Tiểu Anh Đào - Chương 54


cavien6666

Pluto rời đội là sự kiện lớn trong nghành, người bên ngoài còn không biết.

Sau khi NG đoạt giải quán quân nhân khí cất cao, được chương trình tạp kỹ truyền hình mời đi tham gia một chương trình kêu ( phỏng vấn ngành nghề). Đây là một chương trình phỏng vấn, người dẫn chương trình là một ông chú tri thức uyên bác khí tràng thật ổn cũng thật thú vị hài hước.

Ông chú họ Trần, vừa khéo là người quen lúc nhỏ của Thẩm Chi Châu, cũng là trưởng bối nhìn anh lớn lên.

Vì cho hắn mặt mũi, Thẩm Chi Châu không thể không đi.

Như ông Trần nói, mục đích chương trình lần này, kỳ thực chính là muốn cho mọi người hiểu biết một chút chuyện trong vòng thể thao điện tử, để những người lớn hoặc người không hiểu biết về thể thao điện tử, giảm bớt thành kiến của họ đối với thể thao điện tử.

Mặc dù thể thao điện tử là một trò chơi, nhưng kỳ thực cũng không hoàn toàn giống nhau, chúng không cùng một chỗ với nhau. Khi một thứ được đưa vào lĩnh vực trò chơi, trở thành một loại thi đấu thể thao, nó trở thành một nghề, bản chất liền bắt đầu thay đổi. Không phải ai chơi cũng có thể trở thành người chơi thể thao điện tử chuyên nghiệp, không phải người chơi thể thao điện tử chuyên nghiệp nào cũng có thể lên thi đấu.

Thời gian ghi hình được ấn định vào ngày 14 tháng 8, vừa khéo là một ngày trước lễ Thất Tịch.

Bởi vì đã hẹn ghi hình từ sớm, thời gian đã định xuống, quả thật có chút xấu hổ, nhưng cũng không tốt lật lọng.

Một ngày trước khi ghi hình.

Như thường lệ, Lạc Anh tiễn anh ra ngoài, lê dép lê, cầm ô đưa Thẩm Chi Châu xuống tầng dưới, kéo tay áo anh, ngẩng đầu dặn dò: "Anh nhớ về sớm."

Cô chưa có nói ra nửa câu sau, nhưng Thẩm Chi Châu cũng có thể biết trong vài giây.

"Anh biết." Người đàn ông xoa xoa đầu cô, nhướn mày nói, "Máy bay buổi tối cất cánh, anh nhất định trở về vào rạng sáng."

"Nếu không trở lại thì sao?" Cô gái nhỏ ánh mắt sáng lấp lánh,lộ ra giảo hoạt, trong lòng không biết đang tính toán cái gì.

Người đàn ông sủng nịnh véo mặt cô, rõ ràng đáp: " Bất cứ điều gì em muốn."

"Sau khi khai giảng không thể động vào em?" Cô thử thăm dò cẩn thận hỏi.

"Hả?" Giọng nói mang theo nguy hiểm lại trầm thấp, Thẩm Chi Châu nheo lại mắt.

"Kia thông cảm anh một chút, một tháng một lần?"

"Ngoại trừ cái này, khác tùy em."

Lạc Anh mặc kệ: "... Dựa vào cái gì? Vừa mới anh nói bất cứ điều gì, hiện tại thế mà còn có điều kiện! Mặc kệ, em nói thế nào liền là thế đó, anh xem mà làm."

Nói xong, cô gái nhỏ phất phất tay, làm cho anh nhanh chóng rời đi, bằng không đuổi không kịp máy bay.

Thẩm Chi Châu bất đắc dĩ nhéo cô, cúi người, lấy ô ngăn trở phần thân trên của hai người, nâng cằm cô lên,hôn lên cánh môi mềm mại, hôn nửa ngày, mới xoay người rời đi.

Trước khi đi, còn cắn lỗ tai cô, thổi một hơi, hơi thở mỏng manh lộ ra một cỗ uy hiếp: "Em cho là, lên giường anh, còn có thể chạy thoát?"

Lạc Anh tức giận đến chà chà chân, cắn răng ở trong lòng mắng anh tám trăm lần.

•••••

Chương trình ghi hình Thẩm Chi Châu sẽ được phát sóng trực tiếp, thành viên chiến đội NG đều xuất cảnh, mánh lới quảng cáo bỗng chốc mở rộng, hấp dẫn không ít fan điện cạnh.

