Truyện tranh >> Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc >>Quyển 4 Chương 107: Long Vương Cốc kiêu hãnh

Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc - Quyển 4 Chương 107: Long Vương Cốc kiêu hãnh


Long Thiên Thần một ngày một đêm đi tìm, cũng không tìm được hình bóng của Hách Liên Tử Ngữ, tinh thần hắn sa sút nặng nề.

Nàng là không muốn gặp hắn, hay là đã xảy ra chuyện gì?

Hiện giờ, trong lòng hắn rất là loạn.

“ Thiên Thần, đừng có gấp, mọi người sẽ cùng ngươi đi tìm nàng.” Đám người Dung Thiếu Hoa không biết an ủi hắn như thế nào, bởi vì bọn họ cũng đã tìm kiếm nàng hết một đêm, không có thu hoạch gì.

“ Ta muốn một mình yên tĩnh.” Long Thiên Thần ngồi chồm hổm xuống gốc cây hòe, thân ảnh đơn bạc mà cô tịch, hắn nhăn hai đầu lông mày, lâm vào trầm mặc.

Đám người Dung Thiếu Hoa liếc mắt nhìn nhau, không muốn quấy rầy hắn, từng người lần lượt rời đi.

Nhớ tới lần đầu tình cờ gặp gỡ, những hình ảnh ấy đã để lại trong lòng hắn những ký ức không thể nào xóa nhòa. Hắn chưa bao giờ nghĩ tới lúc hắn cùng với nàng có thể nắm tay nhau, ở bên nhau, lại có những khúc mắc âm thầm nảy sinh.

Đã cầm tay nàng, hắn không có ý định sẽ buông, bất kể ở phía trước có nhiều gian nguy, trong lúc đó có bao nhiêu hiểm trở, hắn cũng sẽ không buông tay nàng ra.

Nhưng là tại sao, cứ như vậy nàng lại dễ dàng buông tay hắn, rốt cuộc hắn đã làm sai cái gì, vì sao nàng một chút cũng không chịu tìn nhiệm hắn?

Đột nhiên chóp mũi đau xót, lệ nòng từ khóe mắt chảy xuống.

Tử Ngữ, nàng rốt cuộc ở đâu?

Đi ra đây cho ta thấy nàng đi!

Bất kể ở phía trước có bao nhiêu khó khăn. Ta với nàng sẽ cùng nhau vượt qua.

“ Long Thiên Thần, ngươi mau đưa tỷ tỷ ta ra đây!” Một bóng người đột nhiên hùng hổ đi từ đằng xa tới.

“ Tỷ tỷ của ta đối với ngươi một lòng một dạ, nhưng ngươi lại thay đổi, cô phụ tấm lòng nàng, làm cho nàng thương tâm. Ngươi là kẻ phụ bạc, ngươi thật đáng chết!” Hai chân Hách Liên Tử Ngọc thay phiên nhau đá Long Thiên Thần, tức giận mắng.

“ Nếu như tỷ ta có xảy ra chuyện gì, hết thảy đều là ngươi hại! Ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!”

“Long Thiên Thần, ngươi chính là tên khốn kiếp!”

“Ngươi dám câu dẫn Hoa cô nương, ngươi không thể chết tử tế!”

“ ……………”

Bịch bịch, tiếng vang lớn cả trong viện đều là tiếng mắng chửi của Hách Liên Tử Ngọc.

Long Thiên Thần nắm chặt hai nắm đấm, thân thể khẽ run, hắn cố gắng ngầm chịu đựng, chịu đựng làm cho chính mình không đả thương hắn.

Hắn là đệ đệ của Hách Liên Tử Ngữ, mình không thể đả thương hắn.

Long Thiên Thần tự trách bản thân mình lại lo lắng an nguy của Hách Liên Tử Ngữ.

Hách Liên Tử Ngọc không chịu ngưng, càng thêm dùng sức để đánh Long Thiên Thần. Chỉ vừa nghĩ tới Hoa cô nương từng thân cận với họ Long kia, trong lòng hắn bực bội vô cùng, hắn không hiểu, rốt cuộc Long Thiên Thần có cái gì hấp dẫn, vì cái gì tỷ tỷ cùng Hoa cô nương đều thích?

Xa xa, Vân Tiểu Mặc mang theo Tiểu Bạch đi vào sân, ngày mai chính là kì khảo hạch luyện khí, hôm nay sư phụ cho bé nghỉ ngơi một ngày, thừa cơ hội này, bé từ Thiên Long học viện đi ra ngoài, trở lại thăm mọi người một chút. Ai ngờ vừa mới bước vào sân, thấy có người đang khi dễ Thần thúc thúc, hai mắt nhất thời căng lớn, không suy nghĩ gì nhiều liền chạy ngay đến.

