Bên trong Thất Kiếm Tiên Cư.
Phương Triết ngồi xếp bằng với hai mắt nhắm nghiền. Xung quanh, Thất Tinh Kiếm không ngừng bay xung quanh theo chiều thẳng đứng, cảnh tượng có phần đẹp mắt.
Để có thể cảm ngộ “Thất Tinh Quang Chiếu” cần phải có Thất Tinh Kiếm phụ trợ. Thất Tinh Kiếm đóng vai trò làm cầu nối để Thần Thức cùng bảy vì sao có một sự liên kết. Từ đó mới có thể tiến vào trạng thái câu thông với bảy vì sao.
Trải qua ba tháng thời gian, Phương Triết không ngừng ngồi cảm ngộ, không ngừng tìm cách câu thông với bảy vì sao ngoài tinh không.
Dù bản thân cố gắng thế nào thì Phương Triết vẫn không tìm ra bất kỳ manh mối nào liên kết được với bảy vì sao Thiên Khôi, Hạch Nguyệt, Minh Vận, Phong Trùng, Linh Hạt, Tam Cô, Ma Lạp.
Thực chất, trong khoảng thời gian ba tháng chính là thời gian xây dựng mối liên kết hoàn toàn mờ mịt không căn cứ theo lẽ thường để suy diễn.
Chỉ cần có Thất Tinh Kiếm phụ trợ, bằng một cách nào đó chắc chắn sẽ thành công. Chỉ là lần đầu tốn quá nhiều thời gian.
Ba tháng chính là thời gian hoàn tất quá trình tạo mối liên kết lần đầu. Chính vì sự liên kết thành hình cho nên bản thân Phương Triết bắt đầu xuất hiện sự thay đổi.
Toàn thân Phương Triết lúc này được bao phủ bởi một hào quang nhàn nhạt không quá chói mắt. Loại hào quang này có phần êm dịu, cảm giác ấm áp khiến cả người dễ chịu.
Tại Đan Điền, Nguyên Anh đang trong quá trình chuyển dần da thịt màu hoàng kim sang kim quang. Kim quang là trạng thái từ thực thể sang phi thực thể.
Quá trình này trước kia chậm chạp, giờ được thúc đẩy nhanh hơn chỉ trong vòng vài hô hấp khiến toàn thân Nguyên Anh sáng rực rỡ, chân chính chuyển hóa thành Kim Quang Nguyên Anh.
Ánh sáng từ Kim Quang Nguyên Anh lan tỏa ra toàn bộ Đan Điền, rồi dần dần thanh tẩy toàn bộ tạp chất còn lưu lại trong Linh Hồ. Linh Hồ không còn tạp chất khiến dòng linh thủy trở nên hoàn mỹ, không còn màu sắc cụ thể.
Dòng linh khí được sản sinh ra càng tinh thuần thì Linh Lực càng cường đại, uy lực chiêu thức trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều. Đồng nghĩa với cấp bậc thay đổi rõ rệt.
Tại vị trí mi tâm Phương Triết, ấn ký “Trấn” vốn thoắt ẩn thoắt hiện như vô định giờ trở nên rõ ràng. Khi hiển hiện rõ ràng thì ấn ký “Trấn” như hóa thành một tờ giấy tùy ý rơi xuống rồi hóa thành hư không.
Ấn ký “Trấn” ở Thần Hồn Biến Dị trong Thức Hải cũng dần mất đi tác dụng, cũng tan biến nhanh chóng. Giờ Thần Hồn có thể ổn định mà không cần đến “Định Hồn Trú” phụ trợ.
Đến lúc này, Thần Thức và Thần Hồn đã tự động sản sinh ra một loại quy tắc. Chỉ cần một ý niệm, tức thì tạo ra Tướng Thân bên ngoài. Còn về kích thước của Tướng Thân, tùy theo sức chịu đựng của Thần Hồn mà giới hạn kích thước của Tướng Thân.