( Phỏng vấn nghành nghề) nguyên bản chỉ là tiết mục thăm hỏi ngành nghề nhỏ, xếp hạng ở mức thấp nhất, một giờ trước khi chương trình bắt đầu, số lượng hẹn trước trên trang web TV cơ hồ cùng vương bài tống nghệ ngang hàng.



Ngay khi chương trình phát sóng bắt đầu, Pluto liền lên hot search.

Lạc Anh ngồi trên sofa cắn khoai tây chiên, có vẻ ngon, Thẩm Chi Châu tuy rằng không phải là minh tinh, nhưng trông một chút cũng không kém minh tinh, không cần hoá trang nhiều, làn da vốn đã tốt, trong khoảng thời gian này không cần huấn luyện không thức đêm, ngay cả quầng thâm mắt cũng không có, giá trị nhan sắc chà xát cọ cao vài độ.

Tiếng nói của anh vốn đã đạm mạc trầm thấp, thông qua microphone truyền tới, giống hệt như khi anh nói bên tai cô.

Lạc Anh nổi da gà, lấy điện thoại di động ra, nhàm chán mở ra phần mềm, xoát xoát Weibo.

Trên mạng xuất hiện rất nhiều biểu tượng cảm xúc của Hoàng mao, Thú Thú cùng Đản Đản, Hoàng mao thích đảo mắt, mọi người trong nhóm cũng không làm gì chú ý hình tượng.

Kết thúc ghi hình, ngay cả chính hắn cũng phát Weibo chế nhạo, kèm theo ảnh biểu tượng cảm xúc mới, tiêu đề ——

[ bêu xấu /doge ]

Sau khi kết thúc, Thẩm Chi Châu bị ông Trần gọi đi phòng nghỉ uống chén trà, hàn huyên thật lâu.


Ông Trần một bó tuổi, mang theo cái kính đen, hình như có mục đích ho khan hai tiếng, trước hỏi một chút tình hình gần đây: "Gần đây cha cháu thân thể thế nào?"

Thẩm Nhậm thân thể tình huống luôn luôn tốt, ngay cả luyến ái đều nhắc đến, có thể thế nào?

Thẩm Chi Châu lạnh như băng đáp: "Vẫn được."

"Cái gì vẫn được!" Ông đổi sắc mặt, một quyển sách đi qua, Thẩm Chi Châu tiếp được, "Còn có lệ với ta? Ngay cả ta cũng có lệ phải không?"

"Thật sự vẫn được, chú không phải luôn trò chuyện với ông ấy sao? Còn hỏi cháu?" Người đàn ông ở trước mặt hắn không hiểu nổi lên tính trẻ con, đặc biệt giống Lạc Anh lúc không phục, bất đắc dĩ nói.

Ông Trần thở dài: "Ta thường xuyên cùng ông ấy tán gẫu, cháu là con của ông ấy, ta hỏi cháu một chút không được sao? Cháu nói đi, cháu bao lâu không về gặp cha cháu? Suốt ngày không thấy mặt, khó trách bây giờ còn là cái quang côn! Xứng đáng!!!"

Quang côn...?

Thẩm Chi Châu chống cái trán, nở nụ cười, đôi mắt sâu thẳm thú vị nhìn ông, lười phản bác.

Ông Trần không tốt dò xét anh liếc mắt một cái, rốt cục nói ra mục đích cuối cùng của lần nói chuyện này: "Chúng ta có người dẫn chương trình mới ở đài truyền hình, là một cô gái nghiêm túc, trong nhà hoàn cảnh không sai, cũng ở thành phố A, một mình đến Bắc Kinh thi được nhận vào học viện phát thanh viên, sau đó đến Taili dẫn chương trình, mọi việc cũng không tranh không thưởng, ta đều thay con bé sốt ruột."

Đột nhiên vòng vo đề tài, Thẩm Chi Châu càng nghe càng lơ đãng, bắt đầu lấy điện thoại di động ra cùng Lạc Anh tán gẫu, đùa giỡn vị kia nhà mình.

Ông Trần tiếp tục nói: "Ta xem con bé rất ngoan, nhận con bé đến học việc, vừa vặn hôm nay con bé cũng ở chỗ này."

Vị kia "Nữ học việc " liền đứng ở ngoài cửa, ông lão hô một tiếng: "Tiểu Quân, vào đi."

Cô gái tên Tiểu Quân chậm rì rì đi đến, trên mặt không cách nào che giấu ửng hồng, đặc biệt ngoan ngoãn rót một chén trà cho ông.

Ông Trần "Ôi" một tiếng, đá Thẩm Chi Châu một cước: "Ta nói chuyện với cháu, chơi cái gì di động?"

