Khi Hắc Long thoát khỏi dòng dung nham lộ ra chiều dài hơn mười trượng.
Toàn thân được phủ một lớp vảy đen huyền đôi khi lóe lên ánh kim sáng bóng.
Phần đầu có hai chiếc sừng sắc bén với hai sợi râu dài ngoe nguẩy, hơi thở nóng bức như muốn thiêu đốt không khí xung quanh.
Phương Triết cùng Hoa Lạc Đồng chưa kịp phản ứng thì Hắc Long lao đến đồng thời phun ra một luồng hỏa diễm bức bách.
Luồng hỏa diễm kèm theo lực lượng cuồng bạo đẩy lùi cả hai về sau.
Mặt đất như bị rút cạn nguồn nước, bắt đầu có dấu hiệu nứt nẻ.
Hắc Long không dừng lại mà tiếp tục uốn lượn thân hình đồ sộ về phía Phương Triết cùng Hoa Lạc Đồng, đồng thời dùng chiếc đuôi sắc bén như lợi khí quét một đường dài.
Phương Triết không thể trực tiếp đối kháng, nhảy sang một bên rồi sẵn tiện điều khiển thanh tiểu kiếm đánh trực diện vào lớp vảy đen huyền của con Hắc Long.
Có điều, thanh tiểu kiếm không hề làm tổn thương được nó.
Hoa Lạc Đồng cũng không đứng yên, nàng vận dụng năng lực xuyên không gian thuấn di đến trên lưng con Hắc Long rồi dùng móng vuốt tấn công.
Mục đích chính là đánh xuyên qua lớp vảy đoạt lấy hình chiếu nội đan con Hắc Long.
Chỉ cần xuyên qua, con Hắc Long chắc chắn chết.
Chỉ là âm thanh va chạm vang lên cũng không làm trầy xước lớp vảy của con Hắc Long.
Con Hắc Long giận dữ, lớp vảy đen huyền sắc bén xù lên, từ trong lớp da nhô lên một lớp gai sắc nhọn.
Hoa Lạc Đồng không thể tiếp xúc trực tiếp liền thuấn di trở về bên cạnh Phương Triết.
Con Hắc Long không buông tha, nó tức thì lao đến Hoa Lạc Đông phun ra hỏa diễm cuồng cuộng.
Hoa Lạc Đồng tránh sang một bên, con Hắc Long vẫn một mực phun hỏa diễm không ngừng.
Hầu như không cho Hoa Lạc Đồng nghỉ ngơi.
Phương Triết thấy vậy liền vận dụng “Tốc Biến” dịch chuyển đến bên cạnh Hoa Lạc Đồng rồi ôm nàng tránh sang một bên, đồng thời tạo ra bốn tấm lá chắn Kết Giới bảo vệ xung quanh.
Con Hắc Long tưởng đối phương sợ hãi bỏ cuộc.
Nó khoái trí rồi há to miệng phun ra một luồng hỏa diễm to lớn, với luồng hỏa diễm cuồng cuộng gấp hai lần những đợt tấn công trước.
Ngọn hỏa diễm càn quét qua lớp Kết Giới, hỏa diễm thiêu đốt mọi thứ.
Sau khi luồng hỏa diễm biến mất, bốn tấm lá chắn Kết Giới vẫn không hề bị phá hủy khiến con Hắc Long bất ngờ.
Nó gào thét rồi dùng chiếc đuôi to lớn lấy thế nện xuống tấm lá chắn Kết Giới một lần nữa.
Uy lực cường hoành, dư chấn lan tỏa ra xung quanh đồng thời vang lên âm thanh chấn động.
Con Hắc Long nhìn tình huống đặc biệt lạ lùng, nó bắt đầu lượn một vòng tìm đối sách.
Hoa Lạc Đông bên cạnh nhìn sang Phương Triết.
