Truyện tranh >> Phì Lũ Đại Náo Dị Giới >>Chương 4: Đại chiến

Phì Lũ Đại Náo Dị Giới - Chương 4: Đại chiến

“Huyền ưng trảo!!” Tay phải của “ tiểu Cẩu” hoá đấm thành móc, bàn tay phải ngay lập tức bị bao bọc bởi một lớp khí nhạt có hình dáng giống như chân của một con chim ưng, móc thẳng vào vùng tim của Dương Kiệt.

Nếu như bị móc trúng, e rằng trái tim cũng sẽ bị móc ra khỏi ngực cho mà xem, đó là một chiêu vô cùng hiểm độc.

Nhưng Dương Kiệt chỉ chờ có thế, anh ta không lùi mà tiến, trực tiếp áp sát vào đối phương, tay phải tạo thành cú đấm, dốc hết toàn bộ chân khí trong người vào cú đấm, hét lớn: “ Giới vương quyền X 2, phì lũ....Đúng rồi, Phì lũ bạo liệt quyền!!”

Lại thêm một chiêu thức tự sáng tạo ra, chỉ là chưa được sự thừa nhận của hệ thống!!

Cơ thể Dương Kiệt lập tức bốc cháy như một cây đuốc, một cú đấm đầy mỡ thịt to gần bằng nửa trái bóng kềm theo vầng sáng màu đỏ rực như lửa mang theo tiếng gió rít đáng sợ đấm thẳng vào cánh tay tên tiểu Cẩu đang móc tới.

Bốp ~~~!!

Crack ~~~ Crack ~~~!!

“ Áaaaa~~~~~~~~~~~~!!” Âm thanh xương bị gãy vụn kềm theo tiếng kêu thét đầy đau khổ vang lên, chỉ thấy cánh tay của tiểu Cẩu giống như miếng đậu hũ vừa chạm vào cú đấm của Dương Kiệt lập tức bị một luồng sức mạnh đáng sợ phá nát, xương cánh tay đã bị gãy nát tan tành.

nhưng cú đấm của Dương Kiệt vẫn không chịu ngừng lại, thừa thế đấm thẳng vào ngực của hắn.

“ Oắt con, mi dám!!!” “ Mau ngừng tay ~~~!!!!!!” Pằng ~~~~~!!

Crack ~~~~ Crack ~~~~ Crack ~~~~!!

Phụt ~~! Phụt ~~!….

Đáp lại những câu gào thét của tên đầu trọc và hai tên thuộc hạ còn lại là tiếng gãy xương vang lên, lần này kềm theo tiếng máu phun bắn ra, cú đấm có sức mạnh gấp đôi tên Tiểu Cẩu do thi triễn giới vương quyền đập thẳng vào ngực, xương cốt nào chịu cho nỗi.

Nên vô cùng hiển nhiên xương ngực của tên tiểu Cẩu đã bị vỡ nát tan tành, cơ thể của hắn bị đánh bay xa tới cả chục mét, tông gãy hai, ba cành cây mới “ rầm” một tiếng ngã xuống đất, hai mắt trợn ngược, miệng không ngừng phun máu, hít vào nhiều thở ra ít, chắc cũng chẳng sống được bao lâu nữa đâu.

“ Dính dong, chủ nhân sáng tạo ra một chiêu thức võ công mới “ Phì lũ bạo liệt quyền” đã được hệ thống chấp nhận, nhận được phần thưởng 200 viên linh thạch cấp thấp, 1000 điểm kinh nghiệm.”

Phì lũ bạo liệt quyền( Hoàng giới sơ cấp( Có thể thăng cấp không giới hạn)): Tuyệt kỹ quyền pháp do Dương Kiệt sáng tạo ra, lợi dụng sức mạnh bộc phát của trọng lượng và chân khí đáng sợ trong cơ thể, xung phong tấn công kẻ địch phía trước, phải kết hợp với giới vương quyền mới có thể sử dụng, tăng theo 20 % sức sát thương của đòn tấn công. độ tu luyên 1 /100.

“ Không thể nào, không thể nào như thế được! Tiểu Cẩu đã đạt tới luyện thể tầng thứ 5 sơ cấp, cộng thêm võ công hoàng giới sơ cấp huyền ưng trảo, sao có thể bị đánh gãy một cách dễ dàng như thế được? Không thể nào!! chẳng lẽ thằng nhóc đó đã đạt tới luyện thể tầng thứ 5 cao cấp trở lên?? ” Hai tên thuộc hạ mang theo vẻ mặt khó tin nhìn chằm chằm vào tên tiểu Cẩu đang hấp hối trên mặt đất, lại khẽ liếm nhìn Dương Kiệt đang đứng ở cách đó không xa, không tự chủ nuốt miếng nứơc bọt vào cổ họng.

Hai tên kia đã đoán đúng. lúc này Dương Kiệt đã đạt tới luyện tầng thứ 5 đỉnh điểm. Mặc dù huyền ưng trảo của hắn đã tăng 20 % lực tấn công, nhưng Dương Kiệt thì sao, cảnh giới luyện thể đỉnh điểm, cộng thêm giới vương quyền X 2, hơn tới gấp đôi lực chiến, có thể sánh ngang với luyện thể tầng thứ 6 rồi. Một cú đấm gãy tay và vỡ xương ngực hắn cũng chuyện dễ hiểu thôi.

