Hà Ngân hết sức vui mừng vì sắp trở thành vợ của Hoàng Mạnh, thế nhưng việc bà Hoàng luôn tìm cách cản trở lại khiến cô vô cùng lo lắng và sợ hãi.
“Hà Ngân, đợi sáng nay anh giải quyết xong công việc xong, rồi chiều chúng ta đi thử váy cưới em nhé?” Hoàng Mạnh vừa đứng trước gương chỉnh lại bộ vest vừa nói chuyện với Hà Ngân đang thắt caravat cho anh.
Hà Ngân biết Hoàng Mạnh bộn bề nhiều việc, mà chuẩn bị cho hôn lễ cũng không phải chuyện đơn giản, hơn nữa anh chê công ty tổ chức hôn lễ không đủ tận tình, sợ cô mệt vì bụng mang dạ chửa, thế nên rất nhiều việc anh đều tự mình làm, những chuyện này khiến cô vô cùng cảm động.
“Vâng.” Hà Ngân nhẹ nhàng gật đầu, nghĩ đến việc sắp trở thành vợ của người đàn ông này, trong lòng cô lại ngập tràn hạnh phúc.
Bà Hoàng kiên quyết giữ thái độ “mắt không nhìn thì tâm không vướng bận”, dù hai người họ làm gì bà cũng hoàn toàn coi như không nhìn thấy.
Sau khi hai người ở dưới lầu cứ anh anh em em ăn sáng xong, Hoàng Mạnh lưu luyến không nỡ rời đi, gần đây công ty có nhiều việc đang đợi anh đưa ra cách giải quyết, dù rất muốn ở bên cạnh Hà Ngân nhưng là người thừa kế duy nhất của nhà họ Hoàng, anh không thể tùy hứng như vậy được.
Hà Ngân ngồi đọc sách một mình trong vườn hoa.
Điện thoại vang lên, Hà Ngân thấy trên màn hình hiện tên Hà Dung, phân vân vài giây rồi tắt đi, người đàn bà này, cô bây giờ đã đủ phiền phức lắm rồi, không muốn dây dưa thêm gì với cô ta nữa.
Có điều tiếng chuông điện thoại không ngừng làm phiền cô, cuối cùng cô vô cùng thiếu kiên nhẫn nghe máy.
“Alo, Hà Dung, không có chuyện thì tôi cúp máy đây.” Hà Ngân lên tiếng, giọng điệu không hòa nhã cho lắm.
“Chuyện liên quan đến Hoàng Mạnh, không biết cô có hứng thú không đây.”
Hà Ngân im lặng, chờ Hà Dung nói tiếp.
“Cô cho rằng Hoàng Mạnh thật lòng thích mình sao? Chẳng qua là vì đứa bé trong bụng cô mà thôi.” Hà Dung châm chọc.
Hà Ngân cười nhạt: “Dù thế cũng tốt hơn ai đó không có đứa bé nào!” Hà Ngân hoàn toàn không để ý đến mấy trò ly gián khiêu khích này của Hà Dung, tất cả những điều Hoàng Mạnh làm cho mình, cô đều thấy rất rõ, cô không tin anh không thích mình.
“Cô bảo tôi nên xem cô là kẻ quẫn trí hay kẻ ngu xuẩn đây?” Hà Dung cười thành tiếng: “Cô không nhớ đã từng có vết son môi dính trên áo anh ấy vào một buổi tối sao?”
Sự việc này, Giang Việt Nhượt đã nói cho cô biết trước khi rời đi rồi, Giang Việt Nhượt khó chịu khi thấy Hoàng Mạnh lấy đi 10% cổ phần của mình nên muốn trả đũa bằng cách nói cho cô biết việc này.
Mà nhờ có vết son đó Hoàng Mạnh mới nhận ra tình cảm của Hà Ngân, vì thế cô không mấy để ý chuyện này.
Bây giờ khi Hà Dung nhắc tới, Hà Ngân mới lại nhớ lại, cũng vì gần đây mải đắm chìm trong hạnh phúc mà cô quên mất cả chuyện này.