Ma Linh buông lời đe dọa xong, thân ảnh phiêu phù ở khoảng không trên bầu trời. Hắn không đáp xuống mà tiếp tục hướng lên cao rồi đứng trên vai Ma Tướng.
Lúc này, toàn thân Ma Linh bắt đầu toát lên hắc khí càng lúc càng dày đặc.
Hắn đưa tay về trước, hắc khí từ bên trong thân thể hắn tỏa ra bên ngoài theo bốn phương hướng khác nhau với tốc độ cực kỳ nhanh.
Những luồng hắc khí này tiếp xúc mặt đất rồi thẩm thấu xuống tận gốc rễ của Cửu U La Lan Thụ.
Những luồng hắc khí này giống như một loại hấp dẫn khiến gốc rễ Cửu U La Lan Thụ bắt đầu có dấu hiệu sống lại. Những sợi gốc rễ của Cửu U La Lan Thụ vốn im lìm bắt đầu nhúc nhích rồi thình lình bùng phát hướng lên phía trên mặt đất.
Toàn bộ gốc rễ Cửu U La Lan Thụ trước kia len lỏi khắp ngõ ngách phụ cận Vô Thượng Tông bất ngờ trồi lên khỏi mặt đất. Điểm giới hạn chính là những nơi đã bị đệ tử Vô Thượng Tông chặt đứt sinh cơ.
Cuối cùng trong phạm vi hai trăm dặm, trên mặt đất được phủ đầy rễ của Cửu U La Lan Thụ.
Tại khu vực cách vị trí Ma Linh chừng năm trăm trượng bắt đầu phát sinh dị biến. Những gốc rễ Cửu U La Lan Thụ không dừng lại trên mặt đất mà bắt đầu đan xen nhau, không ngừng vươn cao lên trên bầu trời. Cho đến khi đạt chiều cao tương đồng với Ma Tướng là năm mươi trượng thì mới dừng lại.
Gốc rễ Cửu U La Lan Thụ bắt đầu xòe ra, tạo thành một tán cây che khuất cả một vòm trời.
Lúc này Ma Linh mới nhàn nhạt nói “Nếu các ngươi không biết đây là gì. Ta khai nhãn cho các ngươi, đây chân chính là Cửu U La Lan Thụ. Còn về Cửu U La Lan Thụ là gì… xuống Cửu U mà tìm hiểu…”
Ý của hắn chính là, toàn bộ người có mặt ở khu vực này chắc chắn không ai có thể rời đi. Thậm chí là toàn bộ khu vực mà rễ Cửu U La Lan Thụ đi qua. Tất cả sẽ không một ai sống sót.
Từ trong khu vực năm trăm trượng xung quanh Vô Thượng Tông, bắt đầu vang lên những tiếng cầu cứu từ các thế lực trên đường đến Vô Thượng Tông trợ chiến.
Thậm chí là một vạn đại quân trọng giáp dưới quyền Hoàng Cảnh Hạo chỉ huy đã bắt đầu xôn xao. Nơi đó đã xuất hiện dấu hiệu hỗn loạn do gốc rễ ma thụ gây ra.
Trong tầm mắt Đàm Thu Nguyệt, Hồ Linh Tử cũng như là Phương Triết xuất hiện vô số hình ảnh nhóm người từ các nơi khác đến Vô Thượng Tông bất lực do gốc rễ ma thụ thôn phệ.
Tại hiện trường có nhiều gốc rễ nổi trên bề mặt đất nhưng không có dấu hiệu hung hiểm, nhưng ở những nơi có dấu hiệu cũng như khí tức con người sinh sống đông đúc. Từ trên gốc rễ Cửu U La Lan Thụ mọc ra những nhánh cây sinh động như nhánh cây của ma thụ. Những nhánh cây này có thể tấn công, đồng thời gây ra sát thương cực kỳ lớn. Những tu sĩ có phẩm cấp dưới Tứ Phẩm khi bị những nhánh cây bắt được rồi bị ghì chặt vào gốc rễ Cửu U La Lan Thụ. Không một ai có thể thoát khỏi kiếp nạn.
Ma Linh nhìn tình huống đang diễn ra khắp nơi trên phạm vi rộng lớn. Nguồn năng lượng dinh dưỡng được hấp thụ truyền về Cửu U La Lan Thụ càng lúc càng dồi dào.
