Trong hội trường.
Gắt gao nhìn chằm chằm màn hình, Uchiha Mikoto đau lòng nói: "Không ổn, Sasuke bị dọa rồi!"
Là mẹ của Sasuke, nàng hiểu Sasuke hơn bất kỳ ai, sau khi tiểu đội Asuma giả tranh thành Akatsuki xuất hiện, thì dù chỉ là nhìn qua màn hình camera, nàng vẫn có thể cảm nhận được sự sợ hãi và bất lực đang sôi trào trong lòng Sasuke!
Fugaku bên cạnh cũng khẽ nheo mắt.
Hắn cũng nhìn ra Sasuke đang sợ, hình ảnh trên màn hình camera cũng không quá rõ ràng, cho nên việc thân thể Sasuke đang run nhè nhẹ vì sợ hãi không hề dễ thấy. Nhưng cái này cũng chỉ có thể giấu diếm được những khán giả bình thường trong hội trường, chứ không thể gạt được người nắm giữ Mangekyou Sharingan như hắn.
Nhưng đối với chuyện này, hắn cũng không cảm thấy có cái gì không ổn.
Bởi vì cho dù là chính hắn - Tộc trưởng tộc Uchiha, nếu đột nhiên gặp phải mấy tên thành viên tổ chức Akatsuki, thì cũng sẽ biểu hiện ra vẻ khẩn trương và bất an thôi, huống chi là một đứa nhỏ ngay cả học viện Ninja còn chưa tốt nghiệp.
Thứ hắn chân chính để ý, là con trai mình có thể bước ra khỏi sự sợ hãi hay không!
So với sự lo lắng của mẫu thân và sự chờ đợi của phụ thân, người làm ca ca như Itachi lại vô cùng bình tĩnh, hắn không có yêu cầu nghiêm khắc gì quá đối với Sasuke, bởi trong mắt hắn, Sasuke cũng đã đủ ưu tú.
Trên đài cao trong hội trường.
Ngũ Kage nguyên bản còn tựa trên ghế bành quan sát màn hình, giờ phút này đều không kiềm chế được hơi nghiêng người về phía trước, đem lực chú ý tập trung nhìn vào Uchiha Sasuke đang đối mặt với "Akatsuki".
Hôm nay, từ khi trận thực chiến bắt đầu cho đến hiện tại, dù là lấy góc nhìn của Ngũ Kage, thì biểu hiện của Uchiha Sasuke cũng có thể xem là không thể bắt bẻ.
Gần như có thể dự đoán được, chỉ cần Sasuke có thể thuận lợi trưởng thành, tương lai hiển nhiên sẽ trở thành lại một vị cường giả Uchiha danh dương Nhẫn giới. Mà càng là như thế, Ngũ Kage nơi đây cũng càng thêm chờ mong biểu hiện của thằng nhóc Sasuke này khi đối mặt tuyệt cảnh.
Phải biết vừa rồi ngay cả một vị Trung nhẫn trong đội giáo viên, cũng không chịu nổi uy thế của "Akatsuki", dưới sợ hãi lựa chọn vứt bỏ các học viên, không đánh mà chạy.
Kazekage Đệ Tứ cười nói: "Các ngài cảm thấy nó có lùi bước không?"
Tsuchikage Đệ Tam một mặt nghiêm túc nói ra: "Phản ứng của nó lúc này, sẽ quyết định thành tựu tương lai của nó, chúng ta rất nhanh sẽ biết được, nó liệu có tiềm chất trở thành cường giả chân chính hay không!"
Sắc mặt Hokage Đệ Tam thì có chút u ám, vừa rồi hành vi không đánh mà chạy, bỏ rơi học viên của Mizuki trong đội giáo viên, làm lão cảm thấy xấu hổ trước mặt mấy vị Kage, lão thầm nói: "Kẻ mềm yếu như vậy, không xứng dạy bảo học viên trong học viện, đợi hôm nay kết thúc, nhất định phải điều tên ấy ra khỏi học viện Ninja!"
...
Trong Tử Vong Sâm Lâm.
Bên cạnh một mảnh đất trũng cách chỗ chiến trường kia của Sasuke hơn mười dặm, Kiba cười nói với Hinata và Shino bên người: "Hô hô, trước khi bắt đầu diễn luyện thực chiến, tớ đã vụng trộm để Akamaru ghi nhớ mùi cơ thể của Sasuke và Neji, cho nên chỉ cần có tớ ở đây, tiểu đội chúng ta sẽ không bị bai tên quái vật Sasuke và Neji kia tìm thấy!"
Gâu...
Ngồi xổm ở một bên, Akamaru phối hợp sủa một tiếng.
Hinata nghe vậy thở phào một hơi, thân là Hyuga Tông gia đại tiểu thư, lần diễn luyện thực chiến này tạo cho cô bé áp lực không nhỏ, cô bé thật sự rất lo lắng mình sẽ là người đầu tiên bị đào thải, làm mất mặt cả tộc Hyuga.
Shino thì hỏi: "Vậy bây giờ bọn Sasuke và Neji bọn đang ở hướng nào?"
Kiba trực tiếp nhìn về phía Akamaru.
Akamaru hít hà, sau đó chỉ chỉ về một hướng.
