Ba canh giờ sau, Phương Triết cùng Tiểu Mạn và Man Thiếu về đến Quảng Trường Giao Dịch ở trung tâm Cô Độc Thành.
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch được cho vào Thú Linh Liên. Với diện mạo và hình thể của bọn chúng hiện tại, không gây ra sự chú ý cũng khiến nhiều người dòm ngó. Việc đoạt kỳ trân dị thú là chuyện chắc chắn xảy ra.
Khu vực Quảng Trường Giao Dịch có khuôn viên rộng lớn với hình dạng như một cung điện hình tròn, phía trên không có mái vòm, tạo ra không khí thoáng đãng có thể nhìn thấy được bầu trời.
Nhiều quầy hàng trưng bày dọc quanh Quảng Trường, số lượng trên hàng nghìn quầy buôn bán.
Phía trung tâm Quảng Trường dành cho những quầy có giá trị trao đổi cao cũng như là được nhiều sự quan tâm nhiều nhất. Trong đó có người buôn bán tin tức.
Tin tức ở Quỷ Vực là một loại hình trao đổi cực kỳ có giá trị. Ví dụ như sự xuất hiện của một loài linh thú quý hiếm nào đó, tin tức về một động quật có giá trị liên thành, cũng có thể là tin tức về một nhân vật có tiếng tăm nào đó ở Quỷ Vực, thậm chí là nhân vật bị truy nã đều có thể đem ra trao đổi.
Mục đích Phương Triết hắn đến khu vực này là tìm lối về Bắc Cảnh.
Hắn đi thẳng đến một quầy có treo bảng “Quỷ Vực Mật Vụ”. Phía dưới tấm bảng chính là miêu tả về quầy hàng.
Chưởng quầy thấy hắn tiến lại liền niềm nở đón tiếp “Quý khách cần tin tức gì, quầy này tin gì cũng có thể có được…”
Phương Triết liền nói “Ta cần tìm một thông đạo liên thông đến Bắc Cảnh?”
Chưởng quầy ngạc nhiên “Bắc Cảnh? … không biết, quý khách có thể tìm nơi khác!”
Phương Triết chưa kịp nói thêm câu nào đã bị chưởng quầy đuổi đi như đuổi tà.
Hắn tiếp tục men theo những quầy hàng tiếp theo. Tiếp đến là một quầy có treo bảng “Vạn Sự Đều Trao Đổi Tốt”.
Chưởng quầy thấy hắn tiến lại, cũng niềm nở đón tiếp “Quý khách cần tin tức hữu ích nào?”
Hắn nói “Thông đạo đến Bắc cảnh!”
Vừa nói xong, chưởng quầy đã xua đuổi hắn. Không cho hắn nói thêm câu nào.
Hắn lại đi đến một quầy lân cận, quầy này có treo bảng “Quỷ Vực Chính Sự”. Nơi này cũng giới thiệu một loạt khả năng của quầy là cung cấp nhiều tin tức ở Quỷ Vực.
Chưởng quầy thấy hắn tiến đến, niềm nở đón tiếp “Quý khách muốn tin tức hữu ích nào?”
Hắn dè dặt một hồi liền nói “Ta muốn trở về Bắc Cảnh, phiền lão bản có tin tức về thông đạo không?”
Chưởng quầy nhìn hắn, suy nghĩ một lúc liền trả lời “Đây là Giới Cấm, nên không ai dám trao đổi. Quý khách không nên uổng công sức…”
Lúc này Phương Triết mới biết được vì sao những chưởng quầy trước đó đều xua đuổi hắn. Thì ra hắn chính là đang hỏi đến một Giới Cấm ở Quỷ Vực. Trước đó hắn cũng có suy nghĩ, nếu tin tức này ai cũng bán được, hoặc cung cấp được, như vậy chắc chắn hai giới vực sẽ bị loạn cả lên rồi.
Tiểu Mạn lúc này một bên cười khúc khích, nàng ta mỉa mai nói “Đại ca ca có tìm đến năm sau cũng không có ai nói cho đại ca ca biết đâu…”
Phương Triết nhìn sang Tiểu mạn, giọng điệu này chính là nói nàng ta biết chỗ trao đổi tin tức. Chẳng qua là đang trêu chọc hắn.
