Truyện tranh >> Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc >>Quyển 5 Chương 163: Phá giải cơ quan

Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc - Quyển 5 Chương 163: Phá giải cơ quan


Vân Mộ Phàm ôn nhuận cười, nghiêng người đứng ở bên cạnh cửa lớn, im lặng chờ ba người phá giải cơ quan.

Lúc Long Thiên Tuyệt nhìn thấy cách bố trí phía ngoài trang viên, trong lòng dâng lên cảm giác kỳ dị, là một người luyện khí, hắn có khứu giác rất nhạy cảm, tuy bài trí có vẻ đơn giản nhưng tuyệt đối sẽ không đơn giản như những gì ngươi thấy.

Tay đẩy của xe đã rỉ sắt, đống cỏ nửa ướt nửa khô, có chuồng ngựa nhưng lại không có phân ngựa, tất cả chi tiết đều làm sáng tỏ một vấn đề, chủ nhà không sử dụng chúng mà chỉ dùng chúng để trang trí ngoài cửa thôi.

Lại cẩn thận quan sát vị trí của chúng, phát hiện một thế cục bí ẩn, nếu lúc trước bọn họ trực tiếp xông vào chỉ sợ giờ phút này thân đã bị hãm giữa cơ quan.

“Đại ca có thể phá giải cơ quan không?” Bạch Sở Mục nhìn về phía cửa lớn của trang viên, nhìn mãi vẫn chưa thấy cơ quan bố trí kiểu gì, cơ quan đặt trên cửa lớn sao?

“Đừng làm phiền đại ca. Chúng ta ngồi bên cạnh nghỉ một lát đi, lúc nào đại ca phá cơ quan thì lại đến.” Long Thiên Thần túm lấy Bạch Sở Mục, kéo sang một bên ngồi nghỉ. Đôi dở hơi này thật tuyệt! Để một mình đại ca phá giải cơ quan, mình thì thảnh thơi một bên, thật sự thì…

Bạch Sở Mục đồng ý đề nghị của hắn, dù sao thì bọn hắn cũng không giúp được cái gì, nói ra có khi lại hỏng việc, không bằng ngoan ngoãn chờ ở một bên, dù sao có đại ca ở đây, khó khăn gì cũng vượt qua hết.

Trong lòng bọn hắn, Long Thiên Tuyệt đã thành thần tiên, không gì không làm được.

Long Thiên Tuyệt không để ý hai người, hắn yên tĩnh quan sát bố cục, âm thầm tính toán. Mỗi một vật là một cơ quan, đặt ba vật cạnh nhau tạo thành một thế cục bí hiểm, nói là ba cơ quan thật ra chỉ là một bố cục bí hiểm thôi, nếu không phá giải được một trong ba vật thì sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến kết quả phá giải cơ quan.

Muốn phá giải từng đạo cơ quan, căn cứ kinh nghiệm của hắn thì không có gì là khó, chẳng qua là tốn chút thời gian. Có lẽ chủ nhân trang viên cố ý thiết kế như thế vì muốn ngăn khách ở ngoài cửa, cho nên cố ý thiết kế thời gian phá giải đặc biệt lâu. Nếu khách đến không đủ kiên nhẫn, có lẽ giải được một nửa đường liền bỏ cuộc.

Bờ môi hoàn mỹ hơi cong, Long Thiên Tuyệt cười nhẹ quyết định, hắn sẽ không trở thành kẻ bỏ dở giữa chừng, cũng sẽ không trở thành người tốn cả ngay để phá giải cơ quan, hắn muốn một kết quả khác!

Nhìn thấy khóe môi huynh trưởng gợi lên tươi cười, Long Thiên Thần biết, đại ca nhất định đã nghĩ ra biện pháp phá giải.

“Đại ca có cần bọn đệ hỗ trợ không?” Lúc này chỉ cần lao động, chính là sở trường của bọn hắn, vì thế hai người bừng bừng khí thế chạy đến đảm nhiệm vị trí “người sai vặt”.

Vân Mộ Phàm âm thầm quan sát huynh đệ ba người, cảm thấy rất thú vị, Đại ca dùng não để suy nghĩ còn hai đệ đệ thì đơn giản trở thành chân sai vặt, hắn rất muốn biết mấy thanh niên này sẽ dùng phương pháp gì để phá giả cơ quan Phùng đại sư thiết kế. Theo hắn biết, rất nhiều cao thủ tài ba trên Long Tường đại lục đã bại dưới cơ quan này.



Long Thiên Tuyệt giơ tay phải lên, lấy hắn làm trung tâm, xung quanh cuồng phong đột nhiên nổi lên, khí thế cả người hắn đột nhiên biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Tóc vàng tung bay, ánh mắt hắn trầm tĩnh mà thâm thúy, như biển rộng chứa trăm sông, lại như thánh thần cao cao tại thượng nhìn xuống trăm họ, khí thế vương giả tràn trề!

Trên bầu trời, trong nháy mắt phong vân biến sắc, có gì đó che mất ánh sáng.

