Hai người cãi nhau một buổi sáng, đương nhiên cũng không có tâm trạng gì đi thăm My My, cuối cùng Hoàng Mạnh đóng sầm cửa đi, tình hình gần đây của thành phố Nhiễu căng thẳng như vậy, đương nhiên có không ít chuyện cần anh làm.
Người phụ nữ này thật là, lần nào cũng chọc giận bản lĩnh của anh.
“Quản gia Mạc, trông chừng cho tốt.” Hoàng Mạnh cảnh cáo quản gia rồi lái xe rời khỏi đây.
Lúc Hà Ngân nghe thấy Hoàng Mạnh nói Phan Vân Lam bỏ trốn, trong lòng vô cùng vui mừng, nhưng nhất định Phan Vân Lam sẽ tới cứu mình, Hoàng Mạnh sẽ chém anh ấy thành trăm mảnh, với tính cách của Hoàng Mạnh cũng không phải là không thể, Hà Ngân lại lâm vào sự bối rối vô hạn.
Hoàng Sinh đã đi thành phố Kinh mấy ngày vẫn chưa có tin tức gì, Hoàng Mạnh không khỏi có chút lo lắng, anh vốn không quá chú ý tới chuyện Giang Việt Nhượt đột nhiên trở về, thế nhưng Mạnh Biên lại gửi cho anh một tin nói phải chú ý đến người phụ nữ tên Giang Việt Nhượt kia, còn cả quan hệ của Phan Vân Lam và nhà họ Phan ở thành phố Kinh kia, tất cả mọi thứ vờn quanh trong lòng, rắc rối phức tạp, vô cùng khó phân biệt.
“Điều tra Giang Việt Nhượt một chút.” Hoàng Mạnh gọi một cú điện thoại, nói bằng tiếng Anh.
Trước đây khi học đại học ở Mỹ anh đã phát triển một thế lực của riêng mình, có chút hiểu biết về thế lực nhà họ Giang, khi đó vì nguyên nhân hợp tác giữa hai gia tộc nên hai người rất thân, khắp trường đều có tin đồn về họ, khi đó Hoàng Mạnh nhớ chứng minh mình không hề để tâm, mãi đến khi có một người phụ nữ tới nói với anh, muốn anh rời xa Giang Việt Nhượt một chút, người phụ nữ đó rất ngầu, anh không thể không để trong lòng.
Thành phố Nhiễu trước mặt ngày càng nhiều thế lực lộ diện.
Mạnh Biên vừa mới kết thúc một đơn hàng xe lửa, vô cùng mệt mỏi thả người trên sofa.
Gần đây thành phố Nhiễu quá loạn, quá nhiều chuyện phiền lòng khiến ông ta vô cùng mệt mỏi.
“Ông Mộ, không suy nghĩ bồi dưỡng một người nối nghiệp sao?” Tân Nhiên đi tới, xoa huyệt thái dương Mạnh Biên.
Từ hai mươi chín tuổi Mạnh Biên đã trở thành chủ nhà họ Mộ, sau đó vẫn không có bạn gái cố định cũng không có người phụ nữ nào mang thai con ông ta, tuy ông ta vẫn còn khỏe mạnh nhưng người của nhà họ Mạnh đều nhìn chằm chằm vào vị trí này.
Mạnh Biên nghe thấy từ “người nối nghiệp” này càng thêm đau đầu, khoát khoát tay ý bảo cô ta câm miệng.
“Dẹp mấy suy nghĩ vớ vẩn đó đi cho tôi.” Mạnh Biên tẩm bổ tốt, giọng điệu ông ta có chút tức giận thể hiện ông ta đã cực kỳ tức giận rồi, Tân Nhiên không dám ngỗ nghịch, không thể làm gì khác hơn là câm miệng, ánh mắt tinh ranh ẩn giấu trong bóng tối.
Mạnh Biên cảm giác thời gian không còn sớm, nói: “Chúng ta đi thôi.”
Phòng họp trong tòa nhà cao tầng này cũng là địa bàn của ông ta. Cho nên bên cạnh ông ta cũng chỉ dẫn theo một người trợ lý kiêm vệ sĩ là Tân Nhiên, ông ta rất có lòng tin đối với sự an toàn trên địa bàn của mình.
Vừa ra đến cửa lớn, Tân Nhiên cảnh giác phát hiện có tia hồng ngoại chiếu vào ngực Mạnh Biên, đây là súng ngắm.
Thị lực Tân Nhiên vô cùng tốt, thấy rõ một tay bắn tỉa trên nhà cao tầng.