Truyện tranh >> Tỏa Hồn >>Chương 77: Trước trận chiến

Tỏa Hồn - Chương 77: Trước trận chiến


Edit: Nhật Nguyệt Phong Hoa

***

Tô Tiện vừa từ chỗ Thư Vô Tri trở về, Yêu Lan đã đứng trước cửa đón nàng: "Sao rồi, Thư Vô Tri ở lì trong Chấp Minh Tông làm gì?"

Tô Tiện nhìn Yêu Lan một lúc, ánh mắt đồng tình nói với nàng ấy: "Cai rượu."

Yêu Lan đơ người.

Dù sao sớm muộn gì cũng phải nói, Tô Tiện cứ trực tiếp nói thẳng, "Sư phụ muốn ta chuyển lời cho ngươi, những chuyện ngươi làm năm đó người sẽ truy cứu đến cùng, ngươi đừng nghĩ trốn đi là có thể giải quyết mọi chuyện."

Yêu Lan: "..."

Nàng ấy không trả lời, cả người đứng im như khúc gỗ, đến mắt cũng không chớp một cái. Tô Tiện không biết phải nói sao mới phải, chỉ đành giữ im lặng theo.

Yêu Lan cắn chặt môi dưới như sắp bật máu đến nơi, hồi lâu sau mới lên tiếng: "Hắn... nói vậy thật sao?"

"Phải." Tô Tiện gật đầu.

Tô Tiện cảm thấy Yêu Lan ngày càng yếu ớt rồi, gần như sắp không chịu nổi mà ngã quỵ xuống. Nàng không yên tâm bèn dìu Yêu Lan, nhưng bất chợt Yêu Lan túm chặt tay nàng, hỏi: "Hắn nhớ ra tất cả rồi à?"

"Có lẽ là vậy." Tô Tiện nói.

Yêu Lan hoang mang nhìn Tô Tiện, chợt bật cười lớn nói: "Vậy cũng tốt, sớm muộn... sớm muộn cũng nhớ lại thôi, hắn chính là người như vậy đó, không bao giờ để một yêu nữ như ta hủy hoại cả đời hắn." Thư Vô Tri thoát khỏi khoảng hồi ức ấy đối với hắn cũng là chuyện tốt, trước đó vì điều này mà cảnh giới của hắn chỉ dậm chân tại chỗ, bây giờ có thể tăng lên thêm một tầng rồi. Trong lòng Yêu Lan rối rắm vô cùng nhưng nghĩ lại vẫn cảm thấy vui thay cho hắn.

Tô Tiện nói: "Thư Vô Tri nhớ ra chuyện xưa rồi, ngươi vẫn tính ở lại đây?"

Yêu Lan cắn răng nói: "Ta sẽ ở lại."

"Không phải hắn không cho ta cứ thế bỏ đi sao?" Yêu Lan mỉm cười bất lực, "Nếu hắn đã muốn tìm ta đòi lại món nợ năm xưa vậy ta không đi đâu hết, hắn muốn đòi thế nào ta sẽ trả cho hắn thế nấy."

Tô Tiện nhìn vẻ mặt Yêu Lan một lúc, nói: "Thế cũng được."

Theo cái nhìn của Tô Tiện thật ra sự tình cũng không đến mức phức tạp như vậy.

Thư Vô Tri mà Tô Tiện quen biết chưa bao giờ nói ra những câu tàn nhẫn như vậy, hắn muốn nàng chuyển lời cho Yêu Lan Tô Tiện đã thấy có chút kỳ lạ. Họa chăng trong đó còn ẩn tình gì không chừng.

Nhưng bây giờ không phải lúc để Tô Tiện lo nghĩ chuyện này, nàng đang bận chuyện của Quỷ Môn không có thời gian quan tâm Thư Vô Tri và Yêu Lan định làm gì.