Hắn dò hỏi “Tiểu Mạn biết sao?”
Tiểu Mạn xòe bàn tay ra nói “Một cái ma kén…”
Hắn xua tay phản đối “Vậy chúng ta chia tay nhau!”
Nói rồi, hắn liền xoay người đi. Tiểu Mạn hoảng hốt đuổi theo, ra vẻ nài nỉ “Tiệu Mạn nói đùa, đại ca ca bớt giận!”
Tiểu Mạn thấy hắn dừng lại, mới nói tiếp “Loại tin tức này, chỉ có ở khu chợ đen mới có trao đổi thôi!”
Hắn ngờ vực nói “Tiểu Mạn biết sao?”
Nàng ta lúc này vỗ ngực xác nhận “Đương nhiên biết, nếu không thì làm sao tìm được nơi đại ca ca xuất hiện!”
Nàng ta lúc này mới thừa nhận “Tiểu Mạn mua một quẻ bói, nói đến nơi đại ca ca xuất hiện sẽ có cơ duyên. Tiểu Mạn bỏ ra một số tiền lớn mới xin được quẻ đó. Không nghĩ tới, quẻ đó lại linh đến như vậy… Lúc đầu Tiểu Mạn còn nghĩ là bị lừa gạt...”
Hắn nhìn Tiểu Mạn bộc bạch, bộ dáng lớn xác, nhưng tâm hồn như một tiểu cô nương chỉ mười hai mươi ba tuổi.
Hắn lắc đầu thán phục sự hồn nhiên này của Tiểu Mạn. Hắn tiến lại gần xoa đầu nàng ta, chậm rãi nói “Ta chỉ đùa, không có bỏ rơi Tiểu Mạn. Giờ chúng ta đi đến chợ đen...”
Tiểu Mạn gật đầu đồng ý.
Man Thiếu ở một bên quan sát, hắn phục sát đất tính khí của chủ nhân. Hắn nhìn không ra chủ nhân với diện mục hiền lành chất phác, lại thích dụ dỗ, lừa gạt một tiểu yêu nữ Tiểu Mạn đến như vậy.
Hắn cười hắc hắc, rồi nhủ thầm “Chưa biết ai đang lừa gạt ai đâu!”
Tiểu Mạn không quan tâm Man Thiếu suy nghĩ gì. Nàng ta cười híp mắt, nắm lấy cánh tay Phương Triết dẫn ra bên ngoài nhóm quầy hàng trao đổi tin tức này.
Khi Phương Triết vừa đi một đoạn, một quầy tin tức bất ngờ rao lên một đoạn giới thiệu “Tin mới, tin mới nhất. Thiếu chủ Ma Môn bị ruồng bỏ Mặc Thần Dương mười ngày sau bị xử tử ở….”
Tên rao vặt nói đến đoạn gay cấn thì dừng lại khiến mọi sự chú ý đều đổ dồn về phía hắn.
Ở Quỷ Vực mà nói, Ma Môn vẫn là một thế lực đặc thù nên tin tức về Ma Môn luôn được nhiều người quan tâm. Đặc biệt là những nhân vật trọng yếu ở Ma Môn. Còn về thiếu chủ bị ruồng bỏ, trước giờ nhiều người chưa từng nghe nói qua cho nên tạo ra một sự tò mò không hề nhỏ.
Trong lúc nhất thời, nhiều người bắt đầu bao vây xung quanh quầy hàng đó xếp hàng mua tin tức. Tin tức chính là địa điểm hành quyết thiếu chủ ma Môn.
Phương Triết lúc này dừng lại, hắn có bất ngờ kèm theo một sự lo lắng không hề nhỏ.
Từ khi Mặc Thần Dương rời khỏi Đạo Viện đến Thâm Uyên tu luyện cũng hơn một năm không nhìn thấy hắn. Đáng lý ra hơn bốn tháng trước hắn phải trở về Đạo Viện phục mệnh hoặc tham gia đại lễ nội viện, nhưng hắn không trở về, cũng không có bất cứ tin tức gì về hắn.
