Gân xanh trên đầu Hoàng Mạnh lộ ra, siết chặt ly rượu trong tay, đứng dậy đi tới trước mặt Hà Dung, ném vỡ điều khiển trong tay, Hà Dung ngạc nhiên nhìn anh, thét lên: "Anh làm gì vậy?" Nói xong phẫn nộ nhìn anh, chị ta đang giúp anh xả giận mà, nhưng anh đã không cảm ơn còn vứt bỏ điều khiển của chị ta.
Hoàng Mạnh đã đến Quỳnh Anh từ sớm, vì anh muốn biết Hà Dung rốt cuộc đang giở trò quái gì, những chứng cứ kia là gì, nghe người của cấp dưới nói, thám tử anh phái đi tìm Hà Dung chỉ đến nhà Hà Ngân chụp mấy thứ, mà những gì chụp được cũng không lưu, nói là sau đó còn bị một đám người chặn lại đập nát flycam.
"Không nhìn ra à?" Hoàng Mạnh lạnh lùng nói, nếu như ánh mắt có thể giết người, Hà Dung giờ không biết đã chết bao nhiêu lần rồi, Hà Ngân chỉ có thể là của anh, tất cả của cô cũng chỉ có thể là của anh, làm sao có thể cho người ngoài xem loại video này, nếu như người trong đó không phải Hà Ngân thì Hoàng Mạnh có lẽ sẽ thôi, nhưng người đó chính là Hà Ngân, lại còn là lần trước khi anh ra tay cứu cô, anh không dám tưởng tượng nếu lần đó anh đến trễ thì sẽ gặp phải hậu quả gì.
"Anh che chở cho cô ta đến thế sao?" Hà Dung đau lòng hỏi, chị ta không biết vì sao Hoàng Mạnh cứ quan tâm đến Hà Ngân như vậy, bọn họ mới quen được mấy ngày chứ.
Hoàng Mạnh không trả lời chị ta, mà giật tấm màn chiếu xuống, kêu nhân viên quán bar ngừng phát video, Hà Ngân ngồi trước quầy bar nhìn bọn họ, khóe miệng cong lên cười.
"Em còn nhiều lắm, Hoàng Mạnh anh ngăn được em bây giờ không có nghĩa là về sau em sẽ không chiếu nữa." Hà Dung tức giận nói, lời của chị ta thật sự khiến Hoàng Mạnh chú ý tới, anh tóm lấy cổ tay Hà Dung đi ra ngoài, nhưng Hà Dung lại lôi kéo anh đòi đi một hướng khác.
"Cô nhìn đi." Hà Dung lôi Hoàng Mạnh đi tới trước mặt Hà Ngân, đắc ý nói, đồng thời khoe khoang hai tay chị ta và Hoàng Mạnh đang nắm lấy nhau, Hoàng Mạnh nhìn thấy Hà Ngân thì lập tức muốn vứt bỏ Hà Dung, nhưng Hà Dung sao có thể cho anh cơ hội, chị ta siết tay anh thật chặt, uy hiếp: "Anh còn cần mấy video kia nữa không, hay anh muốn công bố nó trước mặt mọi người?" Giờ chị ta đã không thể xin Hoàng Mạnh ở lại nữa, chỉ còn cách uy hiếp, chị ta cũng biết Hoàng Mạnh ghét nhất là người khác uy hiếp anh, nhưng chị ta đã không còn cách nào khác.
Hoàng Mạnh cúi đầu nhìn chị ta, giọng nguy hiểm: "Cô dám uy hiếp tôi?"
Hà Dung nói mà không tự tin lắm: "Đúng, đúng đấy, sao em lại không dám, em có thế nào đi nữa cũng tốt hơn con đàn bà do hồ ly tinh đẻ ra này." Hà Ngân vốn dĩ chỉ ở cạnh nhìn hai người bọn họ diễn kịch, nhưng nghe thấy Hà Dung mắng mẹ mình thì trong lòng cô lập tức điên lên.
Cô bước cao gót chậm rãi đi tới trước mặt Hà Dung, lạnh lùng hỏi: "Chị dám nói lại lần nữa không?"