Ngày tiếp theo, Tô Tiện lại đến chỗ Thư Vô Tri lần nữa, củng cố một lượt các pháp quyết tâm đ*o với hắn. Sau khi cai rượu, tâm đ*o của Thư Vô Tri đại thành, tiến thêm một bước trong con đường tu hành, những thứ hắn truyền đạt cho Tô Tiện cũng nhiều hơn.



Đêm đó, Tô Tiện quay về phòng, Yêu Lan giao tình báo đã nhận được cho Tô Tiện.

"A Tiện à ngươi muốn đi Lâm Thành thật ư?" Yêu Lan nghiêm túc hỏi.

Tô Tiện biết lần đi Quỷ Môn này còn gian nan hơn tưởng tượng nhưng nàng đã có chuẩn bị tâm lý từ trước, dù thế nào nàng cũng phải đi bằng được. Nàng nói: "Ngươi nói đi."

Yêu Lan gật đầu, nàng ấy biết mình không thể khuyên được Tô Tiện, chỉ đành nói: "Trước đó chúng ta không chú ý nhiều đến tòa phân đường ở Lâm Thành của Quỷ Môn lắm, lần này ngươi nói ta mới phái người điều tra, từ đó biết được một số chuyện bất thường." Yêu Lan lấy ra một tờ giấy làm bằng da trâu, mở ra nói: "Đây là bản đồ thám tử đưa qua, ngươi xem." Nàng ấy đưa tay chỉ mấy điểm đánh dấu đỏ trên bản đồ nói:

"Những chấm đỏ này là nơi phân bố của phân đường Quỷ Môn, bọn ta mất rất nhiều năm mới tra ra. Trong đó mỗi phân đường có một đường chủ trấn thủ, dưới trướng có mười cao thủ và hơn trăm tên đệ tử."

Những điều này Tô Tiện đều biết, lúc xưa nàng từng tìm hiểu về nội bộ Quỷ Môn. Nàng không tin Yêu Lan mở bản đồ ra chỉ để cho mình xem cái này.

Thật vậy, Yêu Lan nói tiếp: "Phân đường Quỷ Môn có thiết kế rất kỳ diệu, mỗi phân đường cách nhau không quá xa nhưng ngươi xem này." Nàng ấy chỉ xuống một vị trí trong bản đồ.

Trên đó, bốn phân đường có khoảng cách rất gần nhau.

Bốn phân đường đó lần lượt ở Càn Châu, Trừ Châu, Huy Châu và Lâm Thành. Lâm Thành nằm ở chính giữa, ba châu còn lại nằm xung quanh Lâm Thành, tạo thành một hàng rào như muốn bảo vệ thứ gì đó.

Yêu Lan tiếp tục: "Trong bốn nơi này, ngoài Lâm Thành, những nơi khác thường có tứ đại hộ pháp trấn giữ, vì vậy mà Huyền Nguyệt giáo cũng luôn để tâm đến ba nơi này. Nhưng mà phân đường ở Lâm Thành nhìn thì không có gì đáng nói, dường như Quỷ Môn cũng chẳng thèm để tâm tới nó." Yêu Lan khựng lại, một lúc sau mới nói tiếp, "Nhưng ta chợt phát hiện có điều không đúng. Mỗi đường chỉ bọn họ muốn đến nơi phải đi qua Lâm Thành, Lâm Thành nằm ở giữa, nhìn có vẻ không có thủ vệ phòng thủ nhưng nếu xảy ra chuyện thật, nhân mã ở Càn Châu, Trừ Châu và Huy Châu sẽ lập tức kéo quân tới ngay."


Nàng ấy ngẫm nghĩ rồi nói: "Xem ra những gì chúng ta nghĩ trước đó sai cả rồi. Lâm Thành mới là nơi phòng thủ nghiêm ngặt nhất. Ta đã phái người qua đó dò thám lần nữa nhưng thám tử cũng không có cách nào tiến sâu vào bên trong. Lâm Thành đích thực nguy hiểm trùng trùng."

