Phạm Bá vẫn chưa hết ngỡ ngàng khi sát chiêu cực kỳ bá đạo “Hắc Long Ngâm” bị thôn phệ dễ dàng thì trong phạm vi trăm trượng, mặt đất chấn động rồi nứt nẻ.
Âu Dương Sinh từ khoảng cách xa vận dụng “Diệt Thần Thương” kết hợp “Phi Thiên Kích” phá hủy mặt đất, từ mặt đất phóng vút lên vô số quang tiễn hất tung Phạm Bá lên trên không.
Phạm Bá nhận ra chiêu thức kèm theo một loại cảm giác nguy hiểm, hắn cũng nương theo sức ép chiêu thức phóng vút lên trên bầu trời.
Lúc này, Hoàng Mập đã trực chờ sẵn.
Hắn vận dụng “Xuyên Tâm Kiếm” một kích đâm tới khiến Phạm Bá hốt hoảng. Phạm Bá chỉ có cách dùng hai tay chụm lại hình chữ thập chống đỡ.
Hắn không ngờ chiêu thức được Tinh Nguyệt Kiếm cộng hưởng khiến uy lực tăng lên đáng kể khiến hắn bị đánh bay về sau.
Cả người mất kiểm soát va vào vách núi phía sau.
Phạm Bá nhanh chóng phi thẳng về phía Hoàng Mập với ý định vận dụng tu vi cao hơn một kiếm kết liễu đối phương.
Hoàng Mập thấy vậy liền giơ thủ chưởng về phía Phạm Bá đang lao đến, chiêu thức “Thiên Đạo Thần Chưởng” tàn quyển thức thứ hai “Thiên Sơn Trấn Đại Hải” tiếp tục đánh bay Phạm Bá về sau.
Phạm Bá lần thứ hai bị đẩy lùi về sau, hắn không tiếp tục tấn công mà đứng phất dậy đưa ánh mắt nhìn thân ảnh Hoàng Mập đang rơi tự do xuống.
Lúc này hắn mới nhận ra ngay lòng ngực bị in một vết kiếm. Lớp phòng ngự “Hắc Long Giáp” bị khoét một lỗ do “Xuyên Tâm Kiếm” gây ra.
Hắn mới nhận ra thanh kiếm trong tay Hoàng Mập không tầm thường. Thanh kiếm này có thể cắt đứt chiến giáp mà một cường giả thuộc hàng Lục Phẩm cũng không chạm tới được.
Hắn nhìn vào cánh tay bản thân, dấu vết hắc long ấn ký như một đường gân màu đen đã di chuyển đến khuỷu tay. Dấu hiệu này nói lên, hắn không còn nhiều thời gian dây dưa.
Về nguồn gốc Hắc Long Ấn Ký này, trước đây hắn khám phá ra một mộ địa ở Thần Vực. Tại đây, hắn vô tình trúng phải một loại quyền rủa rồi bị khắc ấn lên trên khuôn mặt.
Loại nguyền rủa này không tầm thường, một phần giúp bản thân hắn nâng cao thực lực, đồng thời truyền thừa cho hắn ba loại tuyệt kỹ. Một là Hắc Long Trảo, hai là Hắc Long Giáp và ba là Hắc Long Ngâm. Đều là tuyệt kỹ có thể giúp bản thân hắn vượt cấp giết địch. Mặc khác khi ấn ký di chuyển đến lòng bàn tay thì hắn bị hắc long thôn phệ. Khi đó hắn chắc chắn phải chết.
Hắn không ngờ hai con kiến hôi tu vi chỉ Tứ Phẩm Nguyên Anh lại có thể kéo dài đến lúc này, còn khiến bản thân hắn rơi vào thế yếu.
Hắn bất ngờ xuất ra một tấm phù lục màu đen ném vào khoảng không bên cạnh. Một thông đạo mở ra, hắn liền ném thanh Nhân Hoàng Kiếm vào trong trước sự ngỡ ngàng của Âu Dương Sinh và Hoàng Mập.
Làm xong việc này, hắn tiếp tục lấy ra một viên đan dược cho vào miệng. Khí thế tức thì được nâng lên gấp hai lần trước đó.
Luồng hắc khí xung quanh bạo liệt hơn, tỏa ra nghi ngút hơn.
Từ hai cánh tay bắt đầu hình thành hai cái lợi trảo màu đen với móng vuốt sắc nhọn.
