Hai ngày sau, tại thung lũng Vô Xương.
Sáu con đường huyết mạch liên thông với nhau đã bị thuộc hạ Phạm Bá phong bế lại. Hầu như nội bất xuất, ngoại bất nhập.
Số người có mặt trong trung tâm thung lũng Vô Xương ước chừng năm nghìn người.
Tình huống này không khiến bốn vị gia chủ từ bốn tòa thành trì không quá bất ngờ. Bởi vì ngày ký kết Liên Minh Lục Thành vô cùng quan trọng, cho nên tin tức trước mắt không truyền ra bên ngoài.
Phía Hoàng Thành đại diện Hoàng Cảnh Hạo vốn cùng phe với Phạm Bá, cho nên hắn lúc nào cũng sẵn sàng phối hợp. Còn Huyền Vĩnh Thành có Âu Dương Sinh đại diện cũng không phản kháng. Bản thân Âu Dương Sinh phối hợp có chủ đích.
Mặc dù khu vực trung tâm thung lũng Vô Xương bị phong bế lại không cho ngoại nhân tiếp cận, nhưng ở bên ngoài vẫn có nhiều thế lực thăm dò. Bọn họ ẩn mình trong các hẻm sơn phong kín đáo hoặc cải trang thành những thương nhân bình thường dừng chân ở một vị trí gần trung tâm thung lũng. Số lượng sơ bộ cũng trên hai nghìn người.
Lúc này trên đài cao chia làm sáu khu vực tương ứng với sáu người đứng đầu của sáu tòa thành và vị trí trung tâm có Phạm Bá làm chủ tọa. Hắn đứng ở vị trí trung tâm, phía sau lưng là bốn hộ vệ lúc nào cũng thần thần bí bí không nhận diện được mặt mũi.
Phạm Bá quan sát số nhân vật chủ chốt trong sáu đại gia tộc đã có mặt đông đủ. Hắn chắp tay sau lưng, bước ra dõng dạc nói “Ta là Phạm Bá, nhận nhiệm vụ Huyền Môn thiết lập Liên Minh Lục Thành. Hôm nay hoan nghênh sáu vị chưởng quản sáu khu vực lớn ở đông bắc Bắc Cảnh có mặt tại đây”
Ba vị gia chủ Phong Lâm Thành, Viên Không Thành và Đại Nam Thành nhìn nhau nhủ thầm “Bọn ta là bị ép buộc chứ không hề tự nguyện…”
Thái độ của gia chủ Bắc Liêm Thành vẫn dửng dưng không quan tâm lắm. Lão hai mắt nhắm lại, người ngoài nhìn vào có thể nhận ra lão ngủ gật.
Phía Hoàng Thành có Hoàng Cảnh Hạo và Huyền Vĩnh Thành có Âu Dương Ngạc thì sắc mặt phấn khởi như sắp nhận được bảo vật. Cả hai người này vốn sùng bái “đại nhân” Phạm Bá cho nên chỉ cần cử động nhỏ của đối phương cũng khiến cả hai vui vẻ trong lòng.
Phạm Bá nhìn cử chỉ của sáu nhân vật đứng đầu sáu tòa thành, hơn phân nửa thể hiện sắc mặt không nguyện ý. Hắn thoáng cười nhạt rồi nói tiếp “Như Phạm mỗ thông báo, lần lục thành tề tựu là cùng nhau đoàn kết ký kết Liên Minh Lục Thành. Đây chẳng qua là mục đích phụ mà thôi…”
Câu nói này khiến ba vị thành chủ Phong Lâm Thành, Viên Không Thành và Đại Nam Thành có phần bất ngờ. Bọn họ bắt đầu chú ý đến lời nói của vị chủ tọa Phạm Bá.
Bắc Liêm Thành gia chủ nhàn nhạt mở mắt ra quan sát. Lão cũng có một sự hiếu kỳ khi Phạm Bá đưa ra tin tức này.
Phạm Bá nhìn biểu hiện đã chú tâm của bốn vị thành chủ không nguyện ý có mặt. Hắn nói tiếp “Lục thành tề tựu gây ra động tĩnh không nhỏ, cho nên Phạm mỗ tạo ra màn kịch Liên Minh Lục Thành để những thế lực khác không dòm ngó. Mặc dù vậy, hiện tại vẫn có người từ Vô Thượng Tông, Linh Thú Tông và Thiên Võ Tông có mặt rải rác xung quanh. Các thể lực nhỏ yếu cũng đang trong bóng tối quan sát…”
Câu nói úp úp mở mở này khiến những người có mặt thêm hoang mang, không biết đối phương có ý định gì.
Phạm Bá lúc này phất tay lên cao, ra ám hiệu cho thuộc hạ bắt đầu hành động.
Từ bốn phương vây quanh khu vực thung lũng Vô Xương có bán kính chừng hai dặm bạo phát lên một loạt âm thanh khởi trận. Sau mười hô hấp thì toàn bộ khu vực trung tâm thung lũng Vô Xương từ dưới mặt đất phóng vút lên bầu trời một lớp màn mỏng rồi giao nhau trên bầu trời tạo thành một mái vòm trong suốt.