Kiba tức khắc nghi hoặc nói: "Ủa, hai đội bọn họ ở cùng một chỗ à? Không phải chứ, hai tên quái vật kia nhanh như vậy đã đánh nhau sao?"
Shino trầm ngâm một cái, nói ra: "Đây có lẽ là cơ hội của chúng ta!"
Kiba lập tức phản ứng lại: "Không sai, nếu Sasuke và Neji liều mạng lưỡng bại câu thương, vậy chúng ta sẽ có cơ hội đoạt lấy hạng nhất lần diễn luyện thực chiến này!"
Dứt lời, Kiba cũng mặc kệ Shino và Hinata, hấp tấp chạy về hướng Sasuke và Neji.
Shino và Hinata chỉ có thể bất đắc dĩ liếc nhau một cái, sau đó đi theo.
Chiến trường chỗ Sasuke.
Núp ở bụi cỏ xa xa, Tenten răng run cầm cập hỏi Neji: "Neji, bọn... Bọn chúng hình như còn chưa phát hiện chúng ta, chúng ta có nên chạy trốn không?"
Neji một mặt xoắn xuýt, "Thành viên tổ chức Akatsuki" đột nhiên xuất hiện, cũng khiến nó hết hồn, nhưng mắt thấy đám Sasuke bị một đám Akatsuki chặn lại, nó thật sự không đành lòng vứt bỏ đám Sasuke mà bỏ chạy.
Cũng đang xoắn xuýt, còn có tiểu đội Shion đang núp cách đó không xa.
Gắt gao nắm chặt chiếc chuông nhỏ phong ấn lực lượng Nữ Tư Tế của mình, Shion run run hỏi: "Chúng ta làm sao bây giờ?"
Kurama Yakumo cũng không tốt hơn Shion bao nhiêu, đừng nói là ra chủ ý, ngay cả Chakra để duy trì huyễn thuật cũng bắt đầu dao động, thể hiện nội tâm hoang mang của cô bé.
So với họ, Sai vốn trưởng thành từ Root, rõ ràng trấn định hơn nhiều, nó vội vàng lấy ra mấy cái quyển trục, vẽ lên mấy bức họa giống mấy con chuột, sau đó kết ấn kích hoạt nhẫn thuật "Siêu Thú Ngụy Họa".
Trong nháy mắt, những con chuột màu mực như bước ra từ bức tranh, vây quanh Sai, kêu lên "Chít chít" liên tục.
Shion hiếu kỳ hỏi: "Cậu muốn làm gì đó?"
Sai trả lời: "Đương nhiên là truyền tin tức ra ngoài, Akatsuki lẻn vào thôn, chắc chắn không phải là để chuyên môn đối phó mấy đứa học sinh như chúng ta, cho nên chúng ta nhất định phải mau chóng thông báo cho thôn chuyện Akatsuki đã lẻn vào đây!"
Dứt lời, Sai liền ra lệnh cho mấy con chuột này tỏa ra chạy đi khắp bốn hướng, biến mất trong bụi cỏ.
Một bên khác, sau khi nhìn thấy đám người Asuma đang giả trang thành Akatsuki, Fu liền nằm rạp xuống tán cây, trong lòng run run, lập tức muốn bỏ chạy. Nhưng nghĩ đến đội giáo viên toàn diệt, tiểu đội Sasuke cũng bị các thành viên Akatsuki chặn lại, thì cô bé lại dằn xuống sợ hãi trong lòng, vừa đem thân thể ẩn mình thật kỹ dưới tán cây rậm rạp, vừa chăm chú quan sát chiến trường, tìm kiếm cơ hội xuất thủ cứu viện.
Chiến trường.
Đón lấy ánh mắt hờ hững của bốn tên "Akatsuki" trước mặt, Sasuke thậm chí có thể nghe thấy được tiếng tim mình đang đập thình thịch.
"Nếu mình mà phản kháng, nhất định sẽ chết! Nhất định sẽ chết!"
Một thanh âm cứ không ngừng vang vọng trong lòng Sasuke, muốn nó lựa chọn lùi bước, lựa chọn thúc thủ chịu trói. Dù sao nó cũng từng có kinh lịch bị Akatsuki bắt đi, chỉ cần nó không phản kháng, có lẽ vẫn có xác suất sống sót.
"Không, ca ca, còn có phụ mẫu đều đang nhìn ta, là một Uchiha, ta sao có thể khoanh tay chịu chết, bôi nhọ vinh quang gia tộc!"
Ngay lúc Sasuke chuẩn bị lựa chọn thúc thủ chịu trói dưới cái nhìn uy hiếp của bốn tên thành viên "Akatsuki", thì trong lòng nó đột nhiên ý thức được một vấn đề mấu chốt, đó chính là ca ca và phụ mẫu giờ phút này cũng đang chú ý tới nó!
Trong lòng Sasuke, so với vinh quang gia tộc, so với ánh mắt thật vọng của phụ mẫu và ca, thì tử vong căn bản không là cái gì hết!
Kết quả là, nó phát ra một tiếng thét gào từ cổ họng: "Naruto, mang Sakura chạy đi! Bọn chúng để tớ cản!"
Cầu lì xì đầu năm...