Truyện tranh >> Phì Lũ Đại Náo Dị Giới >>Chương 11: Đội chấp pháp

Phì Lũ Đại Náo Dị Giới - Chương 11: Đội chấp pháp

“ Vì sao? Vì sao tôi được phân chia cái căn nhà tồi tàn ở cái nơi chim không đẻ nổi trứng này, còn những người kia thì ở những căn nhà bình thường? Đã vậy còn phân chia công việc nặng nhọc nhất là trông sóc vệ sinh cho linh thú của tông môn nữa chứ? Tôi không phục!!!” Dương Kiệt phẫn nộ chất vấn với một tên đệ tử ngoại môn phụ trách phân chia chỗ ở và công việc cho đệ tử tạp vụ.

Bốp ~~~~~~!!

Tên đệ tử ngoại môn đạt tới cảnh giới tiên thiên tầng thứ 2 trực tiếp tát một bạt tai vào mặt Dương Kiệt, Dương Kiệt trực tiếp bị đánh bay ra xa, té ngã xuống đất, khuôn mặt vốn dĩ đã sưng vù nay càng sưng to hơn nữa, một vũng máu từ mép miệng chảy xuống.

Tên đệ tử ngoại môn nhổ miếng nước bọt vào mặt Dương Kiệt, cười lạnh nói: “ Mày tưởng mày là ai? Mày chỉ là một tên đệ tử tạp vụ quèn mà dám chất vấn quyết định của 1một đệ tử ngoại môn như tao à? Nếu như không phải có người đã dặn dò là giữ cái mạng chó của mày, lúc này mày đã thành cái xác rồi. Cứ ở đó mà từ từ hưởng thụ cuộc sống như địa ngục đi nhé, khà khà khà khà ~~~~!!” Vừa mang theo tiếng cười khoái trá, vừa quay người rời khỏi, không thèm để ý tới Dương Kiệt vẫn đang mang theo ánh mắt giết người nhìn chằm chằm vào mình nữa.

Không cần hỏi, tên khốn này chính là người của Tư Mã Thiên, mục đích muốn hành hạ mình đây mà.

“ Hãy đợi đấy, hôm nay bố mày không chết, mối sỉ nhục này sẽ trả lại cho mày gấp mười lần, trăm lần.” Phun miếng nước bọt pha trộn với máu khỏi miệng, Dương Kiệt nén nhịn cơn đau trên má vừa dính cú bạt tai, từ dưới đất đứng dậy, đẩy cửa bước vào căn nhà tồi tàn muốn sụp đổ nằm ở gần khu vực bãi rác thải của tông môn.

Căn nhà rộng chưa tới hai chục mét vuông dính đầy mạng nhện, ngoại trừ chiếc giường cũ kỹ ở góc phòng ra, không còn bất kỳ thứ gì nữa.

Kềm nén cơn phẫn nộ trong lòng, hít sâu một hơi vào người, bước tới chiếc giường cũ kỹ, từ trong nhẫn càn khôn lấy ra chiếc khăn lau chùi, bắt đầu vệ sinh lại căn nhà ở tạm thời của mình.

Tốn gần nửa ngày trời, tuy vẫn là căn nhà tồi tàn đó, nhưng đã sạch sẽ thoáng mát hơn nhiều, không còn mạng nhện bụi bậm nữa. Thả người nằm bệt xuống chiếc giường cũ kỹ, suýt chút nữa chịu không nổi thể trọng đáng sợ của anh ta, có cảm giác như sẽ gãy vỡ bất kỳ lúc nào.

“ Dính dong, chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ “ gia nhập Thánh Hỏa Tông, nhận được phần thưởng nhiệm vụ: cơ hội quay số 1 lần, điểm kinh nghiệm 50000 điểm, cơ hội thăng cấp miễn phí tuyệt học võ công X 1.”

“ Dính dong, bạn đã được thăng cấp.”

ngay sau khi bên tai vang lên câu thông báo của hệ thống, một tia sáng màu trắng bạc từ trên đỉnh đầu chụp xuống vào cơ thể Dương Kiệt, anh ta nhắm mắt lại tận hưởng cảm giác lâng lâng dễ chịu như được tẩy lễ, ngay cả vết thương trên má cũng đã lành hẳn, không còn cảm giác đau nhức nữa.

