Truyện tranh >> Tái Sinh Duyên: Bạo Quân Ôn Nhu Của Ta >>Chương 338: Nếu dám động đến nàng

Tái Sinh Duyên: Bạo Quân Ôn Nhu Của Ta - Chương 338: Nếu dám động đến nàng


Hai người đang căng thẳng thì thanh âm của Bạch Chiến Phong đột nhiên truyền đến, “Các vị hãy quan sát trước đi, ta rời đi một chút, lát nữa quay lại.”

Ngọc Trí ngẩn ra, Hạ Tang thản nhiên nói: “Bạch tướng quân muốn đi đâu?”

“Chiến Phong đi qua bên Niên phi nương nương nhìn xem một chút.” Bạch Chiến Phong nhẹ giọng nói: “Nếu không có gì đáng ngại, Chiến Phong lập tức trở về.”

“Được!” Hạ Tang gật đầu.

“Vậy làm phiền Hạ tổng quản bảo vệ công chúa.”

“Là chức trách của Hạ Tang mà.”

Hai nam tử gật đầu một cái, Bạch Chiến Phong thân hình nhoáng lên, môi Ngọc Trí khẽ động đậy thì hắn đã đi mất.

Ngọc Trí nhẹ nhàng cười, “Hạ Tang, ta thật khờ, Bạch đại ca thủy chung chỉ tâm tâm niệm niệm tẩu tẩu.”

Hạ Tang lắc đầu, “Ngọc Trí, không phải đâu, mặc dù tiếp xúc với Bạch tướng quân không nhiều lắm, nhưng Hạ Tang cảm thấy hắn là người chính trực, hơn nữa hiện tại khúc mắc giữa Hoàng Thượng và nương nương đã giải, với tính tình của hắn tuyệt đối sẽ không can thiệp vào, hắn chỉ muốn nương nương hạnh phúc thôi.”

“Vì sao ngươi dám khẳng định như vậy?”

Long Ngọc Trí, bởi vì, Hạ Tang cũng muốn nàng có thể hạnh phúc một chút. Giấu đi ý nghĩ trong lòng, Hạ Tang trả khăn tay lại cho Ngọc Trí, “Hạ Tang may mắn đi theo bên cạnh hoàng thượng, đã từng nhìn thấy đủ loại hạng người.”

Ngọc Trí cúi đầu, không nhìn đến khăn tay Hạ Tang đưa trả, Hạ Tang cẩn thận gấp khăn tay ẩm ướt, bỏ lại vào trong lòng, nhẹ giọng nói: “Ngọc Trí, Tam Vương gia từng có lòng tơ tưởng đến nương nương.”

Có một số việc, lòng người hiểm ác xấu xa, Ngọc Trí nên biết mới không tái phạm lỗi lầm vô ý, có khi mối họa do vô tình gây ra còn lớn hơn bất cứ mối họa nào. Hắn không nói chuyện Long Chỉnh Văn ra, việc này, Hoàng Thượng sớm phân phó thuộc hạ, trừ bọn họ, không nên cho người khác biết.

Ngọc Trí cả kinh, “Hạ Tang, ngươi nói cái gì? Chẳng trách hôm qua Cửu ca suýt chút nữa liền chống đối hoàng nãi nãi, thì ra là như vậy, thì ra là như vậy —— ”

“Ta thực đáng chết! Làm sao bây giờ? Không sợ, không sợ, cũng may còn có thất ca ở đó…”

Hạ Tang nhìn thần sắc bối rối của Ngọc Trí, khẽ thở dài một cái, nếu nói Long Lập Dục thực sự là tiểu nhân, như vậy Long Chỉnh Văn chính là ngụy quân tử, tiểu nhân không đáng sợ, ngụy quân tử mới đáng sợ.

******

Bạch Chiến Phong cơ hồ theo sát Long Phi Ly chạy tới bên ngoài khu vực săn bắn của nhóm Tuyền Cơ.

Hắn vừa nhìn thấy Long Phi Ly, Long Phi Ly cũng xoay người lại nhìn hắn.

“Hoàng Thượng, vi thần chỉ là ——” Bạch Chiến Phong hơi hơi hạ thấp người, Long Phi Ly lại khoát tay, cắt lời hắn.

“Trẫm hiểu, tướng quân không cần nhiều lời.”

Quân thần hai người nhìn nhau cười, sự tín nhiệm kiên định nhất, nhiều khi không phải có ngay từ lúc bắt đầu mà cần phải thành lập, đầu tiên là phải tin tưởng.

Đột nhiên, Bạch Chiến Phong nhướng mày, cả kinh nói: “Không tốt, có mùi máu tanh.”

Mũi Long Phi Ly cũng rất linh mẫn, cơ hồ đồng thời cũng cảm giác được, hai người nhìn nhau một cái, đều tự mình thi triển khinh công, bước vào phạm vi khu vực săn bắn.





