Truyện tranh >> Tổng Giám Đốc Quá Bưu Hãn >>Chương 150: Đợi tôi

Tổng Giám Đốc Quá Bưu Hãn - Chương 150: Đợi tôi


“Giang Việt Nhượt biết tất cả những gì em làm không?” Jason hỏi.

Củng Nhân cười, nói: “Chẳng qua là do em tự nguyện, không liên quan đến cô ấy.”

Jason không nói lời nào nữa, giống như tính chất của công việc này, tình cảm mãi mãi phải để đến bước cuối cùng mới xem xét, lí trí mãi mãi chiếm vị trí hàng đầu, vì vậy cho dù đối diện là người con gái anh yêu, Jason cũng vẫn có thể duy trì lí trí.

Củng Nhân nhìn cảnh đêm bên ngoài cửa kính, đột nhiên nhớ đến điều gì đó, quay người nói với Jason: “Xem ra trong trận chiến quyền lực này bên thứ ba đã xuất hiện rồi.”

Jason nghịch chiếc bật lửa trong tay, nghĩ ra vẫn còn có Củng Nhân trên xe, kiềm chế lại suy nghĩ muốn hút thuốc: “Đáng tiếc em không có cơ hội nói với Giang Việt Nhượt rồi.”

Ánh sáng của chiếc bật lửa le lói trong không gian chật hẹp, Củng Nhân không để ý đến Jason nữa, nhắm mắt lại bắt đầu chìm vào thế giới riêng tư của cô.

Không khí trong xe dường như trầm lắng rất lâu, Jason nhìn dáng vẻ của Củng Nhân, nhói lòng: “Có đáng không?”

Củng Nhân từ từ mở mắt, nói: “Đối với em mà nói, đáng.”

Đầu của Củng Nhân tựa vào khung kính, trong đó phản chiếu hình bóng của mình, mơ mộng mà vỡ òa: “Anh có thể giúp em gửi tin nhắn cho Giang Việt Nhượt không?” Chiếc điện thoại vừa nãy đã bị Jason thu rồi.

Jason chau mày, muốn từ chối, nhưng mà nhìn thấy thần sắc hiu quạnh của Củng Nhân, lời nói trên miệng lại biến thành: “Em muốn nói gì với cô ta?”

“Đợi tôi.” Đôi môi mỏng của Củng Nhân nói lên hai chữ.

Jason đồng ý, nhưng vẫn không kìm chế được mà nói: “Em sẽ không có cách nào thoát khỏi tầm tay của anh đâu, trừ khi chuyện này kết thúc.”

Củng Nhân đã nhắm mắt lại, không nói gì.

Giang Việt Nhượt nhìn cảnh đêm tĩnh mịch, khung cảnh đêm nay ngay cả sao cũng không có.



Khung cảnh đêm tĩnh mịch như đè ép lên trái tim cô, Giang Việt Nhượt đặt tay lên lồng ngực, nhịp tim đập loạn bất an, Củng Nhân vẫn chưa về, đêm nay không có hơi ấm của cô ấy, bật lò sưởi cũng vẫn cảm thấy lạnh lẽo.

“Leng keng.” Là âm thanh điện thoại, có tin nhắn đến.

Nội dung của tin nhắn rất ngắn: “Đợi tôi.” Là Củng Nhân gửi đến.

Giang Việt Nhượt cười, ném chiếc điện thoại sang một bên, nhấc ly rượu đứng lặng yên ở bên cửa sổ.

Tổng Giám Đốc Quá Bưu Hãn - Chương 150: Đợi tôi