Đến nhà lớn nhà họ Hoàng, cả đường không nói chuyện, mỗi lần Hoàng Mạnh muốn mở miệng, nhìn thấy vẻ mặt lạnh nhạt của Hà Ngân thì lại nuốt lời lại.
Hiển nhiên bà Hoàng vô cùng để ý đến cháu trai duy nhất của mình, My My được nuôi trắng trẻo mềm mại, hết sức đáng yêu.
Người giúp việc cung kính mời cả hai người vào, lúc này bà Hoàng đang ở trong vườn hoa ngắm My My chơi đồ chơi, chơi đùa với người giúp việc, cả người mỉm cười vô cùng mãn nguyện.
“Mẹ, con mang theo Hà Ngân tới thăm mẹ.” Hoàng Mạnh chủ động kéo tay Hà Ngân, lại bị cô né tránh.
Hoàng Mạnh nhìn Hà Ngân sắc mặt không đổi, ở đây không cho giãi bày, kéo tay Hà Ngân, nắm chặt trong tay, không cho cô chạy trốn.
Hà Ngân tức giận nhìn, không giãy giụa nữa.
Bà Hoàng vốn vô cùng vui sướng khi nghe thấy tiếng con trai mình, nhưng nhìn thấy Hà Ngân, sắc mặt vụt cái thay đổi.
“Quản gia Chương, ai cho ông cho người phụ nữ này vào nhà.” Hiển nhiên bà Hoàng không quên những chuyện người phụ nữ này đã làm với con trai mình, lại mơ mộng hão huyền muốn động đến công ty nhà họ Hoàng, đúng là trò cười, cho dù có đập nát bar club của cô ta cũng không thể bớt hận.
“Cô ấy là mẹ của My My, cô ấy cũng sẽ là người vợ duy nhất của con.” Hoàng Mạnh kéo tay Hà Ngân, thực sự nghiêm túc muốn bà Hoàng suy nghĩ rồi công khai với tất cả giúp việc nhà họ Hoàng sự quan trọng của người phụ nữ này.
Lòng Hà Ngân khẽ chấn động, cô sẽ là người vợ duy nhất của anh.
Hà Ngân cười châm chọc, sao bây giờ vẫn còn ôm mong đợi với người như vậy? Ngại mình bị tổn thương chưa đủ hay sao?
“Mẹ, mẹ, ôm.” My My thấy bóng Hà Ngân, lập tức vứt đồ chơi đi, lắc lư đôi chân nhỏ chạy về phía Hà Ngân.
Bà Hoàng thấy cảnh này, thở dài một hơi, dù sao mình cũng là người làm mẹ, không cho My My nhìn thấy mẹ mình quả thật quá tàn nhẫn.
“Dựa vào thân phận mẹ My My của cô ta, mẹ cho phép cô ta đến thăm My My, nhưng làm con dâu nhà họ Hoàng thì đó là chuyện mơ tưởng hão huyền.” Bà Hoàng bỏ lại một câu như vậy rồi rời đi.
Hoàng Mạnh biết đây đã sự nhượng bộ lớn nhất của mẹ mình rồi, bây giờ càng tranh luận sẽ không tốt, chi bằng để mẹ mình dần dần chấp nhận Hà Ngân, biết những cái tốt của Hà Ngân, tin rằng với nhân phẩm của Hà Ngân và thân phận mẹ của My My này, sẽ có một ngày bà Hoàng sẽ chấp nhận cô.
“Lời của mẹ tôi em đừng để trong lòng, vợ của tôi chỉ có thể là em, không có ai khác cả.” Hoàng Mạnh an ủi ôm Hà Ngân một cái.
Hà Ngân lại né tránh: “Hy vọng giữa hai chúng ta đúng như mẹ anh nói, còn vợ gì đó, tôi thấy Hà Dung thích hợp hơn tôi nhiều, cảm phiền sếp Hoàng giơ cao đánh khẽ, buông tha cho tôi.”