Truyện tranh >> Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc >>Quyển 3 Chương 50: Hẹn nhau quyết đấu

Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc - Quyển 3 Chương 50: Hẹn nhau quyết đấu


Bên này, Vân Khê đang chống lại cao thủ hướng mình tấn công, nàng nhanh chóng phản ứng, gặp phải cường địch, xui xui xẻo xẻo lại không thể sử dụng thần khí được, nàng không thể làm gì khác hơn là mạo hiểm liều mạng cùng đối phương.

Nắm Trảm Lãng kiếm trong tay, Vân Khê nhìn chằm chằm cao thủ áo đen đang tới gần, trong lòng âm thầm tính toán khoảng cách giữa hai người.

Hai mươi bước, mười lăm bước, mười bước......

Dưới áp lực cường đại mà đối phương đang hướng thẳng về phía mình, Vân Khê cố gắng ổn định tâm thần, tiếp tục thầm tính khoảng cách.

Tám bước, sáu bước, ba bước...... Đúng, chính là giờ phút này!

“Dời –”

Ngay khi kiếm của cao thủ áo đen hướng từ trên đỉnh đầu của nàng chém xuống, giữa lúc chỉ mành treo chuông, thân ảnh Vân Khê phút chốc liền biến mất khỏi vị trí. Huyền Dực vung vẩy cái đuôi lớn, tấn công hướng cao thủ áo đen, kiếm khí chạm phải long lân*, hỏa tinh vẩy ra.(*vảy rồng)

Trường kiếm bị đuôi rồng đỡ lấy, trong phút chốc thoáng chậm lại, khi hắc y cao thủ còn đang ngạc nhiên bởi sự biến mất đột ngột của ngưới trước mặt, cách sau lưng không tới ba bước, sát khí lặng lẽ tiến tới gần.

Đến khi ý thức được nguy hiểm từ sau lưng, đáng tiếc đã chậm một bước, lúc này vung kiếm tới thì đã không kịp. Theo bản năng, khí thế của Huyền giai từ trong thân thể hắn bắn ra ngoài, bắt đầu hình thành một tầng bảo hộ!

Vân Khê sau khi biến mất khỏi vị trí cũ, liền tính toán khoảng cách cùng thời cơ, bằng thời gian nhanh nhất xuất hiện cách sau lưng hắc y cao thủ không tới ba bước. Cơ hội nàng muốn tìm chính là khoảng khắc trong nháy mắt này, hiểm trung cầu thắng*! (*chiến thắng trong nguy hiểm)

Trảm Lãng kiếm trong tay Vân Khê mang theo mũi nhọn sắc bén, lạnh lẽo, hướng về phía lưng của đối phương, mắt thấy sẽ thuận lợi như ý muốn, nhưng vào lúc này, kết giới lại bắt đầu tạo thành, từ đó bộc phát ra lực lượng cường đại, đem cả người Vân Khê đánh bay ra ngoài, ném ra xa giữa không trung.

Chiến cuộc không ngừng biến hóa, hai người Long Thiên Tuyệt cùng Vân Khê nhất tề lâm vào trong khốn cảnh.

Cùng với một tiếng rồng ngâm, Huyền Dực vượt qua kết giới bao quanh thân thể của cao thủ, uốn lượn thân mình, vững vàng tiếp được Vân Khê sắp rơi xuống.

“Các ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao muốn đánh lén chúng ta?” Vân Khê cố gắng dời đi lực chú ý của cao thủ, để Long Thiên Tuyệt tranh thủ thời gian phá bỏ Kim tiêu trận.

“Chúng ta là người tới lấy tính mạng của các ngươi!” Tên cao thủ lúc nãy công kích nàng trả lời, giọng điệu mang theo vẻ khinh thường, kiếm phong ở trong tay hắn chuyển động, hắn lần nữa hướng về phía Vân Khê đánh tới.

“Chờ một chút!” Vân Khê hét lớn, trong con ngươi của nàng chợt lóe tinh quang, kiếm chuyện mà nói, “Muốn giết chết chúng ta, cũng phải để chúng ta chết minh bạch, các ngươi rốt cuộc là người nào? Vì sao úp úp mở mở, không dám lộ ra diện mao thực à?”