Khi bắt đầu đạt tới tầng thứ 5 trở lên, giai đoạn này gọi là giai đoạn luyện khí. Những người đạt tới luyện thể tầng thứ 5 đã bắt đầu có thể hấp thụ thiên địa linh khí vào trong người để bổ sung, cải tạo, và tăng cường sức mạnh của cơ thể. Đồng thời không ngừng tích tụ linh khí vào trong đan điền để chuẩn bị cho giai đoạn chuyển đổi thành tiên thiên. Và Khi đạt tới luyện thể tầng thứ 5, đã có thể sử dụng khí trong đan điền để gia tăng sức hủy diệt của các chiêu thức võ công. Tất nhiên, chân khí trong giai đoạn này chỉ có thể giữ trong cơ thể, chưa thể phóng thích ra khỏi cơ thể để trở thành một chiêu sát thương có sức mạnh đáng sợ. muốn làm được điều đó phải đạt tới cảnh giới tiên thiên mới được.

Tên tiểu Cẩu vừa mới đạt tới cảnh giới hậu thiên tầng thứ 5 chưa được bao lâu, còn Dương Kiệt khác xa với người của thế giới này, chỉ cần điểm kinh nghiệm đủ là có thể thăng cấp. Và khi thăng cấp lập tức đạt tới cảnh giới đỉnh điểm của cấp độ đó. không như người khác phải từ sơ cấp luyện tới trung cấp, trung cấp tới cao cấp, rồi cuối cùng mới đạt tới đỉnh điểm.

Tên tiểu Cẩu có thể nhận ra Dương Kiệt đã đạt tới luyện thể tầng thứ 5, nhưng không thể nắm rõ anh ta đang nằm ở cảnh giới nào. Ỷ y mình đã luyện huyền ưng trảo đạt tới cấp độ hoàng giới trung cấp, còn thằng nhóc mới chạc tuổi mười bảy ~~ mười tám là cùng, luyện tới cảnh giới luyện thể tầng thứ 5 sơ cấp là cao lắm rồi, sức mạnh hai người bằng nhau, nhưng còn tuyệt học võ công thì tên tiểu Cẩu vô cùng tự tin vào huyền ưng trảo đã trải qua 20 năm khổ luyện của mình, sao có thể thua thằng nhóc đó được chứ? mà đối phương có tuyệt học võ công hay không còn là một vấn đề. Thế là tên tiểu Cẩu chủ quan trực tiếp đánh sáp lá cà với Dương Kiệt. Và có kết quả bi thảm như thế đó.

Tới lúc hắn tắt thở, hắn cũng không hiểu rõ vì sao một người đã tu luyện suốt hai mươi mấy năm như mình lại thua một thằng nhóc mới chạc tuổi mười bảy ~~ mười tám kia.

Không cam tâm!!!

” Díng dong, giết chết một người cùng cấp, nhận được 1000 điểm kinh nghiệm.” “ Giết người cũng có điểm kinh nghiệm? thế mà mình tưởng chỉ có giết quái mới có chứ. một người lên tới 1000 điểm, vậy thì giết khoảng sáu người cùng cấp là có thể lên cấp nữa rồi, được đó, được đó!!” Đôi mắt của Dương Kiệt rực sáng khi nghe thấy câu thông báo của hệ thống.

Cảm giác sợ hãi khi lần đầu tiên giết người nhanh chóng tan biến theo chiều gió, thay vào đó là một cảm gíac phấn khích tột cùng. Lúc này trong mắt của anh ta chúng không còn là con người nữa, mà là những điểm số kinh nghiệm dễ thương. Xem ra bất kỳ người đàn ông nào cũng có chút máu bạo lực đấy nhỉ.

Ôi chao, điểm kinh nghiệm của ta!

Ba tên còn lại không hề hay biết mình đã biến thành điểm kinh nghiệm trong mắt của Dương Kiệt. Nhìn thấy tên đồng bọn bị chết thảm, hai tên thuộc hạ còn lại vô cùng phẫn nộ. Phải biết rằng từ trước tới giờ chỉ có người của quân đoàn Ác Sói giết người khác, người khác lấy đâu ra dũng khí ra tay giết hại người của quân đoàn Ac Sói chứ? Thế mà lần này tên tiểu Cẩu lại bị chết thảm bởi một con heo mập ú miệng còn hôi sữa, chỉ là một con kiến bé nhỏ trong mắt chúng.

Cảm thấy lòng tự trọng bị chà đạp tổn thương một cách đáng sợ, hai tên còn lại phẫn nộ quay sang lao tới tấn công anh ta, thề sẽ phang thây xẻ thịt anh ta ra thành trăm mảnh, ngàn mảnh để trả thù cho tên đồng bọn. để cho thằng nhóc phải hối hận vì dám vuốt vào mông cọp.

“ Huyết lang quyền!!” “ Thôi sơn đảo hải!!!” Hai tên thuộc hạ còn lại một trái một phải hợp tác vây đánh Dương Kiệt. Còn tên đầu trọc vẫn đứng ở ngoài quan sát. Vì hắn cho rằng Dương Kiệt chỉ mới đạt tới luyện thể tầng thứ 5, chỉ cần hai tên thuộc hạ vây đánh là quá đủ để tiêu diệt anh ta rồi.

Hắn cho rằng lúc nãy tên tiểu Cẩu khinh địch nên mới bị dính chiêu mà thôi. trong mắt hắn Dương Kiệt vẫn chỉ là một con kiến nhỏ bé, chẳng đáng để hắn phải ra tay.

Tên bên phải tung quyền mang theo tiếng sói hú đấm thẳng ngực. Tên bên trái sử dụng một cây chùy lớn vung cao theo tư thế thái sơn áp đỉnh đập thẳng vào đầu của Dương Kiệt.