Với tình huống bản thân Phương Triết được một luồng hào quang sáng nhàn nhạt chúc phúc. Bản thân hắn không thể hình dung ra được kích thước Tướng Thân to lớn bao nhiêu, có khi to lớn như một bầu trời.
Chuyện này nói ra, sợ rằng các vị tiền bối phải vỡ òa khóc lóc.
Khi bản thân Phương Triết đã hoàn toàn khống chế được Tướng Thân cũng là lúc hắn chính thức bước vào hàng Lục Phẩm, cảnh giới Luyện Thần.
Chỉ là quá trình này chưa dừng lại.
Bản thân được cường hóa là do Phương Triết cảm ngộ “Thất Tinh Quang Chiếu”.
Còn về quá trình cảm ngộ “Thất Tinh Quang Chiếu” vẫn đang diễn ra.
Lúc này, trong nội tâm Phương Triết xuất hiện một loại áp lực, loại láp lực này vô cùng đặc biệt khiến tâm trí trĩu nặng nhưng không mang lại sự nguy hiểm.
Phương Triết tò mò mở mắt ra thì sắc mặt tức thì kinh biến.
Trước mặt hắn chính là một mảng không gian bao la vô tận, xung quanh có vô vàng tinh tú thấp thoáng trôi nổi. Nhìn về một nơi xa xăm, nơi đó có một dòng sông với vô số điểm sáng. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cảnh tượng tuyệt mỹ đến như vậy.
Một lúc sau, hắn lại tiếp nhận thêm một loạt hình ảnh khác. Những hình ảnh này cũng nằm ngoài tinh không nhưng cảnh vật đã khác.
Từng khối tinh thạch lướt qua với tốc độ cực kỳ nhanh, đôi khi có va chạm rồi vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ. Từng mảnh vỡ vụn nhỏ sáp nhập với nhau tạo thành một làn bụi cát trôi đi vô tận.
Hắn bần thần không biết chuyện gì đang xảy ra, những hình ảnh này quá lạ lẫm.
Tiếp theo lại một loạt hình ảnh kỳ lạ truyền tới khiến hắn hình dung bản thân vô cùng nhỏ bé so với tinh không.
Cho đến khi những hình ảnh cuối cùng gửi tới mới khiến hắn hiểu được bản thân đang nhìn thấy những gì.
Hắn chính là thông qua hình chiếu từ bảy vì sao ngoài tinh không, nhìn thấy những thứ mà không phải ai cũng thấy được.
Con người bị giới hạn bên trong một giới vực.
Thần Thức thăm dò là bên trong một giới vực nhưng lại không thể băng xuyên qua tầng trời nhìn thấy bên ngoài tinh không.
Thông qua “Thất Tinh Quang Chiếu” phản chiếu lại hình ảnh bên ngoài mà hắn có thể nhìn thấy những thứ mà trước nay chưa từng trải nghiệm qua.
Hắn nhìn thấy chân dung thật sự của Thần Vực.
Chính vì thấy được hình ảnh thật của Thần Vực cho nên hắn có một suy đoán liên quan đến sự nhờ cậy của Thất Kiếm Tiên tiền bối.
Nếu Thần Vực quả nhiên như cách hắn suy đoán thì Thần Vực có chín phần nguy cơ sụp đổ. Cho dù các thế lực ở Thần Vực có liên kết với nhau thế nào thì hậu quả cũng chỉ có một.
Cho nên bắt buộc người ở Thần Vực phải tìm một vùng đất mới sinh sống, nếu không chỉ có con đường chết.
Hắn hít thở một hơi dài mệt mỏi vì nhìn thấy những thứ quá sức tưởng tượng trong nhân sinh.