Bốn người trong đó đều nhất tề quay đầu nhìn về phía tên cầm đầu, không tiếng động hỏi ý kiến của thủ lĩnh, nếu không có hiệu lệnh của thủ lĩnh phát ra, bọn họ là không dám tùy tiện để lộ diện mạo thực.

Quan sát phản ứng của bọn hắn, trong lòng Vân Khê suy đoán, đám người này e rằng chính là người của chính phái đi? Người của chính phái lại đi mai phục ám sát, đây không phải là chuyện quang minh chính đại gì cho nên bọn họ mới che dấu dung mạo của mình.

Trong chính phái, lại muốn dồn nàng cùng Long Thiên tuyệt vào chỗ chết, những người như vậy thật đúng là không ít.

Đoan Mộc Gia tộc?

Tư Đồ gia tộc?

Hay là, Thượng Quan gia tộc?

Trong lúc đang suy tư, từ trong Kim tiêu trận truyền ra một tiếng rống to, tràn đầy uy lực bộc phá.

Mọi người nhìn về phía tiếng rống phát ra, trong đôi mắt của Long Thiên Tuyệt tràn ngập tàn khốc, hắn mãnh liệt gào thét, năng lực đột phát mạnh mẽ, trong nháy mắt xung quanh người hắn ngưng kết thành một tầng kết giới, vào thời khắc này lại chợt nổ tung.

Vô số Kim tiêu bị phản chấn trở về, theo bốn phương tám hướng khuếch tán bay vụt, lực đạo công kích kia, so với lúc trước công kích Long Thiên Tuyệt còn lợi hại hơn mấy lần.

“Phốc, phốc......”

Rõ ràng có thể nghe thấy thanh âm kim tiêu bắn trúng thân thể người, ngũ đại cao thủ nhất tề chấn động lung lay, trên người của mỗi người đều trúng mấy miếng kim tiêu, cũng chẳng nhận được lợi thế gì.

“Mau ăn vào giải dược!” Trên người hắc y nhân đều có chuẩn bị giải dược, phòng ngừa vạn nhất mình sơ ý trúng phải kịch độc trên Kim tiêu.

Thừa dịp lúc năm tên cao thủ ăn vào giải dược, Vân Khê phi thân đến bên người Long Thiên Tuyệt, mượn thân hình khổng lồ của Huyền Dực che dấu, hai người nhất thời biến mất ngay tại chỗ.



Huyền Dực ngẩng cao đỉnh đầu, ngửa mặt lên trời gào thét thật dài, đột nhiên phóng lên cao, chẳng mấy chốc liền hoàn toàn biến mất ở phía chân trời.

“Đuổi theo!” Ngũ đại cao thủ cho là Huyền Long chở hai người bay đi, đến khi nhìn kỹ lại, phát giác trên lưng Huyền Long căn bản cũng không có người, năm người lúc này mới từ từ dừng lại, tiếp tục lục soát chung quanh.

“Chết tiệt! Lại có thể để cho hắn trốn thoát! Thật sự là tà môn, hắn rốt cuộc là chạy như thế nào?”

“Các ngươi có phát hiện hay không, chiêu thức hôm nay Long Thiên Tuyệt sử dụng rất là kỳ quái?”

“Không những động tác của Long Thiên Tuyệt rất kỳ quái, mà cả của nữ nhân kia cũng vậy. Lẽ ra thực lực của nàng thua ta xa, thế nhưng vừa nãy nàng ta lại biến mất trước mắt ta, nàng ta rốt cuộc sử dụng pháp thuật gì? Hơn nữa,nếu ta không có nhìn lầm thì nàng cưỡi chính là Huyền Long của Thánh cung, Huyền Long làm sao có thể ở trong tay của nàng? Chẳng lẻ Long Thiên Tuyệt cưới một nữ nhân tới từ Thánh cung?”

“Tất cả đừng đoán mò! Long Thiên Tuyệt trúng độc trên Kim tiêu. Nếu không có giải dược độc môn của chúng ta thì cũng không sống được bao lâu. Chúng ta hãy đi tìm ở các khách điếm hoặc trong tửu lâu, tin rằng bọn họ cũng không chạy được xa.”

