Hai tháng sau.
Trong động băng nơi Phương Triết cùng Hoa Lạc Đồng bế quan tu luyện.
Xung quanh Phương Triết, Thất Tinh Kiếm không ngừng bay xung quanh với mũi kiếm hướng xuống.
Trạng thái này là trạng thái cảm ngộ Thất Tinh Quang Chiếu, cảm ngộ bảy tinh tú bên ngoài tinh không.
Lần đầu tiên kết nối với bảy vì sao Thiên Khôi, Hạch Nguyệt, Minh Vận, Phong Trùng, Linh Hạt, Tam Cô, Ma Lạp tốn ba tháng thời gian mới thành công cảm ngộ.
Đến lần thứ hai kết nối với bảy tinh tú ngoài tinh không, Phương Triết tốn tổng cộng ba mươi lăm ngày.
Đến lần thứ ba cảm ngộ, Phương Triết tốn mười ngày thời gian.
Lần thứ tư, Phương Triết tốn sáu ngày.
Đến lần thứ năm, Phương Triết tốn ba canh giờ cảm ngộ.
Tốc độ này có thể nói là yêu nghiệt trong yêu nghiệt.
Khi đã kết nối được với thất tinh bên ngoài không gian.
Tầm nhìn của Phương Triết bao quát ở những nơi thất tinh tú tọa trấn.
Hình ảnh từ trên bề mặt tinh tú phản chiếu toàn bộ đều được Phương Triết thu lại trong tầm mắt.
Cho nên Phương Triết có thể nhìn thấy những nơi xa xôi vô tận trong tinh không mà trước nay chưa từng thấy qua.
Ở hình ảnh phản chiếu trong vì sao Linh Hạt.
Phương Triết nhìn thấy được quê hương mình, nơi đó chính là Văn Lang Châu, một giới vực cực kỳ xa xôi.
Nơi phàm nhân sinh sống cực kỳ sung túc, không lo âu.
Hình ảnh Văn Lang Châu được thu nhỏ lại là một bề mặt phẳng xung quanh được bao bọc ba lớp vỏ bọc bên ngoài ngăn cách bên ngoài tinh không.
Những hình ảnh Văn Lang Châu đập vào tâm trí khiến Phương Triết bồi hồi nhớ lại những chuyện trước kia, đặc biệt là gia tộc Phương gia cũng như hình ảnh cha mẹ.
Ở vì sao Minh Vận, nơi đó phản chiếu hình ảnh Bắc Cảnh được thu nhỏ lại.
Hình dạng giới vực Bắc Cảnh có phần khác biệt hơn, là một bề mặt cong hình vòng cung xung quanh cũng được bao bọc ba lớp ngăn cách với tinh không.
Trong tầm mắt, Phương Triết có thể nhìn thấy vô số đệ tử Đạo Viện không ngừng tu luyện.
Xa hơn chính là Vô Thượng Tông thấp thoáng bảy tòa tháp với bảy viên Xích Linh Thạch tỏa sáng.
Tính toán, Phương Triết đã rời Bắc Cảnh một trăm tám mươi ngày rồi.
Ở vì sao Hạch Nguyệt, bản chất thật của Thần Vực được phô bày ra.
So với Bắc Cảnh hay Văn Lang Châu, lãnh thổ Thần Vực rộng hơn gấp trăm lần.
Hình dạng hoàn toàn khác việt so với Bắc Cảnh là một bề mặt bằng phẳng.
Thần Vực có hình vòng tròn như một chiếc Giới Chỉ được một khối tinh cầu đè lên.
Nhìn bên ngoài như thể khối tinh cầu to lớn trấn giữ một thông đạo cực kỳ to lớn.
Nếu khối tinh cầu vỡ vụn, điều gì sẽ xảy ra.
Cho nên Phương Triết suy đoán, Thần Vực là một nơi cực kỳ hung hiểm có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Cho nên tiên sư Thất Kiếm Tiên đề cập đến việc bản thân hắn có thể giúp Thần Vực vượt qua đại kiếp là một chuyện có khả năng xảy ra.
Nếu không thông qua Thất Tinh Quang Chiếu, hắn sẽ không bao giờ nhìn rõ được bản chất thật của Thần Vực.
Phương Triết mở mắt ra, nhìn xung quanh thì phát hiện Hoa Lạc Đồng đang tịnh tu ở một góc trong động băng.
Hai mắt nàng ta khép hờ, bộ dáng có phần tiêu diêu tự tại.
Hắn tò mò tiến lại gần quan sát nàng ta kỹ hơn.
Diện mạo Dạ Xoa với làn da trắng bệch, đôi chân mày mỏng manh có phần trĩu nặng.
Dù đôi mắt khép hờ nhưng vẫn không giấu được một vẻ đẹp quyến rũ.
Phương Triết không kìm lòng được dùng một bàn tay sờ lên đôi má nàng ta, tay chưa kịp chạm thì hai mắt nàng ta mở ra nhìn hắn ngơ ngác.
Nàng ta khẽ cười nhạt nhìn sang nơi khác.
Hắn lúng túng giải thích “Ta… chỉ muốn đánh thức nàng mà thôi!”
Hoa Lạc Đồng khẽ cười khúc khích nói “Thiếp… không có ngủ! Dạ Xoa không bao giờ biết ngủ, chỉ nhập định mà thôi!”
Phương Triết không thể giấu được điều trong lòng đang suy nghĩ liền giãi bày “Vừa rồi… ta vô tình có một loại cảm giác quen thuộc cho nên đã mạo phạm!”
Hoa Lạc Đồng nghe Phương Triết giãi bày liền phấn khích hỏi “Chàng nhớ ra rồi?”
Phương Triết lắc đầu.
