Lúc này tại khu vực thứ bảy Thiên Long Tự - Phật Mộ.
Hoa Lạc Đồng dựa theo trực giác đến nơi này thăm viếng đồng loại.
Hơn nữa, theo bản năng nơi đây còn là một hơi ưa thích của chúng Dạ Xoa không riêng gì nàng ta.
Cảnh quan nơi này cũng tương đồng với Mộ Địa ở Dạ Xoa Giới, hoàn cảnh hoang vu vắng lặng, âm khí nghi ngút.
Cái khác duy nhất chính là nơi này có nhiều Mộ Tháp với chiều cao không đồng đều từ ba xích đến hơn ba trượng, có Mộ Tháp cao gần mười trượng.
Ở cuối Phật Địa có một tượng đại phật cao chừng mười trượng, trên vai vị đại phật này có một vị hòa thượng ngồi thiền với hai mắt nhắm nghiền.
Vị này chính là đệ tử trông coi khu vực này.
Có thể nhận ra mùi vị tang thương theo thời gian ở nơi này.
Khi Hoa Lạc Đồng đến Phật Mộ được một lúc thì xung quanh có một loại áp lực nhỏ áp sát.
Đây là năng lực thuấn di của ba Dạ Xoa ở nơi này.
Nếu không nhìn rõ thì đây giống như ba luồng gió thổi đến, tạo cảm giác ớn lạnh.
Khi cơn gió quét qua một lần xác nhận thân phận Hoa Lạc Đồng thì ba thân ảnh Dạ Xoa xuất hiện.
Cả ba đều có thân hình mỏng manh, chân không chạm đất.
Trong ba Dạ Xoa mới xuất hiện thì có một lão bà đã ngoài bảy mươi với mái tóc bạc trắng dài, điều này nói lên thọ nguyên của lão bà đã hơn một nghìn năm tuổi.
Còn lại là một vị đại thẩm và một tiểu cô nương trạc tuổi Hoa Lạc Đồng, cả hai đều có mái tóc đen huyền.
Hoa Lạc Đồng có thể cảm giác được bọn họ có mối quan hệ với mình, nguyên nhân bởi vì cả ba Dạ Xoa này đều đến từ Dạ Xoa Giới.
Không đợi Hoa Lạc Đồng thắc mắc thì lão bà liền nói “Nếu lão nhớ không lầm, gia đình lão cùng Hoa cô nương lưu lạc đến Thần Vực cùng thời điểm…”
Hoa Lạc Đồng hầu như không có ấn tượng với lão bà, đại thẩm cùng vị tiểu cô nương bên cạnh.
Khi còn ở Dạ Xoa Giới, nàng một mực tu luyện không hề xuất hiện bên ngoài nên khó mà tiếp cận được những Dạ Xoa khác.
Còn về tên tuổi nàng ở Dạ Xoa Giới, nàng được Mẫu Dạ Xoa tuyển chọn là Dạ Mẫu kế nhiệm cho nên ai cũng biết đến nàng.
Bởi vì nàng cùng Mẫu Dạ Xoa có ngoại hình gần giống nhau.
Đó chính là đặc điểm không phải Thiện Nữ Dạ Xoa nào cũng có được.
Tiểu Bảo Bảo lúc này từ bên trong áo choàng bay ra bên ngoài rồi ngồi trên vai mẫu thân nó.
Nó cũng tò mò vì sự xuất hiện ba nhân vật lạ mặt.
Lão bà nhìn ngắm Tiểu Bảo Bảo, biểu hiện hầu như không có quá nhiều thay đổi.
Chỉ có đại thẩm cùng tiểu cô nương là có phản ứng, phản ứng của một sự thèm khát.
Lão bà khoát tay ngăn lại căn dặn “Không được manh động, các ngươi cần phải mài giũa nhiều hơn!”
Lão bà giáo huấn con cháu mình xong liền quay sang Hoa Lạc Đồng tỏ ra ái ngại nói “Bọn chúng không đủ định lực kiềm chế dục vọng, hy vọng Hoa cô nương thứ lỗi!”
