Truyện tranh >> Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư >>Chương 257: Đối mặt với webcam

Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư - Chương 257: Đối mặt với webcam


" cũng chỉ là mạng lưới truyền thông , không phải đất đai , không phải dầu hỏa , càng không phải quần áo , nó mang lại lợi ít gì ?! là gì , chỉ là nền tảng ảo trên mạng , thật sự không đáng một xu !" Một vị cổ đông khác đưa ra ý kiến .

Cái vị cổ đông khác nhao nhao gật đầu tán thành .

Lạc Ngạo Thực trầm mặc khiến các cổ đông bàn luận xôn xao hơn , anh không bác bỏ , chậm rãi mở miệng . "Không sai , chỉ đóng góp vai trò kết nối thông tin toàn cầu với nhau , nhưng mọi người có từng nghĩ tới , tại sao một công ty kém cỏi không thu được lợi ích như COSMOS lại được nhiều người đứng ra thu mua ?!"

Phòng họp trở nên yên tĩnh lại . Đúng vậy , Microsoft ở Mĩ cũng đã chuẩn bị kế hoạch thu mua COSMOS . Chỉ với lý do này cũng đủ biết bọn họ không dại gì vứt tiền vào trong sọt rác

"Tôi muốn các vị đang ngồi ở đây , dù làm việc hay khi ở nhà , nhất định đều phải sử dụng máy vi tính . Các người cho rằng puter và chỉ là thứ giải trí qua loa ?! Không đúng , nó là một công cụ hút tiền , cái không gian ảo này tuyệt đối không hề thua kém ngành bất động sản của chúng ta . COS­MOS có được ưu thế mạnh mẽ như ngày hôm nay , trong tài liệu tôi đã phân tích rõ ràng , người dân Âu Mĩ hầu như đều sử dụng sản phẩm của công ty này , nó được mọi người ủng hộ nhiệt tình , mà đây , chính là trụ cột thu lợi cơ bản nhất . Chỉ cần chúng ta làm tốt dịch vụ nó đang có sẵn , cộng thêm chiến lược đẩy mạnh tuyên truyền , đến lúc đó lợi nhuận thu về sẽ khiến các người ngạc nhiên ——"

Trừ Lạc Bình và mấy tay sai của mình , các vị cổ đông khác đều mở bảng kế hoạch thu mua COS­MOS ra xem !

"Tôi nghĩ năm tới chúng ta nên tăng cường đầu tư lĩnh vực này trên thị trường châu Âu ——" Lạc Bình nói ra ý kiến trái ngược , cũng bởi vì lo cho bản thân mình trước . Công ty nhỏ của ông chuyên sản xuất thang máy xuất khẩu ở thị trường châu Âu , ngoài ra còn cùng Lạc thị hợp tác , tất cả vốn liếng công ty đều dồn hết vào đó , ông cần lấy lợi trước mắt về cho mình , để lấp đi lỗ hỏng tiền bạc xoay vòng !

"Dĩ nhiên sẽ không bỏ qua thị trường châu Âu , nhưng hiện tại kinh tế châu Âu đang suy thoái nghiêm trọng , trước tiên cần phải đợi nó cân bằng , khi ấy mới nghĩ đến việc tăng cường đầu tư , về vấn đề này , tôi muốn bàn bạc kỹ hơn . Thu mua COS­MOS là việc cấp bách , nếu như chúng ta kéo dài thêm nữa , rất có thể khối thịt béo bỡ này sẽ về tay người khác !"

"Tôi kiên quyết phản đối , lợi nhuận ư ?! Tất cả mọi người đều thích sản phẩm của họ ?! Đây chẳng qua chỉ là nói suông , nếu như sau này chúng ta không nghiên cứu được sản phẩm nào mới dành cho cư dân mạng , liệu bỏ cả tỷ đô la đầu tư việc này , khác nào thả tiền trôi sông ?!" Lạc Bình giận đến đỏ mặt tía tai , kịch liệt ngăn trở .

Lạc Ngạo Thực đã đảm nhiệm chức vụ chủ tịch hội đồng quản trị trong tám năm , tám năm qua anh đều mang lại rất nhiều lợi ích cho công ty. Mọi người rất tin tưởng anh , một vị lãnh đạo không mấy đơn giản , cho nên tất cả đều giơ tay biểu quyết , thông qua kế hoạch thu mua COSMOS !