"Nếu ta không đoán sai, trừ đầu não Quỷ Môn ở Kinh Thành thì nơi phòng vệ cẩn mật nhất chính là Lâm Thành."

Tô Tiện nghe phân tích của Yêu Lan, trong lòng cũng đã có phán đoán của riêng mình. Phòng vệ tại nơi đó nghiêm ngặt như vậy càng tăng thêm mối nghi ngờ của Tô Tiện rằng ngọc bội đang ở phân đường Lâm Thành.

Nàng không biết bên trong Lâm Thành có bao nhiêu nhân mã, có cơ quan như thế nào, chỉ có thể ra tay từ nơi khác. Nàng hỏi Yêu Lan: "Ngươi có tình báo của Càn Châu, Trừ Châu và Huy Châu không?"

"Sớm có chuẩn bị hết rồi." Yêu Lan lấy mấy phong thư bên cạnh đặt trước mặt Tô Tiện, "Trong đó là tình báo của ba phân đường còn lại, có lẽ sẽ giúp được ngươi. Ngươi đã muốn đi như vậy ta cũng không ngăn cản nổi, chuyến này ta đi với ngươi..."

"Không cần." Tô Tiện lắc đầu, nói, "Sư phụ còn chưa đồng ý cho ngươi xuống núi, hành động lần này lại rất nguy hiểm, ta không muốn ngươi đi mạo hiểm với ta. Vả lại ta đã có cách ứng phó rồi."

"Cái gì?" Yêu Lan ngẩn ra. "Ngươi muốn đưa ai đi?"

"Huyền Dương Kính." Tô Tiện nói, "Trong Huyền Dương Kính có hồn phách của sư công có thể sẽ giúp được ta trong lúc nguy cấp."

Yêu Lan không ngờ còn có chuyện này, nghe Tô Tiện nói vậy nàng ấy khẽ gật đầu, không đòi đi theo nữa, "Vậy ngươi cẩn thận đấy."

"Tất nhiên."


Tô Tiện chuẩn bị ở Không Thiền Phái suốt một tháng. Một tháng này, Thư Vô Tri triệu tập các đệ tử đến Chấp Minh Tông để chép sách, trong lúc chép sách hắn còn đặc biệt chỉ điểm mấy câu. Trong các đệ tử Chấp Minh Tông, Mộ Sơ Lương vẫn ở Thiên Cương Minh, chưa quay về bao giờ. Đám người Cận Sương khá kinh ngạc khi thấy Tô Tiện trở về nhưng cũng không nhiều lời. Ngược lại, trước kia Lý Bích chẳng thèm để ai vào mắt, thích quan tâm thì quan tâm không thích thì thôi, bây giờ như biến thành con người khác, lúc chép sách còn chuyện trò với Tô Tiện như thật sự đã hòa nhập hoàn toàn vào Chấp Minh Tông.

Đương nhiên ngoài việc chép sách, Tô Tiện cũng chuẩn bị rất nhiều phù chú như lần vào địa cung không lâu trước, sử dụng cho lần đột nhập Quỷ Môn này.

Một tháng cứ thế trôi qua, tình báo đến tai Tô Tiện không ít, vết thương trên người cũng hoàn toàn hồi phục rồi. Sau khi chuẩn bị ổn thỏa mọi thứ, Tô Tiện đến tạm biệt Thư Vô Tri.

Nàng biết rõ lần ra đi này lành ít dữ nhiều, có khả năng không quay về Không Thiền Phái được nữa, cứ nghĩ đến đó trong lòng Tô Tiện khó chịu vô cùng.

Nàng rất thích những ngày tháng ở Không Thiền Phái, thời gian như dòng nước chảy trong khe suối, bình lặng trôi đi. Nhưng sau khi rời khỏi Không Thiền Phái, có lẽ mãi mãi không còn được sống những tháng ngày như vậy nữa.


Nhưng may mắn là nàng đã từng trải qua khoảng thời gian ấy.

