- Con điếm này! - Lena Garcia vung tay tát mạnh xuống má Mai, nổi cơn tam bành.
Cả phòng hậu cần giật mình, các nghệ sĩ khác len lén theo dõi theo trò hay, đội ngũ staff người ngó nghiêng người cố gắng coi như không có gì để tiếp tục làm việc.
Garcia không thèm để ý đến hình tượng của mình, hừng hực xông vào phòng nghỉ phía sau cánh gà đêm nhạc hội, vừa thấy Satake Mai đã ra tay khiến cô không kịp trở. Garcia điên cuồng gào lên:
- Mày đúng là chán sống rồi mới dám câu dẫn ngài Lambert. Mày biết ngài ấy là con mồi của tao, thế mà mày dám qua mặt tao? Vụ địa điểm concert tao đã bỏ qua cho mày, vậy mà mày không biết điều...
Mọi người im lặng, hóa ra là chuyện này. Thời gian qua lúc Lena Garcia chạy tour diễn ở Bắc Mĩ trong hai tháng, thì Mai đã đi trước cô để qua lại với Wiatt Lambert. Lúc cô ta trở về Paris mới biết, nữ ca sĩ Wakaru Mai sớm đã trở thành người phụ nữ được ngài Lambert nâng đỡ.
Có một điểm khác biệt là, không biết Mai dùng thủ đoạn gì khiến cho một người đàn ông coi đàn bà như thú vui như Wiatt Lambert lần này lạnh nhạt bỏ hết những người phụ nữ khác mà dành toàn bộ thời gian rảnh cho Mai, thường xuyên đích thân đưa đón cô đi làm, là một điều chưa từng có trong lịch sử. Điều này càng làm cho Garcia tức điên.
- À, nếu chị hỏi về ngài Wiatt... - Mai đăm chiêu, còn tự nhiên gọi thẳng tên anh ta, nhẹ nhàng thủ thỉ vào tai Garcia. - Cũng nhờ có chị bày mưu để Wiatt bắt cóc cưỡng đoạt tôi, cuối cùng lại khiến ngài ấy và tôi động lòng. Thật cảm ơn chị...
Garcia tím mặt, muốn vặc lại nhưng không tài nào. Vì nếu chị tố cáo Satake Mai là hồ ly chen vào giữa chị và Wiatt Lambert, cô ta cũng có thể tố ngược chị giở thủ đoạn với cô ta.
Bàn tay nắm chặt thành quyền khẽ run lên, muốn đánh cô ta cho hả giận nhưng không tài nào làm được. Chị chỉ đành nhịn nhục rút tay xuống.
Lúc Garcia toan bỏ đi, Mai liền lên tiếng gọi lại. Bước chân của cô đoan trang bước lại, tay trái tóm tóc chị giật xuống, tay phải tát một cú trời giáng vào má chị.
- Cái này là đáp lễ. - Nụ cười của Mai hồn nhiên tới rợn cả gai ốc.
- Tao nhất định sẽ tố cáo mày đánh người. - Garcia điên loạn gào lên.
Mai đưa tay lên ôm má mình, méo mặt:
- Vừa ăn cướp vừa la làng ư? Ai dám tố cáo người phụ nữ của Wiatt Lambert chứ?
Mai nhấn mạnh cụm từ "người phụ nữ của Wiatt Lambert" làm Lena Garcia hận tới răng cắn chặt vào môi, rách cả môi dưới.
- Đừng đắc ý, Wakaru Mai. Ngày hôm nay của tao chính là ngày mai của mày. Ngài Lambert rồi cũng sẽ nhanh chóng vứt mày khi tìm thấy một cô gái nào thú vị hơn, và rồi mày cũng sẽ như tao thôi.
Câu nói của Garcia khiến cô dừng lại trong chốc lát.
Cô cúi xuống, thủ thỉ vào tai:
- Chị cần ngài ấy nâng đỡ, còn tôi thì không. Ngài ấy chỉ là một người đàn ông bình thường làm tôi hứng thú thôi.
- Lambert là người đàn ông bình thường? - Garcia cười khẩy.
- Đối với tôi, ngài ấy bình thường. Vì tôi không phải người phụ nữ bình thường. - Mai nghiêng đầu. - Tôi là con gái đầu của chủ tịch tập đoàn tài phiệt Satake ở Nhật Bản. Chị biết chứ?