Trở về phòng làm việc , Lạc Ngạo Thực rót hai ly rượu đỏ , đưa cho trợ lý của mình một ly .

"Tổng giám đốc , chúc mừng ngài !"

Ngồi xuống sofa , uống cạn một hớp . "Lần này bọn lão già đó rất biết nghe lời , tiết kiệm được nhiều tâm lực !" Đảm nhiệm cổ đông trẻ tuổi nhất nhờ ông nội đưa lên , mỗi lần cùng bọn cổ đông kia bàn luận , ít nhiều phải hao tâm tốn sức .

"Bởi vì tổng giám đốc lãnh đạo quá giỏi , khiến các lão già yên tâm tin tưởng !" Trợ lý Lưu ra vẻ nịnh bợ , đi theo ông chủ nhiều năm như vậy , đương nhiên hiểu chuyện

"Nịnh bợ cũng có mức độ thôi , cậu phụ trách sắp xếp thời gian cho tôi , tôi muốn tự mình gặp mặt ông chủ của phía COSMOS !" Búng mạnh ngón tay cái , ý bảo trợ lý mau chóng an bài

"Tổng giám đốc , tôi quên thông báo với ngài , sáng sớm hôm nay bên COS­MOS đã gọi điện tới , ông chủ đó cũng muốn mời ngài sang ——" Trợ lý Lưu vội vàng báo cáo

"Tốt , vậy chúng ta lập tức bay qua Mĩ !" Anh vẫn muốn tiến vào một lĩnh vực mới , là mạng lưới kết nối thông tin , lợi nhuận khổng lồ này , rốt cuộc anh đã có cơ hội thực hiện !

Để tránh đêm dài lắm mộng , anh trực tiếp bay thẳng tới Thung lũng Silicon (là phần phía Nam của vùng vịnh San Francisco tại phía Bắc California ở Mỹ) ——

*****************************

Từ sau khi Lạc Ngạo Thực bay ra nước ngoài , Vũ Nghê có chút không quen , cảm giác nằm ở trên giường cứ lăn lộn liên tục , không thể ngon giấc .

Ôm chặt gối của anh , dùng sức ngửi lấy mùi hương lưu lại trên gối . "Lạc Ngạo Thực , khi nào anh mới trở về , em nhớ anh ——"

Người nào đó dường như nghe được tiếng lòng của cô , điện thoại cạnh gối chợt vang lên .

Màn hình hiển thị số gọi quen thuộc , cô vội vàng ấn phím nghe . "Này , sao bây giờ anh mới gọi điện về nhà ?! Công việc bận bịu lắm sao ?!"

"Ha ha ——" Đầu dây bên kia truyền đến tiếng cười to . "Em nhận điện thoại nhanh thật , nghĩ tới anh , không ngủ được sao ?!" Giọng điệu trêu chọc xuyên qua điện thoại

Lần này , cô cũng không còn ngượng ngùng , vui vẻ nói rõ tâm tư . "Đúng vậy , đang nghĩ đến anh , rất nhớ anh , nhớ đến nỗi không thể chợp mắt . Ngạo Thực , khi nào anh mới về nước ?! Nếu anh không mau về đây , em sẽ xin phép đi làm trở lại !"

"Anh đi bàn luận thu mua COSMOS , anh còn chưa sốt ruột , em ở đó gấp gáp cái gì ?! Ha ha , đừng trách anh không nhắc nhở em , nếu như bây giờ em đi làm lại , bao nhiêu búa rìu dư luận sẽ vây quanh em . . . . . ." Trước khi cô nghỉ việc , anh đã bày mưu công khai quan hệ , hiện tại tin đồn vẫn còn dư âm .

"Còn không phải tại anh ?! Tung tin bậy bạ , tất nhiên anh không sợ rồi , chỉ có em là mang phiền phức vào người !"

Lạc Ngạo Thực không xoa dịu nỗi oán hận của Vũ Nghê , tiếp tục trêu đùa . "Có phải hay không bị anh chiều hư rồi ?! Không trải qua ân ái trước khi ngủ thì không thể nào ngon giấc ?!"

Gương mặt cô trở nên bừng đỏ , dù cô không muốn thừa nhận , nhưng trên thực tế có lẽ là thế . "Không thèm nói với anh nữa !"