“ Không cho ngươi khi dễ Thần thúc thúc!”

Bé phi thân nhảy lên, đầu nho nhỏ của bé hung hăng hướng trên lưng của Hách Liên Tử Ngọc va chạm, đánh Hách Liên Tử Ngọc bay xa cài chục bước. Nhưng chưa đủ, bé bước nhanh đuổi tới, hướng toàn thân Hách Liên Tử Ngọc đạp.

“ Đồ bại hoại! Dám khi dễ Thần thúc thúc! Dám khi dễ Thần thúc thúc!”

Tiểu Bạch cũng không nhàn rỗi, thân thể béo ú hướng trên khuôn mặt Hách Liên Tử Ngọc mãnh liệt nhảy, mỗi lần nhảy đều nện lên sống mũi của Hách Liên Tử Ngọc, đau đến Hách Liên Tử Ngọc oa oa khóc rống lên.

Một người một thú thay thế nhau công kích, Hách Liên Tử Ngọc thê thảm vô cùng, ngay cả đánh trả lại hoặc là đứng lên cũng không được, giống hệt như một đống bùn nhão, bầy nhầy trên mặt đất, kêu la thảm thiết.

Long Thiên Thần nhìn một màn này, trong lòng thực cảm động, đúng vào thời khắc mấu chốt, người một nhà là đáng tin nhất. Đứng có để ý đến bình thường Tiểu Mặc thường khi dễ thúc thúc, nhưng mà khi thấy người khác khi dễ hắn, Tiểu Mặc tràn đầy nghĩa khí, kiên quyết đứng ra bên vực hắn.

“ Tiểu Mặc, đừng đá nữa! Thần thúc thúc không có chuyện gì.”

Lúc này Vân Tiểu Mặc mới chịu ngừng lại, chu môi, thở phì phò nhìn chằm chằm Hách Liên Tử Ngọc, nếu bé không phải kịp thời xuất hiện, còn không biết Thần thúc thúc sẽ bị hắn khi dễ thành cái dạng gì nữa.

Bại hoại!

“ Thần thúc thúc, thúc làm sao vậy? Tại sao vành mắt lại đỏ như vậy?” Tay nhỏ bé của Vân Tiểu mặc hướng Hách Liên Tử Ngọc chỉ, hừ hừ nói: “ Có phải người bãi hoại này khi dễ thúc, làm cho thúc khóc như vậy?”

Long Thiên Thần giơ tay lên, cầm ống tay áo lau lau khóe mắt, lắc đầu nói: “ Thần thúc thúc không có khóc, chính là hạt các bay vào mắt mà thôi.”

Gạt người!

Vân Tiểu Mặc cong cái miệng nhỏ nhắn, nhưng không có vạch trần, thoạt nhìn Thần thúc thúc có vẻ không vui thì phải.

“Tiểu tử thúi! Ngươi dám đá ta?” Lúc này Hách Liên Tử Ngọc từ trên mặt đất bò dậy, sống mũi sưng đỏ khiến cho vẻ mặt càng thêm dử tợn, hắn nổi giận đùng đùng hướng Vân Tiểu Mặc đánh tới.

Người mới vọt tới được nửa đường, từ hướng khác hướng tới một trận quái phong, nhất thời cả người hắn mất đi trọng tâm, bị trận gió cuốn đi, bay thẳng ra sân. Xa xa, còn nghe được tiếng kêu thê lương của hắn.



Lối vào sân, một nam một nữ chậm chậm bước vào, vẻ mặt thanh thản bình tĩnh, chính là Long vương cùng Long hậu.

“ Ngươi lá gan cũng quá lớn đi, dám tập kích Tiểu Mặc Mặc của chúng ta? Thật là muốn tìm đường chết!” Long hậu không nhanh không chậm nói.

Long Thiên Thần nháy mắt mấy cái, nhìn thấy Long hậu dũng mãnh vô cùng, không khói nuốt một ngụm nước miếng. Tư thế của Long hậu, cùng với đại tẩu thật không khác nhau! Bất quá, Tiểu Mặc khi nào là người nhà của bọn họ vậy?

“Long nương nương, Long phụ thân!” Vân Tiểu Mặc ngửa đầu nhìn Long Vương long hậu, cười rộ lên, ngọt ngào kêu.

Nhanh như chớp Tiểu Bạch nhào vào ngực của Long Hậu, cọ cọ làm nũng.

“ Mới vừa rồi rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Long Vương nhàn nhạt hỏi, ngôn ngữ trong lúc là khó tả vương giả khí độ.