Thẩm Chi Châu ngạc nhiên ngẩng đầu, vừa vặn chạm phải ánh mắt cô gái, ánh mắt rất thuần khiết, gò má đầy nho nhỏ, là tiêu chuẩn mặt trái xoan, ngoại hình đặc biệt đẹp mắt, bộ dáng còn rất thanh thuần, rất có linh khí, nhưng tổng cảm giác thiếu chút gì.

Đúng, chính là kinh diễm!

Thẩm Chi Châu lần đầu tiên nhìn thấy Lạc Anh, đã bị thu hút bởi mặt của cô, tính cả khí chất trên người cô đều làm cho anh mê muội luân hãm. Lạc Anh ngũ quan tinh xảo, uyển chuyển, cơ hồ chọn không ra khuyết điểm nào, thuộc loại xinh đẹp làm cho người ta liếc mắt một cái liền coi trọng.

Nhưng cô gái trước mắt này, hiển nhiên còn không tính là xinh đẹp.


Thẩm Quân cũng rót chén trà cho Thẩm Chi Châu, đặt trước mặt anh, há miệng thở dốc, muốn nói nói, nhưng cuối cùng bởi vì không biết nói cái gì mà tuyên bố thất bại, quay lại bên cạnh ông chú im lặng đứng.

Thẩm Chi Châu hờ hững dời mắt, không bình luận gì.

Ông Trần xem hai người bọn họ, nở nụ cười: "Tiểu Quân, cháu thẹn thùng cái gì? Cháu bình thường ở trên sân khấu không phải là rất thoải mái sao? Thằng nhóc này liền như vậy cho cháu..."

"Thầy!" Thẩm Quân sợ ông nói ra cái gì làm cho người ta hiểu lầm, nhanh chóng đánh gãy.

Ông Trần uống ngụm trà: "Tốt lắm tốt lắm, không nói. Các ngươi tâm sự đi."

Thẩm Chi Châu xem như minh bạch, tìm hắn đến ôn chuyện, mục đích là xem mắt. Anh câu môi cười nhạo, giữ một tia lễ phép, không có vạch trần, ngược lại là nghĩ nên uyển chuyển từ chối như nào.

Thẩm Quân gặp người đàn ông không mở miệng, chỉ có thể kiên trì đi lên, tùy tiện tìm một đề tài: "Thẩm Chi Châu, em có thể gọi anh như vậy không? Em năm nay vừa tốt nghiệp đại học, nhỏ hơn anh 3 tuổi đi. Nghe nói anh đang chơi thể thao điện tử, gần đây anh có đánh trận nào không?"

"Không đánh, rời đội."

"A? A?" Thẩm Quân nhất thời không phản ứng, cả người ngớ ra.

"Cô Thẩm, phải không?" Thẩm Chi Châu đem di động bỏ vào trong túi, đứng lên, nhẹ nhàng lại nho nhã nói, "Cô gần đây không lên mạng sao?"

Thẩm Quân dè dặt cẩn trọng ngẩng đầu, "Lên mạng?"

Trên mặt cô hiện lên một chút xấu hổ, phảng phất đã đoán được anh kế tiếp muốn nói gì.

Ông Trần một tuần trước từng nói với cô, con trai bạn cũ đến đây ghi hình chương trình, là quán quân thể thao điện tử Pluto Thẩm Chi Châu, còn nói muốn giới thiệu cho cô nhận thức.

Cô đương nhiên nghe nói qua Pluto, cũng đã nhìn thấy mặt anh trên mạng, đêm đó không ngủ được, xoát Weibo cả đêm, luôn luôn đọc tin về anh, tự nhiên cũng bao gồm sự cố trực tiếp.

Cô xấu hổ đỏ mặt, để ý khẳng định là để ý, nhưng cô cũng biết rõ, có nhiều người đàn ông trong vòng giải trí cũng không sạch hơn anh.

Thẩm Chi Châu thấy cô không phản ứng, cũng lười lãng phí thời gian, trực tiếp mở miệng: "Tôi có bạn gái, thật có lỗi."

Nói xong, hướng ông Trần gật đầu, cũng không quản ánh mắt hắn, trực tiếp đi ra ngoài, nhanh chóng rời đi.


••••

Ghi hình chỉ mất một buổi sáng, giữa trưa cùng thành viên chiến đội cơm nước xong, buổi chiều là họp báo cá nhân của Pluto.

Theo yêu cầu của Pluto, họp báo quy mô thật nhỏ, không có thông báo với fan, chỉ có mấy nhà tạp chí lớn đến.

Người đàn ông mặc một thân tây trang caravat thuần đen, đi lên sân khấu, đợi thật lâu, cũng không mở miệng.

