chúc.

Kết quả vừa mới ra đến đầu ngõ liền bị hai ba tiểu "lưu manh" theo dõi.

"Anh Thần, bên kia có cô gái nhỏ lớn lên không tồi"

Dịch Hướng Thần đang chơi trò chơi, nghe thấy vậy liền "a" một tiếng "Không tồi cũng đừng đến quấy rầy ông đây, trừ phi dung mạo lớn lên giống thần tiên tỷ tỷ, nếu không thì ông đây liền đánh chết mấy người"

Tiểu đệ bên cạnh nhíu mày, quay đầu nhìn Khương Yên càng ngày càng tiến gần đến chỗ bọn họ, nói "Là tiên nữ, lớn lên cùng tiên nữ giống nhau!"

Nghe vậy, Dịch Hướng Thần "xuy" một tiếng, vừa lúc đánh xong một trận, đem điện thoại ném người bên cạnh, ngước mắt nhìn Khương Yên đang tiến gần đến chỗ bọn họ. Anh nhìn nhìn, huýt sáo một cái

"Nha, em gái lớn lên không tồi"

Đây là sự thật, dáng người em gái nhỏ rất tốt, quần jean tôn lên đôi chân dài của cô. Vốn dĩ dung mạo của Khương Yên không tồi, đi cắt lại tóc cùng thay đổi quần áo, bộ dáng thực sự là xinh đẹp lên không ít.

Cô cứng người, nhìn về phía nam sinh mặc áo sơ mi đen, bộ dáng cà lơ cà phất trước mặt.

Dịch Hướng Thần nhìn cô không những không chạy, hơn nữa còn tiếp tục tiến về phía anh, kinh ngạc nhướng mày "Em gái nhỏ còn không sợ a, thú vị"

Nháy mắt, Khương Yên liền đứng ở trước mặt anh ta, nhướng mày, nhìn về phía Dịch Hướng Thần, trực tiếp đặt tay lên vai anh ta, hỏi "Tới, nhìn xem cô nãi nãi là ai, hảo hảo tới nói chuyện một chút"

Dịch Hướng Thần "..."

Anh kinh ngạc nhìn về phía cô gái trước mắt, chửi bậy một tiếng "Khương Yên? Cô con mẹ nó là Khương Yên?"

Nói lên mối quan hệ sâu xa giữa Khương Yên cùng Dịch Hướng Thần, khả năng phải lội ngược dòng về thời bọn họ còn đi học nhà trẻ.

Hai người tuổi xấp xỉ nhau lại học cùng một cái nhà trẻ. Khương Yên khi còn nhỏ rất đáng yêu, nhìn nhu nhu nhược nhược nhưng đánh nhau rất ác. Bọn nhỏ ở nhà trẻ thỉnh thoảng sẽ vì một số chuyện lông gà vỏ tỏi mà cãi nhau, lúc ấy Khương Yên cùng Dịch Hướng Thần lần lượt là người cầm đầu bé gái và bé trai, tiểu bá vương.

Ban đầu hai người bọn họ như nước với lửa, ai cũng nhìn người còn lại không vừa mắt, nhưng cố tình từ nhà trẻ đến tiểu học, bọn họ vẫn luôn học cùng trường, cùng lớp, dần dần liền trở thành bạn.

Có một năm vào ngày mùng một, Dịch Hướng Thần cùng người khác đánh nhau, Khương Yên đến hỗ trợ, cứu anh ta một phen, từ lúc đó quan hệ giữa hai người liền thân thiết hơn. Dịch Hướng Thần đối với Khương Yên nhìn bằng con mắt khác, sau lại hỗn hỗn, bối phận của hai người liền loạn lên.

Đến nỗi cô nãi nãi gì đấy, là một lần chơi thua, anh kêu Khương Yên là cô nãi nãi. Khương Yên thực ra cũng không để ý lắm nhưng thời điểm trêu chọc thỉnh thoảng sẽ lấy ra.


Chỉ là đến khi lên sơ tam, cô thích Hướng An Lan, liều mạng muốn vào Nhất trung, vứt bỏ Dịch Dướng Thần, quan hệ hai người bọn họ liền trở lên căng thẳng. Dịch Hướng Thần cũng dần dần không để ý đến cô nữa, thời gian hai người chơi chung cũng càng ngày càng ít, vấn đề trong nhà Khương Yên cũng càng ngày càng lớn. Cô cũng không còn giống như trước, hoạt bát hơn nữa ở trường còn bị bạn học xa lánh, tâm lý cũng dần xuất hiện vấn đề.

