Truyện tranh >> Tổng Giám Đốc Quá Bưu Hãn >>Chương 82: Em muốn giết tôi sao?

Tổng Giám Đốc Quá Bưu Hãn - Chương 82: Em muốn giết tôi sao?


“Anh muốn mang tôi đi đâu?” Hà Ngân vỗ loạn lên vai Hoàng Mạnh.

Nghĩ đến chuyện có thể sẽ xảy ra tiếp theo, trong lòng Hà Ngân càng thêm khó chịu, hiện giờ cô không muốn xảy ra quan hệ, một chút cũng không muốn.

Người đàn ông này năm lần bảy lượt trêu đùa cô, trêu đùa với tình cảm của cô, lợi dụng cô, thậm chí còn khiến cô, Lê Hùng, Phan Vân Lam không ngừng đặt mình vào nguy hiểm, sao cô có thể tha thứ đây.

“Hoàng Mạnh, tôi hận anh.”

Hoàng Mạnh ném Hà Ngân lên giường, nghe thấy câu nói tràn đầy hận thù của Hà Ngân, nháy mắt sững sờ, nhưng rất nhanh liền cúi người xuống.

“Không sao, cho dù em có hận tôi, tôi cũng sẽ không từ thủ đoạn mang em về bên cạnh tôi.” Đôi môi của Hoàng Mạnh lại hôn lên bờ môi ngày nhớ đêm mong khiến anh rục rịch.

Mạnh Biên nhìn thấy cảnh này từ camera, hứng thú nhấp ngụm trà, nước trà lượn lờ dâng lên làn khói che đi vẻ mặt của ông ta, chỉ có thể thoáng nhìn thấy được ý cười khó đoán trên khóe miệng.

“Người phụ nữ Hà Dung này quả thực đê tiện giống hệt mẹ cô ta.” Mạnh Biên thản nhiên nói, thế nhưng khi nhắc đến mẹ của Hà Dung, giọng nói lại nặng thêm vài phần.

Thuộc hạ đứng bên cạnh chớp mắt không ngừng vã mồ hôi, mặc dù bộ dáng của Mạnh Biên vẫn bình thản như vậy, nhưng làm thuộc hạ của ông ta lâu như vậy mới biết được, người đàn ông tên Mạnh Biên này đang tức giận.

“Thuộc hạ lập tức đi xử lý.” Tên thuộc hạ kia lập tức hiểu ý, cung kính nói.

Ngón tay thon dài của Mạnh Biên giơ lên:

“Đợi đã.”

Đây là đôi tay được chăm sóc rất tốt, thậm chí còn không nhìn ra được đây là bàn tay của một người đàn ông đã bốn mươi tuổi rồi.

“Nếu người phụ nữ kia thiếu đàn ông như vậy, sao không thỏa mãn cô ta.”

Giọng nói vẫn thản nhiên, một câu nói thực sự có thể hủy mất một người phụ nữ.

“Vậy còn cô Hà Ngân bên đó thì sao?”

Tên thuộc hạ bên cạnh đi theo Mạnh Biên ít cũng phải mười năm, nhưng vẫn không biết Hà Ngân không biết từ đâu chui ra có gì đặc biệt, có thể khiến Mạnh Biên quan tâm như vậy.

Mạnh Biên giương mắt lên, khóe miệng lại nở nụ cười, nhớ đến cảnh Hoàng Mạnh bế Hà Ngân rời đi, khẽ cười một tiếng:



“Người ta đang giận dỗi nhau, chúng ta đến quấy rầy làm gì.”

Thuộc hạ nghi hoặc, chuyện xảy ra mấy ngày nay hắn đều để ý, chỉ cảm thấy Mạnh Biên thực sự tâm tư khó dò, chẳng trách có thể trở thành chủ của nhà họ Mộ, đứng đầu xã hội đen.

“Đúng rồi, còn nữa, để ý đến Phan Vân Lam, thằng nhóc đó không hề đơn giản đâu.” Mạnh Biên lại cúi đầu uống trà, sự nhìn xa trông rộng toàn bộ đều giấu trong đôi mắt thoạt nhìn dịu dàng ôn hòa đó, không có ai có thể nhìn thấy được lúc này ông ta đang suy nghĩ điều gì.

Hà Ngân chỉ cảm thấy lúc này dài đằng đẵng, cuối cùng cô ngất đi, khi mở mắt liền nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai được phóng to kia, cô rúc vào lòng anh, thoạt nhìn vô cùng ân ái, nhưng sự thực chỉ có hai người họ mới biết, hai người nằm sát cạnh nhau, nhưng khoảng cách trong lòng quả thực như cách nghìn trùng.

Hà Ngân ngồi dậy, vì Hoàng Mạnh uống quá nhiều rượu, đêm qua lại vận động kịch liệt, cho nên hiện giờ vẫn chưa ngủ dậy.

Hà Ngân lấy con dao găm Thụy Sĩ từ trong túi xách ra, đây là thói quen có được sau khi rời khỏi nhà họ Hà.

Tổng Giám Đốc Quá Bưu Hãn - Chương 82: Em muốn giết tôi sao?