Chu Quân Hào rốt cuộc cũng đã đi học trở lại, không biết trước đó trong nhà cậu có chuyện gì, xin nghỉ trong trường ở nhà đến một tuần, trở lại liền nghe nói về việc tin tức lần trước, thi xong liền lôi kéo Hàn Mộ Vi đến nhà ăn cùng ăn cơm trưa, một bên nghĩa chính từ nghiêm nói: "cậu giúp người ta đoạt lại đồ bị đi chịu trách nhiệm cho đến khi xong sao a? Vạn nhất lỡ như tên trộm kia trên người có mang theo dao đối với cậu sẽ bất lợi thì sao?"
Chu Quân Hào là xem qua trên mạng cái kia video, tuy rằng kinh ngạc với thân thủ của Hàn Mộ Vi, nhưng mà cậu lại thấy rằng, nếu là đối thủ có thân thể khoẻ mạnh cường tráng,lỡ như còn mamg vũ khí theo bên người, thân thủ của Hàn Mộ Vi có tốt thì căn bản cũng không đủ để giải quyết được vấn đề, bĩu môi, vẻ mặt không tán đồng nói: "Tự tiện xen vào việc của người khác! Việc này cũng là cho cậu một bài học đáng nhớ đời!"
Hàn Mộ Vi yên lặng mà gặm cải trắng.
Chu Quân Hào lại vẫn là có chút tức giận lên, "cậu nói xem là người như thế nào lại có thể vô sỉ đến như vậy, rõ ràng là chính mình đánh mất chiếc nhẫn, lại còn đổ oan lên đầu cậu...... Hơn nữa cũng chỉ là một cái nhẫn giả thôi! Loại người này cũng đừng cùng nói nhiều lời vô nghĩa với cô ta, trực tiếp đấu võ! Đánh đến cô ta sợ, tự nhiên cũng không dám làm ra việc này nữa......"
Hàn Mộ Vi vô ngữ mà nhìn cậu một cái, "May mắn...... người cô ta gặp phải không phải là cậu."
Chu Quân Hào mắt trợn trắng, "Cậu chính là quá dễ khi dễ!"
Nghĩ nghĩ, vẫn là có chút tức bất quá, vỗ vỗ bả vai Hàn Mộ Vi, lực đạo lớn đến thiếu điều cô muốn sặc hết cơm, Chu Quân Hào vẻ mặt đắc ý nói: "Yên tâm đi! Về sau gặp phải loại chuyện này nữa cứ goi điện thoại cho tôi a, Hào ca của cậu nhất định sẽ che chở cho cậu mà!!"
"......"
Hàn Mộ Vi thật sự lười đến không muốn nói chuyện cùng Chu Quân Hào
Đã đã hơn hai tháng, còn cách sinh nhật Hàn Mộ Vi...... Còn có buổi tiệc thành niên của Hàn Mộ Vũ vào buổi tối, còn chưa đến nửa tháng là tới rồi.
Hàn Tử Tư cùng Lưu Băng Tinh bọn họ...... Sẽ dựa theo kế hoạch định sẵn mà làm sao?
Hàn Mộ Vi tự hỏi thật lâu, cuối cùng lại lười phải suy nghĩ. Vẫn là trước tiên nên đem việc trước nắt hoàn thành hết đã! Việc quan trọng nhất của cô hiện tại chính là thi cử cho thật tốt vao, nghỉ hè thì nhanh chóng học thêm nhiều kĩ năng mới, sau đó......
Chờ tới sinh nhật nhận lấy tài sản thừa kế xong rồi, thì liền sẽ rời khỏi Hàn gia.
Đây là điều Hàn Mộ Vi trước giờ vẫn mong ước, chỉ là từ trước cô căn bản vẫn luôn luôn cho là là Vệ Như Yên không hề muốn để lại cho mình bất cứ thứ gì cả, nghĩ chính mình chẳng sợ không đậu đại học, chẳng sợ đến không có cơm án, cho dù ở một nơi kém cỏi nhất,ăn thứ đồ ăn tầm thường nhất......
Cô cũng muốn rời khỏi Hàn Gia.
Chỉ là ba tháng trước, cô vốn tính là sau khi lấy được bằng tốt nghiệp thì sẽ lập tức rời đi, rốt cuộc cô lại tính toán sai lầm, cũng biết tầm quan trọng văn bằng, cho dù là cho dù là chỉ là một tờ giấy tốt nghiệp cấp ba. Kết quả, lại rốt cuộc không thể rời đi......
Mà hiện tại, cô đã biết hết thảy mọi việc sẽ tiến triển như thế nào, cũng không hề cảm thấy tiền không quan trọng như lúc trước đã nghĩ nửa, Hàn Mộ Vi cảm thấy, lúc này đây cô nên thừa hưởng tài sản Vệ Như Yên để lại, sau đó......
Lại đem những thứ đó cho đến những người cần đến chúng.
Từ sau khi giúp đỡ cho Phó Tĩnh Hại, Hàn Mộ Vi liền vẫn luôn có ý nghĩ như vậy.
Cô vốn là cũng không cần đến nhiều lắm, nhưng mà để cho Hàn Tử Tư cùng Lưu Băng Tinh bọn họ cướp đi, còn không bằng quyên góp cho những người khác. Ít nhất người khác hiểu được cảm ơn, mà cái cô cần nhất chính là hảo cảm giá trị.
Hai ngày thi cuối kỳ thật nhanh chóng đã kết thúc
Hàn Mộ Vi thu thập cặp sách, chậm rãi mà đi trở về gia.
Nửa tháng tiếp theo đây...... cô liền vô pháp giống như bây giờ phong phú.
Cô đã có thói quen sống bận rộn với công việc học tập, nếu nghỉ, ngược lại bắt đầu không thích ứng lên.
Tiểu bao tử biết cô suy nghĩ cái gì, hưng phấn mà nói: "Chủ nhân, không cần lo lắng! Có tiểu bao tử, bảo đảm cuộc sống của người so với đi học càng phong phú hơn nữa a!!"
"......"
Hàn Mộ Vi trầm mặc một chút, "Là bận rộn đi?"
Tiểu bao tử này, không biết lại cho cô an bài nhiều ít đồ vật muốn học......
Tiểu bao tử xấu hổ mà cười một chút, "Ách...... Chủ nhân, tiểu bao tử an bài đều những thứ trước nắt chủ nhân nên cần phải học tậo! Hơn nữa hoàn toàn bảo đảm thời gian ngủ ngơi cùng ăn uống của chủ nhân, bảo đảm sẽ không làm chủ nhân có bất kỳ điều gì mà cảm thấy mệt mỏi đâu!!"
- ------
Truyện convert hay : Yêu Long Cổ Đế