Bị hai tên vây đánh, Dương Kiệt vẫn rất bình tĩnh, kinh nghiệm giao chiến với ma thú cả tháng nay đã biến anh ta không còn là một tên gà mờ mới rời làng tân thủ nữa, hai tên này chỉ có thực lực ngang ngửa với tên tiểu Cẩu lúc nãy, nghĩa là hậu thiên tầng thứ 5 sơ cấp, chưa thể gây khó dễ đối với anh ta.

Anh ta lo sợ nhất chỉ là tên đầu trọc ở phía xa mà thôi. Lúc này nhìn thấy hắn vẫn đứng ngoài không có ý định tham chiến. Anh ta thầm thở phào nhẹ nhõm, tập trung tiêu diệt hai tên này trước rồi tính sau.

Chỉ thấy cái cơ thể mập ú của Dương Kiệt mang theo tốc độ nhanh như một con sóc, quả là một điều khó tin đối với một người có thể trọng gần 160 kg như anh ta, nhưng nếu vận hành chân khí trong cơ thể di chuyển khắp cơ thể, kích thích tế bào và kinh mạch trong người, sở hữu một tốc độ như thế cũng không phải là không thể.

Khi cây chùy chỉ còn cách đầu của mình khoảng 5 cm, khẽ lách người nhường qua mũi chùy, bỏ mặc cây chùy mang theo sức mạnh đáng sợ đập nứt cả mặt đất ở nơi anh ta vừa đứng, tranh thủ tên cầm chùy đang cố gắng thu lại đòn tấn công của mình. Trực tiếp quay sang đối mặt với cú đấm của tên bên phải.

“ Phì lũ bạo liệt quyền!”



Pằng ~~~~!

Crack ~~~!!

“ Áaaaaaa, tay của ta …. Tay của ta …..”

Tên ngu xuẩn đó vẫn chưa chịu rút ra kinh nghiệm của tên tiểu Cẩu, dám sức chọi sức với Dương Kiệt, vô cùng hiển nhiên đi theo bước chân của tên tiểu Cẩu, một tay bị đấm gãy vụn, cơ thể bị đánh bay ngã về sau.

Dương Kiệt định thừa thế lao tới bồi thêm cú để kết thúc mạng sống của hắn.

“ Chết này~~~!!” Tên cầm chùy sau khi đánh hụt xuống mặt đất tạo thành một vết nứt đáng sợ, đã nhanh chóng thu lại chiêu đánh của mình, nhìn thấy đồng đội gặp nguy, lập tức vung chuỳ tung một cú quét quét thẳng vào người Dương Kiệt.

Cây chùy mang theo tiếng gió rít đáng sợ tựa như muốn cuốn bay mọi thứ quét thẳng vào phần hông của Dương Kiệt. Lúc này anh ta cũng không kịp thu lại thế tấn công để chống đỡ đòn tấn công của tên cầm chùy, nhìn thấy đầu chùy càng lúc càng quét tới gần. Dương Kiệt cắn chặt răng hét lớn: “ Càn Khôn tháp!!”

Ngay lập tức, bên hông Dương Kiệt đột nhiên xuất hiện một toà tháp cao gần bốn mét, chu vi rộng gần hai mét, thân tháp được phủ bằng vàng, gồm bảy tầng, thân tháp khắc đầy những con rồng lượn khúc sống động.

Boongggg ~~~~~~!!

Cây chùy mang theo sức mạnh khủng khiếp trực tiếp đập thẳng vào thân tháp, một âm thanh ma sát đáng sợ vang lên. Tên cầm chùy cảm thấy trên thân tháp phát ra một sức đẩy cực kỳ đáng sợ, đẩy bật cây chùy trong tay hắn ra, sức đẩy lớn mạnh tới nỗi khiến hắn không thể giữ vững cây chùy trong tay, cây chùy vuột ra khỏi tay bay bật ra xa. Còn trên thân tháp, chỉ để lại một vết xước nhẹ không hơn không kém mà thôi.

Tên cầm chùy còn chưa kịp hoàn hồn, Dương Kiệt đã áp sát tới trứơc mặt, tung chiêu “ phì lũ bạo liệt quyền” đập thẳng vào đầu, đầu hắn tựa như quả bong bóng nổ tung ra như quả dưa bị cây gậy đập vỡ.

Máu me óc não dính đầy tay và mặt của Dương Kiệt, khiến anh ta buồn nôn muốn quay sang ói ra hết những gì đã ăn hồi sáng nay. Phải cố gắng lắm anh ta mới nén nhịn lại được.


“ Bình tĩnh, bình tĩnh. Sau này còn phải gặp phải nhiều cảnh như thế này. rồi sẽ quen dần thôi.” Dương Kiệt sắc mặt xanh xao, không ngừng thầm an ủi bản thân.

Đánh gãy tay một tên, đánh vỡ đầu một tên, tất cả chỉ diễn ra trong vòng năm giây đồng hồ. khiến tên đầu trọc muốn ra tay cũng không kịp.

Nhưng lúc này sống chết của hai tên thuộc hạ đã không còn quan trọng đối với hắn nữa, vì lúc này đôi mắt tham lam của hắn đang dán chặt vào toà tháp được phủ bằng vàng kỳ lạ mà Dương Kiệt vừa dùng để chống đỡ chiêu tấn công đáng sợ của tên cầm chùy.

