Truyện tranh >> Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn >>Chương 384: Nhiệm vụ đầu tiên

Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn - Chương 384: Nhiệm vụ đầu tiên


Hoa Lạc Đồng lãnh đạm nhìn thân ảnh A Tỳ chìm dần xuống mặt nước. Dù vậy trong thâm tâm nàng vẫn gợn lên từng cơn sóng.

“Trong khoảng thời gian gần đây, số lượng Thiện Nữ Dạ Xoa vốn thiện lương không hiểu vì lý do gì không ngừng hướng ta tấn công. Mục đích chính là thai nhi trong bụng ta… Việc này là như thế nào?”

Trong ánh mắt nàng nhất thời hình dung ra những hình ảnh khi còn trên hòn đảo ngoài Bắc Hải ở Văn Lang Châu.

Khi đó, vì muốn phá vỡ “Khế Ước Vĩnh Sinh” nàng đánh cược một việc đó là thứ những người kia muốn đoạt được hoặc vì một lý do nào đó mà áp chế khế ước lên người nàng.

Nàng muốn phá vỡ quy tắc, nàng càng muốn lưu lại huyết mạch của Phương Triết. Đó là lý do nàng chờ đợi trong bảy ngày.

Khi bản thân bị lời nguyền áp đặt, biến hóa thành hình dạng một Dạ Xoa thì bắt đầu phát sinh dị tượng. Điều đặc biệt chính là thai nhi được hình thành và trở thành mục tiêu của vô số Thiện Nữ Dạ Xoa cũng như là Quỷ Dạ Xoa trên toàn bộ Dạ Xoa Giới.

Xung quanh nàng luôn có nguy hiểm trùng trùng, nguy cơ bị tấn công ngày càng nhiều hơn.

Bên cạnh đó, Mẫu Dạ Xoa hàng ngày truyền thụ năng lực bản nguyên của Dạ Xoa cho nàng.

Năng lực Dạ Xoa ngoài Độ Sinh tức là cướp đoạt sinh cơ con người để nâng cao tuổi thọ ra còn có Dị Dung, biến hóa thành chân dung vô cùng xấu xí.

Do bản thân Dạ Xoa nằm ngoài quy tắc thiên địa cho nên khả năng mô phỏng thủ đoạn của địch nhân cũng vô cùng đặc biệt. Có khi mô phỏng chiêu thức đối phương còn lợi hại hơn cả nguyên mẫu.

Thủ đoạn được xem là đặc thù nhất của Dạ Xoa chính là khả năng Tịnh Hóa. Tịnh Hóa vạn vật giúp xóa bỏ ma niệm, giúp tâm hồn thanh tịnh. Mặc dù khả năng này là thiên phú của Dạ Xoa, nhưng hầu hết Dạ Xoa đều không thích Tịnh Hóa cho kẻ khác mà chỉ Độ Sinh giúp bản thân thêm lợi ích.

Ngoài ra, khả năng không bị không gian pháp tắc ảnh hưởng nên chỉ cần một ý niệm có thể băng xuyên qua một giới vực là một việc bình thường. Khả năng này không phải Dạ Xoa nào cũng đủ tư chất thấu triệt.

Lúc này, trước mặt Hoa Lạc Đồng xuất hiện không gian ba động.

Từ những làn sương mờ ảo ngưng tụ ra chân dung Mẫu Dạ Xoa với dung nhan tuyệt sắc. Thân hình nàng to lớn với từng tà áo trắng muốt tung bay theo làn gió. Ở chính giữa mi tâm lóe lên một viên Tử Linh Thạch sáng chói.
Mẫu Dạ Xoa phiêu phù trên không trung, quan sát Hoa Lạc Đồng một lúc rồi nói “Theo ta!”

Tức thì thân ảnh Mẫu Dạ Xoa biến mất.

Hoa Lạc Đồng cũng không do dự trực tiếp theo hướng Mẫu Dạ Xoa rời đi.

Không gian Hồ Kiên Định tức thì trở nên bình lặng như trước đó.

Không lâu sau, thân ảnh Hoa Lạc Đồng như làn sương xuất hiện bên trong Dạ Xoa Cung.



Không gian Dạ Xoa Cung như một mảng không gian mở, nhìn rộng lớn không thấy bức tường bao xung quanh.

Bên trên là vòm trời với áng mây xám xịt.

Ở trên bậc thềm cao nhất, Mẫu Dạ Xoa đứng quay lưng nhìn về phía trước. Nơi đó có vô số pháp khí cũng như nhiều đồ vật kỳ lạ trôi nổi trên không trung.

Mẫu Dạ Xoa chộp lấy một chiếc đèn với Kim Quang lóe sáng. Ở phần tim đèn luôn có một ngọn lửa nhỏ không ngừng đốt cháy. Ngọn lửa đỏ rực nhìn vô cùng bình thường.

Mẫu Dạ Xoa nhìn chiếc đèn một hồi rồi mới xoay người lại đưa cho Hoa Lạc Đồng.

Nàng chậm rãi nói “Đây là Kim Quang Phật Đăng. Một loại đèn giúp thanh tịnh, xoa dịu sự đau khổ…”

Hoa Lạc Đồng nhận lấy Kim Quang Phật Đăng, ngắm nghía một lúc vẫn không hiểu ý của Mẫu Dạ Xoa.

Mẫu Dạ Xoa không nói gì mà chậm rãi tiến lại gần Hoa Lạc Đồng rồi dùng tay sờ lên phần bụng như muốn cảm nhận sức sống của sinh linh bên trong.