Phạm Bá nhìn cảnh tượng này, hắn đắc ý nói “Đây là Trận Pháp bảo hộ ngăn không cho ngoại nhân tiếp cận cũng như ngăn chặn tin tức truyền ra bên ngoài… bởi vì Phạm mỗ ta sắp đưa ra một tin tức cực kỳ chấn động…”
Bốn vị gia chủ bốn tòa thành đã có dấu hiệu động dung.
Phạm Bá ra vẻ trang trọng như sắp tuyên bố một tin tuyệt mật. Hắn tiến về vị trí giữa đám người đang chăm chú lắng nghe.
Hắn mới nói “Phía dưới thung lũng Vô Xương có một bí cảnh ẩn giấu một bảo tàng…”
Câu nói này vừa ra khiến ba vị gia chủ Phong Lâm Thành, Viên Không Thành và Đại Nam Thành mở to mắt ra. Sắc mặt có phần sửng sốt vì tin này bọn họ sớm đã nghe tổ tiên nhắc đến.
Tổ tiên bọn họ có lưu truyền tin tức liên quan đến bí mật bên trong khối ngọc ấn mà bọn họ đang nắm giữ.
Mỗi một tòa thành trì, dù một hay nhiều gia tộc lớn mạnh cai quản nhưng gia tộc chấp quản một tòa thành trì thì chỉ có một. Gia tộc này nắm giữ quyền hành thông một khối ngọc ấn mà bên trong lại ẩn giấu một tin tức liên quan đến Kiếm Trũng.
Tin tức mà Phạm Bá đưa ra như muốn xác nhận những di ngôn của tổ tiên là sự thật.
Phía gia chủ Bắc Liêm thành lúc này đã có một sự kích động không nhỏ bằng chứng là từ đầu lão dửng dưng không quan tâm, lúc này hai chân nhúc nhích thể hiện một sự nôn nao không hề nhỏ.
Phạm Bá âm thầm mỉm cười, nội tâm hắn nhủ thầm “Bọn này quá ngốc nghếch…”
Bên ngoài hắn thể hiện là một nhân vật chủ tọa, nhưng bàng quan với truyền thuyết này. Hắn nói tiếp “Chính vì loại bí cảnh ẩn chứa tài bảo phi thường cho nên Phạm mỗ ta mới phong bế lại tin tức xung quanh. Nếu không lại tạo nên một sự tranh đoạt…”
Gia chủ Viên Không Thành Viên Luân không giấu được sự rung động, hắn không kìm lòng được thốt ra “Sự việc ngài nói là có thật không?”
Phạm Bá không vội trả lời, hắn thờ ơ nói “Một lúc sau Viên huynh sẽ rõ…”
Âu Dương Sinh từ đầu không để lộ ra bên ngoài cảm giác xúc động, nhưng đến tin tức bí cảnh chứa bảo tàng. Hắn cũng giống như những người khác phụ họa theo cử chỉ của Phạm Bá.
Sự việc Kiếm Trũng hắn vô tình nghe được từ một lão tiền bối có danh tính bí ẩn. Dù không biết là thật hay giả, nhưng hắn tin vị lão tiền bối đó không vô duyên vô cớ đưa ra một tin tức vô căn cứ.
Lúc này Phạm Bá đề cập đến bí cảnh, xem như bọn người Huyền Môn thật sự hành động nhưng theo một cách nào đó.
Bọn chúng đánh trực tiếp vào lòng tham con người. Bằng chứng là vị gia chủ Bắc Liêm Thành vốn dửng dưng, lúc này đã có một biểu cảm sốt sắng.
Phạm Bá nói tiếp “Như vậy nghi thức ký kết Liên Minh Lục Thành bắt đầu…”
Hắn nói xong, một trong bốn tên thuộc hạ phía sau lấy ra một quyển trục. Tên thuộc hạ này tiến lại vị trí từng vị gia chủ để bọn họ điểm chỉ ngón tay xác nhận.
Đây là một hình thức điểm chỉ kế ước có sự ràng buộc cao tương đương với huyết ấn.
Âu Dương Sinh cũng theo năm vị đại diện năm tòa thành trì khác điểm chỉ.
Sau khi khế ước đã được ký kết thành công.
Phạm Bá mỉm cười nói “Xem như từ đây về sau, Liên Minh Lục Thành chính thức thành lập. Sự công minh trong liên minh lục thành sẽ áp dụng quy chế trong quyển trục mà thực hiện. Phạm mỗ ta đóng vai trò là Người Chấp Sự không hơn không kém, và không có bất kỳ quyền lợi nào trong Liên Minh Lục Thành…”
Câu nói vô cùng chí lý của Phạm Bá khiến bốn vị gia chủ không ngừng suýt xoa. Bọn họ xem như đã hiểu lầm ý tốt của đối phương.
Phám Bá lúc này tự cảm thán bản thân diễn vô cùng tốt, chỉ cần một bước nữa xem như mọi việc vô cùng thuận lợi.
Hắn phất tay một cái, một trong bốn tên thuộc hạ lập tức lao về chuôi kiếm bằng đá nhô lên khỏi mặt đất.
Tên này làm một động tác vô cùng nhẹ nhàng là vỗ vào chuôi kiếm một cái, không quá mạnh nhưng lớp vỏ bao bọc bằng đá bị vỡ vụn. Từ đó lộ ra sáu khe hở có kích thước tương ứng với kích thước sáu ngọc ấn.
Phạm Bá dõng dạc tuyên bố “Nghi thức khai mở bí cảnh bắt đầu!”