“ Pháp bảo!!!” Đôi mắt của tên đầu trọc rực sáng, như con sói nhìn thấy cô bé quàng khăn đỏ, tên khách mua dâm nhìn thấy cô gái bán hoa, miệng không ngừng nuốt những giọt nứơc miếng thèm thuồng.

“ Đại … đại ca …. Cứu … cứu em ….” Tên bị đánh vỡ tay đang ngồi ngã trên mặt đất lộ ra sắc mặt hoảng sợ tột đỉnh nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt ở trước mặt, cơ thể không ngừng lết lùi về sau, miệng không ngừng vang lên những tiếng cầu cứu đầy sợ hãi.

Tên đầu trọc thu lại ánh mắt tham lam của mình, liếc nhìn tên thuộc hạ đang cố gắng lết về phía mình, nhổ một bãi nước bọt vào người hắn: “ Phế vật!!” Sau đó ngẩng đầu lên nhìn vào Dương Kiệt, đôi mắt rực sáng cừơi nói: “ Khá lắm con heo mập ú kia, không ngờ mày dám chống chọi người của quân đoàn Ác Sói bọn ta. giết chết hai tên, đánh tàn một tên, hôm nay cho dù đại la kim tiên giáng trần cũng đừng mong cứu được mày. Ta sẽ chặt gãy tứ chi của mày, sau đó ném mày vào hang ổ của thú rừng, chiêm ngưỡng cảnh thú rừng từng chút từng chút nhai ăn mỡ thịt trên người mày, chắc là một cảnh tuyệt vời đấy nhỉ? Khà khà, tất nhiên, nếu như mày qùy gối trứơc mặt ta khóc lóc năn nỉ van xin và hai tay dâng tăng toà tháp bằng vàng lúc nãy mi vừa tế ra, ta sẽ rủ lòng thương cho mày chết một cách nhẹ nhàng, chết được toàn thây. Thế nào? cơ hội chỉ có một lần, giờ mày lựa chọn muốn chết nhẹ nhàng hay chết đau khổ đây???”

” Nói đi nói lại thì ra là nổi lòng tham muốn chiếm đoạt Càn Khôn tháp của mình đây mà, mà chết toàn thây với chết không toàn thây có khác biệt gì nhau chứ? ” Dương Kiệt thầm chế giễu tên đầu trọc trong lòng, nhưng sắc mặt vẫn không nổi, thủ thế sẵn sàng đón nhận cơn thịnh nộ của hắn.

Nhìn thấy con kiến dám chống đối, tên đầu trọc phẫn nộ, lộ ra nụ cười hiểm độc, hét lớn: “ Con heo mập kia, mày phải chết!!!!!”

Vụt ~~~~~~~!!

“ Cuồng phong chưởng!!”

Dương Kiệt còn chưa kịp phản ứng, tên đầu trọc đã xuất hiện ngay trước mặt, một cú chưởng được bao phủ bởi những cơn gió lốc ấn thẳng vào ngực của anh ta….

Pằng ~~~~~!!

Áaaa~~~” Phụt ~~~ phụt ~~~~!!

Cú chưởng vỗ thẳng vào ngực, cái cơ thể nặng gần cả trăm kg của Dương Kiệt trực tiếp bị chưởng bay ngã về phía sau, tông gãy vô số cành cây thô lớn trên đường, bay tới gần bày, tám mét mới ngã xuống, máu từ trong miệng phun bắn ra, khuôn mặt không có tý huyết sắc nhăn nhó lại vì đau đớn.

Điểm đáng sợ nhất chính là những cơn gió lốc của cú chưởng lúc nãy đang xâm nhập vào trong cơ thể của Dương Kiệt tiến hành phá hoại, tựa như những con dao sắc nhọn chặt xẻ xương cốt, kinh mạch và nội tạng trong cơ thể anh ta.

Phải vận hành lùông khí số lượng lớn trong đan điền dốc sức tống nó ra khỏi cơ thể, nếu không thì nội thương sẽ càng lúc càng nghiêm trọng hơn nữa.

Tuy đã kịp thời tống những cơn gió lốc ra khỏi cơ thể, nhưng nội tạng trong cơ thể của Dương Kiệt đã bị tổn thương không nhẹ. Nếu như bị dính thêm vài lần nữa, e rằng anh ta không chết cũng bị tàn phế.

“ Tuyệt đối không được để hắn đánh trúng mình nữa.” Dương Kiệt cố gắng nén lại cơn đau khủng khiếp, một viên kim sáng dược đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay, lập tức bỏ vào miệng nhai. Viên đan dược vừa vào tới miệng lập tức tan chảy ra, biến thành một dòng dịch thể mát rượi chạy khắp cơ thể, cơ đau trong cơ thể lập tức dịu bớt đi hẳn, không còn quá đau đớn như lúc nãy nữa.

Tên đầu trọc mang theo vẻ mặt khát máu và tham lam quan sát toàn bộ quá trình Dương Kiệt nhai thuốc. Trong lòng hắn trở nên phấn khích tột cùng: “ Xem ra thằng nhóc này là một con cá lớn, vừa có pháp bảo vừa có đan dược điều trị trên người của nó tuyệt đối không chỉ có như thế đó, chỉ cần giết chết nó, mọi thứ của nó sẽ thuộc về mình, lần này mình phát tài rồi, kha kha.” Không chút do dự, lại lần nữa dùng một tốc độ nhanh như chớp lao tới tiếp tục tấn công “ con mồi” ở trước mắt.

“ Cuồng phong bạo vũ!”