Garcia tái mặt. Tập đoàn Satake tuy chỉ hoạt động ở châu Á nhưng thị trường tiêu thụ sản phẩm thì trải rộng cả thế giới. Không ngờ cô ta lại là con nhà thượng lưu, khiến chị sốc nhất thời. Bấy lâu nay cứ nghĩ là một đứa du học sinh vô danh lấn thân vào showbiz tìm đường sống. Nếu như hôm đó cô ta xảy ra chuyện gì, ngài Lambert sẽ không sao nhưng tập đoàn Satake sao có thể bỏ qua cho chị được?
Garcia tái mặt, hồn bay phách lạc, là một kẻ thua cuộc hoàn toàn.
Chiếc xe màu đen sang trọng dừng lại ở trong sân sau sân vận động. Đêm nhạc hội kết thúc đã được một lúc, các nghệ sĩ lần lượt đi về. Tuy nhiên sự xuất hiện của chiếc xe kia dừng ngay trước mặt Wakaru Mai khiến cho ai nấy đều phải hiếu kì chú ý. Một người hầu bước xuống xe, cúi người mở cửa xe mời Mai bước vào.
Mọi người xung quanh xì xào bàn tán.
Cô bước vào trong, ngay lập tức bị một cánh tay vững vàng bao lấy, kéo cô lại gần. Nụ hôn của hắn đặt lên môi cô, bá đạo chiếm đoạt, khiến cho cô bất ngờ mà nhất thời ngạt thở. Phải mãi một lúc sau khi chiếc xe chuyển bánh, Mai mới có thể đẩy hắn ra.
- Em vẫn chưa học được cách trao đổi hơi thở lúc hôn? - Wiatt nhìn cô tham lam hít thở mà mỉm cười ranh mãnh.
- Ngài dạy tôi chắc? - Mai quắc mắt lên lườm. Dù sao lần đầu cô hôn cũng là hôn hắn cách đây không lâu, mà người đàn ông này không chỉ có hôn môi chạm môi bình thường, làm gì cũng rất bá đạo. - Đường này... hôm nay không đi đâu sao?
Mai thoáng lạ lẫm khi thấy hắn đưa cô trên đường về nhà. Cũng bởi bình thường mỗi lần đón cô xong hắn đều đưa cô đi đâu đó, lúc là yến tiệc lúc là sòng bạc, nhưng hôm nay lại là đường về nhà cô.
Hắn gật đầu, lát sau thoáng sững lại. Bàn tay hắn âu yếm đặt lên má cô, thấy nóng và sưng hơn bình thường, liền chau mày:
- Ai đánh em?
- À... - Mai thoáng ngạc nhiên khi thấy tay hắn tiếp cận má cô, không ngờ lại hỏi chuyện đó, liền chán chường đáp. - Lena Garcia.
- Là ai? - Hắn hỏi lại.
Mai trố mắt, khóe môi giật giật:
- Cô ta là tình nhân của ngài, chỉ mấy tháng trước thôi mà?
- Không nhớ. - Hắn thản nhiên. - Tôi giúp em xả giận nhé?
Mai không ngờ người đàn ông này cũng có thể bạc tình đến như thế. Dù biết hắn coi phụ nữ như công cụ làm ấm giường của hắn, nhưng Garcia coi như cũng qua lại với hắn một hai tháng, lại còn gần đây, không ngờ hắn còn chẳng nhớ nổi tên cô ta.
- Không cần. - Mai thản nhiên gạt tay hắn ra. - Tôi cũng đã cho cô ta ăn đủ rồi.
Hắn thoáng ngạc nhiên. Đây là lần đầu hắn qua lại với một người phụ nữ như Satake Mai. Thân là ca sĩ mới ở showbiz Âu - Mỹ, vật lộn không dễ dàng, nhưng rõ ràng cô biết hắn hoàn toàn đủ sức nâng đỡ cô thành sao hạng A, nhưng cô chưa một lần mở miệng nhờ vả hắn, bị đồng nghiệp khi dễ cũng tự mình giải quyết, đã thế còn rất kiêu ngạo như thể bản thân không hề bị thiệt thòi.
- Em không biết tác dụng của kim chủ sao? - Hắn nâng cằm cô lên, cười tà mị.
- Ngài không phải kim chủ của tôi, tôi không cần kim chủ. - Mai cố gắng vùng ra, nhưng hắn vẫn mạnh mẽ giữ chặt cằm cô. Giọng cô nâng lên. - Đừng coi tôi là đàn bà bình thường xung quanh ngài, tôi không vô dụng như thế.
Wiatt vô thức buông cằm cô ra, Mai giống như đang giận dỗi, quay mặt đi, toàn thân như một con nhím gai góc, thật khó để che chở.