Ngũ đại cao thủ đều kéo mặt nạ đeo trên mặt xuống, lộ ra chân dung, cầm đầu rõ ràng chính là Lỗ trưởng lão,còn lại là mấy vị thái thượng trưởng lão cùng các trưởng lão của Thượng Quan gia tộc. Vì để đối phó với Long Thiên Tuyệt, bố trí phục kích để bắt người, bọn họ lần này đã huy động toàn bộ lực lượng tham gia, tất cả cao thủ đều được xuất thủ, ngay cả Lỗ trưởng lão cũng tự mình ra trận, may mà cuối cùng có thu hoạch, đáng giá để vui mừng.

Ở một đầu khác của đường, bỗng dưng xuất hiện hai thân ảnh, hai người nâng đỡ nhau, cước bộ có chút chậm chạp.

“Thiên Tuyệt, chàng thế nào rồi? Trước tiên, chúng ta ngồi xuống nghỉ ngơi, để ta nhìn xem rốt cuộc ngươi trúng loại độc gì.”


“Ừ.”

Hai người dừng lại ở chỗ rẽ trong hẻm nhỏ, xung quanh yên tĩnh không bóng người, nơi này cách địa điểm mai phục không xa, nếu không phải tình trạng của Long Thiên Tuyệt càng lúc càng xấu dần, hai người chắc chắn sẽ không dừng lại ở chỗ này.

Trên Kim tiêu có bôi kịch độc, mà Long Thiên Tuyệt vì phá trận, lại vận dụng chân khí, khiến cho độc tính tăng lên, tình trạng hiện giờ rất không ổn.

Vân Khê nhanh chóng chẩn đoán độc, khẽ nhướng mày, vội vàng từ trên người móc ra hai viên Cửu chuyển Thái Cực đan cho hắn ăn vào. Đây là từ lần luyện chế Cửu chuyển Thái Cực đan lúc trước còn dư lại, lúc ấy một lò luyện chế được mười viên, đưa cho Dạ Hàn Tinh, Đông Phương Vân Tường cùng Mộ lão, mỗi người một viên, còn lại bảy viên, nàng liền để lại. Đây cũng là đan dược bảo vệ tánh mạng, lúc bình thường sẽ không tùy tiện sử dụng, thế nhưng bây giờ Long Thiên Tuyệt trúng phải kịch độc, nàng tuyệt đối không được hà tiệnnữa.

“Khê Nhi, ta chẳng qua là trúng độc, nàng đem đan dược trân quý như vậy cho ta ăn vào, chẳng phải là rất đáng tiếc? Nếu như đem Cửu chuyển Thái Cực đan cầm đi đấu giá, sợ rằng số bạc kiếm được nhiều tới mức nàng đếm mãi cũng không hết......” Cửu chuyển Thái Cực đan quả nhiên là báu vật, Long Thiên Tuyệt vừa ăn vào, khí sắc cả người liền chuyển biến tốt đẹp.

” Lúc này là lúc nào rồi mà chàng còn có tâm tình đùa giỡn? Chàng là phu quân của ta, nếu ta đem tất cả đan dược trân quý nhất mà ta có cho chàng, cũng sẽ không đau lòng.”

Vân Khê khẽ trừng mắt liếc hắn một cái, kiểm tra thương thế trên người hắn, may mà chỉ có hai vết thương do bị Kim tiêu quét đến, sau khi chảy hết máu đen, từ từ xuất hiện màu đỏ bình thường, lúc này nàng mới thoáng thở phào nhẹ nhỏm.

Tất nhiên, Cửu chuyển Thái Cực đan nếu có thể trị hết bệnh cho Đông Phương Vân Tường, cùng hỏa độc trên người Dạ Hàn Nhật, so sánh với bọn họ, thì độc trên người Long Thiên Tuyệt chẳng là cái gì, hơn nữa còn liên tiếp ăn vào hai viên, cho dù người chỉ còn lại có một hơi thở thì cũng có thể sống lại.

Long Thiên Tuyệt tất nhiên cũng rõ ngọn nguồn trong đó, cho nên trong lòng cũng cực kỳ ấm áp, một bên điều tức, một bên vui đùa nói: “Nàng đang định cho heo ăn sao?”

“Cái gì heo, heo nào có thể có đãi ngộ tốt như vậy sao?” Vân Khê khẽ gắt hắn một tiếng, lần nữa dò xét dò mạch đập của hắn, biết hắn đã không có chuyện gì, hơn nữa còn nhận được không ít lợi ích từ Cửu chuyển Thái Cực đan, lúc này mới yên lòng lại.