Vô luận là Dịch Hướng Thần kêu cô đi chơi thế nào đi nữa, Khương Yên đều từ chối khiến cho Dịch Hướng Thần mắng cô rất nhiều lần, mắng cô là đồ không có lương tâm, vì một thằng đàn ông mà bạn bè cũng không cần.

Lần ồn ào lớn nhất là khoảng hai tháng trước, Khương Yên kỳ thật đã không còn nhớ rõ là bởi chuyện gì, tóm lại là có liên quan đến Hướng An Lan, từ lần đó cô cùng Dịch Hướng Thần không có gặp mặt qua, cho đến hiện tại...

Thật ra đối với nguyên chủ mà nói, Dịch Hướng Thần có một ví trí rất quan trọng, là người một người bạn tốt, chỉ cần cô ấy gặp khó khăn, Dịch Hướng Thần nhất định sẽ là người đầu tiên xuất hiện. Anh đối với Khương Yên rất tốt nhưng chỉ có việc của Hướng An Lan là cực kỳ phản đối.

Anh từng nói qua, không nhìn nổi cảnh Khương Yên vứt bỏ thể diện theo đuổi Hướng An Lan, Khương Yên bản thân rất tốt, không cần vì một thằng con trai mà xem thường chính mình.

....

Chỉ là Khương Yên rất ngốc, giống như nhập ma vậy, không nghe lời khuyên của bất kỳ ai. Thậm chí còn vì Hướng An Lan mà vứt bỏ bạn bè.

Nhưng hiện tại không còn như vậy nữa, cô đã tới, cô sẽ tận lực đem bạn bè mà cô ấy quý trọng, toàn bộ tìm trở về.

...

Dịch Hướng Thần khó tin nhìn Khương Yên ở trước mặt, mắng hai câu thô tục, duỗi tay kéo kéo tóc cô, hỏi "Cậu như thế nào lại cắt tóc?"

Khương Yên còn chưa kịp trả lời, Dịch Hướng Thần liền cười lạnh "Có phải lần này là do tên Hướng An Lan kia thích nữ sinh tóc ngắn?"

Lần trước Khương Yên nuôi tóc dài chính là bởi vì Hướng An Lan ở một buổi phỏng vấn có nói cảm thấy con gái nuôi tóc dài rất đẹp.

Khương Yên nghe, hoàn toàn cảm nhận được sự chán ghét của Dịch Hướng Thần dành cho Hướng An Lan có bao nhiêu lớn. Cô hừ một tiếng, ôm tay hỏi "Như thế nào, đối với kiểu tóc của cô nãi nãi có ý kiến?"

Dịch Hướng Thần liếc mắt nhìn cô, ngồi xuống đất "Tìm tôi có chuyện gì?"

Khương Yên hơi cúi đầu, nhìn chàng trai trước mắt, trầm mặc một lúc liền cười.

"Cậu cười cái gì?"

"Thực xin lỗi"


"Cái gì?" Dịch Hướng Thần kinh ngạc nhìn cô "Cậu vừa mới nói cái gì?"

Khương Yên nhướng mày, ngồi xổm xuống trước mặt anh "Nghe không rõ?"

"Không phải" Dịch Hướng Thần hồ nghi nhìn chằm chằm cô "Đột nhiên sao lại xin lỗi tôi?"

"Tớ đã nghĩ thông rồi" Khương Yên mỉm cười nói "Tớ về sau sẽ không thích Hướng An Lan nữa, cho nên tớ liền thay đổi chút, kiểu tóc hiện tại có đẹp không?"

Cô đổi đề tài thực mau làm Dịch Hướng Thần không có biện pháp phản ứng kịp. Một hồi sau, anh rốt cuộc cũng hiểu được ý tứ của Khương Yên. Trầm mặc hai giây, Dịch Hướng Thần nghiêm túc đánh giá người trước mặt, đúng là có chút biến hóa nhưng Dịch Hướng Thần vẫn là không tin cô có thể thực sự không thích Hướng An Lan nữa.

"Cậu xác định?"