Vân Tiểu Mặc trả lời: “ Mới vừa rồi, gã bại hoại kia khi dễ Thần thúc thúc, con cùng Tiểu Bạch ra mặt dùm Thần thúc thúc.”

Tiểu Bạch dùng sức gật đầu, phụ họa theo.

Long Vương giương mắt, khí độ bình thản nhìn về phía Long Thiên Thần, ánh mắt không tiếng động hỏi thăm.

Long Thiên Thần chống lại mắt của hắn, cười khổ lắc đầu, đến tột cùng hắn cũng không biết nên giải thích như thế nào.

“ Thần thúc thúc, ngày mai con sẽ tham gia khảo hạch luyện khí sư, thúc sẽ đến xem con thi khảo hạch chứ?” Vân Tiểu Mặc lắc lắc tay hắn, cõi lòng đầy mong đợi.

“ Được, thúc thúc sẽ đi với con.” Long Thiên Thần vuốt vuốt cái đầu nhỏ của Tiểu Mặc, nhất thời tâm tình vui vẻ lên rất nhiều.

“ Tốt quá! Nhưng mà Long phụ thân cùng Long nương nương có đi cùng con được không?” Vân Tiểu Mặc ngây thơ nhìn Long Vương cùng Long hậu, rất là mong đợi. Mặc dù, phụ thân cùng mẫu thân không có ở bên cạnh bé, nhưng bé có sư phụ, có Tiểu Bạch, có Thần thúc thúc...... Có rất nhiều rất nhiều người thích bé, quan tâm bé, cho nên một chút bé cũng không cô đơn.

Long hậu thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của bé tràn đầy mong đợi, trong lòng tràn đầy tình thương, chưa mở miệng đáp ứng, Long Vương lại mở miệng nói trước: “Tiểu Mặc, sợ rằng ngày mai chúng ta không thể cùng con đi được rồi, không chỉ chúng ta, mà Tiểu Long Long cũng không thể đi xem con khảo hạch được.”


“Tại sao?” Vân Tiểu Mặc nghe vậy, lập tức khẩn trương nhìn về phía Tiểu Bạch nằm trong lòng Long hậu, chẳng lẽ bọn họ muốn dẫn Tiểu Bạch về nhà? Tròng mắt đen trong suốt lóe lên, đáy lòng bé bỗng nhiên cực kỳ sợ hãi, bé không muốn xa Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch cũng cảm nhận được, đôi mắt trong suột chớp chớp, cùng Tiểu Mặc nhìn nhau.

Hưu một tiếng, Tiểu Bạch từ trong lòng Long hậu nhảy ra ngoài, nhảy vào trong ngực của Vân Tiểu Mặc, thật giống như nó đang dùng hành động thực tế để tuyên cáo với mọi người rằng, nó không muốn cùng Tiểu Mặc Mặc tách ra!

Trong ngực Long hậu trống không, tâm tình cũng buồn phiền theo, nhìn thấy Tiểu Long Long không muốn rời xa Tiểu Mặc như vậy, nàng cũng có chút không đành lòng.

“Tiểu Mặc Mặc, Tiểu Long Long, các con hiểu lầm rồi.” Long hậu ôn cười nói, “Tiểu Long Long, phụ thân cùng mẫu thân không phải là muốn dẫn con đi, phụ thân cùng mẫu thân nghĩ muốn cùng con ở cùng nhau để bồi dưỡng tình cảm. Con nhìn xem, những ngày qua con đều ở bên cạnh Tiểu Mặc Mặc, phụ thân cùng mẫu thân không nhìn con, mẫu thân rất nhớ con.”

Long Vương nhẹ nhàng gặp đầu đồng ý.

“Ngày mai, Tiểu Mặc Mặc đi tham gia khảo hạch, con hãy theo phụ thân cùng mẫu thân vào trong thành đi dạo, theo phụ thân cùng mẫu thân, có được hay không?”

Tiểu Bạch khẽ đảo hai tròng mắt, nhìn Long Vương Hòa long hậu: “Không được gạt con nha!”

“Mẫu thân bảo đảm, nhất định không có gạt con! Nếu như mẫu thân muốn dẫn con đi, nhất định phải được con và Tiểu Mặc đồng ý.” Vì muốn lấy được tín nhiệm nhi tử, Long hậu nhìn Tiểu Bạch ánh mắt càng thêm ôn nhu mềm mại. Nếu có thể, nàng thật hy vọng mang theo cả Tiểu Mặc Mặc cùng nhau quay về Long Vương cốc, kể từ đó, Tiểu Long Long chẳng những có thể sống lâu dài ở bên cạnh bọn họ, hơn nữa cũng sẽ không bởi vì muốn cùng Tiểu Mặc Mặc chia lìa mà thương tâm khổ sở.