Hai người nhìn nhau cười một tiếng, Long Thiên tuyệt dường như đã nhận ra điều gì, ánh mắt đột nhiên âm trầm, đem nàng kéo ra phía sau mình.

“Xuất hiện đi! Ta biết là ngươi!” Hắn hướng về phía trong bóng tối gào to một tiếng.

Vân Khê chăm chú nhìn lại, quả nhiên thấy trong bóng tối có một bóng người lắc lư, chỉ trong chớp mắt, một nam tử cầm kiếm đứng ở trước mặt đưa lưng về phía bọn họ.

“Sắp chết đến nơi mà các ngươi vẫn còn có tâm tư ở chỗ này nói đùa...... Long Thiên Tuyệt, thực lực bây giờ của ngươi khiến ta quá thất vọng, chỉ là mấy cao thủ của Thượng Quan gia tộc cũng không đối phó được, ngươi như vậy làm sao có thể xứng làm đối thủ của ta?”

Thì ra những những người vừa nãy chính là cao thủ của Thượng Quan gia tộc!

Vân Khê oán giận trong lòng, đúng là đám chó má, lại dám đánh lén bọn họ, sớm muộn gì nàng cũng cho bọn họ đẹp mặt!

“Độc Cô Kiêu, cho tới bây giờ ta cũng chưa bao giờ muốn cùng ngươi tranh giành cao thấp, là do ngươi vẫn luôn canh cánh trong lòng, chấp nhất việc thắng thua ngày đó. Nhưng nếu hôm nay ngươi là vì rửa sạch sỉ nhục trước kia mà đến, ta nguyện ý phụng bồi!” Long Thiên Tuyệt nói.

Vân Khê kéo kéo ống tay áo của Long Thiên Tuyệt, cao thủ của Thượng Quan gia tộc vẫn còn đang ở gần đây, nếu bọn họ thừa dịp lúc hai người tỷ võ mà đánh lén lần nữa, như vậy không ổn tí nào.

Nàng tiến lên một bước, hướng về phía bóng lưng Độc Cô Kiêu, nói: “Đúng vậy a, ngươi bây giờ khiêu chiến phu quân ta, đúng là thời cơ tốt nhất. Bởi vì hắn mới vừa trúng kịch độc của đám cẩu tặc Thượng Quan gia tộc kia nên không thể vận động kịch liệt, nếu như ngươi muốn đánh bại hắn rửa sạch sỉ nhục trước kia thì nên thừa dịp lúc thực lực của hắn yếu nhất để hạ thủ. Nếu không chờ hắn giải được kịch độc trên người, khôi phục thực lực chân chánh, đến khi đó tỷ võ, sợ rằng người lại tiếp tục thua, trọn đời đều không thể trở mình.”


“Hơn nữa, nơi này tối như bưng, bất kể ngươi thắng hay là thua, thì chỉ có trời biết, ngươi biết ta biết. Ai cũng không biết Độc Cô đại hiệp ngươi lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, để chiếm tiện nghi chiến thắng đối thủ của mình......”

“Câm miệng!” Độc Cô Kiêu lớn tiếng quát, đột nhiên xoay người, một đôi mắt băng lãnh ở trong bóng tối trở nên vô cùng sắc bén.

Vân Khê cảm giác được một cổ chưởng phong hướng tới trước mặt nàng tiến công tập kích mà đến, khí thế hung dữ mạnh mẽ không thể đỡ được, tóc mai rơi lộn xộn trên trán, áo bào bị thổi bay ào ào rung động. Chẳng qua chỉ là một chiêu xuất thủ liền lộ rõ thực lực của hắn, khó trách hắn có lòng tin khi khiêu chiến Long Thiên Tuyệt, nếu nàng suy đoán đúng thì Huyền giai của hắn hẳn là ở cùng một cái đẳng cấp với Long Thiên Tuyệt.

Trong khi đang miên man suy nghĩ, thân thể của nàng bị kéo nhẹ một cái, một đạo thân ảnh cao lớn chống đỡ ở trước mặt của nàng, đem cổ chưởng phong kia trong nháy mắt hóa thành vô hình.