Bên dưới phóng viên một mặt mộng, hoàn toàn không biết kế tiếp muốn phát sinh cái gì.

Pluto gần ngay trước mắt, quản nó phát sinh cái gì, dùng sức chụp là được rồi, giống Pluto cực chán ghét các hoạt động của nhà báo, cơ hội tốt như vậy, còn có thể có bao nhiêu.

Ai biết, một giây sau ——

Người đàn ông thanh thanh yết hầu, giật nhẹ caravat, ở trên sân khấu nhìn như thoải mái mà thông báo tin tức bản thân rời đội, hơn nữa cường điệu, lần này rời đi sẽ không quay trở lại lần nữa.

Tiếng click của máy ảnh đột ngột dừng lại.


Người bên dưới như bị nhấn nút tạm dừng, bỗng chốc sửng sốt, thật lâu không hồi thần.

Đợi đến lúc Thẩm Chi Châu chuẩn bị bước xuống, rốt cục có người phản ứng lại, chọc người bên cạnh, hỏi: "Hắn vừa mới nói gì? Rời đội? Là rời đội sao? Tôi không có nghe sai đi?"

"Là rời đội? Móa? Rời đội? Vì sao muốn rời đội? Tứ quan vương còn rời đội?"

Mỗi người đầu đều là tràn đầy dấu chấm hỏi.

Pluto muốn rời đội? Vì sao muốn rời đội? Hiện tại giá trị thương mại cực cao, bao nhiêu nền tảng trò chơi muốn tìm hắn đại ngôn tuyên truyền, trở về sau bốn năm, từ CF đến PUBG cầm quán quân, chuyện này có thể thổi cả đời???

Cho nên, tiền đồ tươi sáng, vì sao muốn rời đội?

Có người lớn tiếng hỏi: "Vì sao muốn rời đội? Có thể nói nói nguyên nhân sao?"

Thẩm Chi Châu nghe thấy được, cúi xuống, khóe miệng khẽ nâng, liếm liếm môi dưới, có vẻ hứng thú, nhấc lên microphone, lần đầu tiên khó được mỉm cười trước ống kính, chậm rãi nói: "Kết hôn."

Dưới sân phóng viên:????

Cư nhiên còn có người không sợ chết hỏi: "Là cô gái ngày đó xuất hiện ở phòng trực tiếp sao?"

Pluto gật gật đầu, cam chịu.

"Cô ấy là bạn gái tôi, là người tôi theo đuổi."

Dưới sân phóng viên:???? Không ai hỏi ai theo đuổi ai????

••••

Tin tức này một khi tuyên bố đến trên mạng, khoảng thời gian trước fan luôn luôn đuổi theo "Lạc Anh" mắng, thoáng chốc bị vả mặt.

Ào ào "Phù phù ——" quỳ xuống, ở Weibo Pluto xin lỗi, nói thẳng: Anh trai đáng yêu, là chúng tôi sai lầm rồi, mắt chó nhìn người thấp, không nghĩ tới cư nhiên là chị dâu ô ô ô.

Thỏ xám chụp màn hình gửi cho Lạc Anh, cười đến ngã ngửa ra sau.

"Những fan này, một cái vẻ nói mày chỉ là nhìn trúng Pluto tiền cùng danh vọng, căn bản không hiểu Pluto, không xứng cùng Pluto ở cùng nhau. Còn nói mày mau mau cách anh của họ xa một chút, không cần lại gấp gáp quấn quít lấy Pluto. Bọn họ hiểu rõ Pluto sao?"

Lạc Anh thờ ở với mắng chửi trên mạng, lạnh lùng nhàn nhạt: "Dù sao bọn họ cũng không biết là tao, tùy tiện mắng cũng đoán không được là người nào."

"Yên tâm, Pluto lần này làm sáng tỏ phỏng chừng sẽ không có người mắng, hơn nữa Pluto rời đội, cũng sẽ chậm rãi biến mất trước công chúng. Nhưng mà, hai người thật sự muốn kết hôn sớm như vậy sao?"

Lạc Anh bĩu môi, lột vỏ đậu phộng ném vào miệng, hàm hồ nói: "Chưa đến tuổi hợp pháp, mày cứ nghe anh ấy thổi đi. Hơn nữa, tao còn chưa đồng ý đâu."

♡♡♡♡♡♡♡♡

Tác giả có chuyện muốn nói: "Mày cứ nghe anh ấy thổi đi."

P thần cũng bị vả mặt (.

Thẩm Chi Châu: Tôi không cần mặt sao????


Tiểu Anh Đào - Chương 54