Tô Thụy Triết vắt chân lên, châm một điếu xì gà nói: “Đừng làm ra cái việc mất mặt nhà họ Tô.”
Củng Nhân ngửi thấy mùi thuốc lá, chán ghét chau mày lại: “Anh tốt nhất cũng đừng làm ra chuyện làm mất mặt nhà họ Cố tôi.”
Tô Thụy Triết nghe thấy lời của Củng Nhân, kinh ngạc nhíu mày, trong ấn tượng của hắn, Củng Nhân luôn luôn lạnh lùng, rất ít khi tức giận, hơn nữa luôn là bộ dạng lạnh nhạt với hắn, hôm nay lại nói những lời cay nghiệt thế này, thật là vô cùng hiếm lạ.
Tô Thụy Triết cố tình muốn trêu đùa cô, nhớ rõ khi lần đầu tiên gặp người phụ nữ này thì đã bị cuốn hút rồi, bây giờ lại trở thành vợ của mình, ngược lại lại thấy lạnh nhạt hờ hững, vẫn còn nhớ cái đêm tân hôn, người phụ nữ ấy lạnh lùng nói: “Tôi đang đến tháng.”
Bỏ lại một câu nói rồi đi sang phòng ngủ khác, Tô Thụy Triết thề từ trước đến nay chưa từng gặp người phụ nữ nào giỏi đến thế, sau này, anh ra ngoài ăn chơi lu bù thì thỉnh thoảng lại có vài tin liên quan đến anh, những lúc đó Củng Nhân đều làm ra vẻ lạnh lùng, có lúc còn tùy hứng nói một câu: “Đừng để bị lây bệnh gì, rồi đừng có ở bên ngoài để lại nghiệp chủng nào, đến lúc đó thì đừng có trách tôi.”
Những lời tục tĩu ấy đúng thật là vẫn hợp với cái miệng của hắn.
Hôm nay Củng Nhân hiếm lắm mới tức giận, Tô Thụy Triết trêu đùa quá trớn, nói: “Củng Nhân à, chúng ta làm đứa con đi, cô không thể nào để nhà họ Tô tôi tuyệt tử tuyệt tôn chứ.”
Không nằm ngoài dự đoán, Củng Nhân sững người ra, thế nhưng lời nói ra thực sự nằm ngoài dự liệu: “Được.”
Trong lòng Tô Thụy Triết vui mừng phát điên lên, thế nhưng những lời tiếp theo mà Củng Nhân nói ra thực sự lại như tạt gáo nước lạnh vào mặt anh.
“Nghe nói phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm ở Mỹ rất tốt, lúc nào chúng ta chọn thời gian đi thử xem.” Trán của Củng Nhân lạnh nhạt, không hề có chút biểu cảm nào.
“Củng Nhân, cô đừng quên, cô là vợ tôi.” Trên trán của Tô Thụy Triết đã nổi đầy gân xanh.
Củng Nhân vẫn nói một cách lạnh nhạt tựa cơn gió: “Chúng ta đều đã rõ mồn một lí do tại sao lại kết hôn, hà tất gì phải lấy giả làm thật.” Tư thế hoàn toàn không quan tâm chọc tức Tô Thụy Triết.
Thế nhưng Củng Nhân đã hoàn toàn không để ý đến Tô Thụy Triết nữa rồi, cô đi thẳng lên tầng 2 trở về phòng.
Bây giờ chuyện cô lo lắng lại là một chuyện khác, giờ Giang Việt Nhượt xuất hiện ở Trung Quốc, hơn nữa đã điều tra ra nơi ở của cô, nếu Tô Thụy Triết biết được, hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi.
Đến nay cô vẫn không thể quên cái cảnh vài tháng trước trong quán rượu có một người đàn ông không cẩn thận va phải mình.
Bên này Củng Nhân buồn bực, Tô Thụy Triết cũng vô cùng khó chịu, Giang Việt Nhượt ở trong xe cũng buồn chán vô cùng.
Buổi tối buồn chán ấy.