Ở khu vực bên ngoài thung lũng Vô xương, nhóm người quan sát vô cùng phấn khích khi có thêm sự xuất hiện một thiếu niên với chưởng pháp lợi hại.
Những người này từ các thế lực như Vô Thượng Tông, Linh Thú Tông, Thiên Võ Tông và những chi viện hay môn hộ nhỏ lẻ. Bọn họ không manh động vì không muốn nhúng tay vào việc nội bộ khu vực lục thành.
Ở trong đám đông quan sát có bóng dáng một nữ nhân, nữ nhân này chính là Hàm Ngưng Nhi tò mò đến xem tình huống phát sinh ở thung lũng Vô Xương.
Khi lần đầu nhìn thấy thân ảnh Hoàng Mập bị trục xuất khỏi Khô Lâu Ngục, nội tâm nàng dâng lên một cảm giác lạ lẫm. Loại cảm giác này khiến tim nàng đập nhanh hơn, xôn xao hơn thậm chí là có phần xúc động.
Loại cảm giác này cứ thôi thúc, khiến nàng ta không kìm lòng được băng xuyên qua lớp phòng hộ tiếp cận khu vực đang giao tranh.
Hoàng Mập vừa nhìn thấy thân ảnh Hàm Ngưng Nhi, hắn có sững sờ, có bối rối kèm theo là một sự giận dữ.
Hàm Ngưng Nhi không nhìn hắn, mà quay sang tứ thúc nàng Phạm Bá. Nàng can ngăn “Tứ thúc, Nhiệm vụ đoạt kiếm đã hoàn thành, chúng ta đi thôi!”
Phạm Bá nhìn Hàm Ngưng Nhi một bên xúi giục từ bỏ giao tranh nhưng trận chiến chỉ mới bắt đầu. Máu mới sôi lên muốn hạ xuống cũng khó mà làm được.
Hắn lấy ra một tấm phù lục ném vào một khoảng không gian bên cạnh Hàm Ngưng Nhi, tức thì xuất hiện một thông đạo.
Hàm Ngưng Nhi nhanh chóng thoái lui về sau thì đã bị Phạm Bá cách không khống chế ném vào vòng xoáy.
Hàm Ngưng Nhi bất đắc dĩ nhìn về phương hướng Hoàng Mập bằng một ánh mắt hối tiếc. Nàng không nói, nhưng cái nhép miệng vẫn nói lên ý tứ “Ta xin lỗi!”
Hoàng Mập không hiểu sao, trước đó còn tâm trạng muốn tìm nàng tính sổ nhưng chỉ cần nhìn thấy nàng ta, con người lập tức suy nhược. Đây chính là chứng minh đạo tâm hắn không ổn định.
Phạm Bá nhìn về phía Hoàng Mập bằng ánh mắt ngạc nhiên. Tên này vậy mà lại lấy đi trái tim của nhi nữ đại ca hắn. Việc này đúng là một trò cười, cho nên hắn nhất định thay đại ca hắn phải giải quyết tên nay.
Hắn hướng Hoàng Mập vỗ tay khen ngợi “Số ngươi đúng là may mắn có một phụ thân tốt. Lần đầu tiên có người bị nhốt vào Khô Lâu Ngục mà có thể thoát ra được”
Hoàng Mập không nói gì, hắn dùng ý niệm phóng thích Tinh Nguyệt Kiếm trong Túi Càn Khôn bên thắt lưng ra. Thanh đoản kiếm dài hai xích với thân kiếm bằng ba ngón tay trôi lơ lửng.
Âu Dương Sinh một bên bất ngờ vì thủ đoạn Ngự Kiếm của Hoàng Mập được nâng cao lên một bậc, đã đạt đến trình độ Tùy Tâm Sở Dục.
Chỉ là thanh kiếm Hoàng Mập đang khống chế không tầm thường.
Thanh kiếm trôi lơ lửng được vài vòng thì mũi kiếm bắt đầu hướng về phía Phạm Bá. Hoàng Mập hay tay chụm lại cùng lúc điểm về phía Phạm Bá.
Phạm Bá không mải mai lo lắng, hắn cầm Nhân Hoàng Kiếm đâm về trước kèm theo khí thế tăng lên.
Thanh Tinh Nguyệt Kiếm bắn tới, đối đầu trực tiếp với mũi kiếm Nhân Hoàng Kiếm tạo ra một chấn động cực kỳ khủng khiếp. Xung quanh đất đá đều bị thổi bay tạo thành một hố sâu hun hút.
Tay cầm Nhân Hoàng Kiếm của Phạm Bá run lên một hồi, hắn bất ngờ trước uy lực Ngự Kiếm đơn thuần lại tạo ra chấn động mạnh đến như vậy.
Nội tâm hắn bắt đầu đánh giá cao Hoàng Mập, nhưng vẫn chưa đủ để hắn dè dặt.
Hắn nhàn nhạt nói “Dù chiêu thức có mạnh đến đâu, bản chất tu vi của các ngươi vẫn còn quá yếu kém. Cho nên đùa giỡn đến đây là kết thúc…”
Nhân Hoàng Kiếm khẽ động, thân ảnh hắn thoáng chốc biến mất. Lúc xuất hiện là tiếp cận Dương Tâm Nhi với mục đích đoạt lại Khô Lâu Ngục.