Điều này khiến bản thân Phương Triết cùng nhóm Hoàng Mập bất an. Chính vì thế mà Phương Triết mới nhờ Lý Nhược Băng đến Thâm Uyên tìm hắn.
Không nghĩ tới, đến Quỷ Vực lại nghe tin tức hắn bị hành quyết. Chuyện này đúng là khó có thể tưởng tượng được.
Phương Triết đưa ánh mắt về phía Man Thiếu. Man Thiếu hiểu ý nhanh chóng tiếp cận quầy hàng.
Trên nét mặt người mua tin tức, sau khi nhận được tin tức đều có phần bất mãn. Nhưng không ai tự ý đem tin tức này truyền ra ngoài. Người nào tự ý truyền tin tức mua bán, trao đổi cho người khác không thông qua giao dịch sẽ bị cấm xuất hiện ở khu vực Quảng Trường này vĩnh viễn. Cho nên, người nào quan tâm bắt buộc phải dùng tiền để mua. Không có tin tức miễn phí.
Sau một lúc Man Thiếu mang theo một viên châu nhỏ bằng đầu một ngón tay. Viên châu này chính là chứa loại tin tức hắn cần biết.
Hắn cầm viên châu trong tay, tùy tiện bóp nát, tức thì một dòng tin tức trực tiếp bắn thẳng ngay mi tâm hắn.
“Thiếu chủ Mặc Thần Dương, hơn bốn tháng trước bị người Ma Môn dẫn bộ từ Bắc Cảnh trở về. Hắn thân là thiếu chủ Ma Môn lại gia nhập một chi viện nhỏ bé ở Bắc Cảnh phạm vào tội phản đồ, chính là tử tội. Sau khi Chấp Pháp Đường thống nhất, vào ngày mười lăm tháng này sẽ hành quyết tại m Lôi Đài ở trên đỉnh Ma Nhai, Ma Môn”
Từ tin tức này, Phương Triết có thể tin chắc rằng. Thời điểm trên đường trở về, Mặc Thần Dương bị tập kích mới trùng hợp với thời điểm hắn bị dẫn bộ về Ma Môn xử lý.
Bất quá, theo những lời Mặc Thần Dương kể trước kia. Hắn sớm bị trục xuất khỏi Ma Môn thì không có lý do gì bị bắt rồi dẫn bộ về Ma Môn xử lý được. Bên trong ắt hẳn có vấn đề.
Hắn quay sang Tiểu Mạn và Man Thiếu nói “Ta dự định tìm đường về Bắc Cảnh, nhưng nghĩa đệ ta gặp nạn cho nên trước phải đến Ma Môn một chuyến”
Tiểu Mạn liếc Man Thiếu một cái rồi tiến lại nắm cánh tay Phương Triết, nài nỉ nói “Tiểu Mạn cũng muốn theo!”
Man Thiếu biểu lộ điềm tĩnh nói “Tiểu nô cũng muốn theo!”
Phương Triết thoáng mỉm cười, đương nhiên ta biết là hai người các ngươi sẽ theo. Dù sao bản lĩnh các ngươi quá lợi hại. Có thêm các ngươi đương nhiên là thuận tiện hơn nhiều.
Hắn xuất ra hai ma kén, như thể lấy ra làm phần thưởng nói “Đợi xong việc, cho mỗi người một cái!”
Vừa nhìn thấy ma kén, cái đuôi của Tiểu Mạn không ngừng đung đưa. Đây chính là không giấu được xúc động.
Man Thiếu thì chấn định, nhưng nắm tay lại siết chặt. Ma kén này đã xác định là của hắn.
Bất quá, Tiểu Mạn dò hỏi “Đại ca ca còn tổng cộng mấy cái?”
Phương Triết âm thầm tính toán, rồi nói “Chừng...mười ba cái đi!”
Sắc mặt Tiểu Mạn không còn điềm tĩnh nữa, cái đuôi đung đưa như thể sắp rụng mất. Khuôn mặt không biết từ lúc nào đã tựa sát vào cánh tay hắn nũng nịu.
Man Thiếu không thể làm động tác đó được. Hắn chỉ có thể cắn chặt răng chịu đựng, âm thầm tính toán “Như vậy làm tiểu nô của chủ nhân thêm vài năm cũng không sao!”