Bà Hoàng nghe thấy câu nói của Hoàng Mạnh, cảm thấy vô cùng quá đáng, nghĩ đến là vì ai đã cản trở người mà bà thích đó là Hà Dung bước vào cổng lớn nhà họ Hoàng, không phải chính là cái người phụ nữ tên Hà Ngân kia sao, trong lòng lại tức giận thêm vài phân.
Hoàng Mạnh cái đứa con này thực sự đã bị cái con hồ li Hà Ngân làm mê muội tâm trí, người phụ nữ đó ngoài việc xinh đẹp ra, thực sự cái gì cũng không được, làm gì có cái gì có thể sánh được với Hà Dung.
“ Hoàng Mạnh, con nói chuyện kiểu gì vậy, mau mời cô Hà vào.” Bà Hoàng khẽ cười nói giống như để an ủi Hà Dung vậy.
Nhìn thấy chân Hà Dung đang đeo giày cao gót, nói: “ Cháu cũng thật là, mới hết đau đã đeo giày cao gót, cơ thể có chịu nổi không?”
Hà Ngân cúi đầu nhìn Hoàng Mạnh một cái, vô cùng khó xử, lại thẹn thùng cúi đầu xuống, nũng nịu nói: “ Bác Hoàng---”
Bà Hoàng cũng là người từng trải, trong nháy mắt liền hiểu ý muốn của Hà Dung, thừa cơ nói: “ Hoàng Mạnh, con nhìn xem Hà Dung biết con ở đây, còn đặc biệt trang điểm xinh đẹp như vậy nữa.”
“ Trời ơi, bác gái, đừng nói vậy.” Miệng thì nói đừng nói, hai má của Hà Dung thực sự cũng đã xấu hổ đến đỏ bừng cả lên, diễn kịch vô cùng đạt.
Hoàng Mạnh nhìn thấy đôi giày cao 10cm trên chân cô ta, khóe miệng khẽ giật giật, phải biết rằng, mấy ngày trước người phụ nữ này còn uống thuốc ngủ tự sát phải làm một cuộc phẫu thuật, bây giờ đã đeo giày cao gót rồi, đúng là quá tần nhẫn với bản thân, còn về bà Hoàng nói cho cùng cũng chỉ là để lôi kéo bản thân, điều đó vẫn là không cần thiết, trong mắt Hoàng Mạnh, Hà Ngân trang điểm lên mới là xinh đẹp nhất.
Để xoa dịu cơn tức giận trong lòng bà Hoàng, Hoàng Mạnh miễn cưỡng mở lời: “ Sau này Cô Hà không cần phải như vậy, sức khoe của bản thân mới quan trọng.”
“ Cháu xem, Hoàng Mạnh nhà ta vẫn vô cùng quan tâm cháu.” Bà Hoàng vô cùng hài lòng, Hà Dung lại cúi đầu xuống khẽ mỉm cười.
Nhìn qua vô cùng đậm chất tiểu thư khuê các.
Hoàng Mạnh rùng mình toàn thân nổi hết cả da gà, anh thừa biết cái người phụ nữ trước mặt là người như thế nào.
“ Trong mắt ta, chỉ có cháu mới là con dâu nhà họ Hoàng ta.” Bà Hoàng kéo tay Hà Dung, hiền từ nói.
Hoàng Mạnh thấy đề tài câu chuyện đều không ngừng xoay quanh về bản thân mình, bà Hoàng cũng không có việc gì nghiêm trọng rồi, nói: “ Không phải cô đến thăm mẹ tôi sao, đừng nói mãi về tôi nữa, hai người ở trong này nói chuyện đi, con đi ra ngoài mua chút đồ bồi bổ cho mẹ.”
Hoàng Mạnh nói xong liền rời đi không quay đầu lại nữa.
“ Ôi, đứa con này của ta thật là.” Bà Hoàng nói.
“ Bác gái, để anh ấy đi đi, cháu đến là để thăm bác, sức khỏe bác từ trước đên nay vẫn rất tốt, sao tự nhiên lại bị đưa vào phòng cấp cứu vậy?”
“ Còn không phải vì người phụ nữ Hà Ngân kia sao.”