Truyện tranh >> Tưởng Tuệ Nghi >>Chương 46: Ngoại truyện: Trình Vọng Nguyệt

Tưởng Tuệ Nghi - Chương 46: Ngoại truyện: Trình Vọng Nguyệt


Lưu ý trước: Nếu bạn nào vẫn muốn giữ nguyên HE trong lòng mình thì không nên đọc phần ngoại truyện này, tránh vỡ mộng.

Hôm nay phu tử lại bắt ta chép thêm một đoạn kinh nữa, nguyên nhân là vì ta viết chữ xấu quá. Lúc phu tử mắng ta còn lôi tấm gương là mẫu thân của ta ra để nói: "Năm xưa mẫu thân của tiểu thư chép bài đầy đủ, chữ viết lại vô cùng mềm mại uyển chuyển, vì sao tiểu thư lại không giống người chứ?"

Ta rất ghét mỗi khi ai lôi mẫu thân ra so sánh với ta, ai ai cũng biết mẫu thân ta ra làm sao, Dao cô cô biết, phụ thân biết, An di nương biết, ngay cả phu tử không mấy quen biết với gia đình ta cũng biết, chỉ có ta lại không biết.

Ta chép xong đoạn kinh mà phu tử giao thêm cho đó thì Dao cô cô mới cho người bưng đồ ăn vào cho ta. Ta cắn một cái đùi gà, hỏi Dao cô cô:

- Cô cô, phụ thân của Nguyệt nhi bao giờ thì về?

Dao cô cô vuốt đầu ta, hiền từ trả lời:

- Chủ quân cuối tháng mới về, lúc trước khi đi ngài đã nói với tiểu thư, người quên rồi sao?

Ta đương nhiên là không quên, chỉ là ta cũng nhớ kĩ còn năm ngày nữa là đến sinh nhật ta rồi, phụ thân cuối tháng mới về thì ta lại phải ăn sinh nhật một mình. Lúc nào cũng vậy hết, đại tỷ thì có An di nương chúc mừng sinh nhật cùng, còn ta thì năm nào cũng chỉ có Dao cô cô ở bên cạnh, ta cũng muốn có phụ thân chúc mừng sinh nhật.

- Năm nay tiểu thư muốn quà sinh nhật là gì, tiểu thư đã nói với chủ quân chưa? Ngài nhất định sẽ mang về cho tiểu thư thật nhiều kì trân dị bảo, bảo đảm khiến những vị khuê mật của người ghen tỵ đến đỏ mắt.-Dao cô cô hình như thấy không gian có vẻ tĩnh lặng quá nên mới hỏi ta.

Đúng là ta có nói với phụ thân sinh nhật năm nay ta muốn có một cây trâm ngọc bát bảo, cây trâm này là lần trước ta nhìn thấy Âu Dương Liên khoe với ta. Nàng ta vô cùng đáng ghét, nói rằng đây là vật ngự ban, ta nằm mơ cũng đừng hòng có. Ta bèn đem chuyện này nói với phụ thân, phụ thân hứa chắc chắn sẽ đem về cho ta một cái còn đẹp hơn của Âu Dương Liên, ta rất mong chờ.

Năm ngày sau đến sinh nhật của ta, theo lệ mà phụ thân đặt ra thì ngoại trừ các ngày lễ Tết hay đám giỗ trong nhà thì mở cửa phủ đón khách, còn những ngày khác thì có dịp gì cũng chỉ tổ chức trong phạm vi gia đình, chính vì vậy sinh nhật hàng năm của ta đều diễn ra vô cùng tĩnh lặng.



An di nương tặng ta một đôi hài thêu màu trắng, đại tỷ tặng ta một đôi khuyên tai bằng ngọc phỉ thúy, Dao cô cô tặng ta một bộ y phục bằng gấm Tuyên thành, mấy vị ma ma khác trong phủ cũng thêu khăn và áo choàng tặng ta, còn phụ thân thì vẫn chưa về.

Đại tỷ nhìn ta lúc nào cũng trông ngóng phụ thân về, bèn cười an ủi:

- Tiểu muội, phụ thân đi làm ăn xa sớm muộn cũng trở về thôi mà, muội đừng mong ngóng quá. Đợi đến lúc người trở về thì đem thật nhiều quà về cho chúng ta, đến lúc đó chúng ta sẽ được dịp đi dự mấy yến tiệc của mấy vị tiểu thư hống hách kia, cho họ biết tay.

Ta rất chán ghét mấy câu nói này của đại tỷ, lúc nào cũng chỉ lái về một chủ đề là trang sức và váy áo. Đại tỷ là đại tiểu thư của Trình gia nhưng chỉ là thứ nữ, còn ta lại là đích nữ, phụ thân vì vậy có phần ưu ái cho ta hơn. Lúc nào quà và trang sức, váy áo của ta cũng đẹp hơn và được phần nhiều hơn đại tỷ, điều này lại trở thành cái cớ để mỗi lần ra ngoài tỷ ấy đem đi cạnh khóe ta, nói ta là tiểu muội ích kỷ với người khác. Cũng may lần nào cũng có Dao cô cô đứng ra giảng hòa cho ta, bằng không ta nhất định không tha cho tỷ ấy, lúc nào cũng muốn hủy hoại thanh danh của ta.

Tưởng Tuệ Nghi - Chương 46: Ngoại truyện: Trình Vọng Nguyệt