Lúc này trong cửa ải thứ ba của Trận Pháp.
Bạch Vô Thiên vẫn miệt mài học tập Trận Pháp trung cấp.
Trận Pháp trung cấp thiên về Trận Pháp bổ trợ trong quá trình tu luyện, hoặc khởi tạo ra một nguồn năng lượng dự trữ cung cấp cho một số trận pháp khác.
Trong thẻ bài trước đó Trận Sư Trần Anh cũng cấp bao gồm một số Trận Pháp trung cấp thường gặp như Tụ Linh Trận, Tỏa Linh Trận, Vũ Vân Trận….
Độ khó ở Trận Pháp Trung Cấp so với Sơ Cấp ở chỗ số Cấm Chế tăng lên. Nếu như sơ cấp chỉ có 62 Cấm Chế, thì trung cấp có 112 Cấm Chế để tạo ra Trận Bàn. Do đó đòi hỏi thời gian khởi tạo lâu hơn, cũng như tiêu hao tinh thần lực nhiều hơn.
Nhiệm vụ vượt ải thứ ba chính là trong thời gian hai mươi ngày, phải khởi tạo ra một Tụ Linh Trận. Tụ Linh Trận này sẽ sản sinh ra linh khí tinh thuần cung cấp cho cây thảo dược giữa hồ nước sinh trưởng nhanh chóng. Điểm đặc biệt của loại thảo dược này là cần nhiều linh khí tinh thuần mới sinh trưởng được. Nếu không cung cấp đủ linh khí, thảo dược không trưởng thành được, xem như khảo nghiệm thất bại.
Lúc này xung quanh Bạch Vô Thiên có tổng cộng năm Trận Bàn nhỏ và một Trận Bàn có kích thước lớn hơn gấp mười lần. Cả sáu Trận Bàn này đều là Trận Bàn của Tụ Linh Trận, được mô phỏng theo chòm sao Ma Hoàn.
Hắn có một ý tưởng, lúc đầu hắn dự định dùng cây thảo dược giữa hồ làm Tâm Trận vì thảo dược tỏa ra linh khí tinh thuần, có thể được xếp vào linh thụ nhưng nếu như vậy thảo dược sẽ vừa cho đi vừa tiếp nhận linh khí. Tạo ra một vòng tuần hoàn, thảo dược khó có thể sinh trưởng đúng theo nhiệm vụ.
Chính vì vậy, hắn bố trí năm Tụ Linh Trận nhỏ làm Tâm Trận, còn Tụ Linh Trận lớn sẽ làm Trận Bàn. Nếu thành công, khả năng sản sinh ra linh khí sẽ vô cùng to lớn.
Sau khi đã bố trí xong năm Trận Bàn nhỏ treo lơ lửng xung quanh dược thảo, còn Trận Bàn lớn được bố trí xung quanh hồ. Hắn hít một hơi dài, bắt đầu dùng ý niệm để khởi phát Tụ Linh Trận nhỏ đầu tiên.
Tụ Linh Trận nhỏ đầu tiên nhanh chóng khởi động sản sinh ra một nguồn năng lượng cho Tụ Linh Trận nhỏ thứ hai. Tụ Linh Trận nhỏ thứ hai khởi động, tiếp tục làm nguồn năng lượng cho Tụ Linh Trận thứ ba, cho đến Tụ Linh Trận thứ năm tạo thành một chuỗi năm Tụ Linh Trận liên hoàn.
Khi cả năm Tụ Linh Trận nhỏ đồng loạt sản sinh ra linh khí tinh thuần đến một giới hạn đủ để cho Tụ Linh Trận lớn khởi động. Xung quanh bắt đầu bạo phát ra những trận cuồng phong cực kỳ mạnh, lực hút mạnh mẽ như thể hút mọi thứ vào đó.
Sau mười hô hấp, Tụ Linh Trận hoạt động ổn định, linh khí tinh thuần tỏa ra có thể nhìn thấy bằng mắt thường, giống như hàn khí tỏa ra xung quanh.
Cảm giác mát lạnh vô cùng dễ chịu. Thảo dược giữa hồ cũng nhanh chóng hấp thụ linh khí, nhưng chỉ là một phần nhỏ không đáng kể. Bên ngoài có thể nhìn thấy tốc độ sinh trưởng của thảo dược cực kỳ nhanh. Với tình trạng như vậy, không quá năm ngày chắc chắn sẽ trưởng thành. Kết quả này hắn có nghĩ đến từ trước, nhưng không ngờ lại hoàn mỹ như vậy.