“Vậy cũng tốt!” Tiểu Bạch rốt cục gật đầu.

Long hậu thở phào nhẹ nhỏm, cùng Long Vương liếc mắt nhìn nhau, hai bên đều co chút bất đắc dĩ.

Hôm nay, Thiên Long học viện tổ chức khảo hạch luyện khí sư, sáng sớm Vân Tiểu Mặc đã ăn mặc chỉnh tề, cùng Âu Li tiên sinh đi trước đến học viện, còn Tiểu Bạch cùng Long hậu với Long vương thì đi vào thành dạo chơi.

Muốn không có tư tâm, đó là không có khả năng.

Sở dĩ, Long Vương cùng Long hậu đem Tiểu Bạch đi ra ngoài, một nhà ba người du ngoạn, vì muốn mau sớm cùng nó bồi dưỡng cảm tình, có thể sớm một ngày mang nó trở về Long Vương cốc.

Nhưng đây cũng chỉ là một trong số các nguyên nhân mà thôi.

“Đại vương, chàng không cho Tiểu Long Long đi đến khảo hạch luyện khí sư, là sợ viện trưởng Thiên Long học viện đánh chủ ý lên Tiểu Long Long phải không?” Xuất môn sau đó không lâu, Long hậu không nhịn được hỏi.

Long Vương yên lặng gật đầu, vẻ mặt thâm trầm khó lường.

“ Bách Lý Mục Nhiên cũng quá khó dây dưa đi, cách mỗi năm lại đi một chuyến đến Long Vương cốc của chúng ta, Long tộc của chúng ta đâu có nợ hắn cái gì, đến đột cùng hắn muốn cái gì chứ?” Long hậu có chút tức giận.

“Phụ thân, mẫu thân, các người đang nói cái gì vậy?” Tiểu Bạch nghe được nhưng không hiểu gì hết.

“Không có gì! Tiểu Long Long, con phải nhớ kỹ, lòng người khó dò. Sau này trừ cha mẹ, những người khác không nên dễ dàng tin tưởng, bọn họ rất có thể thương tổn con, biết không?” Long hậu từ ái vỗ về bộ lông của Tiểu Bạch, ôn nhu nói.

“ Kia Tiểu Mặc Mặc? Còn có nữ ma đầu nữa? Con cũng không thể tin tưởng bọn họ hay sao?”

“ Nữ ma đầu?” Long Hậu khó hiểu.

Tiểu Bạch cười khanh khách nói: “Nữ ma đầu chính là mẫu thân của Tiểu Mặc Mặc! Có đôi khi nàng đối với con rất hung dữ, có đôi khi đối với con rất tốt, nhưng phần lớn thời điểm rất là rất kinh khủng, cho nên ta mới gọi nàng là nữ ma đầu.”

“Nàng dám hung dữ với con?” Long hậu đề cao thanh âm, bộ dáng kia thật giống như tùy thời đều có thể nổi dóa đi tìm người ta tính sổ.

Tiểu Bạch nhìn thần sắc mẫu thân không đúng lắm, thoạt nhìn rất dọa người, vội vàng ngẩng đầu nói: “Không có nữa! Không có nữa! Nữ ma đầu thật ra thì đối với con rất là tốt, những lúc con gặp nguy hiểm nhất định nàng sẽ tới cứu con, vả lại còn cho con ăn rất nhiều mồi lửa.”

“ Mồi lửa!” Ánh mắt Long hậu sáng lên, thật là cao hứng, quay đầu cùng Long Vương liếc mắt nhìn nhau, sau đó kích động ôm Tiểu Bạch, hỏi tới tấp: “ Tiểu Long Long, con có thể nuốt chửng được mồi lửa hả? Tại sao lúc trước không nói cho phụ thân cùng mẫu thân chuyện này chứ?”


” Làm sao vậy? Cha mẹ cũng không có hỏi a.” Tiểu Bạch nhìn hai người, rất là u mê.

“ Đại vương, chàng nghe được phải không? Long vương cốc của chúng ta đã có có truyền kỳ ra đời! Tiểu Long Long, con là điều kiêu ngạo của mẫu thân!” Long Hậu kích động, giơ Tiểu Bạch lên hôn.

“ Mẫu thân, rất ngứa a!” Tiểu Bạch ngượng ngùng nói.

Long Vương cũng hết sức vui mừng, nhìn hai mẹ con, nhìn một màn hai người đôi mắt thâm trầm của Long Vương lóe sáng lên.