Hắn cảm thán “Thất Kiếm Tiên tiền bối không phải ủy thác mà là cưỡng ép. Nếu bản thân ta trốn tránh không tiếp nhận nhiệm vụ này. Trước sau gì Thần Vực cũng sụp đổ không sớm thì muộn…”
Lúc này, bảy ngôi sao Thiên Khôi, Hạch Nguyệt, Minh Vận, Phong Trùng, Linh Hạt, Tam Cô, Ma Lạp đã đi vào thẳng hàng đồng loạt chiếu về một hướng. Một hướng xa vô tận trong tinh không, nơi đó chính là mảng không gian Phương Triết đang cảm ngộ.
Bảy vì sao thẳng hàng chiếu ra một hào quang sáng rực. Hào quang này mang theo một loại lực lượng có thể tùy ý điều khiển, tùy ý chưởng khống không gian. Điều này có ý nghĩa, hắn tùy thời có thể rời đi thông qua “Ly Tâm Chú”.
Nếu không rời đi, để có thể thôi động “Thất Tinh Quang Chiếu” một lần nữa, cần phải tốn không ít thời gian. Mặc dù lần thứ hai có thể sẽ giảm thời gian nhưng tối thiểu cũng hơn hai tháng.
Hắn do dự một hồi rồi dùng hai ngón tay kết thủ ấn để trước ngực, hai mắt nhắm lại bắt đầu điều hướng đến một vị trí ở Thần Vực.
Hắn chậm rãi niệm “Giúp ta dịch chuyển đến Băng Nguyên Chi Địa - Thần Vực trong vòng hai hô hấp!”
Vừa niệm xong, hào quang từ “Thất Tinh Quang Chiếu” chuyển hướng đến Thần Vực, vị trí hào quang chiếu rọi xuống là phía bắc Thần Vực.
Nơi này hàn khí ngút trời, xung quanh đều là hàn băng lạnh lẽo. Trên mặt biển Bắc Hải nhiều nơi trôi nổi những tảng băng to lớn.
Thân ảnh Phương Triết xuất hiện tại Băng Nguyên Chi Địa cũng là lúc “Thất Tinh Quang Chiếu” rời khỏi vị trí thẳng hàng dần trở về vị trí cũ.
Thất Tinh Kiếm xong nhiệm vụ cũng tự động tra vào vỏ kiếm hình cánh quạt.
Phương Triết mở mắt ra nhìn cảnh quan, nơi đây là một mảng trắng muốt lạnh lẽo. Trên bầu trời cũng là một mảng ảm đạm, xa xa trên mặt biển Bắc Hải là một mảng xanh trong vắt, hàn khí toát lên nghi ngút.
Phương Triết thu hồi Thất Tinh Kiếm vào Giới Chỉ đồng thời phóng thích ba con sủng thú ra bên ngoài.
Theo một thói quen, vừa ra khỏi Thú Linh Liên con Thuồng Luồng tức thì phóng xuống biển Bắc Hải. Loại hàn khí nơi này như thể quen thuộc và phù hợp khiến tâm trạng già cỗi của nó thoải mái.
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch bắt đầu đánh hơi, tìm kiếm khí tức hung thú khu vực phụ cận để chuẩn bị săn nội đan của hung thú. Nơi đây điều kiện khắc nghiệt, hung thú tồn tại được cũng thuộc nhóm thực lực không phải dạng vừa.
Phương Triết xem như an tâm về ba con sủng thú có chỗ tu luyện.
Hắn dự định ngồi xuống tu luyện thì thình lình, đầu óc rơi vào trạng thái thất thần.
Trong Thức Hải, không biết từ lúc nào xuất hiện một tấm lệnh bài mà Thất Kiếm Tiên tiền bối lưu lại bên trong Thất Kiếm Tiên Cư.
Lệnh bài trôi lơ lửng, tỏa ra khí tức chí cao vô thượng. Theo một lý lẽ nào đó, hắn phải sợ hãi chân đứng không vững, nhưng trái ngược với loại cảm giác áp bức gây sức ép là sự cộng hưởng. Sự cộng hưởng này khiến hắn như thể điều khiển được toàn bộ thế giới.
Cụ thể hơn chính là điều khiển được toàn bộ Thần Vực.