Hắn cười hắc hắc nói “Chỉ là hai tên Tứ Phẩm mà có thể bức ta vận dụng Hắc Long Trảo, xem như các ngươi có bản lĩnh…”
Nói rồi hắn lao về phía Âu Dương Sinh một trảo quét từ trên xuống tạo thành một vết cắt dài. Vết cắt dài này dừng lại không tiêu tán mà khoảng chừng một hô hấp sau tức thì đánh trực diện Âu Dương Sinh khiến Âu Dương Sinh bất ngờ không kịp trở tay.
Âu Dương Sinh nhìn chiêu thức kỳ lạ không theo một loại lực lượng hắn từng nhận biết cho nên hắn nhanh chóng thoái lui về nhau, không dám đối đầu trực diện. Vết cắt không buông tha Âu Dương Sinh, nó vẫn không tiêu thất mà tiếp tục truy theo Âu Dương Sinh cho đến khi sắp chạm vào phần ngực thì Hoàng Mập xuất hiện một kiếm đánh tan.
Âu Dương Sinh bất ngờ vì trước đó cố gắng dùng trường thương chống đỡ, nhưng lại không có tác dụng. Hoàng Mập chỉ đơn giản một kiếm, vết cắt liền tan ra.
Hoàng Mập lúc này mới giải thích “Đúng như ta suy đoán, chiêu thức quỷ dị của tên này liên quan đến tà vật. Mà ta lại vừa ngộ ra một loại lực lượng tương phản với thứ tà vật này…”
Hoàng Mập nhắc tới chính là “Huyền Kinh”, chiêu thức bình thường kết hợp với công pháp “Huyền Kinh” sản sinh ra một loại lực lượng đánh tan mọi thứ liên quan tà ma.
Phạm Bá nhìn chiêu thức “Đuổi Hình Bắt Bóng” dễ dàng bị Hoàng Mập giải trừ. Hắn không bỏ cuộc, tiếp tục tiếp cận Hoàng Mập liên tục quét ngang, quét dọc và đâm tới tạo thành ba đạo vết cắt hoàn toàn khác biệt phương hướng tấn công.
Hoàng Mập không hoảng hốt hắn cầm Tinh Nguyệt Kiếm trấn ngang, miệng lớn tiếng niệm “Trấn!”
Tức thì, tại khoảng không trước mặt Hoàng Mập xuất hiện một từ “Trấn” màu hoàng kim cố định ba đạo vết cắt lại. Ba đạo vết cắt cũng từ từ tiêu thất không lưu lại dấu vết nào.
Phạm Bá lúc này đổ mồ hôi hột.
Chiêu thức này trước giờ chưa từng thất thủ qua lần nào. Đa phần đối thủ trước kia kinh suất đều bị chiêu thức ăn mòn, hầu như thôn phệ sạch sẽ. Lúc này lại bị một tên thiếu niên đơn giản ngăn cản.
Đây chính là át chủ bài của hắn, như vậy còn đánh đấm gì nữa.
Hắn lúc này nhìn vào cánh tay, đường gân màu đen từ ấn ký hắc long đã di chuyển đến cổ tay. Chỉ còn một chút nữa thôi, hắn chắc chắn sẽ bị phản phệ mà chết.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp đối thủ dưới một cấp bậc, lại khó đối phó đến mức độ này.
Hắn thu liễm hắc khí lại, “Hắc Long Trảo”, “Hắc Long Giáp” đều dần dần tiêu thất, bộ dáng hắn trở lại bình thường.
Xem như hiệu ứng Hắc Long Ấn Ký đã được hắn thu hồi lại, vì hắn sợ chết.
Hắn nhìn Hoàng Mập một lúc rồi thoáng cười nhạt. Hắn mới nói “Ngươi có biết phụ hoàng ngươi vì sao mà bị ta giam cầm không?”
Câu nói này khiến Hoàng Mập có phần biến sắc mặt, Âu Dương Sinh cũng nhận ra đối phương đang chuẩn bị sử dụng sát chiêu.
Phạm Bá cười hắc hắc khoái chí khi nhìn biểu hiện sợ hãi của Hoàng Mập và Âu Dương Sinh.
Hắn lúc này lấy từ trong ống tay trường bào ra một quyển trục rồi ném vào khoảng không trên bầu trời.
Quyển trục tự động mở ra, bên trong là một bức tranh âm u không nhìn rõ được chi tiết nào. Bên trong bức tranh ẩn hiện một màn đêm với vài ánh sao nhấp nháy.