Hoa Lạc Đồng cũng đã trải qua nhiều chuyện như thế này khi còn ở Thiền Viện Trúc Lâm cho nên nàng cũng không quá để ý.
Đối với Quỷ Dạ Xoa mà nói, Tiểu Bảo Bảo chính là một miếng mồi ngon không phải Dạ Xoa nào cũng đủ định lực kiềm chế được.
Hoa Lạc Đồng liền dò hỏi “Lão bà nói rằng đã lưu lạc Thần Vực cùng thời điểm, tình huống là như thế nào?”
Lão bà liền lấy ra một viên Lưu Ly Châu rồi chậm rãi dâng cho Hoa Lạc Đồng với thái độ vô cùng kính cẩn.
Trong tâm trí chúng Dạ Xoa lúc này, Hoa Lạc Đồng có thể nói là Mẫu Dạ Xoa chân chính.
Hoa Lạc Đồng cầm Lưu Ly Châu trong tay, viên Lưu Ly Châu tức thì phát ra một luồng dạ quang bắn ra ngoài khoảng không phía trước.
Những hình ảnh cuối cùng ở Dạ Xoa Giới nhanh chóng xuất hiện.
Bên trong chính là khung cảnh bầu trời u ám quen thuộc, âm thanh sấm gầm vang lên khắp nơi.
Mọi thứ chìm vào hỗn loạn.
Cửu Vương Dạ Xoa, một trong chín Quỷ Dạ Xoa mạnh nhất Dạ Xoa Giới làm phản câu kết với ngoại nhân đánh vào cung điện.
Đối với Cửu Vương Dạ Xoa mà nói thì Cửu Vương Dạ Xoa đã để ý vị trí Vương của giống loài Dạ Xoa từ lâu.
Hắn có ý làm phản kể từ khi Mẫu Dạ Xoa chọn Hoa Lạc Đồng là Mẫu Dạ Xoa kế nhiệm.
Khi đó, Mẫu Dạ Xoa giận dữ chỉ dùng một móng vuốt đã giết chết Cửu Vương Dạ Xoa.
Còn về phần ngoại nhân là một hắc y toàn thân che khuất bởi áo choàng với mũ trùm kín người không nhận diện ra được thân phận.
Hắc y nhân sử dụng một thanh Long Âm Kiếm, một trong sáu loại pháp khí khắc chế giống loài Dạ Xoa đâm xuyên qua Mẫu Dạ Xoa khiến Mẫu Dạ Xoa không thể cử động được.
Mẫu Dạ Xoa vận dụng sinh mệnh lực cuối cùng tạo ra vô số thông đạo cho chúng Dạ Xoa rời khỏi Dạ Xoa Giới, trong đó có gia đình lão bà đối diện.
Đến đây thì không còn hình ảnh nào lưu giữ lại được.
Lão bà nhìn vẻ mặt lo lắng của Hoa Lạc Đồng, lão nói “Lão thăm dò ra được, kẻ đánh vào Dạ Xoa Giới là truy tìm tung tích của Hoa cô nương…”
Hoa Lạc Đồng ngạc nhiên thốt lên “Tìm ta?”
Lão bà gật đầu nói “Đúng vậy, dù không hiểu đầu đuôi thế nào nhưng hắc y nhân đã chất vấn tung tích của Hoa cô nương.
Mẫu Dạ Xoa không chịu thỏa hiệp nên bọn chúng mới tàn sát.
Nếu Mẫu Dạ Xoa không ra tay kịp thời, gia đình lão cùng những Dạ Xoa khác đã không cách nào thoát ly được…”
Nghe đến đây, cánh tay Hoa Lạc Đồng mới buông lỏng xuống.
Tâm trạng nhất thời trĩu nặng.
Khoảnh khắc lần đầu tiên gặp gỡ Mẫu Dạ Xoa xuất hiện một lần nữa.