Cuối cùng Tô Tiện cũng không nói lời tạm biệt với những người khác, chỉ nói với Thư Vô Tri mấy câu rồi xuống núi. Từ Không Thiền Phái đến Lâm Thành phải mất chừng mười ngày.

Sau khi đến Lâm Thành, Tô Tiện không lập tức đột nhập phân đường Quỷ Môn. Nàng đã tra ra vị trí cụ thể của phân đường đó dưới sự trợ giúp của Yêu Lan. Nhưng trước khi vào phân đường nàng còn phải làm vài việc.

Tô Tiện tìm một khách điếm trong thành ở trước, đêm hôm đó, nàng mang theo phù chú đã viết ở Không Thiền Phái ra khỏi khách điếm. Nhân lúc đêm khuya vắng vẻ, bố trí một trận pháp xung quanh Lâm Thành. Đó là trận pháp Tô Tiện mất nửa tháng trời mới nghiên cứu ra, một tháng qua nàng chẳng nhàn rỗi ngày nào, vừa phải tính toán khoảng cách giữa Càn Châu, Trừ Châu, Huy Châu, tính xem số nhân mã ở ba nơi đó đến Lâm Thành phải mất bao lâu và lộ trình ra sao. Thậm chí nàng còn suy đoán đường đến và đường về của đối phương, cuối cùng là bố trận.

Nàng sẽ khởi động trận pháp trước khi vào phân đường Lâm Thành nhưng trận pháp không khởi động ngay mà đến thời gian nàng đã định sẵn mới phát huy tác dụng. Như vậy có thể đảm bảo, cho dù người ở ba phân đường còn lại đến, trận pháp cũng sẽ khởi động ngăn cản bước chân của bọn họ.

Mặc dù trận pháp rất mạnh nhưng cũng có điểm yếu, thời gian có thể chống đỡ chỉ hơn một canh giờ.

Nói cách khác, Tô Tiện phải lấy được ngọc bội và rút lui trong vòng nửa canh giờ, nếu không ba phân đường kia chạy đến, trước sau đều là địch, cho dù nàng có bản lĩnh bằng trời cũng chạy không thoát.

Tô Tiện biết lợi và hại của chuyến đi này nhưng nàng vẫn mong có thể sớm lấy lại ngọc bội. Sau khi bố trận, nàng quay về khách điếm.

Bây giờ vẫn chưa phải lúc đột nhập, nàng cần phải chờ đến thời cơ thích hợp nhất.

Theo như tình báo Tô Tiện có từ Yêu Lan, buổi tối hai ngày sau là thời cơ tốt nhất.

Bởi vì lúc đó vựa vặn là thời gian Hắc Y - một trong Tứ đại hộ pháp Quỷ Môn đi qua Lâm Thành.

Quỷ Môn đã coi trọng phân đường ở Lâm Thành như vậy thì tất nhiên cũng sẽ quan tâm đến ngọc bội, bởi vậy mỗi hộ pháp đi qua ba phân đường còn lại nhất định sẽ ghé sang đây. Tô Tiện ngẫm nghĩ thật kỹ, chuyến đi này của bọn họ chắc chắn là vì kiểm tra định kỳ xem ngọc bội còn hay không, tránh bị người ta cướp mất mà không hay biết.

Phân đường của Quỷ Môn rất lớn, việc tìm ngọc bội vô cùng gian nan nhưng nếu nàng bám theo người của Quỷ Môn vào trong, để bọn họ dẫn nàng đến chỗ cất giữ ngọc bội thì dễ dàng hơn nhiều rồi.

Tô Tiện tính toán xong mọi thứ, định về khách điếm nghỉ ngơi dưỡng sức. Bất ngờ, sau khi về đến khách điếm nàng gặp một người mà không nghĩ người đó lại xuất hiện ở đây.

- Hết chương 77 -


Tỏa Hồn - Chương 77: Trước trận chiến