Chỉ thấy hai tay của tên đầu trọc tạo thành chưởng, hình thành những đòn tấn công liên miên không ngớt, giống như tên gọi của chiêu thức, tấn công một cách điên cuồng.

Pằng ~~~! Pằng ~~~! Pằng ~~~! Pằng ~~~! Pằng ~~~!…….

Dương Kiệt thi triễn giới vương quyền X 2, sức chiến đấu lập tức tương đương với luyện thể tầng thứ 6, không ngừng gạt, đỡ, đẩy, cản hết cú chửơng này tới cú chưởng khác của tên đầu trọc, bị áp chế tới nỗi không ngóc đầu lên nỗi, trên đôi tay bắt đầu xuất hiện nhiều vết bầm tím đáng sợ,bộ dạng vô cùng thê thảm.

“ Cuồng phong chưởng!!” Chỉ trong chốc lát, Dương Kiệt đã có chút theo không kịp tốc độ tấn công như vũ bão của tên đầu trọc. Lợi dụng lúc anh ta sơ hỡ, tay phải của tên đầu trọc đã trườn qua cánh tay đang chống đỡ của Dương Kiệt, ấn thẳng vào ngực anh ta.


Pằng ~~~!! Crack ~~~~!!

“ Phụt ~~!” Dương Kiệt bị đánh lùi về phía sau tới năm, sáu mét. Nhưng anh ta vẫn cố gắng trụ vững không để cơ thể bị ngã xuống đất, mùi vị ngọt ngọt tanh tanh xông thẳng tới lưỡi, lại thêm một vũng máu từ trong miệng phun bắn ra, sắc mặt càng lúc càng tát xanh như kẻ bị bệnh nặng.

“ Chết này ~~~~!!”

Tên đầu trọc thừa thế xông lên, tung người trên không trung, tay phải giơ thẳng ra phía trước, tựa như con chim ưng vồ mồi, ấn thẳng vào vầng trán của Dương Kiệt.

Bị cú chưởng đó ấn vào đầu, không chết cũng sẽ bị biến thành thằng khờ. Nhưng lúc này Dương Kiệt đang bị mất thế, muốn né cũng né không nổi, nhìn thấy bàn tay của hắn càng lúc càng áp sát tới gần, cắn chặt răng hét lớn: “ Càn Khôn tháp!” Boong~~~!!

toà tháp bằng vàng đột nhiên xuất hiện chắn ngay trứơc mặt, cú chưởng của tên đầu trọc trực tiếp ấn thẳng vào thân tháp.

Chỉ thấy toà tháp rung lên dữ dội, tên đầu trọc bị đẩy bật về phía sau, tạo thành vài cú nhào lộn trên không rồi mới tiếp đất an toàn. ngay sau khi tiếp đất cơ thể hắn không ngừng bước lùi về phía sau vài bước mới trụ vững.

Còn phía Lục Tín, tuy đã được Càn Khôn tháp chống đỡ hết 50% lực chưởng, 50 % còn lại đập thẳng vào người khiến anh ta bị đẩy ngã chổng vó về phía sau. Vết thương trên người càng nghiêm trọng hơn nữa.

Càn Khôn tháp

Độ bền: 4 /10.

Chống đỡ lấy cú chưởng của người lớn mạnh hơn hai cấp, chỉ hấp thụ được 50% lực đánh, còn độ bền trực tiếp bị giảm tới ba điểm. Chỉ cần tên đầu trọc đánh thêm một chưởng, e rằng Càn Khôn tháp có thể mang đi báo phế được rồi đấy.

Đẳng cấp của hai2 bên cách biệt quá lớn. nếu như tên đầu trọc chỉ là luyện thể tầng thứ 6, thì Lục Tín không cần phải thê thảm như thế này rồi, hoàn toàn có thể đánh bại lão trọc đó. Nhưng khi đối diện với luyện thể tầng thứ 7, tuy chỉ cách nhau một cấp, nhưng chỉ có nước bị đánh ngóc đầu không lên nổi thôi.

Nhìn thấy toà tháp hoá giải chưởng lực của mình, thậm chí còn khiến mình bị đẩy bật về phía sau, ánh mắt tham lam của tên đầu trọc càng chói rọi hơn nữa. Thấy Dương Kiệt bị đánh trọng thương, không chờ anh ta kịp đứng dậy, tiếp tục lao tới tung đòn kết liễu đối thủ.

“ Chết này! Haha, toà bảo tháp sẽ thuộc về ta!!!!” Lần này tên đầu trọc dốc hết toàn lực hòng kết thúc cuộc chiến càng sớm càng tốt, cơ thể tựa như một mũi tên phóng thẳng về phía Dương Kiệt đang nằm hấp hối, tay phải tạo thành chưởng, mang theo tiếng gió rít đáng sợ chưởng thẳng vào mục tiêu.

“ Liều thôi! Càn Khôn tháp, đè chết nó cho ta!!!” Không còn cách nào khác, Dương Kiệt đặt hết sinh mạng của mình vào canh bạc mạo hiểm, lớn tiếng ra lệnh. Tất nhiên, nếu như còn không xong, vẫn còn lá bài tủ trên người.

Tên đầu trọc mang theo nụ cười tham lam khát máu càng lúc càng áp sát tới gần. Đột nhiên cảm thấy trời đất tối sầm lại, kinh nghiệm chiến trừơng suốt mấy chục năm đã từng cứu mạng hắn nhiều lần khiến hai tay của hắn theo phản xạ tự nhiên giơ cao lên đỉnh đầu…

Chỉ thấy toà tháp cao trên bốn mét, rộng gần hai mét nặng gần mấy ngàn kg đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu giáng thẳng xuống.