Âu Dương Sinh sớm đã vận dụng “Kinh Hư Bộ” rời đi một nhịp khiến đường kiếm của Phạm Bá đâm vào khoảng không.
Hoàng Mập nhìn Âu Dương Sinh ra ám hiệu phối hợp.
Âu Dương Sinh để Dương Tâm Nhi một bên rồi cùng Hoàng Mập tập hợp lại. Dù thực lực cả hai yếu hơn Phạm Bá hơn một cấp bậc, nhưng phối hợp tốt vẫn có cơ hội thoát thân.
Động tĩnh nơi này gây ra khá lớn, Phạm Bá cũng không đủ tự tin trụ lại quá lâu.
Âu Dương Sinh vận dụng toàn lực, tay cầm trường thâm chỉ thiên rồi cắm cán thương xuống mặt đất.
Dư chấn lập tức lan tỏa ra xung quanh. “Hỗn Thiên Cang Khí” bạo phát đi ra khiến môi trường cang khí chí cương chí dương vô cùng bạo liệt.
Hoàng Mập một bên sửng sốt, hắn ngồi thiền cùng vị lão đạo sĩ trong thức hải nhiều ngày. Ngộ ra được nhiều điều mà bản thân trước giờ chưa từng nghe nói qua.
Trong đó quy tắc thế giới chia ra bốn cấp bậc, đó là Thiên - Địa - Huyền - Hoàng. Thiên chính là chí cao, ở cấp bậc này có thể bắt đầu ngộ ra quy tắc thiên địa cho bản thân vận dụng.
Công pháp cũng được căn cứ theo bốn cấp bậc này mà phân chia ra để đánh giá công pháp nào là mạnh nhất.
Loại công pháp “Huyền Kinh” mà hắn sơ ngộ cùng vị lão đạo sĩ đã đạt phẩm cấp “Thiên”. Cho nên khi hắn bắt đầu tiếp xúc loại cấp bậc này thì hắn hiểu rõ hơn về võ kỹ. Trong đó “Thiên Đạo Thần Chưởng” tàn quyển vốn là võ kỹ cấp bậc “Địa”. Chính vì đẳng cấp võ kỹ thấp hơn công pháp, cho nên cách nhìn đối với chiêu thức cũng có một sự khác biệt. Vì thế mà hắn vận dụng “Thiên Đạo Thần Chưởng” tàn quyển trơn tru hơn, đơn giản hơn mà uy lực lại không kém.
Khi hắn nhìn thấy Âu Dương Sinh vận dụng “Hỗn Thiên Cang Khí”, hắn dựa vào cảm giác mà nhận định “Hỗn Thiên Cang Khí” đã đạt phẩm cấp “Thiên”.
Điều này có nghĩa là khi cả hai phối hợp lại với nhau, có khả năng trực tiếp đối đầu với Phạm Bá.
Đến đây Hoàng Mập siết chặt Tinh Nguyệt Kiếm, hắn chủ động lao đến tấn công Phạm Bá.
Phạm Bá bất ngờ khi nhìn thấy đối phương chủ động tấn công, với tình huống này hắn chỉ tùy tiện tung một ra kiếm. Trực tiếp chấn sát đối phương.
Bất quá hắn không làm vậy.
Hắn cắm Nhân Hoàng Kiếm sang một bên, hắc khí bắt đầu tuôn trào ra xung quanh. Hắn chính là đang vận dụng toàn bộ lực lượng để thi triển “Hắc Long Ngâm”, một trong ba loại tuyệt kỹ chấn sát từ hắc long ấn ký.
Hắn bất ngờ há to miệng ra gầm thét. Âm thanh khủng khiếp vang dội tứ phương tạo thành dư chân lan tỏa ra xung quanh, dư chấn này quá cường bạo đẩy lùi ý định tấn công của Hoàng Mập, không những thế dư chấn tiếp tục càng quét như muốn thôn phệ tất cả mọi thứ xung quanh.
Hoàng Mập thoái lui về sau, hắn cầm Tinh Nguyệt Kiếm quơ một vòng tròn, miệng hắn niệm “Vạn Liên Hoa Mạn Kiếm, phá!”
Tức thì, không gian xung quanh xuất hiện vô số hư ảnh hoa liên, hoa liên lúc này có cùng một loại như “Cang Khí” của chiêu thức Âu Dương Sinh. Vạn hoa liên nhanh chóng bao khỏa lấy một khu vực rộng lớn rồi bất ngờ thu hẹp lại cho đến khi tiêu thất hoàn toàn.
Dư chấn từ tiếng gầm thét của Phạm Bá cũng bị thôn phệ nhanh chóng.
Phạm Bá sửng sốt, nội tâm hắn nhảy dựng “Hắc Long Ngâm hủy thiên diệt địa cứ như vậy bị dập tắt? Đây là chuyện gì đang xảy ra?”
Hoàng Mập thở ra một hơi, hắn nhìn lớp phòng hộ khu vực xung quanh thung lũng Vô Xương đã bị tiếng long ngâm phá hủy. Nếu hắn không nhanh trí vận dụng chiêu thức khắc chế, bản thân hắn cùng Âu Dương Sinh đã bị hồn xiêu phách lạc.
Tiếng long ngâm đó cực kỳ khủng khiếp.