Hắn cảm nhận linh khí tinh thuần dư thừa quá lãng phí, thế là hắn cởi y phục ra chậm rãi bước xuống hồ nước. Không khí mát lạnh khiến tinh thần sảng khoái vô cùng.
Hắn định thần, để tâm vô tạp niệm nồi trôi nổi trên bề mặt hồ nước.
Linh khí tính thuần mạnh mẽ xâm nhập kinh mạch chảy dài toàn bộ cơ thể. Từng luồng linh khí phân ra thành sợi tơ thẩm thấu qua từng lớp da thịt, khiến cơ thể hắn không ngừng dao động, khiến căn cơ không ngừng lớn mạnh, khí lực lớn mạnh hơn trước xấp xỉ mười lần.
Trong Đan Điền, dưới dòng Linh Hồ không ngừng sôi sục như được đun nóng lên. Toàn bộ không gian bên trong Đan Điền được bổ sung linh khí không ngừng khuếch trương rộng ra. Do ở trạng thái này không thể đo lường được, nhưng hắn cảm nhận Đan Điền được nới rộng ra hơn mười lần trước kia.
Cho đến khi không thể khuếch trương rộng hơn được nữa, dưới dòng Linh Thủy tỏa ra quang mang. Bên dưới bắt đầu sản sinh ra biến hóa.
Linh khí không thể nào khuếch trương được nữa, nó tụ hợp lại tại một điểm dưới Linh Hồ, bắt đầu quá trình cô đọng lại.
Quá trình này diễn ra trong khoảng một thời gian không biết bao lâu, nhưng đến khi tại vị trí đó xuất hiện dư chấn nhàn nhạt. Lúc này, bề mặt Linh Hồ tách ra làm hai. Từ bên trong lộ ra một quả cầu màu hoàng kim, có xen kẽ những đường tơ như hỏa diễm thoắt ẩn thoắt hiện. Quả cầu này rời khỏi Linh Hồ, treo lơ lửng trên bề mặt Linh Hồ. Đây chính là hình dạng Kim Đản của Bạch Vô Thiên, nói lên quá trình Kết Đan thành công.
Sau khi Kim Đan ổn định, ngừng xoay tròn thì nó tỏa ra một luồng dư chấn bạo phát đi ra. Bên ngoài, Bạch Vô Thiên cũng phát ra một loại dư chấn ra xung quanh. Cả thân thể hắn thoáng hiện lên một lớp ánh sáng màu hoàng kim rồi tắt đi nhanh chóng.
Hắn mở mắt ra, trong ánh mắt sinh ra mị lực, giống như lần tấn cấp Nhị Phẩm trước đó. Lần này, sức hút trên khuôn mặt hắn lại tăng lên đáng kể.
Thân ảnh Trận Sư Trần Anh xuất hiện phiêu phù trên không trung. Lần này sắc mặt và thái độ của lão khác hẳn so với lần trước.
Bạch Vô Thiên biết đây chẳng qua là hình chiếu từ trong Trận Pháp nên có giao tiếp với lão, hắn cũng sẽ không nhận được câu trả lời.
Bên cạnh, cây thảo dược ở giữa hồ đã sinh trưởng hoàn mỹ, thậm chí nở ra một nhóm bông hoa nhỏ nhắn màu trắng sữa. Thảo dược này vốn không thể nở hoa được, nhưng lần này thật sự nở ra rất nhiều đóa hoa, dọc quanh thân cây thảo dược.
Cảnh tượng này khiến sắc mặt lão ngưng trọng.
Đây chính là ý nghĩa thảo dược hấp thụ quá nhiều linh khí tinh thuần. Bản thân nó dư thừa và bắt buộc phải sinh ra bông hoa để giảm quá trình hấp thụ linh khí. Nếu không thảo dược sẽ không chịu nổi, dư thừa đến chết.
Thân ảnh lão chầm chậm đáp xuống, ánh mắt liếc về sáu Tụ Linh Trận quanh bờ hồ.
Lão hít một hơi dài cảm khái “Thiên phú này… ngay cả sư huynh cũng sẽ bất ngờ!”
Lão mỉm cười, tiếp tục biểu lộ ra một giọng nói như được phát ra từ Trận Pháp “Chúc mừng ngươi… hoàn mỹ vượt qua ải thứ ba…!”