"Ha ha , có muốn anh tới giúp em , tựa như lần trước hay không ?!" Không hề đùa giỡn , giọng điệu vô cùng nghiêm túc !

Lần thứ nhất đã đủ mất mặt rồi , tuyệt đối sẽ không có lần thứ hai . "Anh đừng có mơ !"

"Anh nghĩ anh muốn em , bây giờ anh đã cởi quần ra rồi đấy , có được hay không ?!" Người trong điện thoại dụ dỗ nói . "Ngoan , phối hợp với anh !"

"Không , không , em không muốn nói tới đề tài này , tốt hơn là nói chuyện phiếm , dù sao em cũng chưa ngủ được !" Chuyện kia thì miễn bàn , nhưng cô rất muốn nghe giọng của anh

"Được , nói cho anh biết , hôm nay em mặc bộ áo ngủ gì ?! Màu đỏ trong suốt ?!" Rõ ràng nói ‘được’ , thế nhưng vẫn là đề tài nhạy cảm

"Một bộ đồ thun bằng vải bông , không có trong suốt . Cho nên , anh đừng loạn tưởng !" Vũ Nghê phớt lờ , dùng giọng điệu hung dữ nói ra.

"Như vậy cũng tốt , loại này không cần mặc quần lót . . . . . ." Tốt bụng tiếp tục giải thích

"Em có mặc !" Bất tri bất giác cô bị anh đưa vào bẫy , nghe thế nào cũng rất mờ ám .

"Kiểu quần lót chữ T ?!"

"Không phải !" Vũ Nghê lập tức phủ nhận.

"Làm sao em biết ?!" Lạc Ngạo Thực nghi vấn .

"Tại sao em lại không biết , em chắc chắn biết mình đang mặc gì !"

Đầu dây điện thoại bên kia không ngừng phát ra tiếng cười sảng khoái , lời nói sau cùng khiến cho người ta như muốn đứng hình . "Anh không có nói em , anh nói chính anh , hiện tại anh đang mặc kiểu quần chữ T !"

Vừa nghe như thế , cô lập tức từ trên giường ngồi phắt dậy , hai con mắt mở thật to . "Lạc Ngạo Thực , có phải là anh đang đùa em đấy không ?!"

"Không có , thật sự là thế !" Nghiêm trang nói .

"Đàn ông mặc loại quần đó làm gì ?! Rất ~ rất kỳ cục !" Một người đàn ông chân chính mà lại đi mặc quần lót chữ T , khiến cô không thể chấp nhận.

"Ơ hay , em không biết sao ?! Loại này rất chuộng bán ở khách sạn ——" Nói chuyện đồng thời khiến cho người ta sinh ra tưởng tượng .

"Anh dám ở đằng sau lưng em làm chuyện đồi bại ?!" Giọng nói tương đối nghiêm túc . "Được thôi , nếu như anh không sợ bị lây bệnh , thì anh cứ việc !"

"Thôi nào , cho anh xin lỗi , vợ à , anh biết lỗi rồi . Thật ra , hôm qua có một nhân viên nữ quảng cáo nội y mời mọc , anh mới mua thử một cái . Muốn để em ngắm , cho nên quyết định mua !"

"Lạc Ngạo Thực , anh thần kinh vừa thôi !" Chỉ nghĩ tới dáng vẻ anh ta mặc chiếc quần lót kia , cô đã không nhịn nổi , cổ họng nuốt nước miếng , phát ra một tiếng ừng ực . Tuy nhiên , cô cũng rất tò mò

"Vậy thì , chúng ta sử dụng webcam nhé !" Nói xong , bọn họ cúp điện thoại , lần này hai người đều nhìn thấy nhau

Không đúng , cô nhìn dưới háng của anh , rõ ràng không phải kiểu quần chữ T , loại quần lót này chính tay cô đã mua cho anh . Còn chưa kịp hiểu chuyện gì , đã thấy bàn tay thon dài nhanh chóng kéo chiếc quần xuống , lộ ra một vật to lớn .

"Lạc Ngạo Thực , anh xấu lắm , đồ bại hoại , anh dám gạt em !" khuông mặt cô đỏ bừng lên , miệng hét to

"Ha ha ~ không thích nhìn sao ?! Có muốn nó hay không ?! Nó rất nhớ em đấy . . . !" Lạc Ngạo Thực tà ác , bắt đầu đùa nghịch với bản thân

Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư - Chương 257: Đối mặt với webcam