Giữa ranh giới khu vực Trung Lập và U Linh Sâm Lâm có một thế lực đặc thù. Gọi là đặc thù vì thế lực này không quá lớn mạnh nhưng lại nằm rải rác khắp Quỷ Vực với dã tâm cực kỳ lớn là xâm chiếm Bắc Cảnh.
Do giữa các thế lực Quỷ Vực có một bản khế ước không xâm phạm lẫn nhau, cho nên dù thế lực Ma Môn không lớn mạnh cũng không bị các chủng tộc khác xâm chiếm như Man Tộc, Yêu Tộc và U Linh Tộc.
Khế ước giữa các chủng tộc này thông qua một Liên Minh Quỷ Vực. Chính nhờ Liên Minh Quỷ Vực mà Ma Môn mới có thể điều động được thế lực khác phục vụ cho mục đích xâm chiếm Bắc Cảnh của mình.
Ý đồ từ xưa đến nay của Ma Môn là mở ra một thông đạo nối liền Quỷ Vực với Bắc Cảnh để tiện cho việc du nhập vào xâm chiếm. Nhưng nghìn năm qua, Ma Môn chưa bao giờ thành công ý đồ này.
Vì lẽ đó, Ma Môn xem Bắc Cảnh như một thiên địch, phải có một bên nhất định phải diệt vong. Lý do vì sao sinh ra loại bản năng này. Cho đến thời môn chủ Ma Môn hiện tại là Ám Thiên vẫn không rõ nguyên nhân.
Thiếu chủ ma môn bị ruồng bỏ Mặc Thần Dương phạm vào tội phản đồ. Cho nên hầu hết người trong Ma Môn đều bỏ qua thân phận như thế nào. Phản bội tức là chọn cái chết.
Hình phạt nặng nhất chính là Ngũ Lôi Oanh Sát ở Âm Lôi Đài trên đỉnh Ma Nhai.
Đối với Mặc Thần Dương mà nói, hắn không còn người thân ở Quỷ Vực. Sống hoặc chết đối với hắn không còn quan trọng. Hắn chỉ luyến tiếc và cô phụ một hồng nhan ở Đạo Viện.
Hắn lúc này bị nhốt trong một chiếc lồng được làm từ một loại ma thạch vô cùng kiên cố, đao kiếm khó mà cắt được.
Lồng giam được treo lủng lẳng dưới một mỏm đá nhô ra ngoài trên đỉnh Ma Nhai. Phía dưới chính là Âm Lôi Đài bằng phẳng có hình tròn như một lôi đài thông thường. Có điều xung quanh không phải người quan chiến mà là nhiều đội vệ binh luôn túc trực canh gác.
Tình trạng của Mặc Thần Dương chính là chờ đợi thời khắc Ngũ Lôi đánh xuống. Hắn chắc chắn là hôi yên phi diệt, khó có con đường sống.
Khi sự kiện hành quyết thiếu chủ bị ruồng bỏ Mặc Thần Dương sắp đến. Số người từ các thế lực ở Quỷ Vực, tán nhân và một số thành phần không liên quan tập trung đến đỉnh Ma Nhai càng lúc càng đông.
Hầu hết đều tò mò về sự thật hư của câu chuyện.
Cho đến khi một vài người tiếp cận Âm Lôi Đài thì sự việc mới được xác nhận. Nơi đó thật sự có một thiếu niên đang bị treo trong một chiếc lồng kiên cố. Từ đó số người đến quan sát càng đông.
…
Quỷ Sơn, Ma Môn trọng địa.
Tại một tòa cung điện được phủ đầy một lớp hắc thạch, như một cung điện lại giống như một động thiên phúc địa.
Lúc này, một nam tử ngồi trên vương tọa với lớp da mặt trắng bệch cùng mái tóc dài buông xõa trong hắc bào. Người này chính là môn chủ Ma Môn Ám Thiên. Bộ dáng hắn có một phần suy tư, sầu não.
Bên cạnh Ám Thiên là một tùy tùng được phủ qua một chiếc áo choàng không nhìn rõ khuôn mặt. Chỉ thấy một đôi mắt đỏ ngầu. Bộ dạng tên tùy tùng này giống như Ám Diện Nhân trước kia, có một phần quỷ dị.
Ám Thiên mở đôi mắt khép hờ ra, nhàn nhạt nói “Đã thông báo cho tam đại hộ pháp về chưa?”
Tên tùy tùng khom người trả lời “tam đại hộ pháp trên đường trở về. Tính toán ba vị đại nhân sẽ về sớm trước khi xử lý tên dư nghiệt của Mặc Cang”
Ám Thiên gật đầu, bộ dáng trở về vẻ lo lắng trước đó.
Nội tâm hắn dạo gần đây thường xuyên phát hoảng, thậm chí là gặp phải những cơn ác mộng khiến hắn không thể nào ngủ yên giấc. Trong mơ, hắn gặp phải trường hợp bản thân không thể kiểm soát được, chết vô cùng tức tưởi.