Hắn cười hắc hắc nói “Đến phiên các ngươi!”
Vừa dứt lời, từ gốc rễ Cửu U La Lan Thụ mọc ra vô số nhánh cây hướng Đàm Thu Nguyệt, Hồ Linh Tử tấn công.
Phương Triết, Hoàng Mập, Diêm Ninh Lan cùng tông chủ Vương Siêu Việt đang bên trong vòng tròn an toàn cũng phải rời đi.
Mặc dù bảo luân có thể dễ dàng tạo ra vòng tròn an toàn, nhưng gốc rễ lại có thể trồi lên từ bên dưới mặt đất. Cho nên vòng tròn an toàn chưa phải là tuyệt đối.
Phương Triết một bên đỡ lấy tông chủ Vương Siêu Việt, một bên xuất ra Lưu Quang Kiếm cắt đứt từng nhánh ma thụ đánh tới.
Hoàng Mập cũng một bên đỡ lấy Diêm Ninh Lan, một bên cầm Tinh Nguyệt Kiếm chắn nát toàn bộ những nhánh cây tiếp cận.
Tinh Nguyệt Kiếm trong tay Hoàng Mập vốn có tính trừ tà vật cho nên nhánh ma thụ mỗi khi tiếp cận đều dè dặt. Chỉ một đường kiếm của Hoàng Mập có thể phá diệt một nhóm rễ ma thụ.
Khi kiếm khí từ Tinh Nguyệt Kiếm liên tục phóng xuất đi ra, từ bên thắt lưng Phương Triết vốn không có động tĩnh, đã bắt đầu có dấu hiệu rục rịch. Dấu hiệu này không liên tục mà chỉ thấp thoáng, lâu lâu gây ra một ba động cực kỳ nhỏ, không chú ý sẽ không nhận ra được.
Lúc này, Đàm Thu Nguyệt cùng Hồ Linh Tử phóng vút lên trên không trung.
Tại khoảng cách xa, cách Cửu U La Lan Thụ hai trăm trượng. Đàm Thu Nguyệt tay cầm Xi Vưu Kiếm một kém chém ngang. Đường kiếm lao thẳng về Cửu U La Lan Thụ với ý định cắt ma thụ ra làm hai.
Ma Linh từ trên vai Ma Tướng phóng xuống trước chiêu kiếm. Hắn đơn thuần dùng một ngón tay chặn đứng nhát kiếm của Đàm Thu Nguyệt. Nhát kiếm vỡ vụn trước sự sững sờ của Đàm Thu Nguyệt.
Hồ Linh Tử lúc này thu hồi Khốn Ma Tiên mà lấy ra một thanh hắc kiếm với lôi điện di chuyển liên tục quanh thân kiếm.
Hắn để kiếm bên mang tai với mũi kiếm hướng về phía Ma Linh. Hai ngón tay từ bàn tay còn lại đặt ngay mắc kiếm tập trung linh lực. Khi đến một giới hạn thích hợp, hắn dùng hai ngón tay vuốt từ mắc kiếm đến mũi kiếm với tốc độ cực kỳ nhanh.
Tại mũi kiếm tức thì phóng xuất ra một tia lôi điện, thoáng chốc đã đánh trúng Ma Linh, đồng thời bắn lui Ma Linh va vào thân Cửu U La Lan Thụ.
Ma Tướng rống giận, nó liên tục dùng hai tay to lớn đánh về phía Hồ Linh Tử và Đàm Thu Nguyệt. Mỗi một nắm đấm rơi xuống, mặt đất đều bị khoét sâu tạo thành những hố to trên mặt đất.
Nó tiếp tục rống giận, há to miệng ra rồi khè ra một khối hỏa cầu khổng lồ với hỏa diễm xoay cuồn cuộn.
Nó lập tức phóng khối hỏa cầu xuống mặt đất, khối hỏa cầu to lớn lao xuống thiêu rụi mọi thứ bên dưới mặt đất. Khối hỏa cầu đi đến đâu, nơi đó bị khoét sâu tạo thành một khe rãnh kéo dài.
Áp lực cực kỳ lớn đánh lùi Hồ Linh Tử, Đàm Thu Nguyệt sang một bên.