Khi ấy Mẫu Dạ Xoa xuất hiện như một nữ thần đưa cánh tay ra đón lấy Hoa Lạc Đồng trong thân phận mới.
“Theo ta!”
Từ khi biết đến “Khế Ước Vĩnh Sinh”, con đường nàng đi đã xuất hiện một chướng ngại vật.
Bản thân nàng không hiểu tại sao bản thân lại bị truy bắt, người trong gia tộc lại cưỡng ép bắt nàng gán ghép vào “Khế Ước Vĩnh Sinh”.
Nàng không hiểu tại sao là “Khế Ước Vĩnh Sinh” mà không phải là một loại ràng buộc khác.
Tại sao khi vừa chào đời bọn họ không trực tiếp đoạt tuyệt sinh cơ nàng, như vậy có phải giảm bớt gánh nặng hay không.
Còn về phần phụ thân, phụ thân cũng biệt vô âm tín hoặc cũng có thể phụ thân cũng giống như Phương Triết - người cũng đã không còn nhớ đến sự tồn tại của nàng.
Lão bà nhìn Hoa Lạc Đồng đứng im một chỗ không nói ra lời, lão cũng cảm nhận ra được sự thống khổ của một chúng Dạ Xoa khi nghe tin Mẫu Dạ Xoa đã bị ám hại.
Lão bà từ tốn nói “Hoa cô nương dự tính sắp tới phải làm gì?”
Hoa Lạc Đồng nhìn gia đình lão bà, trong ánh mắt của ba Thiện Nữ Dạ Xoa đối diện hiển hiện một sự chờ mong dù mới vừa rồi vị đại thẩm cùng tiểu cô nương đối diện sinh ra ác ý với Tiểu Bảo Bảo.
Hoa Lạc Đồng nói “Trước mắt ta có chuyện riêng cần làm, xong việc ta sẽ tìm một nơi tốt hơn Dạ Xoa Giới cho chúng Dạ Xoa trú ngụ…”
Dạ Xoa Giới đã không còn an toàn cho toàn bộ chúng Dạ Xoa rồi.
Lão bà nhìn dáng vẻ đầy tự tin của Hoa Lạc Đồng liền nói “Nếu cần lão giúp một tay, lão sẽ cho gọi toàn bộ chúng Dạ Xoa đang ẩn nấp ở Thần Vực trợ giúp.
Với năng lực của lão, triệu tập toàn bộ Dạ Xoa chỉ là một việc nhỏ…”
Hoa Lạc Đồng nghe lão bà nói có năng lực triệu tập toàn bộ chúng Dạ Xoa, hai mắt nhất thời sáng lên.
Nàng thốt lên “Không lẽ thọ nguyên của lão bà… hơn một vạn năm sao?”
Lão bà lúc này mới đắc ý mỉm cười, sau đó níu lấy tay hai Dạ Xoa kề cận rồi chậm rãi thoái lui.
Cuộc gặp gỡ này chính là duyên phận, mà duyên phận đã buộc lại với nhau thì sau này bất cứ lúc nào chỉ khi Hoa Lạc Đồng cần đến, nhất niệm liền có thể triệu hồi hoặc câu thông với lão bà.
Hoa Lạc Đồng lúc đầu cứ nghĩ ba Dạ Xoa đối diện chỉ là một gia đình nhỏ.
Không ngờ lão bà lại ẩn giấu sâu như vậy.
Hai Dạ Xoa bên cạnh, nói không chừng chỉ là hầu cận lão bà cũng không chừng.
Đến đây xem như Hoa Lạc Đồng đã biết được vì sao trực giác kêu gọi nàng đến đây.
Nguyên nhân lời kêu gọi đó đến từ lão bà.
Lúc này, trong tầm mắt nàng xuất hiện vô số điểm sáng nhấp nháy trong khu vực Mộ Phật.
Đó chính là vô số Thiện Nữ Dạ Xoa đang vờn xung quanh các mộ địa, Mộ Tháp.
Nàng không muốn quấy rầy bọn họ liền âm thầm rời đi.