Hai tay của hắn vừa giơ lên cao lập tức hứng trúng đáy tháp. Sức nặng khủng khiếp của một1 vật thể nặng mấy ngàn kg từ trên cao rơi mạnh xuống tựa như cây búa đóng mạnh vào cây đinh là hắn..

boonggg~~~~~~~~~~~~~!!

Rầm ~~~~~!!

Crack ~~~! Crack ~~~!

Tiếng va đập mạnh kềm theo tiếng xương cốt bị gãy vang lên, cơ thể của tên đầu trọc bị lún sâu xuống đất, xương cốt trong cơ thể của hắn không biết bị gãy hết bao nhiêu chiếc rồi, gân xanh nổi đầy trên trán, trên tay, đôi mắt đầy gân máu giương to ra hết cỡ, máu trong miệng như không cần tiền phun bắn ra như vòi sen.

Cơ thể của tên đầu trọc chỉ bị lún sâu tới đùi rồi ngừng hẳn, tuy hắn đã bị trọng thương, nhưng chưa đủ để giải quyết một1 người đã đạt tới luyện thể tầng thứ 7. cho nên….


“ Hay quá,Không ngờ Càn Khôn Tháp có thể sử dụng như thế này! Mày đỡ hả? Để coi mày đỡ đươc bao nhiêu cái, tao đập, tao đập, tao đập đập đập!!!!”

“ Khôngggg ~~~!!” Boonggg~~~~~~~~~~~~~!!

Rầm ~~~~~!!

Boonggg~~~~~~~~~~~~~!!

Rầm ~~~~~!!

…..

Tên thuộc hạ còn sống sót đang ngồi ở cách đó không xa dùng ánh mắt ngơ ngác, khó tin theo dõi từ đầu tới cuối cảnh Dương Kiệt điều khiển Càn Khôn tháp bay lên rồi đập xuống như đóng đinh hết ba, bốn lần.

Cơ thể của tên đầu trọc đã lún sâu hết xuống đất, chỉ để lại hai lòng bàn tay run rẩy còn sót lại trên bề mặt, xem ra tên khốn này không chết cũng bị tàn phế rồi.

Hắn từ hoảng sợ khi bị Dương Kiệt đánh gãy tay phải và nhìn thấy tên đồng bọn bị đập vỡ đầu phải cầu cứu tên đại ca, cho tới khi phấn khích hả dạ khi nhìn thấy tên đầu trọc đuổi đánh Dương Kiệt tới nỗi ba mẹ cũng không nhận ra, và cuối cùng là cảnh tên đầu trọc như một cây đinh bị đóng thẳng xuống mặt đất.

Từ hoảng sợ cho tới phấn khích khoái trá rồi cuối cùng thành tuyệt vọng. Đúng như câu nói của Dương Kiệt đã từng nói: “Mẹ kiếp, cuộc sống lúc thăng lúc trầm, sóng gió phong ba lúc nổi lúc tàn quả thật là kích thích quá đi.”

Tất nhiên, lúc này hắn còn tâm trạng đâu mà đi cảm nhận cái cảm giác kích thích đó nữa chứ? Vì hắn đã sợ tới nỗi toàn thân run lên cầm cập, ở giữa háng xuất hiện một1 vệt dịch thể màu vàng, miệng không ngừng lẩm bẩm: “ Không thể nào, không thể nào….” Dương Kiệt cố nén nhịn cơn đau khủng khiếp trên cơ thể ngồi dậy, trong lòng bàn tay lần nữa xuất hiện một viên kim sáng dược bỏ vào miệng nuốt.

Chỉ trong chốc lát, vết thương trên người đã đỡ hơn rất nhiều, tạm thời có thể đứng dậy được rồi.


Dương Kiệt mang theo nụ cười nham hiểm đắc chí từ từ bước về nơi tên đầu trọc bị đóng xuống đất chuẩn bị trả thù trút giận. Tên khốn này tuyệt đối là tên thù dai, có thù tất trả, hôm nay mày lấy tao hết bao nhiêu, thì ngày mai phải nôn trả lại gấp 10 lần cho tao!!

Bốp ~~~!! Hự ~~~!! Bốp ~~~!!úi da ~~~!! Bốp ~~~!! Thaaa ~~~!! Bốp ~~~!! Thaaaaa chooooo emmmm~~~!!

Dương Kiệt trực tiếp từ dưới hố lôi tên đầu trọc lên, thượng cẳng chân hạ cẳng tay dần hắn một trận tơi tả cho hả giận. Sau đó mới dùng Càn Khôn tháp một lần nữa đè hắn bẹp dúm, kết thúc cơn đau kéo dài của hắn.

“ Díng dong, bạn nhận được 4000 điểm kinh nghiệm! dính dong, bạn đã được thăng cấp!” Ngay sau khi tên đầu trọc tắt thở, bên tai vang lên câu thông báo của hệ thống. cộng thêm hai tên thuộc hạ mỗi người cống hiến 1000 điểm lúc nãy, Dương Kiệt đã có được 6000 điểm kinh nghiệm, vô cùng hiển nhiên lập tức thăng lên luyện thể cấp 6.

Đúng là đánh quái bằng cấp hoặc vượt cấp lên lv nhanh nhất!