Vân Khê cong cong khóe môi, người này thoạt nhìn rất tự phụ, rất dễ dàng bị chọc giận, mà hắn hiển nhiên rất khinh thường hợp tác cùng cao thủ của Thượng Quan gia tộc, bằng không nếu như…, mới vừa nãy hắn và cao thủ của Thượng Quan gia tộc liên thủ thì bọn họ chắc chắn sẽ bị thương nặng hơn nữa.

Nếu đúng như thế thì nàng không ngại thêm… thêm một mồi lửa nữa, khiến hắn bị chọc giận hoàn toàn. Cố bắt chuyện với kẻ trước mặt, nàng lướt qua đầu vai Long Thiên hướng về phía Độc Cô Kiêu châm chọc nói: “Lợi hại! Bội phục! Thì ra là Độc Cô đại hiệp chỉ biết cùng một cô gái động chân động tay, lấy mạnh hiếp yếu, điểm này đích xác là so sánh với Thiên Tuyệt còn cao minh hơn nhiều. Bởi vì những người thông minh thì đều thích bóp nát quả hồng mềm, làm gì có người nào ngu ngốc, đi theo cao thủ chân chánh cứng đối cứng?”

“A, ta biết rồi! Có lẽ là ngươi đang chờ cao thủ của Thượng Quan gia tộc đến để giúp ngươi đánh bại Thiên Tuyệt sao? Ngươi đi theo chân bọn họ thì cũng là cá mè một lứa, chỉ cần ngươi đánh bại Thiên Tuyệt, bất kể quá trình như thế nào, bọn họ cũng tuyệt đối sẽ không đem chi tiết nói ra, đến lúc đó ngươi có thể nêu cao tên tuổi, được vạn người ca tụng.”

Long Thiên Tuyệt nhẹ nhàng nhếch môi, bảo trì trầm mặc.

Tay nắm kiếm của Độc Cô Kiêu càng lúc càng chặt, đốt ngón tay phát ra thanh âm khanh khách giòn vang, hắn trợn mắt nhìn chằm chằm nữ nhân núp ở phía sau Long Thiên Tuyệt, thật muốn đem nàng bắt lại, hung hăng dạy dỗ.

“Ngươi câm miệng lại cho ta! Đây là chuyện giữa ta cùng Long Thiên Tuyệt, không có phần cho ngươi xen mồm!”

“Ta cùng hắn là vợ chồng, phàm là chuyện có liên quan đến hắn thì đều có liên quan đến ta. Ngươi có ý kiến gì không?”

“Nếu ngươi muốn vậy, thì đừng núp ở sau lưng của hắn!”

“Xem đi, ta biết mà, ngươi chỉ biết khi dễ tiểu nữ tử nhu nhược.”

Long Thiên Tuyệt một bên âm thầm điều tức, một bên ngồi nhìn hai người đấu võ mồm, lập tức sử dụng hai viên Cửu chuyển Thái Cực đan, nó đang từ từ phát huy tác dụng, Huyền lực hùng hậu từ từ tràn đầy cả người của hắn, bức tường cản trở mỏng manh kia giống như lập tức sẽ bị phá tan. Trong khoảng thời gian rất dài hắn vẫn dừng lại ở Huyền giai Thần huyền đỉnh, chậm chạp không cách nào đột phá, có lẽ trước mắt chính là một cơ hội.

Hắn âm thầm mừng rỡ.

“Ngươi......” Độc Cô Kiêu không có chú ý tới biến hóa của Long Thiên Tuyệt, giờ phút này hắn bị hành động của tiểu nữ tử vô lại- Vân Khê, chọc cho giận đến câm nín.

“Ta không cùng nữ nhân chấp nhặt!” hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp qua nữ nhân vô sỉ như vậ, Độc Cô Kiêu cảm giác chính mình săp bị chọc cho tức đến phát điên.

Vân Khê bày ra bộ dáng vô tội, nhún nhún vai, nàng đứng rất gần Long Thiên Tuyệt, cho nên có thể cảm nhận được huyền khí hùng hậu từ trong cơ thể hắn phóng ra, mặc dù hắn đã rất cố gắng thu liễm, nhưng vẫn không cách nào tránh khỏi một phần nhỏ huyền khí tràn ra ngoài. Lúc này, hắn cần nhất chính là có nhiều thời gian để từ từ tiêu hóa những Huyền lực này, mà nàng chẳng qua là muốn giúp hắn tranh thủ thời gian.