Đợi đến khi nhìn thấy đám người Long Lập Dục nằm trên mặt đất, ánh mắt Mộ Dung Lâm mở to, hết sức oán hận nhìn lên trời, hai người xưa nay dù rất trấn định, cũng phải kinh hãi.

Đáng giận! Long Phi Ly nắm chặt tay, hắn không quên thương tổn khi nàng rơi vào tay Mộ Dung gia, lần này là ai? Là Long Chỉnh Văn, hay là người của hắn?

“Hoàng Thượng, theo ngài thấy, nương nương là bị người của Mộ Dung gia đưa đi sao?” Bạch Chiến Phong nhíu chặt chân mày, qua lại xem xét dấu vết trên mặt đất.

Ánh mắt Long Phi Ly giống như tia chớp, nhướng mày nhìn vết thương sau lưng Mộ Dung Lâm một chút, giọng nói cứng ngắc: “Có ba loại tình huống, một là Long Chỉnh Văn cố ý bố cục, phái người bắt nàng đi; hai là có một nhóm người khác, đưa cả hai người đi, thứ ba là Long Chỉnh Văn cùng Mộ Dung phát sinh nội chiến, hắn giết bọn họ… Nhưng vì sao hắn muốn đưa nàng đi?”

“Tại sao?” Bạch Chiến Phong xoay người, cũng cẩn thận xem xét vết thương của Mộ Dung Lâm.

Ánh mắt Long Phi Ly càng trở nên trầm lãnh.

“Theo lý thuyết, tình huống thứ nhất có khả năng rất nhỏ, thất ca của trẫm là người cẩn thận lo xa, hắn sẽ không làm cho người ta có chút hoài nghi về hắn, mặt khác, Tiểu Thất là hắn đưa vào, nếu trong tay hắn xảy ra chuyện, cũng khiến hắn mất mặt, cho nên cho dù hắn muốn cướp đi Tiểu Thất, cũng sẽ không cướp từ trên tay mình.”

Bạch Chiến Phong gật gật đầu, “Không sai! Vậy thì chỉ có khả năng thứ hai và thứ ba!”

“Mặc kệ như thế nào, hiện tại chúng ta phải mau chóng tìm ra nàng! Bạch tướng quân, khanh đuổi theo dấu bánh xe này, trẫm lập tức trở về doanh trại điểm binh mã tới đây!”

“Được!”


Bạch Chiến Phong khẽ ngưng mi, cười lạnh nói: “Thật là một kẻ rất giảo hoạt!”

Long Phi Ly hơi ngẩn ra, vừa nhìn thấy dấu xe, ánh mắt lợi hại quét khắp bốn phía, lập tức hiểu ý, đấm một quyền vào trên thân cây, lạnh lùng nói:

“Giỏi thật!”

Trên con đường phía trước, dấu vết xe ngựa thật là rõ ràng, có ba vết xe rẽ theo ba hướng, đi vào trong rừng sâu.

Rốt cuộc, vết xe nào mới là thật ?

Khóe miệng Long Phi Ly không còn chút ý cười, “Mỗi nhóm đều được trang bị ba chiếc xe ngựa, chủ tử một xe, cấm quân hai xe, hiện tại tất cả xe ngựa cũng không thấy, hắn dùng để che đậy tầm mắt, có lẽ, người bắt cóc Tiểu Thất cũng không ngờ chúng ta đến đây nhưng vẫn cẩn thận chuẩn bị chút việc nhỏ ấy.”

Bạch Chiến Phong khẽ nhíu mi, “Có lẽ Chiến Phong có một cách có thể dùng thử.”

Long Phi Ly vui vẻ, ánh mắt căng thẳng thoáng mở ra một chút.

Bạch Chiến Phong lập tức cẩn thận điều tra ba dấu vết trên đường, lấy tay nhẹ nhàng khều, hơi khô ráo, khóe miệng trầm xuống, “Trên ba chiếc xe ngựa đều có số người ngang nhau, như vậy thì không thể tìm hiểu thiệt giả.”

“Trong hai chiếc xe ngựa có thể là chứa thi thể, ” Long Phi Ly trầm giọng nói, ánh mắt nhìn xuống đất, Bạch Chiến Phong nhìn theo ánh mắt của hắn, nhất thời hiểu ra, sắc mặt ngưng trọng, nói: “Vết máu trên mặt đất có dấu vết thân thể bị kéo lê, như vậy có một số thi thể bị chuyển lên xe, để mặc cho xe ngựa tự chạy đi.”

Long Phi Ly cắn răng nói: “Chiến Phong, khanh có biết điều này có ý nghĩa gì không? Nếu phải dùng thi thể để phân tán sự chú ý của chúng ta, vậy tức là đối phương không đủ người, không có chuẩn bị trước, như vậy thì người đưa Tiểu Thất đi, khả năng lớn nhất là Long Chỉnh Văn!”

“Nếu hắn dám đụng đến nàng… Nếu hắn dám…!”


Tái Sinh Duyên: Bạo Quân Ôn Nhu Của Ta - Chương 338: Nếu dám động đến nàng