Bên tai, tiếng rồng ngâm thanh thúy, có cảm giác như được mây gió gột rửa tâm hồn.


Vân Mộ Phàm vừa nhìn, hai mắt liền muốn rớt ra!

Là Thần Long! Rất nhiều Thần Long!

Kháo! Có cần khoa trương như vậy không hả?

Phá mỗi cái cơ quan mà dùng nhiều Thần Long như vậy?

Vân Mộ Phàm âm thầm phỉ nhổ, bất quá không thể phủ nhận, hắn tin tưởng người có thể khống chế được Thần Long nhất định rất đặc biệt, hắn xem một chút đối phương đến tột cùng như thế nào mà phá giải cơ quan. Phải biết rằng không phải ngươi cứ có nhiều Thần Long là có thể phá giải cơ quan..

“Dàn trận!” Long Thiên Tuyệt quát khẽ, dưới sự chỉ huy của hắn, mười mấy con Thần Long hóa thành mười mấy đạo lưu quang, tự động mà sắp thành hình, như cái đinh đâm vào các phương vị, tướng môn bày biện trong đó.

Oanh oanh oanh!

Từng đạo ánh lửa chợt lóe lên, đan vào nhau thành lưới.

Tiếng rồng ngâm đột nhiên cao vút, kèm theo ánh lửa, tạo thành thiên la địa võng.


Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục hai người hưng phấn vội vàng thối lui, vẫn là đại ca có biện pháp, phá trận mà cũng phá kinh thiên động địa như thế, quá tuyệt!

Vân Mộ Phàm hí mắt, muốn nhìn thấu hành động của hắn, phương pháp phá trận như thế đúng là không thể tưởng tượng nổi, chẳng lẽ hắn sẽ không sợ động tĩnh lớn như thế, gây ra ảnh hưởng đến cơ quan, dẫn cơ quan khởi động trước sao?

Đợi tiếp tục xem tiếp, hắn chợt lĩnh ngộ ra, thì ra là hắn cũng không phải là phá giải cơ quan, mà là đang thiết trí trận pháp khác...... phong ấn cơ quan!

Một khi phong ấn cơ quan, cơ quan không giải cũng tự phá, hơn nữa cũng không có cách nào uy hiếp bọn họ. Cách làm như thế chính là rút củi dưới đáy nồi!

Khéo!

Thật quá khéo rồi!

Lúc này, cửa lớn bị người từ bên trong đẩy ra, có một vị lão giả tóc trắng từ bên trong cửa vội vội vàng vàng chạy vội ra, chửi ầm lên: “Thằng nhóc chết tiệt kia! Muốn thiêu hủy trang viên của lão phu phải không ? Nhìn xem lão phu như thế nào hung hăng thu thập ngươi!”

Thì ra là động tĩnh vừa rồi làm cho Phùng đại sư kinh động, hắn thấy Thần Long cùng lửa lớn bay múa đầy trời, cho là có người muốn đốt trang viên của hắn, tính tình hỏa bạo thoáng cái nổi lên, cầm theo cái cào chạy ra ngoài.


Chờ hắn chạy đến ngoài cửa, Thần Long đã toàn bộ triệt hồi, chỉ còn lại đoàn hỏa cầu màu đỏ bao phủ ở ngoài cửa trang viên.

“Ai? Là ai làm?”

Phùng đại sư nhìn quanh, liếc mắt liền thấy được Vân Mộ Phàm đứng ở cạnh cửa, hắn rõ ràng sửng sốt, đột nhiên bỏ lại cái cào trong tay, mấy bước vọt tới trước mặt Vân Mộ Phàm, ôm lấy hắn: “Vân lão đệ, ngươi có thể đến xem ta! Xa cách mấy năm, ngươi ở bên trong Nội Tông Vân tộc tốt không?”

“Tốt, ta mọi chuyện đều tốt!” Vân Mộ Phàm trong cổ nghẹn ngào, xoay tay lại vỗ nhẹ lên bả vai của đối phương, trong tươi cười nhàn nhạt không thể xóa nhòa thâm ý, “Phùng đại sư, năm đó nếu không phải ngươi tiến cử, ta căn bản không có cơ hội tiến vào Nội Tông Vân tộc , cũng không thể có cơ hội cùng con gái đoàn tụ. Ngài là đại ân nhân của ta, ta đây cả đời không bao giờ quên ân đức của ngài.”

“Vân lão đệ nói quá! Năm đó ta bất quá là vì Vân tông chủ chế tạo một binh khí đặc thù, tiện tay mà thôi. Cũng là Vân lão đệ trải qua gian khổ, rốt cuộc tìm được nữ nhi, lão ca ở chỗ này chúc mừng ngươi.” Phùng đại sư thật lòng chúc mừng.


