Vậy có phải chứng minh người trong kia chính là Phan Vân Lam, nhưng sao lại vậy, mới trong thời gian ngắn như vậy, sao anh ấy có thể đột nhiên biến thành bộ dạng như vậy chứ?
Người vừa nãy còn chạy nhảy khắp nơi, sao có thể thành ra như vậy chứ?
“A.” Hà Ngân đột nhiên ôm bụng, co rúm người lại, trán chảy đầy mồ hôi lạnh.
“Sao thế?” Hoàng Mạnh cảm nhận thấy sự bất thường của Hà Ngân, trong lòng vô cùng lo lắng, ôm Hà Ngân lên liền chạy đến khoa phụ sản: “Hà Ngân, em đừng dọa anh.”
Hà Ngân không nói gì, chỉ là cứ ôm bụng mãi, chỗ đó thật sự rất đau.
“Bác sĩ, bác sĩ, mau xem xem cô ấy bị sao thế?”
Vì Hoàng Mạnh là VIP ở bệnh biện này nên tự nhiên sẽ có có rất nhiều đặc quyền.
Hoàng Mạnh đặt Hà Ngân xuống giường bệnh, vô cùng lo lắng, cũng vô cùng đau lòng, căm thù tại sao người chịu những thứ này không phải mình.
Sắc mặt Hà Ngân càng ngày càng nhợt nhạt.
Bác sĩ nhanh chóng kiểm tra cả người một lượt: “Bệnh nhân này có dấu hiệu sanh non.”
Hoàng Mạnh nắm chặt lấy cổ áo của vị bác sĩ, nói: “Tôi muốn Cả Hà Ngân và đứa bé đều bình an vô sự, nếu không tôi sẽ khiến cả nhà anh chôn chung.”
Vị bác sĩ vuốt mồ hôi trên trán đi, vội vàng đáp “vâng vâng vâng”.
Nhanh chóng đi sắp xếp phẫu thuật, Hoàng Mạnh ở ngoài phòng bệnh, dựa vào tường, không còn chút sức lực nào cứ thế trượt xuống theo tường, ngồi liệt xuống dưới đất.
Sức khỏe của Hà Ngân vốn dĩ đã không được tốt, hôm nay lại phải chịu kích động lớn như vậy, lúc có con Hà Ngân còn lựa chọn cùng Phan Vân Lam rời đi vậy nếu như mất con rồi, Phan Vân Lam giờ lại vì anh mà nằm giữa ranh giới của cái chết và sự sống, anh không dám nghĩ Hà Ngân sẽ ra sao.
Cũng không biết qua bao lâu, bác sĩ cuối cũng cũng đi ra, lau mồ hôi trên trán, nói: “Cả mẹ và đứa bé đều không sao rồi, tâm trạng của bệnh nhân không được ổn định, không thể chịu thêm kích động nào nữa.”
Hoàng Mạnh như trút được nỗi lo trong lòng, may mà Hà Ngân không sao, may mà đứa bé cũng không sao.
Hoàng Mạnh thấy Hà Ngân đang nằm trên giường, Hà Ngân thấy Hoàng Mạnh vào, nhìn anh một cái rồi hỏi bằng giọng yếu ớt: “Phan Vân Lam làm sao vậy?”
Hà Ngân không dám tưởng tượng Phan Vân Lam người đầy máu, Phan Vân Lam bị thương nặng như vậy, nếu xảy ra chuyện gì thì phải làm sao, anh là người thân cuối cùng trên đời này của cô rồi.
“Anh ta vẫn đang được cấp cứu, bác sĩ và thiết bị trong bệnh viện này đều là giỏi nhất và tiên tiến nhất, anh ta sẽ không sao đâu.” Hoàng Mạnh thấy Hà Ngân vừa tỉnh dậy đã hỏi tình hình của Phan Vân Lam, trong lòng không kìm được mà bỗng dưng đau nhói.
Hà Ngân cũng tự an ủi bản thân như vậy, giờ cô căn bản không nghĩ đến vụ tai nạn xe ấy có liên quan vô cùng lớn với Hoàng Mạnh.