Nàng kéo kéo ống tay áo Long Thiên Tuyệt nói: “Một khi đã như vậy, chúng ta đây sẽ không phụng bồi rồi! Thiên Tuyệt, chúng ta đi!”


“Đứng lại!” Độc Cô Kiêu làm sao có thể chịu thả bọn họ rời đi? Đối với nữ nhân vô sỉ này, hắn thật sự không cách nào, không thể làm gì hơn là đem lực chú ý chuyển dời đến trên người Long Thiên Tuyệt, giọng châm chọc nói: “Long Thiên Tuyệt, ngươi rốt cuộc có phải nam nhân hay không? Lại để cho một nữ nhân cưỡi ở trên đầu của ngươi?”

Long Thiên Tuyệt nhợt nhạt cười một tiếng, cúi đầu nhìn về phía Vân Khê giờ phút này đang đứng chắn ở trước người hắn, ngữ khí mập mờ nói: “Ta có phải là nam nhân hay không, phu nhân của ta hiểu rõ nhất, ngươi hỏi nàng thử xem.”

Vân Khê lo lắng đối phương đột nhiên xuất thủ cắt đứt điều tức của Long Thiên Tuyệt cho nên nàng bước từ phía sau lên đứng chắn ở trước người của hắn. Ai ngờ hắn đột nhiên toát ra một câu như vậy khiến nàng suýt nữa ngã quỵ, hai gò má không nhịn được hiện lên rặng mây đỏ, tăng thêm vài phần mập mờ.

Nàng hắng giọng một cái, ra vẻ trấn định nói: “Phu quân của ta có phải là nam nhân hay không ta tự nhiên là biết rất rõ, thế nhưng...... Ngươi có phải là nam nhân hay không, ta cũng không biết a.”

Trong bóng tối, thân ảnh Độc Cô Kiêu dường như có chút lay độn, từ trong hàm răng của hắn khẽ phun ra hai chữ, “Vô sỉ”. Hắn sống hai mươi mấy năm, đây là đầu gặp gỡ một nữ nhân vừa không biết xấu hổ lại vô sỉ như vậy, hận đến nghiến răng nghiến lợi. Hắn rất bội phục Long Thiên Tuyệt có dũng khí cưới một nữ nhân như vậy làm vợ, thậm chí hoài nghi có phải hay không Long Thiên Tuyệt là bị nữ nhân này bức hôn, mới không thể không hoàn thành cuộc hôn sự này.

Vân Khê vô tội nháy mắt mấy cái, kéo lấy cánh tay Long Thiên Tuyệt, ủy khuất nói: “Thiên Tuyệt, ta nói cái gì sai sao? Tại sao hắn lại mắng ta vô sỉ?”

Long Thiên Tuyệt cong khóe môi, vuốt vuốt đầu của nàng, mềm giọng an ủi: “Đừng khó chịu! Người ta vẫn là một người không hiểu chuyện nam nữ, chúng ta cũng nên thông cảm cho hắn chút đi.”

“Được rồi.” Vân Khê rất ủy khuất gật đầu đáp ứng.

Độc Cô Kiêu nhìn hai người kẻ xướng người họa, cũng chịu không được nữa. Thiên Long tôn giả tôn quý ngày xưa hôm nay lại biến thành một bộ dạng vô sỉ thế này, bởi vì cái gọi là gần mực thì đen gần đèn thì sáng, hắn khẳng định, nhất định là nữ nhân kia đã hoàn toàn hủy hoại tên kia.


“Ta không tranh cãi với các ngươi nữa!” Hắn lớn tiếng quát lên, hắn biết so sánh công phu miệng lưỡi với hai người này, hắn tuyệt đối không thắng được. Không phải đã có câu tục ngữ như vậy sao? Nước quá trong ắt không có cá, người hèn hạ thì không ai thắng được! Nếu như theo chân bọn họ để so sánh sự vô sỉ vô lại hắn tuyệt đối đấu không lại, vẫn là so sánh thực lực chân chánh mới là chánh đạo.

“Tóm lại hôm nay các ngươi đừng mơ tưởng cứ như vậy mà rời đi! Long Thiên Tuyệt, ngươi nghe kỹ cho ta! Ta muốn cùng ngươi quang minh chánh đại tỷ thí một lần, lần này, ta nhất định sẽ đánh bại ngươi!”