Nàng nói “Đứa nhỏ này… sinh ra không biết sẽ đặc biệt thế nào… Dạ Xoa trước giờ không có khả năng này…”


Hoa Lạc Đồng nhìn ánh mắt trìu mến của Mẫu Dạ Xoa nhìn mình, nội tâm nhất thời dâng lên một sự ấm áp khó diễn tả thành lời.

Nàng mới mạnh dạng nói “Nếu… hài nhi có khả năng sinh ra… nương muốn đặt tên nó là gì?”

Mẫu Dạ Xoa cười híp mắt vì loại cảm giác hạnh phúc này.

Nàng biết, bản thân là sinh linh mang lời nguyền thì làm sao có khả năng sinh ra một hài nhi. Khả năng là dị chủng hoặc vừa chào đời sẽ chết là việc chắc chắn sẽ xảy ra. Bởi vì hài nhi vô tri sẽ khó mà áp chế được quy tắc thiên địa đè lên mình.

Nghĩ đến chuyện đặt tên cho hài nhi, đây là một việc khó mà xảy ra được nhưng hy vọng vẫn là hy vọng. Không phải nàng tồn tại đến thời điểm này là một sự hy vọng sao.

Nàng nhất thời có một hoài niệm về thời thanh xuân khi bản thân là một thiếu nữ bình thường như bao người khác. Chỉ vì làm trái với “Đạo” mà bản thân biến hóa thành hiện trạng như hiện tại.

Nàng thoáng mỉm cười rồi nói “Ta… không ăn học nhiều nên không biết mỹ từ nào cho hài nhi cả…”

Nàng hít sâu một hơi rồi nói tiếp “Chỉ là… Nếu là nữ hài có thể gọi là Uyển Linh, ta nhớ man mán, khi xưa tên của ta là Uyển Linh… Còn nam hài… ta không biết...”

Hoa Lạc Đồng nhất thời kinh ngạc nhìn lấy Mẫu Dạ Xoa.


Nàng không do dự liền quỳ xuống vái ba lạy.

Vái lạy xong, nàng mới đứng dậy nói “Ân tình nương dìu dắt, Hoa nhi sẽ không quên. Nếu không có nương, Hoa nhi sớm đã lạc lối… không biết bản thân sẽ như thế nào…”

Mẫu Dạ Xoa xoa đầu Hoa Lạc Đồng với nụ cười trìu mến.

Nàng chậm rãi nói “Không có Hoa nhi, bản thân ta không biết sự tồn tại trường kỳ này có gì đặc biệt nữa”


Nói đến đây, nàng nhìn Kim Quang Phật Đăng trong tay Hoa Lạc Đồng rồi nói “Vật đó có xuất xứ từ Thiền Viện Trúc Lâm ở Vạn Phật Chi Địa. Đó cũng là đồ vật mà một vị Kim Quang Đại Thiện Sư cho mượn dùng. Nhiệm vụ của Hoa nhi lần này là đến Thiền Viện Trúc Lâm trao lại vật này… đây là nhiệm vụ đầu tiên cũng là cuối cùng”

Hoa Lạc Đồng chăm chú lắng nghe lời Mẫu Dạ Xoa truyền đạt. Mặc dù chỉ đơn thuần là lời nhắc nhở, nhưng bên trong lại có gì đó khác lạ. Chỉ là nàng không tiện hỏi gì thêm.

Nàng nhìn Mẫu Dạ Xoa một hồi rồi mới chắp tay lại thi lễ.

Nàng mới nói “Nhiệm vụ này… Hoa nhi sẽ nhanh chóng hoàn thành. Nương yên tâm!”

Mẫu Dạ Xoa lại xoa lên đầu Hoa Lạc Đồng, vuốt mái tóc dài bạc trắng.

Cả hai như có sự tương đồng khi có diện mạo bên ngoài rất giống nhau. Giống như số mệnh đã an bày cho nàng cơ hội trao lại nhiệm vụ coi sóc toàn bộ Dạ Xoa Giới.

Hoa Lạc Đồng còn đang ngẩn ngơ nhìn vẻ mặt trìu mến của Mẫu Dạ Xoa thì nhận ra phía sau lưng xuất hiện không gian vặn vẹo.

Thình lình phía sau xuất hiện một vòng xoáy, bên trong là một mảng u tối với áp lực tỏa ra vô cùng khủng khiếp.

Mẫu Dạ Xoa mỉm cười, rồi đẩy nhẹ Hoa Lạc Đồng về sau. Thân ảnh Hoa Lạc Đồng không tự chủ bị ngã về sau rồi bị vòng xoáy hút vào bên trong.

Mẫu Dạ Xoa nhắn nhủ “Nhớ… không được tin tưởng bất cứ ai!”

Lời nhắn nhủ này khiến nội tâm Hoa Lạc Đồng nhất thời lo lắng, chỉ là nàng hoàn toàn không thể kiểm soát được.

Ánh mắt nàng nhìn qua khe hở vòng xoáy đang dần khép lại.

Trước đó bầu trời vốn ảm đạm không có quá nhiều biến động. Lúc này xuất hiện từng cơn sấm gầm, lôi điện không ngừng băng xuyên qua từng tầng mây u ám. Bên tai nàng vẫn còn nghe được vô số tiếng gào thét ai oán của chúng Thiện Nữ Dạ Xoa.

Trước khi vòng xoáy khép lại, nàng vẫn kịp nhìn thấy một nụ cười vô cùng thiện lương của Mẫu Dạ Xoa.


Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn - Chương 384: Nhiệm vụ đầu tiên