Một nhà ba người tìm một tửu lâu ngồi nghỉ, trùng hợp chính là, nơi này vừa vặn gần bên cửa thành, từ nơi này nhìn ra có thể nhìn hết thảy phong cảnh của cửa thành.

Long Vương cùng Long Hậu hai người luân phiên hỏi Tiểu BẠch, có liện quan đến chuyện nó làm thế nào để nuốt chủng được các mồi lửa đó, cụ thể nó nuốt được những mồi lửa nào rồi, rất nhanh, bọn họ trong lòng đều có kết luận.

Đúng vậy, Tiểu Bạch chính là truyền kỳ vạn năm mới có một làm của Long Vương cốc! Là niềm kiêu hãnh của Long vương cốc.

“ Tiểu Long Long, nói như thế, con đã nuốt chủng chín loại dị hỏa mồi lửa trên Bài Hành bảng của thập đại dị hỏa ………Trời ạ, con nuốt chủng nhiều mồi lửa như vậy, lại có thể bình yên vô sự. Tiểu Long Long, con thật sự là rất rất giỏi đó!” Long Hậu hết sức cưng chiều nhi tử của chính mình, thật sự là rất tự hào, thầm nghĩ trên cõi đời này có ai sinh ra vừa đáng yêu, vừa cường đại như nhi tử của mình?

So với Long hậu quá đáng sủng nịnh và kích động, Long vương thì bình tĩnh hơn nhiều, dè dặt nói: “ Theo ta được biết, mồi lửa thứ nhất trên Bài Hành bảng thập đại dị hảo, cuối cùng bị mất ngay tại vùng phụ cận của di tích chiến trường cổ. Nhưng mà, nếu Tiểu Long Long có thể nuốt chủng mồi lửa cuối cùng, nói không chừng tiềm lực của nó sẽ phát sinh biến hóa đến long trời lỡ đất, ngay cả ta cũng không thể tưởng tượng được……………..”

“ Đại vương, vậy chúng ta không bằng đi một chuyến đến di tích chiến trường cổ đi, đem mồi lửa cuối cùng kia mang đến. Tiểu Long Long cũng có thể cùng bạn nhỏ của con chơi đùa thêm một thời gian, chờ chúng ta đem mồi lửa mang đến, để cho Tiểu Long Long nâng cao thực lực lên một bước. Như thế, ta và chàng sau này cũng không cần lo lắng cho Tiểu Long Long ở ngoài bị thiệt thòi.”

“Ý kiến hay!”

Long vương cùng Long hậu cùng chung ý kiến, bèn nhìn nhau cười. Vì con của bọn họ, xông vào đầm rồng hang hổ, bọn họ cũng không tiếc. (rồng xông vào đầm rồng hang hổ có gì đáng sợ chứ =)))

Tiểu Bạch đối vối chuyện của bọn họ nói, cái hiểu cái không, ngồi chồm hổm ở trên bàn, nhìn chằm chằm hai người, trong lòng ấm áp, rất là vui vẻ. Trước kia, nó từng hâm mộ Tiểu Mặc Mặc, có phụ thân cùng mẫu thân ở bên cạnh, hiện tại nó cũng có phụ thân cùng mẫu thân bên cạnh, bảo vệ nó, thương yêu nó, thật là tốt!

Lúc này, cửa thành đột nhiên náo nhiệt lên, tiếng người ồn ào.

Từng đợt tiếng sáo ưu nhã, từ ngoài cửa thành nhẹ nhàng đi vào, bỗng nhiên tiếng sáo nhẹ giương cao uyển chuyển hàm súc, bỗng nhiên mưa rào đỗ xuống, mang theo ma lực đặc biệt nào đó, khiến mọi người vây xem ở cửa thành lâm vào một loại cảnh giới kỳ diệu, không kiềm chế được.

“ Hừ?” Mi tâm Long vương nhíu lại, tay phải giương lên, vô hình một đạo huyền khí xuyên thấu qua cửa sổ, phương hướng cửa thành đánh ra ngoài.

Oanh một tiếng trầm đục, tiếng sáo đột nhiên ngừng.

Mọi người đều thanh tĩnh lại, nhìn lẫn nhau, rất là kỳ quái, không rõ mình mới vừa rồi đến tột cùng là tại sao lại như thế.

Ngoài cửa thành, một đội xe ngựa từ từ đi vào, đi qua cửa thành.