Long Thiên Tuyệt sóng mắt lưu chuyển, nhẹ nhàng thoải mái đem lời nói ném trả lại cho Vân Khê: “Hiện tại lời nói của phu nhân nhà ta là nhất, có tỷ thí hay không ngươi hỏi ý kiến phu nhân của bản tôn đi.”

Độc Cô Kiêu không thể tin được, Thiên Long tôn giả ngày xưa quang minh lỗi lạc bực nào, hình ảnh anh hùng bậc nào, nhưng bây giờ suy bại tới mức tỷ võ cũng phải nghe ý kiến của một nữ nhân,hắn có chút chịu không được sự đả kích này. Hắn rất muốn đánh bại đối thủ của hắn, nhưng hắn cũng không phải là loại tiểu nhân hèn hạ, hắn tôn trọng đối thủ của mình, cho nên mới vì Long Thiên Tuyệt mà cảm thấy tiếc hận.

Đầu sỏ gây nên phần tiếc hận này, theo nhận định của hắn, không nghi ngờ gì chính là Vân Khê, nếu không phải nữ nhân này gây khó dễ thì Long Thiên Tuyệt làm sao có thể biến thành anh hùng khí đoản( nhụt chí) như hôm nay?

“Ngươi tại sao lại nhìn chằm chằm ta như vậy?” Vân Khê bị hắn trừng đến nổi da gà.

Độc Cô Kiêu cắn răng, thương tiếc mà phẫn hận nói: “Long Thiên Tuyệt, ngươi cưới một nữ nhân thật là tốt!”

Hoàn toàn trái ngược với vẻ mặt phẫn hận của hắn Long Thiên Tuyệt khoác vai Vân Khê, thoải mái, đắc ý cười, nói: “Mắt của Độc Cô huynh quả nhiên thực tốt, Bổn Tôn cũng cho là như thế.”

Trong khi ba người thi nhau đấu võ mồm,thì cao thủ của Thượng Quan gia tộc đã lục tục xông tới, một lần nữa đem hai người Vân Khê cùng Long Thiên Tuyệt vây bên trong.

“Long Thiên Tuyệt, xem ngươi còn chạy đi nơi nào!” người mở miệng đầu tiên chính là Kỳ trưởng lão, tính tình của hắn nóng nảy nhất, vừa mới đi tới, liền không nhịn được muốn động thủ.

Đúng lúc này Độc Cô Kiêu liền mở miệng quát hắn bảo ngưng lại: “Dừng tay! Ta nói rồi, Long Thiên Tuyệt là của ta! Giữa ta với hắn trước khi chưa công khai tỷ thí, ai cũng không được động tới hắn nữa!”

Lỗ trưởng lão híp mắt lại, thần sắc có chút khó xử, bọn họ nhìn ra, hiện tại Long Thiên Tuyệt đang trúng kịch độc, bây giờ vây giết hắn là cơ hội tốt nhất, nhưng nếu Độc Cô Kiêu cố ý ngăn trở, bọn họ cũng không thể tùy tiện đụng vào hắn, dù sao thế lực ở phía sau hắn chính là một trong lực lượng nhất mạch của tam đại Thánh Địa Độc Cô lĩnh, không thể tùy tiện đắc tội.

Sau một phen suy tư, hắn mở miệng nói: “Độc Cô thiếu hiệp, lão phu dám cam đoan chuyện tự tiện sử dụng thần khí tuyệt đối có liên quan đến Long Thiên Tuyệt. Độc Cô thiếu hiệp ngàn vạn không thể thả cọp về núi a......”

“Nên làm cái gì, trong lòng ta rất rõ ràng, không cần ngươi tới dạy ta!” Độc Cô Kiêu đối với người của Thượng quan gia tộc có chút không vừa mắt, mới vừa nãy khi bọn họ vây quét Long Thiên Tuyệt, hắn ở phía xa quan sát cuộc chiến, thấy nhất thanh nhị sở. Thời điểm khi bọn hắn xuất ra Kim tiêu trận có độc để đối phó Long Thiên Tuyệt, trong lòng của hắn liền sinh ra sự khinh thường đối với họ, dụng độc là tối kỵ của người giang hồ, cũng là chuyện hắn ghét nhất. Hắn sở dĩ không có ngăn cản, cũng bởi vì hắn muốn trước quan sát thực lực của Long Thiên Tuyệt một chút, nhìn xem bảy năm sau, thực lực của hắn rốt cuộc tăng trưởng tới trình độ nào, có xứng trở thành đối thủ của hắn hay không.

