Truyện tranh >> Tổng Giám Đốc Quá Bưu Hãn >>Chương 169: Một năm sau

Tổng Giám Đốc Quá Bưu Hãn - Chương 169: Một năm sau


Một năm sau.

Mùa hè ở Thành phố Kinh lại đến rồi, ánh mặt trời xuyên qua lá cây chia thành những tia sáng nhỏ, rọi vào một căn biệt thự màu trắng

Một người mẹ trẻ xinh đẹp đang chơi đùa với đứa bé trong lòng.

“Đồng Đồng ngoan, gọi mẹ đi.” Hà Ngân ngắm nhìn đứa trẻ mới được một tuổi, ngắm đôi mắt to màu thạch lựu đang chớp, đáng yêu vô cùng.

“Mẹ…” Cái giọng búng sữa của đứa trẻ nghe thật đáng yêu.

Hà Ngân hạnh phúc cười híp hết mắt vào, cảm thấy tuổi thọ của mình được kéo dài ra, có lẽ trải qua nhiều như vậy rồi, đứa trẻ này chính là món quà tốt nhất dành cho cô ấy, cô ấy thề rằng, cho dù xảy ra chuyện gì đi chăng nữa đều sẽ bảo vệ đứa trẻ này.

Lí Giai đẩy cửa tay cầm bình sữa bước vào, trải qua một năm bình yên, cô ấy trông có vẻ béo lên chút, những khó khăn được tích lại trên người, phát ra hào quang có sức quyến rũ chín chắn

Hoàng Sinh bị phán quyết tù chung thân, Lí Giai thỉnh thoảng trở về thăm anh ấy, Hoàng Sinh nói rằng sẽ biểu hiện thật tốt để giảm mức phạt, tất cả mọi việc dường như đều phát triển theo chiều hướng tốt.

Cuộc sống dường như trở nên vô cùng tươi đẹp, những người trong quá khứ dường như đều trở thành ảo ảnh, tình cờ trở về thăm Phan Vân Lam, cái dáng anh ấy ngủ rất bình thản, không biết đến khi nào mới tỉnh, bác sĩ nói Phan Vân Lam khôi phục rất tốt, nhất định sẽ tỉnh lại, Hà Ngân tràn đầy niềm hi vọng vào cuộc sống.

Lúc đầu khi đặt tên cho đứa trẻ, Hà Ngân liền nghĩ ngay sẽ đặt là Niệm Đồng, mẹ của cô là Mạnh Đồng, nếu bây giờ mẹ nhìn thấy cuộc sống hạnh phúc như thế này của mình, dưới suối vàng biết được, nhất định sẽ cảm thấy yên lòng.

“Đồng Đồng rất thông minh, nhỏ như vậy đã bặp bẹ học nói nhiều chữ như vậy.” Lí Giai ngắm nhìn Đồng Đồng đang uống sữa mà nói, đứa trẻ này sau khi ra đời, ngay đến cả khuôn mặt giả dối đó của Mạnh Biên cũng bất giác mà cười lên, có một lần còn tè dầm trên người ông ấy mà vẫn còn cười ha ha được, phải biết rằng Mạnh Biên đó rất sạch sẽ, bẩn một chút cũng không bỏ qua.

“Đó là điều đương nhiên, cũng không nhìn xem là con ai.” Hà Ngân phổng mũi cũng không chút ngại ngừng, cười ha ha nhìn.



Chiếc ti vi nhỏ trong phòng đang chiếu phim hoạt hình, niềm vui lớn nhất của Hà Ngân và Lí Giai chính là cùng xem phim hoạt hình với Đồng Đồng.

Hai người đều là những người gặp phải bất hạnh từ nhỏ, thời thơ ấu của họ dường như không có phim hoạt hình, vừa hay có thể bù đắp cho thời nhỏ thiếu thốn của mình.

Con lợn con trong ti vi nhìn thấy bố nói: “Bố.”

Đồng Đồng nhìn thấy, đang ngậm bình sữa cũng bập bẹ nói: “Bố…”

Tổng Giám Đốc Quá Bưu Hãn - Chương 169: Một năm sau