Ngay sau khi hưởng thụ cảm giác sảng khoái áp phê khi thăng cấp, vết thương trên người lập tức lành hẳn, như trong các trò game, mỗi khi thăng cấp đều full máu hồi sinh. Mang nụ cười nham hiểm quay sang nhìn tên duy nhất còn sống sót, hắn sợ tới nỗi hai mắt trợn ngược ngã xuống chết ngất đi.

Dương Kiệt cũng chẳng phải mấy tên biến thái, chẳng thèm hành hạ hắn làm gì, trực tiếp dùng Càn Khôn tháp đè xuống tiễn hắn theo chân mấy tên đồng bọn.

“ Díng dong, bạn nhận được 1000 điểm kinh nghiệm.” “ Díng dong, hoàn thành nhiệm vụ “ anh hùng cứu mỹ nhân ” nhận được điểm kinh nghiệm X 5000, linh thạch cấp thấp X 500, tụ khí đan sơ cấp X 10.” Vừa mới thăng cấp chưa được bao lâu, làm xong 1 nhiệm vụ, nhận được trên 5000 điểm, cộng thêm 10 viên tụ khí đan mỗi viên 1000 điểm, tuyệt đối có dư để thăng cấp thêm lần nữa. giá như ngày nào cũng may mắn gặp mắt tên chán sống đâm đầu vào chỗ chết như thế này thì hay biết mấy.

Dương Kiệt không ngừng cảm thán không biết khi nào mới được may mắn như ngày hôm nay nữa. Hoàn toàn không nhớ ra rằng lúc nãy suýt chút nữa thì bỏ mạng dưới tay tên đầu trọc.

Giết quái xong tất nhiên là tới lượt giai đoạn thu lượm chiến lợi phẩm rồi. từ trên người của chúng lục soát ra bốn cái túi càn khôn( Dùng để chứa đựng vật phẩm chết ở thế giới này, giống như càn khôn tháp, chỉ là không gian nhỏ hơn rất nhiều), tài sản cộng lại bao gồm: 3670 lượng bạc; 2450 viên linh thạch cấp thấp; vài món phàm khí gồm một thanh kiếm, một cây chùy và một cây đại đao; năm viên kim sáng dược sơ cấp… Tài sản của chúng tuy không nhiều, nhưng con muỗi nhỏ cỡ nào cũng có chút thịt đấy chứ.

Quan trọng nhất là từ trong túi càn khôn của tên đầu trọc tìm thấy một quyển bí kíp võ công: “Cuồng Phong Chưởng” mà hắn dùng để đánh Dương Kiệt tới nỗi ba mẹ cũng không nhận ra, đặc biệt là những cơn gió lốc có khả năng phá hoại nội tạng, kinh mạch trong cơ thể, gây ấn tượng nhất mạnh đối với anh ta.

Theo giới thiệu thì môn võ công này có thể xếp vào top mười trong những môn võ công thuộc giai đoạn luyện thể, đạt tới cảnh giới hoàng giới tuyệt phẩm. Nghĩa là trước khi đạt tới tiên thiên, có thể sử dụng mà không sợ bị tụt hậu.

Hài lòng cất quyển bí kíp vào trong Càn Khôn tháp, đợi có thời gian sẽ học sau. Lại lục soát một hồi trong túi càn khôn của tên đầu trọc, phát hiện một tấm lệnh bài được đúc bằng bạch kim có hình dáng giống hệt như một ngọn lửa đang bùng cháy, chính giữ lệnh bài có khắc chữ “ thánh” to tướng.

Từ trong túi càn khôn lấy tấm lệnh bài ra cầm trên tay quan sát, bên tai đột nhiên vang lên thông báo của hệ thống: “ Díng dong, phát hiện một tấm “Thánh Hỏa Lệnh”. Kích hoạt nhiệm vụ “ Gia nhập Thánh Hỏa Tông."

Thánh Hỏa Lệnh: Bạn đang sở hữu 1 tấm thẻ bài đặc trưng của một trong ngũ đại tông môn ở khu vực U Châu, kẻ cầm tấm thánh bài này có cơ hội tham gia cuộc kiểm tra tiềm năng để gia nhập vào Thánh Hỏa Tông, hãy mang theo tấm thẻ bài này tìm tới Thánh Hỏa Tông và vượt qua được vòng kiểm tra để trở thành môn đồ của Thánh Hỏa Tông.

Phần thưởng nhiệm vụ: Cơ hội quay số 1 lần, điểm kinh nghiệm 50000 điểm, cơ hội thăng cấp miễn phí tuyệt học võ công X 1.

“ Cái này là Thánh Hỏa Lệnh? Nhiệm vụ gia nhập vào Thánh Hỏa Tông? Phần thưởng nhiệm vụ sao mà áp phê thế này, I likes, há há, há há há há~~~!!!” Dương Kiệt phấn khích tới nỗi khoa tay múa chân, ngẩng đầu há há cười lớn, nếu như Kiều Phong có mặt ở đây, chắc chắn mang theo vẻ “tôi không quen biết tên điên này”, quay đầu bỏ chạy như bị ma đuổi thêm lần nữa cho mà xem.

Nhanh chóng kềm nén lại nỗi phấn khích trong lòng, thử vận hành luồng khí trong đan điền truyền thẳng vào tấm lệnh bài, chẳng có tý phản ứng gì cả. lại dùng tay bẻ mạnh vài cái, ngoại trừ tấm lệnh bài quá rắn chắn, chẳng có gì đặc biệt cả. Dương Kiệt mất hết hứng thú bỏ vào trong Càn Khôn tháp, chắc ngoại trừ dùng để làm vật chứng để tham gia kiểm tra nhập môn,chẳng còn tý tác dụng nào nữa.