Vẻ mặt Phương Triết không hề mệt mỏi hay sợ hãi, đôi mắt hắn nhìn về phương hướng con Hắc Long đầy kiêu hãnh.
Trong lúc nhất thời, nội tâm nàng dâng lên một loại cảm giác nhớ nhung vô bờ bến, muốn kề tai hắn thì thầm “Thiếp chính là Hoa Lạc Đồng, là Hoa Lạc Đồng đã từng hẹn ước kết thành đạo lữ của chàng đây!”.
Chỉ là dù có nói ra, hắn cũng không thể hình dung ra được những chuyện trước kia.
Quan trọng hơn hết chính là thân phận cả hai đã hoàn toàn khác biệt, không thể đến với nhau được.
Phương Triết vô tình nhìn sang nữ Dạ Xoa có tên gọi Tiểu Bạch bên cạnh.
Trong ánh mắt chất chứa phiền muộn cũng như có quá nhiều tâm sự.
Hắn vô ý nhìn xuống chân nàng ta, bước chân nàng ta không chạm đất như một bóng ma.
Đây là đặc điểm nhận diện của Dạ Xoa.
Hắn bất ngờ thốt lên “Chúng ta… có phải từng gặp qua đúng không? Vì sao Tiểu Bạch cô nương biết được Ngự Kiếm Quyết?”
Hoa Lạc Đồng nhìn Phương Triết, nội tâm nàng ở vào trạng thái muốn bộc bạch, chỉ là sợ rằng có một loại cấm kỵ khiến nàng không thể thốt ra điều bản thân muốn nói.
Nàng đánh liều nói “Thực ra… thiếp là Hoa…”
Vừa dứt lời, bầu trời u ám tức thì nổi lên một tiếng sấm gầm kèm theo lôi điện chớp nhoáng liên tục.
Đó chính là dấu hiệu răng đe đối với Hoa Lạc Đồng.
Chỉ cần nàng nói thêm một hai từ nữa, lôi điện chắc chắn sẽ đánh xuống.
Phương Triết nhìn sấm chớp liên tục rồi quay sang nhìn sang Hoa Lạc Đồng.
Hắn nhất thời trầm mặc lại.
Sau một hồi, hắn mới nhìn về phía Hắc Long, lộ ra vẻ cương quyết “Trước mắt, ta mang cô nương rời khỏi nơi này…”
Nói rồi, hắn hóa giải Kết Giới rồi tháo kiếm Xi Vưu xuống.
“Nếu quả thật không thể đánh xuyên qua lớp vảy kiên cố của con Hắc Long, cách tốt nhất chính là trực tiếp đánh tới…”
Toàn thân Phương Triết lúc này lộ ra quang mang nhàn nhạt, Man Lực bạo phát ra ngoài khiến hai chân như lún xuống.
Phương Triết đánh liều, dùng Man Lực kết hợp với Xi Vưu Kiếm - một thanh kiếm vô cùng chắc chắn đánh tới.
Chỉ cần đánh tới liên tục, để xem con Hắc Long có thể chống chịu nổi không.
Nói liền làm, Phương Triết cầm chặt Xi Vưu Kiếm đạp không lao về hướng con Hắc Long.
Con Hắc Long cũng kinh ngạc, nó nhìn nhân loại ngu ngốc đang lao đến.
Nó liền há to miệng ra phun ra một luồng hỏa diễm cuồng bạo về phía đối phương.
Phương Triết không né tránh mà cầm chặt Xi Vưu Kiếm, một kiếm bổ xuống.
Kiếm chiêu đơn thuần chém ra một nhát cắt rời luồng hỏa diễm ra hai bên, nhát kiếm không dừng lại mà tiếp tục hướng Hắc Long đánh tới.
Hắc Long không hoảng, nó chậm rãi né tránh sang một bên.
Chỉ là nhát chém vô tình cắt rớt một sợi râu của con Hắc Long.
