Truyện tranh >> Tổng Giám Đốc Quá Bưu Hãn >>Chương 118: Hóa ra anh là người như vậy

Tổng Giám Đốc Quá Bưu Hãn - Chương 118: Hóa ra anh là người như vậy


“Cô mở ra xem đi.” Phan Vân Lam cười lạnh.

Hà Ngân run rẩy mở tập hồ sơ ra, bên trong là các tấm ảnh chụp.

Trong một quán bar mờ tối, một người phụ nữ đang khẽ cười duyên uống rượu với Hoàng Mạnh, có thể là do góc chụp, có thể là do ánh đèn ở quầy rượu quá mờ ảo, cũng có thể là do rượu quá say, nên khiến cho từng cử động của hai người hết sức ám muội.

Nam chính không còn nghi ngờ đó chính là Hoàng Mạnh, còn nữ chính là một người con gái vô cùng xinh đẹp, mặc dù ảnh chụp rất mờ, thế nhưng Hà Ngân vẫn có thể nhận ra cô gái này không giống với những cô gái tiếp rượu khác.

Hà Ngân ngẩng đầu nhìn Phan Vân Lam, Phan Vân Lam hất hất cằm ý bảo cô xem tiếp.

Tiếp đó là cảnh ở Hilton, lúc tính tiền, vào phòng, đều chụp vô cùng rõ nét.

Cả hành trình cô gái kia giống như là say rượu, luôn rúc vào người Hoàng Mạnh, trông như một đôi tình nhân rất xứng đôi vừa lứa.

“Anh đừng có dùng những tấm ảnh này để lừa gạt tôi.” Giọng nói của Hà Ngân hơi run rẩy, cô không phải người mù, có phải ảnh ghép hay không cô vẫn nhìn ra được, chỉ là cô không muốn tin tưởng mà thôi, thế nhưng buổi tối hôm đó trên người Hoàng Mạnh quả thực có dấu hôn và mùi nước hoa của phụ nữ.

Phan Vân Lam biết Hà Ngân đã dao động, tiếp tục nói: “Chắc Hoàng Mạnh chưa nói với em về cô gái này, cô ấy là đàn em của Hoàng Mạnh lúc học ở Mỹ, khi đó quan hệ giữa hai người bọn họ đã rất thân thiết rồi.”

Cái mối quan hệ gọi là đàn anh đàn em này quả nhiên rất mập mờ.

Phan Vân Lam tiếp tục nói: “Cô gái này tên là Giang Việt Nhượt, sau khi tốt nghiệp cô ta bất chấp tất cả để đến thành phố Nhiễu tìm Hoàng Mạnh, sau đó biết được người mình thích chưa kết hôn mà đã có con, mới đau lòng trở về Mỹ. Những chuyện này chắc Hoàng Mạnh chưa từng nói cho em biết đúng không.”



Chỉ vì muốn có được Hà Ngân, Phan Vân Lam không ngại nói ra mấy lời nói dối vô hại.

“Còn tại sao Hoàng Mạnh lại cầu hôn em, thì đó lại là chuyện sau khi Giang Việt Nhượt đi.” Phan Vân Lam tiếp tục nói.

“Đừng nói nữa, đừng nói nữa, xin anh đừng nói nữa.” Hà Ngân dùng hai tay bịt kín lỗ tai, bên trong đôi mắt nổi lên một tầng nước mắt, khó khăn lắm cô mới tin vào tình yêu, vì sao giờ lại xuất hiện những chuyện như vậy, thì ra mọi thứ đều là giả dối sao?

Phan Vân Lam ngồi xổm xuống trước mặt Hà Ngân, kéo hai tay đang bịt lỗ tai của cô xuống, tiếp tục tàn nhẫn nói: “Còn nữa, chiều nay chắc Hoàng Mạnh không về được rồi.”

Tổng Giám Đốc Quá Bưu Hãn - Chương 118: Hóa ra anh là người như vậy