Nhanh chóng rời khỏi khu rừng ma thú đi thẳng về một ngôi thành khổng lồ được xây cách khu rừng ma thú hai km về phía nam. Trên đường đi có dùng thần thức đi vào trong Càn Khôn tháp, phát hiện cô gái mặc áo choàng đen đó vẫn cơn bất tỉnh. Càng tốt, nhanh chóng tìm vào thành nhà trọ nào đó rồi thả ả ra, khỏi sợ bị lộ bí mật trong Càn Khôn tháp.

tốn gần nửa tiếng đồng hồ, Dương Kiệt đã từ khu rừng ma thú đi tới ngôi thành khổng lồ.

Hoàng Huyện.

Chính là tên của ngôi thành hoàng tráng ở gần khu rừng ma thú này.

Dứơi triều dương, ánh mặt trời chói chang chiếu thẳng lên tường thành hùng vĩ của Hoàng Huyện. mỗi một miếng đều được dùng những tảng đá khổng lồ cao hơn một con người ghép thành, những miếng đá tường thành màu than, sức phòng thủ của nó tuyệt đối đạt tới một đẳng cấp thuộc dạng khủng bố.

trên từơng thành, cách mỗi trăm mét đều có một lầu tháp, vào thời chiến tranh, những lầu tháp này có thể biến thành những lầu tháp bắn cung có sức phòng thủ cực lớn, phía trên có trang bị những cây nỏ loại lớn. Sức mạnh của nó đã không thể dùng từ “ huỷ diệt” để hình dung nữa rồi.

Sự hùng vĩ của tòa thành tuyệt đối có thể quân đội của đối phương cảm thấy nản lòng. Tất nhiên, mục tiêu của tòa thành ở vị trí này chủ yếu dùng để phòng thủ ma thú ở khu rừng ma thú cách đó không xa.

Tốn mười lượng bạc cho lính gác thành mới đi vào được trong thành. Tuy thành Hoàng Huyện chỉ là ngôi thành quân sự chiến lược, nhưng không khí trên đường vẫn rất náo nhiệt.

Hàng rong, cửa hàng ở bên đường buôn bán tấp nập. Hoặc những phú ông giàu có đi dạo mua sắm, hoặc những phụ nữ xách giỏ đi chợ, hoặc những người đàn ông lực lưỡng khiêng vác hàng hoá trên vai, hoặc những đứa trẻ nô đùa trên đường, tựa như phác hoạ ra một bức tranh về cuộc sống bình dị của người dân thời cổ xưa. Tất nhiên là không thể thiếu vô số quân đánh thuê đang tụ tập thành từng nhóm từng nhóm trong tửu lầu, quán hàng rong rồi.

Là một người sống ở thời hiện đại, tuy trước mặt không còn những nhà lầu cao ốc, xe hơi, máy bay. Nhưng sự khác biệt về văn hoá cuộc sống khiến tâm trạng Dương Kiệt rất thư thả, thoải mái. Vô cùng thích thú với phong tục lễ nghĩa của người cổ xưa.

Tìm tới một quán nhà trọ tương đối sang trọng trên con đường náo nhiệt nằm ở khu vực phía bắc thành Hoàng Huyện, mấy hộ gia đnh giàu có đa số đều tụ tập ở khu vực này. Ném hai lượng bạc cho tên tiểu nhị, hắn lập tức cười tới nỗi tít cả đôi mắt, vô cùng cung kính dẫn Lục Tín đi thẳng vào một trang viên riêng trong nhà trọ.

Mỗi một trang viện độc lập như thế mỗi ngày cần tới mười viên linh thạch cấp thấp, một viên linh thạch cấp thấp= một trăm lượng bạc, có nghĩa chỉ ở một đêm tốn tới một ngàn lượng bạc, đó là một món tiền không nhỏ không phải ai cũng ở nổi.

Phải biết rằng ở đại lục Huyền Thiên này, một hộ gia đnh thường dân gồm bốn miệng người, hằng tháng sinh hoạt cũng chỉ tốn khoảng hai mươi lượng bạc là cao rồi. Nên một đêm một ngàn lượng bạc của trang viện này, ngay cả những gia đình giàu có cũng phải đau xót ruột.

Tất nhiên, tiền nào của đó. Bù lại, có được hoàn cảnh trang nhã, sạch sẽ thoáng mát, vườn hoa trăm hoa đua nở, có cả sông giả núi giả, lầu các đầy đủ, tuyệt đối xứng đáng đồng tiền bát gạo.

Vì là trang viện độc lập, nên cũng không sợ bị người khác làm phiền.

Vừa mới kiếm được ba ngàn mấy lượng bạc và hai ngàn mấy viên linh thạch cấp thấp từ tay người chết, tiền từ trên trời rơi vào tay mình, lâu lâu chơi sang cũng không cảm thấy đau xót gì. Nên vô cùng hào phóng bỏ 1 số tiền lớn ra để thuê nguyên căn trang viên độc lập để thử cảm giác hưởng thụ như mấy tay nhà giàu coi sao.

Vào tới phòng khách, đuổi khéo tên tiểu nhị rời khỏi trang viên. dùng thần thức quan sát khắp trang viên không có gì bất thường cả, Dương Kiệt mới từ trong Càn Khôn tháp thả cô gái tên Diệp Tuyền ra.

Phì Lũ Đại Náo Dị Giới - Chương 4: Đại chiến