“Người nào cũng biết, Phùng đại sư ngài không thích bị người định đoạt, không thích thay người chế tạo vũ khí giết người. Tông chủ năm đó muốn chế tạo một binh khí đặc thù, ngài một mực bác bỏ, cho là binh khí kia sát khí quá nặng, làm tổn hại âm đức. Nhưng ngươi vì giúp ta đến gần tông chủ, có cơ hội tiến vào Nội Tông Vân tộc , ngươi vi phạm tâm nguyện của mình, chế tạo binh khí cho Tông chủ. Tông chủ tâm tình vui vẻ, phá lệ đem ta mang về Nội Tông, sau ta đến Nội Tông mới có cơ hội không ngừng tăng lên thực lực của mình, tùy thời mà chờ đợi...... Nghĩ tới ta năm đó gặp rủi ro, tộc nhân bị tru diệt, vợ mất con lạc, mình lại bị trọng thương, cùng đường. Ngài chẳng những không có ghét bỏ ta, còn nghĩ chứa chấp ta, rồi thành tri kỉ, cùng nhau nghiên cứu luyện khí thuật. Ân tri ngộ, tình tương trợ, ta ghi khắc cả.” Vân Mộ Phàm hồi tưởng chuyện cũ, cảm thán muôn vàn.

Một đôi lão bằng hữu gặp nhau thật vui, hồn nhiên quên mất, giờ phút này ngoài cửa lớn còn có ba người đang đợi.

Một lúc lâu, vẫn là Vân Mộ Phàm sực nhớ còn có ba người đang chờ đợi ngoài cửa, sửa sang lại suy nghĩ, đối với Phùng đại sư nói: “Phùng đại sư, ba vị tiểu huynh đệ này còn đang chờ gặp đây.”

Phùng đại sư tầm mắt chuyển sang ba người Long Thiên Tuyệt, cau mày nói: “Các ngươi ba người tìm đến lão phu, đến tột cùng có gì muốn làm?”

“Chúng ta là tìm đến Phùng đại sư ngài chế tạo......” Lời của Long Thiên Thần còn nói đến một nửa, bị Long Thiên Tuyệt nửa đường cắt ngang.

“Chúng ta tới là muốn cùng Phùng đại sư ngài tỷ thí luyện khí thuật, không biết Phùng đại sư có vui lòng chỉ giáo hay không?”

Long Thiên Thần hút không khí, kinh ngạc mà nhìn đại ca, nghĩ thầm đại ca chẳng lẽ là điên rồi, lại còn nói là tới tìm đại sư tỷ thí. Đại ca luyện khí tài nghệ nếu là thật sự có thể thắng được Phùng đại sư, hắn cũng không có cần thiết tới trang viên bái phỏng rồi, đại ca làm như thế này, nói trắng ra là không có phần thắng, như vậy dụng ý của hắn là vì sao?

“Tỉ thí? Tiểu tử ngươi khẩu khí cũng không nhỏ!” Phùng đại sư chân mày nhăn lại rồi từ từ giãn ra, chẳng những không có tức giận, ngược lại đối với Long Thiên Tuyệt sinh ra nồng hậu hứng thú. Hắn bình sinh phiền chán nhất là có người đến van cầu hắn chế tạo binh khí, hắn chế tạo binh khí cho tới bây giờ cũng là tùy tâm sở dục, không có nửa điểm mục đích. Một khi luyện khí có mục đích, ước nguyện luyện khí của hắn ban đầu sẽ không thuần túy rồi, không cách nào hưởng thụ đến luyện khí đây không phải là điều hắn mong đợi. Hắn không muốn luyện chế vũ khí giết người , giết hại sinh linh vô tội , hắn luyện chế binh khí chẳng qua là từ yêu thích, một vị luyện khí sư đối với luyện khí là một loại chuyên chú cùng chấp nhất.

Long Thiên Tuyệt cũng là từ lúc Vân Mộ Phàm nói chuyện với phùng đại sư, đoán được tính tình Phùng đại sư, cho nên hắn quyết đoán cắt đứt lời của đệ đệ …, không đề cập tới của mình mục đích chân thật, mà là lấy lí do tỉ thí, muốn thông qua tiến thêm một bước tiếp xúc Phùng đại sư.

“Không sai, chính là tỷ thí! Nghe nói Phùng đại sư đối với vũ khí có tính công kích nghiên cứu rất có thành tựu, mà tại hạ sở trường nhất vừa vặn là luyện tạo vũ khí có tính phòng thủ, tại hạ rất muốn biết vũ khí có tính phòng thủ ta luyện tạo đến tột cùng có sơ sót gì hay không, có thể hay không ngăn cản được vũ khí công kích của Phùng đại sư. Tại hạ chỉ có tâm nguyện, hi vọng Phùng đại sư có thể thành toàn.”

“A, vũ khí có tính phòng thủ? Có thể để cho lão phu xem vũ khí của ngươi một chút được không?” Phùng đại sư hứng thú càng lúc càng nùng, Vân Mộ Phàm cũng đi theo nhìn trò hay.

Long Thiên Thần cùng Bạch Sở Mục hai người lo lắng nhìn Long Thiên Tuyệt, bọn họ rõ ràng chính là tới để cầu vũ khí, làm gì có cái gọi là vũ khí có tính phòng thủ, bây giờ phải làm gì, bọn họ lấy đâu ra vũ khí đây?


Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc - Quyển 5 Chương 163: Phá giải cơ quan