Tuyết còn bay loạn bên ngoài…
Hàn Văn Hạo ngồi ở trên sô pha, có chút vội vã nâng cổ tay, nhìn thoáng qua đồng hồ…
Cửa toilet, rầm một tiếng, mở ra, Hạ Tuyết một lần nữa mặc áo lông cổ lọ của cô, cùng quần áo thể thao, hai tay đút vào túi quần, lạnh nghiêm mặt, buộc mình trấn tĩnh lại mới đi ra…
Hàn Văn Hạo hơi nâng mắt, nhìn cô, mới phát hiện cô gái này, thật bình thường, cô thậm chí cũng không có tô son môi, không có trang điểm… Đêm qua đèn quá mờ, không có nhìn ra…
Hạ Tuyết ngồi xuống sô pha, mặt lạnh xem xét hắn, khụ một tiếng, trong tay còn cầm di động, nhìn Hàn Văn Hạo, mặt mang vẻ tức giận cùng ý cười uy hiếp…
Hàn Văn Hạo cũng không quá để ý, hỏi: “Cô muốn biết cái gì?”
“Vì sao tôi ở trên giường của anh?” Hạ Tuyết hỏi thẳng.
“Cô không có ở trên giường của tôi, cô ở trên giường trong phòng khách sạn…” Hàn Văn Hạo hơi thay đổi tư thế ngồi, nút áo mở, lộ ra bờ ngực kiên cố màu đồng, tản mát ra một cỗ hấp dẫn trí mạng.
“Vì sao tôi ở trên giường trong phòng khách sạn… Hơn nữa ở cùng anh… trải qua một buổi tối đáng như vậy sợ?” Hạ Tuyết cố nén phẫn nộ, nhìn hắn… Nếu không vì người đàn ông này hết thảy đều thản nhiên như vậy, làm cho cô cảm thấy rất kì quái, cô đã sớm ôm hắn nhảy ra ngoài cửa sổ, cả hai cùng chết.
Hàn Văn Hạo sâu kín nhìn cô, giống như cô thật sự hoàn toàn không biết gì cả, nhất là ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của cô, cô không giống một người sẽ nói dối… “Con bướm ngọc trên tay cô…”
“Có ý gì?” Hạ Tuyết không rõ…
Khóe miệng Hàn Văn Hạo gợi một chút ý cười lãnh mị, nói: “Chỉ cần là người phụ nữ của Hàn Văn Hạo tôi, vào trong phòng, đều phải có con bướm ngọc… chứng minh đã nghiệm thân…”
Hạ Tuyết nghe xong, thân thể như bốc cháy lên, cô tức giận kêu to với mặt người dạ thú trước mặt này: “Còn nghiệm thân? Nghiệm thân xong, chứng minh người ta sạch sẽ, sẽ mặc kệ người ta có nguyện ý hay không, liền mang người ta đến nơi này? Anh đây là lừa gái! Anh đây là cưỡng bức! Cường bạo!”
“Đây là lần đầu có người dùng chữ như vậy hình dung tôi.” Ngữ khí hắn có điểm lạnh.
Hạ Tuyết cũng cười lạnh một tiếng, nói: “Chẳng lẽ không đúng sao không? Cư nhiên cưỡng bức tôi, sáng sớm, còn dám kiêu ngạo quăng chi phiếu ra? Anh coi đây là chơi đùa sao? Người tôi đang êm đẹp làm khuê nữ, liền bị anh phá bẩn như vậy… Còn cho như vậy là đúng lý hợp tình à?”
Hàn Văn Hạo thật sự nghe không nổi nữa, hắn nhìn thẳng Hạ Tuyết, nói nhanh… “Tôi cho cô một lời đề nghị, tốt nhất đi cô đến bác sĩ, kiểm tra một chút xem đầu óc cô có vấn đề hay không, sau đó lại hồi tưởng một chút đêm qua cô nhiệt tình như thế nào, thần kinh cô bị thác loạn phải không? Chúng tôi ở trên một cái giường, trần trụi với nhau đến nửa đêm, lúc ấy cô không có phản kháng, không có gầm rú, cũng không có báo cảnh sát, đến khi sự tình xong xuôi , tôi phải đi, cô lại tung ra chiêu này với tôi sao?”
Ánh mắt hắn lạnh lùng… “Cô có mục đích gì?”