“Vậy thì cô ấy là cô chủ rồi?” Quản gia nói. Bà Hoàng cau mày, lắc đầu nói: “Không phải, về mặt máu mủ, cô ta là mẹ của My My, chỉ vậy thôi.”
“Vậy, có liên quan đến vết thương của cậu chủ sao?” Quản gia nghi ngờ hỏi.
“Tôi nghi ngờ chính là cô ta đâm Hoàng Mạnh bị thương.” Bà Hoàng híp mắt nhìn Hà Ngân trong hình, nói.
“Không thể nào, dù sao cô ấy cũng sinh con cho cậu chủ.” Quản gia không dám tin nói. Dù sao, một người phụ nữ đồng ý sinh con cho một người đàn ông, chứng tỏ rất yêu người đàn ông đó.
“Mọi việc không thể kết luận bừa, hôm nay Hoàng Mạnh không ra ngoài nhưng lại bị thương, cô ta đến nhà chúng ta, đây không phải là rất trùng hợp sao?” Bà Hoàng đoán. Ở trong lòng bà, bà đoán chắc Hoàng Mạnh bị thương có liên quan đến Hà Ngân. Hơn nữa vết thương kia rõ ràng là vết thương mới.
Quản gia lui ra khỏi phòng, vừa định xoay người xuống cầu thang, đã bị Hoàng Mạnh níu lại, quản gia nghi ngờ hỏi: “Cậu chủ có chuyện gì không ạ?”
Hoàng Mạnh do dự một chút, hỏi: “Mẹ tôi vừa mới hỏi ông những gì?”
“Bà chủ hỏi hôm nay cậu có ra ngoài không, có ai đến nhà chúng ta không?” Quản gia trả lời.
“Vậy ông trả lời thế nào?” Hoàng Mạnh nhìn quản gia, hỏi.
“Tôi bảo hôm nay có một cô gái tới tìm cậu, sau đó bà chủ lấy ra một tấm hình, hỏi tôi có phải cô gái trong hình hay không. Tôi nói đúng vậy, bà chủ nói cô ấy là mẹ của My My, đúng không ạ?” Quản gia nói, nhìn biểu cảm trên mặt Hoàng Mạnh khá nặng nề.
“Tôi biết rồi, ông đi xuống trước đi.” Hoàng Mạnh nói. Quả nhiên, chuyện anh lo lắng đã xảy ra, bà Hoàng quả nhiên không tin lời anh. Anh quay về phòng xem báo cáo trợ lý gửi tới về thời gian, địa điểm và ai là người lái xe tông Hà Ngân trong vụ tai nạn xe của cô hôm nay. Trải qua sàng lọc kỹ lưỡng, chiếc xe kia quả thật đi ra từ nhà anh, nhưng anh không hề tìm người tông Hà Ngân. Người đầu tiên anh nghĩ tới là bà Hoàng, nhưng anh cảm thấy bà Hoàng sẽ không làm chuyện như vậy. Sau đó anh nghĩ tới một người khác, chính là Hà Dung.
Anh gọi điện cho trợ lý trưởng, để anh ta điều tra xem người kia có phải đã bị mua chuộc hay không? Quả nhiên, một lát sau, trợ lý gọi điện thoại tới, nói rằng đúng là hắn ta đã bị người khác mua chuộc, có điều không phải là Hà Dung, mà là Hà Thành Lâm.