Sau một lúc, bức tranh dao động. Từ bên trong bức tranh nhô ra một cánh tay kỳ lạ, kèm theo một loại khí tức cực kỳ khủng khiếp.
Bàn tay ngọ nguậy như thể thư giãn gân cốt, thình lình một chỉ điểm về phía Âu Dương Sinh.
Âu Dương Sinh biến sắc mặt, hắn chỉ có thể trơ mắt ra nhìn cơ thể hắn bị một tia lưu quang bắn xuyên qua lòng ngực. Tia lưu quang không những không dừng lại mà còn công phá lớp đất đá phía sau tạo thành một hố to lớn. Loại uy lực này, hắn chỉ có thể nhìn mà không thể đối kháng được. Thậm chí, cánh tay chỉ là tùy tiện điểm một chỉ đùa giỡn với hắn. Nếu cánh tay muốn lấy mạng hắn, chỉ cần dịch chuyển qua vị trí tim hắn. Hắn chắc chắn phải chết.
Hoàng Mập một bên nhìn Âu Dương Sinh ngã nghiêng về sau mất khả năng chiến đấu. Nội tâm hắn nhảy dựng, xem như đến bước này hắn khó có con đường sống.
Dương Tâm Nhi ở gần đó cũng khóc thét chạy lại nâng đỡ Âu Dương Sinh. Khí tức Âu Dương Sinh bắt đầu suy yếu, hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
Hoàng Mập cắn răng, tay siết chặt Tinh Nguyệt Kiếm.
Tinh Nguyệt Kiếm như cảm nhận được sự tức giận của người đang sử dụng, thân kiếm bắt đầu rung lên một hồi. Toàn thân nổi lên những tia lôi điện mỏng manh. Thân kiếm vốn nhỏ nhắn thình lình biến thành một thanh kiếm dài năm xích với bề bảng bằng hai gang tay.
Hình dạng này Hoàng Mập đã từng nhìn thấy qua một lần trong một ảo giác về chủ nhân trước đó của Tinh Nguyệt Kiếm.
Cánh tay trong bức tranh như nhận ra sự bất thường từ thanh kiếm trong tay Hoàng Mập. Cánh tay thình lình duỗi dài ra, muốn đoạt lấy thanh kiếm.
Hoàng Mập một kiếm quét ngang tạo ra một vết cắt xé rách không gian, đẩy lùi cánh tay tiếp cận.
Cánh tay rụt trở về, ngọ nguậy một lúc rồi duỗi ngón trỏ về hướng Hoàng Mập.
Hoàng Mập phản ứng nhanh, hắn lập tức dùng bề bảng Tinh Nguyệt Kiếm chống đỡ.
Tức thì một lưu quang to lớn, cường hoành hơn bắn thẳng về phía Hoàng Mập. Âm thanh va chạm cực kỳ lớn nổ ra, uy lực “Nhất Chỉ Thông Thiên” cường hoành liên tục đẩy lùi Hoàng Mập về sau kèm theo một vết kéo rê dài.
Bàn tay thu hồi chiêu thức rồi đánh giá tình huống.
Bàn tay như thể hiểu được đối phương có một thanh thần khí chống đỡ chiêu thức “Nhất Chỉ Thông Thiên”, nó bắt đầu siết chặt bàn tay lại. Xung quanh bàn tay bắt đầu tỏa ra một loại quang mang với áp lực mạnh mẽ.
Tiếp theo, bàn tay xòe ra năm ngón vỗ xuống phương hướng Hoàng Mập, Âu Dương Sinh và Dương Tâm Nhi.
Trong tầm mắt Hoàng Mập và Dương Tâm Nhi. Cánh tay biến hóa vô cùng lớn. Áp lực đè nén khiến Hoàng Mập không thể nhấc nổi thanh Tinh Nguyệt Kiếm lên chống cự.
Tình huống này chính là buông tay chịu chết không kém là mấy.
Phạm Bá ở gần đó chỉ có thể nhếch miệng cười đắc ý vì nhìn thấy “Đại Nhân” ra tay. Với chiêu thức “Nhất Thủ Ấn” này, người nào có thể ngăn cản nổi.
Hoàng Mập cùng Dương Tâm Nhi chỉ có thể trơ mắt, tuyệt vọng nhìn bàn tay đang vỗ xuống.
Lúc này từ trong tầng mây xuất hiện một cánh tay khổng lồ. Cánh tay khổng lồ xòe ra, bao quát cả bầu trời.