Đây không phải là một chiếc xe ngựa bình thường, mà là một chiếc xe ngựa xa hoa siêu dài, do mười sáu con tuấn mã màu đen đồng thời kéo, cùng lúc tiến vào, phong độ, khí thế, tuyệt đối là không giống người bình thường. Cũng may, cửa cửa Thiên Long thành đủ rộng rãi, nếu không chiếc xe ngựa kia thật đúng là không thuận lợi để đi qua.

Trên xe ngựa, rèm cửa màu trắng nhấc lên, từ bên trong xe một người đi ra. Tay hắn cầm sáo ngọc, người mặc lục bào, ngẩng đầu đứng thẳng, đôi mắt nghiêm khắc nhìn bốn phía, cất giọng nói: “ Mới vừa rồi là vị cao thủ nào ra tay cắt đứt tiếng sáo của tại ha? Kính xin ra mặt chỉ giáo!”

Trong đám người đứng xem, có người nhỏ giọng nghị luận.

“ Bọn họ chính là đệ tử của Côn Bằng học viện, đứng hạng thứ tư trong thập đại học viện, không nghĩ tớ bọn họ sớm như thế đã đến Thiên Long thành.”

“ Thấy ngựa của bọn họ không? Đây chính là sa mã đến từ sa địa, mọi một con giá trị đến liên thành, thật xa xỉ ạ!”

“ Còn có, xe ngựa của bọn họ, là dùng hắc ngọc chế tạo mà thành,nếu nhìn sơ qua không có gì đặc biệt, nhưng là nếu nhìn kỹ, kia bản chất của ngọc, kia màu sắc,………hắc hắc, giá trị của buồng xe ngựa không rẻ.”

“ Quả nhiên, Côn Bằng học viện là dùng bạc của học viện mà xài, cũng chỉ có chân chính người có tiền mới vào được Côn Bằng học viện, chúng ta chỉ dám hâm mộ mà thôi. Trong học viện Côn BẰng, tùy tiện hỏi tới một người đệ tử, trong nhà cũng là một núi vàng núi bạc, cả đời cũng xài không hết.”

“ Cùng Côn Bằng học viện so sánh về tiền tài, mấy ngày hôm trước học viện Kim Sư, Ngân Xà học viện cùng với học viện Dực Long ra sân, căn bản không đáng giá, không hổ là xếp hạng thứ tư trong thập đại học viện.”


“…………….”

Nghe được tiếng đàm luận của mọi người, nam tử mặc lục bào cười nhẹ, khó nén lòng kiêu ngạo. Song, điều hắn chân chính quan tâm, cũng không phải là những thứ này, mà là người mới vừa rồi cản trở hắn thổi sáo.

Lực lượng như vậy, thật làm cho hắn cảm thấy kinh hãi, nhưng cũng khơi dậy lòng hiếu kì của hắn, cái hắn muốn xem chính là đạo huyền lực của chủ nhân.

“ Tại hạ họ Cừu, Cừu Mộ Dã, không biết có thể gặp được cao nhân mới vừa rồi xuất thủ hay không?”

“ Thì ra hắn chính là Cừu Mộ Dã? Nghe nói Cừu gia ở vùng tây bắc bộ có đất đai màu mỡ, giàu có sung túc a……….”

Nghe những lời nói của mấy người đó, Cừu Mộ Dã nụ cười càng lớn hơn, không tệ, Cừu gia bọn họ đối với võ lực, có lẽ bọn họ không bằng những thế tộc môn phái khác, nhưng bàn về tiền tài, Cừu gia bọn họ tuyệt không nhường nhịn.

Long Vương ngồi ở bên cửa sổ, đối với người bên dưới làm như không thấy, trong mắt hắn, đối phương bất quá chính là một nhân vật nho nhỏ, căn bản hắn không để vào mắt. Sở dĩ, mới vừa rồi hắn xuất thủ, chẳng qua là không hy vọng tiếng sáo kia ảnh hưởng đến Tiểu Long Long của hắn thôi.

Cừu Mộ Dã hô mấy tiếng, như cũ không có bất kỳ thanh âm nào đáp lại, sắc mặt hắn càng ngày càng đen, nói cái gì, hắn cũng phải đem chủ nhân của đạo Huyền khí đó bắt được, nếu không mặt mũi của hắn Cừu Mộ Dã đặt ở đâu?

Một lần nữa hắn đem sáo ngọc đặt bên môi, kèm theo hắn thổi ra, đồng dạng tiếng sáo thứ hai vang lên.

“ Vù__ __” Tiếng sáo sắc bén hoa phá trường không, sáo ngọc trong tay Cừu Lộ Dã phi thẳng ra ngoài, quay xung quanh, từ đầu đến cuối, cho đến khi chạm vào thành tường, đâm ngang vào! Phân nửa sáo ngọc đều cắm vào tường, chỉ lộ ra ngoài một ít.

