Phan Vân Lam thấy Hà Ngân đau lòng, trong lòng anh rất xót xa, không chỉ vì Lê Hùng, mà còn vì dường như Hà Ngân đã yêu Hoàng Mạnh sâu đậm…
Nhiều năm như vậy, Hà Ngân luôn tỉnh táo, khi gặp Hoàng Mạnh đã liên tục thua thiệt, thậm chí mỗi lần đều hại bản thân bị thương, mà bây giờ, cô lộ ra biểu cảm đau buồn như vậy, rõ ràng là đã đau tới thấu tim gan.
Phan Vân Lam cảm nhân được uy hiếp chưa từng có. Anh vẫn cho rằng chỉ cần im lặng ở bên Hà Ngân thì một ngày nào đó cô sẽ cảm nhận được điểm tốt của anh, sẽ yêu anh, nhưng đột nhiên lại xuất hiện một Hoàng Mạnh, dường như có thứ gì đó dần dần thay đổi, Hà Ngân cũng cách anh càng ngày càng xa.
Người trong giang hồ đều biết Phan Vân Lam có thể đi đến bước này bởi vì năng lực anh quả thật rất xuất chúng, hơn nữa, anh luôn không từ thủ đoạn, ra tay vô cùng tàn nhẫn, cho nên, Hoàng Mạnh dựa vào đâu mà cướp đi người anh yêu nhất chứ? Hoàng Mạnh chỉ biết làm tổn thương Hà Ngân mà thôi!
Chỉ có anh, mới mang được hạnh phúc cho Hà Ngân. Phan Vân Lam nhìn Hà Ngân rơi nước mắt, anh lặng lẽ suy tính…
“Anh mau đi điều tra tung tích Lê Hùng, tôi muốn hoàn toàn cắt đứt với Hoàng Mạnh.” Hà Ngân mạnh mẽ đấm vào tường, cảm giác đau từ tay truyền đến khiến cô tỉnh táo lại.
Lê Hùng vì cô mà sống chết không rõ, bây giờ cô lại vì tình yêu mà do dự, cô còn là người sao?
“Hà Ngân, cô tỉnh táo một chút, tôi sẽ cứu Lê Hùng, cũng sẽ bảo vệ cô thật tốt, sẽ không để cô chịu tổn thương nữa.” Phan Vân Lam ôm lấy Hà Ngân đang nổi điên, khẽ an ủi.
Hà Ngân mạnh mẽ cắn lên vai Phan Vân Lam, im lặng không nói gì, bộ âu phục màu trắng của Phan Vân Lam in hằn một dấu răng.
“Vân Lam, cảm ơn anh.” Trừ cảm ơn, Hà Ngân không biết báo đáp như thế nào.
“Giữa hai chúng ta cần gì phải cảm ơn.” Phan Vân Lam cười khổ, bả vai đau đớn cũng nhắc nhở anh, người phụ nữ trong ngực đang vì ai mà đau lòng.
“Tôi đã phái người đi điều tra tung tích Lê Hùng rồi, rất nhanh sẽ có kết quả.”
Phan Vân Lam dịu dàng ôm Hà Ngân, làm chỗ dựa cho cô.
Nếu như người này là anh ấy thì thật tốt biết bao… Hà Ngân nghĩ thầm, chuyện của Phan Vân Lam làm cho cô không phải cô không cảm động, nhưng đáng tiếc, sự cảm động này không liên quan gì đến tình yêu nam nữ.
“Lần này tôi sẽ đoạn tuyệt hoàn toàn với Hoàng Mạnh, khách hàng của Dạ Khôi sẽ tìm lần nữa, ba người chúng ta cùng nhau rời đi, tôi cũng không muốn ở lại nơi đầy chướng khí này…”