Lão phất tay một cái, khung cảnh một lần nữa thay đổi.
Không khí bắt đầu ngột ngạt, khí tức tử vong tỏa ra khắp nơi. Trên bầu trời có nhiều đám vân vụ lượn lờ mang một màu đỏ rực.
Đây là khung cảnh một chiến trường rộng lớn, chia ra làm hai phe. Một bên là nhân loại, một bên là địch nhân gồm yêu tộc, man tộc và U Linh. Trên bầu trời hơn vạn con Phi Dực Hổ bay lượn. Tràng cảnh này đập vào mắt hắn, khiến hắn chỉ có thể trơ mắt ra nhìn mà không biết làm như thế nào.
Thân ảnh Trận Sư Trần Anh xuất hiện, lão chậm rãi giải thích “Ải cuối cùng này là Trận Pháp Thượng Đẳng, chủ tu Truyền Tống Trận. Bởi vì Truyền Tống Trận liên quan đến thuộc tính không gian, nên Trận Pháp được mô phỏng chủ yếu theo chòm sao Định Kiếp…”
Lúc này, khung cảnh xung quanh nhanh chóng xoay vòng, chiến trường cổ xưa không còn, mà chuyển thành một không gian kín. Xung quanh là một màn đêm thăm thẳm với nhiều ngôi sao lấp lánh.
Trong khoảng không xuất hiện ra bốn loại mô hình Trận Pháp. Bên cạnh treo lơ lửng những dòng kim tự diễn giải.
“Truyền Tống Trận là Trận Pháp thông thiên triệt địa Trận Pháp. Có thể dịch chuyển xuyên không gian”
“Truyền Tống Trận chia ra làm bốn loại: Truyền Tống Trận một chiều, Truyền Tống Trận hai chiều, Truyền Tống Trận Hạ Thiên và Truyền Tống Trận Thượng Thiên”
“Trong đó Truyền Tống Trận một chiều là chỉ có đích đến, khi muốn quay trở về chỉ có thể sử dụng Hồi Thành Phù”
“Truyền Tống Trận hai chiều là ở hai nơi được bố trí Truyền Tống Trận qua lại, có sự liên kết với nhau”
“Truyền Tống Trận Hạ Thiên có thể là một chiều hoặc hai chiều. Truyền Tống Trận loại này xuyên qua không gian, có thể đến một vị diện có đẳng cấp thấp hơn”
“Truyền Tống Trận Thượng Thiên là hướng vị diện đẳng cấp cao hơn mà xuyên không, nhưng loại Truyền Tống Trận này bị cấm sử dụng. Trước giờ chưa từng xuất hiện”
Thân ảnh Trận Sư Trần Anh xuất hiện một lần nữa. Lão nói “Ngươi có bảy ngày thời gian bố trí Truyền Tống Trận rời khỏi nơi đây. Tâm Trận đã được bố trí điểm đến, nên chỉ cần Trận Pháp hoàn chỉnh sẽ tự động khởi trận”
Lão chỉ tay về phía một viên hắc thạch nhỏ bằng một ngón tay. Lão nói “Đó là một viên Tinh Vẫn Thạch chưa qua tế luyện, có thể cung cấp đủ năng lượng khởi trận. Mọi thứ đã sẵn sàng… đừng để lão đây thất vọng!”
Nói rồi, thân ảnh lão hoàn toàn tiêu thất. Không gian bắt đầu tĩnh lặng không còn bất kỳ tiếng động nào.
Trong lúc nhất thời, trong lòng hắn trào dâng lên một cảm giác cô độc. Cảm giác cô độc này thường xuyên xuất hiện kể từ khi hắn đặt chân vào Bắc Cảnh. Hắn cũng sớm thấu hiểu con đường tu đạo vốn là cô độc, tịch mịch..
Bất quá, trong đầu hắn thoáng hiện lên chân dung Hoa Lạc Đồng. Một vị sư tỷ từ trên trời rơi xuống, mang đến cho hắn một sự ấm áp.
Hắn thì thầm “Không biết nàng ta lúc này như thế nào, đã rời khỏi Huyền Minh Động hay chưa? Chỉ trách bản thân ta năng lực quá yếu kém chưa thể giúp ích được gì...”
Nghĩ đến đây, ánh mắt hắn nhìn về phía bốn Trận Pháp đầy quyết tâm. Hắn nhất định phải sớm rời khỏi nơi này.