"Đương nhiên" Khương Yên gật đầu "Tôi giống như sẽ lừa người sao?"

Nghe vậy, Dịch Hướng Thần không khách khí vạch trần cô "Cậu vì Hướng An Lan lừa tôi bao nhiêu lần, chính mình tự đếm một chút đi!"

Khương Yên "...."


Cô duỗi tay, chụp lên đầu Dịch Hướng Thần, tức hộc máu nói "Câm miệng"

Dịch Hướng Thần ủy khuất.

Khương Yên nhìn anh, nhẹ giọng nói "Tớ nghiêm túc, về sau thực sự sẽ không thích Hướng An Lan nữa, cũng sẽ không điên cuồng như vậy nữa" Cô thuận thế ngồi xuống bên cạnh Dịch Hướng Thần, ngửa đầu nhìn trời xanh mây trắng, cảm khái "Tớ cảm thấy việc theo đuổi một người rất không thú vị, cuộc sống tốt đẹp như vậy, vì sao cứ phải phí hoài vào việc theo đuổi chứ, đúng không?"

Sau khi nghe xong, Dịch Hướng Thần khó có khi yên lặng, không phản bác lời cô.

Hai người trầm mặc thật lâu, sau đó Dịch Hướng Thần hung tợn trừng mắt nhìn cô nói "Cậu nếu lại lừa tôi, cậu liền chắc chắn mất đi người bạn này"

Nghe vậy, Khương Yên cười cười "Một lời đã định"

Hai người cứ như vậy quỷ dị liền làm hòa. Khương Yên cũng không lưu lại quá lâu, cô còn phải đi học tiết tự học buổi tối. Hôm nay đi ngõ nhỏ chẳng qua là bởi vì biết Dịch Hướng Thần mỗi ngày giữa trưa đều sẽ đi đến đây.

Dịch Hướng Thần nhìn bóng dáng của cô, trầm mặc một hồi, đàn em bên cạnh lại gần, tò mò hỏi "Anh Thần, kia thật là chị Yên a"

Dịch Hướng Thần duỗi tay, đập đầu người nọ "Nếu không thì còn có thể là ai"

"Oa, chị Yên trở nên xinh đẹp rất nhiều"

Dịch Hướng Thần hừ lạnh một tiếng "Cậu ấy vẫn luôn xinh đẹp, chính là thích tự làm hư chính mình"

Đàn em bên cạnh "...."

Lời này, sao lại nghe nồng đậm oán khí như vậy?

"Đi thôi"

"Anh Thần, anh không chơi tiếp sao?"

"...."

Thanh âm nói truyện của hai người truyền đi rất xa, hẻm nhỏ vẫn luôn rất náo nhiệt. Khương Yên cùng Dịch Hướng Thần đi ngược hướng nhau về trường của mình nhưng quan hệ giữa họ lại gần thêm một bước.

....

Khương Yên không nghĩ tới, bản thân chỉ là đổi kiểu tóc mà thôi, không chỉ làm Dịch Hướng Thần kinh ngạc, mà còn khiến không ít bạn học chấn kinh.

Thời điểm cô đến tiết tự học buổi tối, các bạn học cùng lớp trợn mắt há mồm nhìn nữ sinh mới xuất hiện.

Người này... là ai?

Bọn họ căn bản không quen biết.

Một hồi lâu sau, Nguyễn Nghiên Nghiên cuối cùng cũng nhận ra, nghi hoặc hỏi "Khương Yên?"

"Ừ?" Khương Yên ngước mắt, nhìn qua.

Nháy mắt, bạn học trong lớp nhìn chằm chằm cô, đây là Khương Yên??? Bọn họ bắt đầu hoài nghi mắt mình, Khương Yên không phải vẫn luôn không lộ mặt, luôn để tóc dài che mất nửa khuôn mặt, tử khí âm trầm, cả người đặc biệt ủ rũ hay sao? Vì cái gì hiện tại lại biến thành tiểu tiên nữ xinh đẹp, sạch sẽ rồi? Thì ra đôi mắt cô lại là mắt đào hoa, thời điểm nhìn người ba quang liễm diễm, ngũ quan của cô lại tinh xảo như vậy, làn da còn đẹp như vậy...

(~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~


Xuyên Thành Thiếu Nữ Bệnh Kiều Ngọt Hệ Hàng Ngày - Chương 10