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào khối minh châu ở chính điện. Khối minh châu này to như quả đầu người, lúc nào cũng có quang mang cũng như hư ảnh trôi nổi thoắt ẩn thoắt hiện. Khối minh châu này có tên gọi là Dạ Thần Toán. Một loại pháp bảo có thể tính toán được vận mệnh của một người.
Bên trong khối minh châu Dạ Thần Toán lúc này trôi nổi những hình ảnh mà Ám Thiên đã soi qua một lần. Trong đó ngập tràn hình ảnh của hắn, hình ảnh vô cùng khốn khổ, gào thét, tuyệt vọng.
Chính điều này khiến hắn không ngừng lo sợ, mới cho gọi tam đại hộ pháp trở về. Ít ra tăng lên thực lực, khiến bản thân hắn bớt lo lắng hơn.
Hắn trầm ngâm một hồi mới cất tiếng nói “Dạ Thần Toán… có khi nào tính toán sai không?”
Tên tùy tùng một bên lưỡng lự không dám trả lời ngay. Dạ Thần Toán tính toán sai, sao gọi là Dạ Thần Toán.
Có thể nói ở Ma Môn, ngoài Huyết Trì ra thì Dạ Thần Toán chính là pháp bảo biểu tượng của Ma Môn. Đây chính là pháp bảo của môn chủ Ma Môn đời đầu sưu tập từ một nơi động thiên phúc địa ở Linh Cảnh.
Ma Môn có thể tồn tài một phần là nhờ vào Dạ Thần Toán, tính toán ra vận mệnh một người. Từ đó mới cải mệnh, thoát khỏi sinh tử môn. Khi đã vượt qua được sinh tử môn thì vận khí lập tức nghịch thiên. Cải vận mệnh chỉ là một ý nghĩ không quá khó khăn.
Hắn bất chợt nhớ đến một người liền hỏi “Ngươi thấy phó môn chủ Ám Diện Nhân thế nào?”
Tên tùy tùng như hiểu được ý tứ của môn chủ, hắn ngập ngừng một hồi để lựa chọn một câu trả lời phù hợp.
Sau một lúc do dự hắn mới nói “Phó môn chủ chẳng qua là gặp bất trắc. Thực lực của phó môn chủ tính toán cũng chỉ dưới môn chủ. Một phần phó môn chủ bản tính vốn kiêu ngạo, mà kiêu ngạo mới chính là địch nhân lớn nhất của bản thân...”
Ám Thiên nghe được lời của tên tùy tùng, phút chốc hai mắt sáng lên.
Hắn nhủ thầm “Quả thật tên đó đúng là quá kiêu ngạo, nếu không chẳng ai có thể lấy mạng được hắn!”
Nghĩ tới đây, hắn lập tức rời khỏi vương tọa, một mạch rời khỏi chính điện đi đến một tòa động phủ trên đỉnh Quỷ Sơn. Đây là động phủ của môn chủ Ma Môn cũng được xem là cấm địa, ngoài môn chủ ra không ai được phép xâm nhập vào.
Chính vì thế bên trong có bao nhiêu đồ tốt, không ai biết được.
Hắn đi thẳng vào bảo khố bên trong động phủ. Nơi này giống như mật thất bình thường với nhiều giá sách chứa đựng nhiều loại thư tịch liên quan đến Quỷ Vực.
Bên khu vực chứa bảo khí, pháp bảo được treo lửng lẳng trên không trung. Hắn tiện tay chộp lấy một chiếc hộp ngọc. Hộp ngọc này có một lớp hàn khi tỏa ra xung quanh.
Hắn do dự một hồi, cuối cùng mở ra chiếc hộp. Bên trong chứa một chiếc ngân châm trong suốt như được cô đọng lại từ hàn khí.
Hắn niệm một dòng pháp quyết rồi điểm ngón tay vào chiếc ngân châm. ngân châm như bị khu động, lập tức phóng thẳng vào tròng mắt hắn. Hắn rống lên đau đớn, ôm đầu lại trong sự quằn quại.
Sau một lúc điềm tĩnh lại, hắn bắt đầu cười nghiêng ngả vì quá trình dung hợp đã thành công.
Thủ đoạn này được gọi là “Quỷ Vật Động Nhãn”, một loại thủ đoạn giống như “Tế Ti Biến” của Thiên Sát. Nhưng cao thâm hơn ở chỗ ngân châm có thể tự động bộc phát ra năng lực tự vệ cho chủ nhân sở hữu nó. Đồng thời phản công lại đối phương với sát thương được xem như chí cực.
Ngân châm này có tên gọi là “Đoạt Mệnh Quỷ Trâm”.
Nhờ vào thủ đoạn này mà nhiều đời Ma Môn môn chủ trước đó đã thoát khỏi tai kiếp, bình bình qua ải.
Hắn lúc này tâm can như được giải thoát khỏi phiền muộn. Lặng lẽ rời khỏi động phủ. Một mạch trở về vị trí vương tọa, tiếp tục chìm vào một giấc ngủ để chuẩn bị tinh thần cho việc phát sinh ngày hôm sau.