Phương Triết và Hoàng Mập cũng vô cùng vất vả mới có thể né tránh khối hỏa cầu vừa rồi.
Phương Triết và Hoàng Mập một bên dìu lấy tông chủ Vương Siêu việt và Diêm Ninh Lan, ánh mắt cả hai nhìn về phương hướng Ma Linh.
Trùng hợp, ánh mắt của Ma Linh cũng nhìn đăm đăm về phương hướng Phương Triết và Hoàng Mập.
Ma Linh giơ bàn tay về phương hướng Phương Triết và Hoàng Mập, tức thì ánh mắt Phương Triết và Hoàng Mập như bất động, tiếp theo là cơ thể không thể di chuyển được.
Từ bên dưới mặt đất, chiếc bóng cả hai bắt đầu lan rộng ra rồi hòa quyện vào nhau tạo thành một chiếc bóng to lớn. Chiếc bóng bắt đầu trồi lên mặt đất tạo thành một bóng đen có chiều cao gấp hai người bình thường.
Thủ đoạn “Bắt Bóng” này Phương Triết đã gặp qua một lần do Ám Dạ Vương thi triển ở Đạo Viện. Chỉ là thao tác có phần khác biệt.
Chiếc bóng nhanh chóng lao đến tiếp cận với ý định nuốt chửng bốn người. Lúc này từ đằng xa, tam trưởng lão kịp thời lao đến. Tam trưởng lão hai tay chập lại rồi điểm hai ngón tay về phía chiếc bóng. Từ hai ngón tay phóng ra một luồng dị hỏa xuyên qua chiếc bóng, đồng thời lưu lại một khoảng trống trên chiếc bóng.
Dù có cố gắng thế nào, chiếc bóng vẫn không thể khôi phục lại lỗ thủng do dị hỏa tạo ra.
Tam trưởng lão nhanh chóng tiếp cận rồi đỡ lấy tông chủ Vương Siêu Việt. Hắn vội vàng lấy ra một viên đan dược có màu tử sắc rồi nhét vào miệng lão tông chủ. Sau vài hô hấp, tinh thần lão tông chủ phục hồi nhanh chóng, hai mắt mở ra có phần thanh tỉnh hơn.
Tông chủ Vương Siêu Việt nhàn nhạt nói “Đa tạ đan dược của tam trưởng lão…”
Tam trưởng lão vội vàng nói “Tông chủ tạm thời dưỡng sức một lúc, nơi này để ta hộ pháp…”
Hồ Linh Tử lúc này từ xa truyền âm đến bên tai tam trưởng lão “Thủ đoạn đặc thù Ám Võng của U Linh Tộc không thể dừng lại. Trừ khi bắt được địch nhân…”
Tam trưởng lão hiểu ý, hắn gật đầu nói “Đa tạ Hồ huynh nhắc nhở… Việc này nằm trong khả năng của ta!”
Nói xong, tam trưởng lão điểm về trước mặt năm điểm, tức thì xuất hiện năm đóa dị hỏa. Năm đóa dị hỏa này nhận được lệnh lập tức lao đến chiếc bóng bắt đầu thiêu đốt. Mục đích chính là chọc giận chiếc bóng để thay đổi mục tiêu tấn công của chiếc bóng.
Quả thật, năm đóa dị hỏa nhanh chóng tiếp cận và thiêu đốt chiếc bóng đồng thời khoét thêm năm khoảng trống trên thân chiếc bóng. Điều này khiến chiếc bóng khó chịu và bắt đầu thay đổi chủ ý tấn công.
Nó bắt đầu lao đến dự định nuốt chửng đối phương.
Tam trưởng lão thoáng mỉm cười rồi đứng im bất động để chiếc bóng thôn phệ.
Phương Triết nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc, hắn nhanh chóng xuất ra Càn Khôn Kính lao về phía tam trưởng lão. Càn Khôn Kính nhanh chóng xuất hiện trên đỉnh đầu tam trưởng lão, đồng thời tạo ra một lá chắn phòng hộ.
Lá chắn phòng hộ vừa khởi tạo xong, chiếc bóng đã hoàn toàn nuốt chửng lấy tam trưởng lão rồi biến mất, không lưu lại bất kỳ dấu vết nào.