Hiện trường một mảnh xôn xao.

Mọi người ngạc nhiên không phải là sáo ngọc cắm thẳng vào tường, mà là lại có người vô thanh vô thức đánh bay sáo ngọc trong tay Cừu Mộ Dã, vẫn như cũ không có cách nào làm cho người ta tập trung phương hướng của hắn, thật là thâm tàng bất lộ a!


Phải biết thời điểm Cừu Mộ Dã tham gia trận thi đấu này, cũng là một cao thủ Huyền Tôn tam phẩm, hiện tại đến tột cùng hắn có tu vi như thế nào, không người biết được. Nhưng hiện tại vừa vặn có người vô thanh vô thức đánh bay sáo ngọc trong tay hắn, đủ để thấy công lực của người này sâu như thế nào…..

Cừu Mộ Dã trợn tròn mắt, ngây người ở trên xe ngựa, không biết phản ứng như thế nào.

Thức thời mới là trang tuấn kiệt, hắn truyền thừa là huyết thống nhà thương nhân, cho nên chưa bao giờ biết mua bán lỗ vốn là cái gì. Đã biết thực lực người nọ, hơn nữa đối phương bắt đầu lộ ra vẻ không thể nhẫn nhịn được nữa, lúc này, hắn phải mau mau rời đi, mới là lựa chọn tốt nhất.

Hắn không có chút do dự, hướng về phía hư không ôm quyền, hai mắt nhìn quanh mọi nơi, cất giọng nói: “Cao nhân, quấy rầy nhã hứng ngài, đắc tội!”

“ Đi” Hắn phất phất tay, cũng không quản sáo ngọc còn cắm ở thành tường giá trị không rẻ, kêu gọi đệ tử của Côn Bằng học viện, vội vã rời đi.

“ Hừ, một tên ăn mềm sợ cứng, thật là không co gan!” Long hậu khinh thường nói, nàng trái phải nhéo nhéo nắm tay của mình, vốn đang nghĩ đến có thể tỉ thí một trận, ai ngờ đối phương lại nhát gan như thế, liền mang theo cái đuôi chạy lấy người, thật mất mặt a!

Tiểu Bạch vừa dùng móng vuốt lấy thức ăn ngon trên bàn, vừa nói: “Mẫu thân, nữ nhân không thể quá bạo lực, nếu không mâu thân cùng nữ ma đầu không có gì khác biệt.”

Long hậu nghe vậy, nhất thời vẻ mặt thay đổi, hóa thành một mẫu thân ôn nhu mẫu mực, mỉm cười nói: “Tiểu Long Long con yên tâm, mẫu thân chưa bao giờ bạo lực, mẫu thân là ôn nhu nhất!”

Long Vương rất bình tĩnh.

Tiểu Bạch ánh mất hoài nghi nhìn Long hậu, thật không bạo lực sao? Mới vừa rồi bỗng nhiên ném bay người bại hoại kia, là ai a?

Đội ngũ xe ngựa của Côn Bằng học viện mới vừa rời đi không lâu, lại có một đội nhân mã vào thành.

Đông, đông, đông, đông......

Mặt đất kèm theo một tiếng nổ lớn, không ngừng chấn động. Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Tất cả mọi người tò mò kiển chân trông ngóng.

“Rống ——”

“Rống ——”

“Rống ——”

Mọi người phảng phất nghe được thanh âm bầy hổ gầm thét. Không sai, chính xác là tiếng hổ gầm!

Rốt cuộc đệ tử của Bạch Hổ học viện hiện thân rồi, vạn chúng mong đợi!

Chỗ cửa thành, đám người vây xem tự động tách ra, xúc động nghênh đón Bạch Hổ học viện đệ tử vào thành.

Mười con bạch hổ tinh tráng, xếp thành hình tam giác, chở mười người, chậm rãi tiến vào cửa thành. Mỗi con bạch hổ không phải toàn bộ đều có lông màu trắng, mà còn có một ít đường vân màu đen, ánh mắt màu vàng, râu dài màu đen, khí thế uy vũ.

Ngồi ở trên người bạch hổ là mười tên kiếm khách, khí thế mỗi người thật bức người, đệ tử của các học viện lúc trước tuyệt không thể so sánh được.

Đây là học viện đứng hàng thứ hai, thực lực của đệ tử Bạch Hổ học viện cũng gần với Thiên Long học viện.

