Vào buổi tối lúc Hoàng Mạnh trở lại, thì hai người vừa đi ăn ở một nhà hàng rất sang trọng về, Hoàng Mạnh có vẻ khá mệt mỏi, mà Hà Ngân cũng chỉ im lặng nghe Hoàng Mạnh giới thiệu về khung cảnh ở New York Mỹ suốt cả đoạn đường.
Sau khi ăn xong rồi trở lại biệt thự, Hoàng Mạnh liền đi tắm, từ tây trang của anh lộ ra một đồ vật màu trắng.
Hà Ngân tò mò mà lấy ra xem, đó là một tấm thiệp mời.
Dù là đang ở Mỹ, nhưng tấm thiệp lại được viết bằng tiếng Trung, đúng là buổi tiệc mà Giang Việt Nhượt đã nhắc đến, thời gian là vào ngày mai.
Hóa ra, những điều mà Giang Việt Nhượt nói đều là thật, đúng là chẳng phải chuyện to tát gì, chỉ là tiệc khánh công của cô ta mà thôi, nhưng nếu là như thế thì tại sao lại nhất định muốn cô đến.
Hà Ngân để tấm thiệp lại chỗ cũ, lúc nhìn thấy Hoàng Mạnh đi ra cô hơi nhăn mũi mà nói: “Ngày mai đi chơi với em được không?”
Hoàng Mạnh mỉm cười, thật hiếm khi mà Hà Ngân chủ động rủ anh, đúng là đi chơi một chuyến mà cả người đều trở nên vui vẻ hơn hẳn.
“Sáng mai anh đưa em đến trường đại học trước đây của anh tham quan, còn buổi chiều thì anh sẽ kêu người đưa em đi, tại anh có chút việc muốn giải quyết, ngày kia chúng ta sẽ cùng nhau đi chơi thỏa thích được không?”
Hà Ngân nghe thế liền đồng ý, nhưng trái tim cô lại như chìm vào vực thẳm.
Nỗi tuyệt vọng cứ ngày một tăng thêm kể từ khi đến Mỹ.
Sáng hôm sau cả hai đi đến trường học của Hoàng Mạnh, ảnh của Hoàng Mạnh vẫn được treo trên tấm bảng những bức ảnh sinh viên tốt nghiệp ưu tú của trường, hồi anh ấy còn ở trường đại học cũng là một người vô cùng nổi tiếng, đúng thế, con người như thế này thì đi đến đâu đều chẳng thể che lấp nổi sự tài giỏi của bản thân.
Hoàng Mạnh lại lần nữa đặt chân đến nơi mình từng theo học thì có vẻ rất hưng phấn.
Không ngừng nhắc lại những chuyện hay ho lúc anh còn đang học, Hà Ngân đột nhiên vô cùng hâm mộ anh ấy, bản thân cô chưa bao giờ có những năm tháng tốt đẹp thế, mà nó đều vì sự rời bỏ của một người đàn ông.
Sau khi mẹ cô mất, báo thù như trở thành mục tiêu của cô, vì thế mà từ nhỏ cô đã vật lộn với đời, nhưng như thế đã khiến cô bỏ qua rất nhiều điều tốt đẹp, bản thân cũng vốn chẳng thể làm một đứa trẻ bình thường.
Hà Ngân khẽ vuốt ve bụng mình, nếu đứa trẻ này thật sự ra đời, thì liệu nó có vướng phải một cuộc đời đau khổ như cô không? Giữa Hoàng Mạnh và Giang Việt Nhượt thật sự tồn tại một mối quan hệ khó nói nào đó, nếu cô chỉ là người thay thế thì phải làm sao đây.
Nếu đứa trẻ này ra đời để rồi biết được chuyện đó thì có lẽ nó cũng chẳng hạnh phúc nổi.
Hoàng Mạnh nhìn vẻ mặt của Hà Ngân, còn nghĩ là cô mệt do đi quá lâu, vì dù sao thì giờ cô ấy cũng đang có bầu, nên Hoàng Mạnh liền tìm một cái ghế tựa, rồi cả hai nắm tay nhau ngồi xuống đó, trai xinh gái đẹp rất nhanh đã thu hút bao ánh nhìn.
Nhìn có vẻ rất giống một cặp tình nhân chốn đại học đang trong thời kì yêu đương cuồng nhiệt vậy.
Nhưng có lẽ chỉ có cả hai biết được rằng, giữa họ tồn tại biết bao mâu thuẫn mà thôi, nhưng Hoàng Mạnh tin rằng, chỉ cần cả hai thật lòng yêu nhau thì mọi thứ đều có thể chậm rãi giải quyết.
Sẽ có một ngày, cả hai hạnh phúc mà bên nhau.