“Long Thiên Tuyệt, chỉ cần ngươi đáp ứng cùng ta đánh một trận, ta bảo đảm trước khi trận chiến giữa ta và ngươi kết thúc, không có người nào dám động vào một sợi lông của ngươi. Giải quyết tư oán giữa chúng ta, chuyện sau này ta sẽ không để ý tới nữa.”

Lập trường của hắn rất rõ ràng, hắn chỉ muốn cùng Long Thiên Tuyệt đánh một trận công bằng, về phần những thứ khác, hắn cũng không để ý tới. Không thể không nói, người này rất cố chấp đồng thời cũng rất quang minh lỗi lạc.

Vân Khê cùng Long Thiên tuyệt nhìn nhau một cái, Vân Khê nhìn thấy đáy mắt hắn nồng đậm chiến ý, nàng nhìn ra được hắn cũng rất tôn trọng đối thủ này, mong đợi cùng hắn đánh một trận.

“Tốt, ta đáp ứng tỷ võ với ngươi! Thời gian định ở ba ngày sau, trong ba ngày này, ta hi vọng do các vị cao thủ của Thượng Quan gia tộc tới bảo đảm an toàn cho ta.”

Lời nói kinh người của Long Thiên Tuyệt vừa phát ra, khiến cho Vân Khê sợ hết hồn, càng làm cho những cao thủ của Thượng Quan gia tộc kinh ngạc cả kinh.

Hắn biết rõ bọn họ là vì tánh mạng của hắn mà tới, nhưng bây giờ lại để cho bọn họ tới bảo đảm an toàn của hắn, đây không phải là đùa giỡn hay sao?

Nhưng là thần sắc của hắn rất nghiêm túc, không giống như là đang nói đùa, hắn làm như vậy đến tột cùng là có chủ ý gi?

Không chỉ có bọn Lỗ trưởng lão mơ màng, Vân Khê cũng như vậy.

Long Thiên Tuyệt cúi đầu, cho nàng một ánh mắt đảm bảo, ánh mắt của hắn chớp động, khẽ hiện lên vẻ giảo hoạt, rạng rỡ sinh động.

Vân Khê thấy hắn nắm chắc như thế, cũng biết rằng hắn nhất định không chịu thiệt, hắn không phải là người có thể tùy ý lấy tánh mạng chính mình ra mạo hiểm, cho nên cũng ngầm chấp nhận quyết định của hắn.

Độc Cô Kiêu dùng thần sắc kiên quyết quét qua mọi người tại đây, cũng không quản xem bọn hắn có hay không còn có những dị nghị gì khác, liền dứt khoát nói: “Tốt! Trong ba ngày này, liền do chư vị cao thủ của Thượng Quan gia tộc bảo đảm an toàn của ngươi, mà ta, mỗi thời khắc đều ngó chừng nhất cử nhất động của mỗi người. Người nào có ý nghĩ phá hư trận tỷ võ này, ta nhất định sẽ làm cho hắn và gia tộc của kẻ đótrả giá thật nhiều!”

Một tia tàn nhẫn xẹt qua đáy mắt hắn.

Đám người Lỗ trưởng lão nhất thời không nói được gì, Độc Cô Kiêu cũng đã nói vậy rồi, bọn họ còn có thể như thế nào? Nghĩ lại Thượng Quan gia tộc của bọn họ ngày xưa cũng đứng vị trí thứ hai hàng thập đại gia tộc, vĩ đại đến mức nào, thế nhưng bây giờ phải chịu ủy khuất đứng dưới người ta, bọn họ chỉ có thể tạm thời nuốt xuống khẩu khí này, chờ đến khi bọn hắn đạt được mục đích của mình, trọng chấn lại hùng phong của Thượng Quan gia tộc, đến lúc đó để xem còn có ai dám cưỡi ở trên cổ của bọn họ mà đùa bỡn với uy phong?

Những cao thủ của Thượng Quan gia đồng loạt khẽ rũ mi, đem vẻ không cam lòng đều ẩn ở dưới mí mắt.


Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc - Quyển 3 Chương 50: Hẹn nhau quyết đấu