Vài thập niên trở lại đây cách thức ra sân cũng không có gì mới, cũng là khó có thể hình dung được lực uy hiếp, đã sớm trở thành ông vua không ngai. Chỉ cần đệ tử của Thiên Long học viện không ra sân, đệ tử của Bạch Hổ học viện vĩnh viễn luôn là học viện xuất sắc nhất, hấp dẫn ánh mắt mọi người nhất. Bởi vì ở thời đại này, cái mọi người tôn trọng nhất chính là thực lực, sùng bái nhất vĩnh viễn chính là anh hùng cường giả.

Trong đám người nổ tung các loại thanh âm kích động, đem tiếng hổ gầm dần dần lui về phía sau.

Không hổ là Bạch Hổ học viện, cũng chỉ có Bạch Hổ học viện ra sân, mới có thể làm cho mọi người ở đây sóng to mãnh liệt dâng trào ở trong lòng, thật lâu không thể bình phục.

Long vương hướng phía dười lầu nhìn “ Bạch Hổ học viện? Thực lực cùng thiên phú của mấy người này cũng không tệ, còn trẻ tuổi, khó có được.”

“ Cũng chỉ có như vậy thôi, còn không lợi hại bằng bọn ngu xuẩn ở Long vương cốc của chúng ta.” Long Hậu xem thường, cúi đầu ôn nhu thay nhi tử vuốt lông, lúc này đối với nàng mà nói, làm thế nào là một mẫu thân ôn nhu không có bạo lực, mới là trọng yếu nhất.

Tiểu Bạch rướn cổ lên, nhìn xung quanh một cái, cũng không còn cái gì hướng thú, tiếp tục ngồi lười biếng một bên, hưởng thụ sự vuốt ve của mẫu thân.

“ Hàn sư huynh, lần này quang lâm đến Thiên Long Thành có cảm tưởng gí?”

“Trong lòng ta nghĩ chỉ có một việc, đó chính là thắng! Về phần những thứ khác, đối với ta cũng không sao cả.”

Hàng thứ hai trong đội ngũ của học viện BẠch Hổ có hai đệ tử nói chuyện với nhau, bên trái là một người vô luận người khác nói cái gì cũng không trả lời, chỉ hé ra một khuôn mặt tươi cười, mà bên phải, một người mặt mũi lãnh khốc, chình là người trong lời nói Hàn sư huynh.

“ Hàn sư huynh, huynh không thú vị gì hết! Chẳng lẽ, chẳng lẽ huynh không cảm thấy chúng ta ra sân rung động lòng người hay sao? Ánh mắt mỗi người xem chúng ta tràn đầy sùng kính, cảm giác này thật là tuyệt diệu a!” Đệ tử bên trái hưởng thụ híp híp mắt, rất thích cảm giác được người khác ngưỡng mộ.

“ Nghe nói mấy ngày hôm trước Ngân Xà học viện khi vào thành, vì muốn tạo tiếng vang, hướng cửa thành vung bạc khắp nơi, kết quả huyên náo tất cả mọi người cúi đầu đoạt bạc, đường bọn họ vào của thành hết thảy đều bị chắn. Ha ha, lúc này mới biết là rải bạc lại mất mặt! Đã đánh mất mặt mũi như vậy, ta xem là đệ tử của Ngân Xà học viện không thể ngẩng đầu lên được nữa. Ta đoán rằng, trừ học viên Thiên Long là chủ nhà, ngoài ra, không còn học viện nào có thể sa rân so sánh với Bạch Hổ học viện của chúng ta”.

Lời của hắn vừa mới nói ra còn chưa hô hấp được, trên bầu trời đột nhiên truyền đến một trận thanh âm ù ù, chợt nhìn, còn tưởng rằng thiên lôi đánh, nhưng khi nhìn kỹ càng lại, lúc này mới phát hiện phía xa xa bên kia, cáo một cái điểm màu đen từ xa mà nhanh chóng bay tới.

“ Đó là cái gì?”

Đồng dạng, trong lòng mọi người đều nghi vấn.

Gần nơi cửa sổ, Long Vương đột nhiên đứng lên, giơ nắm đầm lên, nặng nề đập vào mặt bàn, đứng ở trên bàn Tiểu Bạch cả kinh từ trên bàn nhảy lên.

“Đã xảy ra chuyện gì?” Long hậu kịp thời địa ở giữa không trung tiếp được Tiểu Bạch, quay đầu nhìn về phía Long Vương, không giải thích được vì sao đột nhiên hắn thất thố như thế.

Long Vương không có trả lời, một đôi con ngươi thâm trầm cơ trí khóa chặt một điểm ở phương xa càng ngày càng gần, tức giận không ngừng mà hướng ra phía ngoài buông thả.


Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc - Quyển 4 Chương 107: Long Vương Cốc kiêu hãnh