Hắn giơ bàn tay phải chứa ấn ký “Huyền” của Huyền Môn.
Mỗi lần nhấp nhái như thể khả năng tiếp cận Đạo của Huyền Môn càng rõ ràng hơn.
Mà mỗi lần hiểu thấu Đạo của Huyền Môn nhiều hơn, khả năng ảnh hưởng của nguyền rủa cũng giảm dần.
Nói theo một cách nào đó, Đạo của Huyền Môn có thể khắc chế được nguyền rủa, nguyên do Đạo của Huyền Môn là một Đạo nằm ngoài quy tắc thiên địa.
Hoa Lạc Đồng có phần thất vọng khi Phương Triết lắc đầu phủ nhận.
Nàng đứng dậy, chân không chạm đất như đang trôi nổi trên không.
Nàng đưa tay về phía Phương Triết nói “Đi, thiếp đưa chàng đến Thiên Long Tự!”
Phương Triết gật đầu rồi đưa tay về trước.
Hoa Lạc Đồng một tay đón lấy tay Phương Triết, một tay vẽ ra một Hắc Động rồi cả hai chui vào bên trong.
Sau vài hô hấp, Hoa Lạc Đồng cùng Phương Triết bước ra ngoài Hắc Động.
Theo một lẽ nào đó, cả hai đã đến được Thiên Long Tự vì Hắc Động chính là một loại dịch chuyển xuyên qua không gian, có thể bẻ cong không gian mà đến điểm đích cực kỳ nhanh.
Chỉ là tình huống không đúng.
Hoa Lạc Đồng tức thì sửng sốt, lông tóc dựng lên vì nhận ra sự hung hiểm tột độ.
Bản thân trong phút chốc không cử động được, xung quanh bị vây lấy vô số hắc kiếm.
Phương Triết hốt hoảng gấp rút nắm lấy tay Hoa Lạc Đồng vận dụng “Nhất Niệm Xuyên Vạn Lý” đến một nơi khác nhưng lại không vận dụng được.
Khi nhận ra, xung quanh Phương Triết cũng bị vô số hắc kiếm vây lấy rồi khóa chặt.
Phương Triết sửng sốt “Đây là… Tế Ti Võng?”
Đúng lúc này thì có tiếng nói cất lên “Đây là [Cửu Sát Võng], không phải [Tế Ti Võng]?”
Lúc này, trên bầu trời lơ lửng mười thân ảnh, đây chính là Cửu Sát Đoàn đã bố trí ám toán từ trước.
Dẫn đầu là Lão Tàn có phần đắc ý nói “Bọn ta mai phục… tính toán đã ba tháng.
Hai người các ngươi trốn thật kỹ!”
Phương Triết nhìn chân dung mười người đang lơ lửng trên bầu trời, bên khóe mắt trái có cùng ấn ký một cánh hoa có màu tử sắc.
Hắn bình tĩnh nói “Tiểu đệ có thù với các vị đại ca và đại tỷ sao?”
Lão Tàn nhìn phong thái hiên ngang, cử chỉ không hề sợ hãi của Phương Triết.
Hắn vuốt chòm râu đưa ra đánh ra, hắn nói “Tiểu tử ngươi quả nhiên phi thường, đúng bản chất thành viên Thiên Sát.
Người bình thường gặp bọn ta sớm đã co quắp như một con chó rồi…”
Tiểu Băng và Tiểu Lăng bên cạnh phụ thân, hai nàng ta nhận ra sát khí từ phụ thân lập tức lên tiếng “Phụ thân hứa rồi, không được sát hại chàng ta.
Phải để nữ nhi hưởng thụ trước rồi giết sau…”
Tuyết Nương một bên thoáng mỉm cười, nàng ta cũng không giấu được vẻ hưng phấn khi đối diện là một thiếu niên tuấn mỹ với da dẻ trắng trẻo.
Nhìn là đã không thể kiềm chế được.
Lão Tàn nhìn hai nhi nữ cùng lão bà, gân xanh hầu như nổi lên vì giận dữ.
Hắn đưa ra quyết định “Để tránh đêm dài lắm mộng, cướp ấn ký cho Tiểu Lăng rồi cho hai con dày vò thế nào?”
Tiểu Băng và Tiểu Lăng nghe xong liền vỗ tay thích thú.
Phương Triết ở bên dưới không hiểu nhóm người này đang toan tính điều gì.
Hắn nhìn sang Hoa Lạc Đồng, nàng ta bị khóa chặt, không thể tự mình động đậy được xem như thủ đoạn “Cửu Sát Võng” không hề tầm thường.
Hắn không có thời gian cân nhắc liền dùng một chỉ tự đâm vào ngực.
Mục đích chính là thi triển “Tế Ti Biến”, một loại thủ đoạn của Thiên Sát Ấn.
Kết quả, chỉ pháp cấm vào lồng ngực, máu tươi chảy xuống ước y phục nhưng hoàn toàn không thể giúp hắn dịch chuyển thoát khốn được.
Lão Tàn nhìn Phương Triết dự định thi triển “Tế Ti Biến”, hắn cười hắc hắc nói “Bên trong [Cửu Sát Võng], ngươi không thể thi triển được [Tế Ti Biến] đâu.
Vận mệnh ngươi giờ do ta quyết định!”
Phương Triết không tin, hắn tức thì vận dụng “Tốc Biến” thuấn di sang nơi khác nhưng vẫn không được.
Cũng may hắn sở hữu Thiên Sát Ấn mới có khả năng còn kiểm soát được tâm trí, nếu là một người bình thường sớm đã bị phong bế hoàn toàn.
Bên cạnh, Hoa Lạc Đồng hầu như không có bất kỳ phản ứng nào.