Nó sững sờ vì nhận ra một sợi râu đã bị đối phương cắt rớt.
Nó gào lên tức giận rồi dùng chiếc đuôi to lớn vỗ tới.
Phương Triết không hốt hoảng mà tiếp tục vận dụng Man Lực kết hợp với Xi Vưu Kiếm một kiếm đánh tới.
Kiếm chiêu va chạm với chiếc đuôi Hắc Long đẩy lùi hắn về sau.
Hắc Long nhìn đối phương bị đẩy lùi về sau, nó không mừng rỡ mà trong lòng cảm giác bất an.
Bởi vì nó nhận ra thanh kiếm đối phương sử dụng vô cùng chắc chắn, va chạm với thanh kiếm như đâm đầu vào một khối hắc kim kiên cố.
Phương Triết không chán nản mà tiếp tục vận dụng liên hoàn kiếm đánh tới liên tục.
Con Hắc Long dùng hai chân chống đỡ, nhưng khi va chạm với thanh kiếm của Phương Triết, thanh kiếm lại cắt rớt móng chân nó.
Nó bắt đầu sốt sắng.
Nó hít sâu một hơi rồi phà ra một luồng hỏa diễm to lớn gấp ba lần bình thường.
Uy lực của ngọn hỏa diễm có thể nói là cường hoành.
Phương Triết nhìn luồng hỏa diễm đang lao đến.
Hắn buông Xi Vưu Kiếm ra, Xi Vưu Kiếm trôi nổi trước ngực, mũi kiếm hướng về phía Hắc Long.
Đây là chiêu thức “Xuyên Tâm Nhất Kiếm” một chiêu Ngự Kiếm Quyết vô cùng cường hoành.
Xi Vưu Kiếm xoay vòng, nhìn là lâu nhưng chẳng qua là một cái chớp mắt.
Khi Phương Triết điểm tay về trước, ngọn hỏa diễm cùng lúc lao đến.
Xi Vưu Kiếm bắn về phía ngọn hỏa diễm như một lưu quang rồi xuyên qua ngọn hỏa diễm đồng thời khoét một lỗ to lớn trên ngọn hỏa diễm.
Con Hắc Long bị ngọn hỏa diễm che mắt nên không nhìn thấy Xi Vưu Kiếm lao đến.
Nó không kịp nhận ra một vệt sáng xuyên qua cuống họng nó.
Nó gào thét dữ dội, âm thanh chấn động tứ phương.
Sau một hồi, nó ngã ngang ra mặt đất rồi nằm bất động thoi thóp.
Phương Triết dự định tiếp cận con Hắc Long thăm dò thì bầu trời một lần nữa vang lên tiếng sấm gầm.
Đây chính là âm thanh báo hiệu Phương Triết đã vượt qua [Đệ Nhị Quan: Cuồng Long].
Có điều làn khói mù màu trắng đục vẫn chưa xuất hiện.
Từ khoảng không bên cạnh vị trí con Hắc Long xuất hiện một vết rách.
Vết rách này như bị thiêu đốt bởi một đốm lửa rồi lộ ra một thông đạo.
Từ bên trong bước ra một thân ảnh được bao phủ bởi hắc vụ với đôi mắt đỏ ngầu.
Đặc biệt là hai tay và hai chân đã bị xiềng xích.
Thân ảnh được bao phủ bởi hắc vụ tiến lại gần con Hắc Long, nhẹ nhàng sờ lên đầu nó an ủi “Vui đùa một lúc đã khiến ngươi thảm thế này… ta đã căn dặn là nghiêm túc đối phó rồi, ngươi lại không nghe!”
Trách mắng xong, thân ảnh quay sang nhìn Phương Triết cùng Hoa Lạc Đồng.
Hắn làm ra động tác chào mừng rồi nói “Hoan nghênh đến [Đệ Tam Quan: Thâm Thiên], ải này do ta đích thân tiếp đãi!”