Họ tên: Dương Kiệt.

Lv: 10 (Tương đương với luyện thể tầng thứ 10)

Điểm kinh nghiệm thăng cấp 25420/50000

Tuyệt học võ công đã theo học: Giới vương quyền tầng thứ 1 ( Độ tu luyện: 36 / 1000 ( Có thể dùng linh thạch để thăng cấp; 10 viên linh thạch cấp thấp = 1 điểm kinh nghiệm));; Phì lũ xung thiên pháo (Hoàng giới sơ cấp ( Độ tu luyện: 41 /100 có thể dùng linh thạch thăng cấp)); Phì lũ bạo liệt quyền (Hoàng giới sơ cấp ( độ tu luyện: 43 /100, có thể dùng linh thạch thăng cấp)); cuồng phong chưởng (hoàng giới tuyệt phẩm; không thể thăng cấp)

Báu vật sở hữu:

Càn Khôn tháp

Cấp bậc: Pháp khí ( Trung cấp) ( Số linh thạch cấp thấp cần thiết để thăng cấp: 0/10000)

Sức phòng thủ: Có thể chống đỡ sức tấn công toàn lực của cấp luyện thể tầng thứ 10 trở xuống.

Độ bền 20 / 20 ( khi độ bền trở về bằng 0, sẽ không thể sử dụng được nữa.)

Nhìn thấy bảng thông số cá nhân của mình, hai tay nắm chặt lại tạo thành nắm đấm,“chỉ còn khoảng 25000 điểm kinh nghiệm nữa thôi thì mình sẽ trở thành một tiên thiên, có thể tham gia kiểm tra để trở thành đệ tử ngoại môn, hãy đợi đấy, mối nhục hôm nay tao nhất định sẽ trả lại cho chúng bây.”

“ Dính dong, chủ nhân còn một cơ hội quay số và một cơ hội thăng cấp tuyệt học miễn phí, xin hỏi có sử dụng hay không?”

“ Sử dụng, sử dụng ngay lập tức.” Dương Kiệt không muốn tốn quá nhiều thời gian ở cái khu vực tạp vụ này, chỉ cần có cơ hội, không chút do dự làm ngay tức khắc, chỉ mong thực lực gia tăng càng sớm càng tốt, để tiến vào ngoại môn mà trả thù.

Ngay lập tức trước mặt Dương Kiệt xuất hiện một bảng quay số gồm mười ô, chỉ là khi nhìn kỹ vật phẫm trên đó, Dương Kiệt lại lần nữa muốn muốn cầm súng bắn chết cái hệ thống chết tiệt đó. Đa số đều là những phần thưởng cũ đã từng xuất hiện khi mình quay số lần đầu tiên, gồm mười phần thưởng bao gồm: một hộp bao cao su Ok, một lốc băng vệ sinh Motex, một cuộn giấy vệ sinh kissme, một thanh kiếm sắt, một bịp keo socola, một con gấu bông Wendy, một máy quay độ nét cao, một thỏi vàng một kg, một quyển bí kíp tuyệt học bí ẩn và một phần thưởng may mắn đặc biệt.

Ngoại trừ thanh kiếm sắt, bịp keo socola và quyển bí kíp tuyệt học bí ẩn, phần còn lại đều là những vật phẩm trước kia, ngoại trừ quyển bí kíp tuyệt học bí ẩn và phần thưởng may mắn đặc biệt, chẳng thứ gì giúp ích được gì mình cả.

Chẳng thà không có thì hơn.

Cố gắng nén lại cơn phẫn nộ trong lòng,Dương Kiệt vô cùng thành khẩn quỳ xuống cầu nguyện tam thanh tổ sư phù hộ như lần trước gần năm phút đồng hồ, mới bấm vào nút bắt đầu quay số.

Chỉ thấy cây kim quay tròn với tốc độ cực cao, hết gần năm vòng mới từ từ chậm dần lại, sau đó, kẹo socola qua, gấu bông wendy qua, máy quay độ nét cao qua, lúc này chiếc kim đồng hồ đã rất chậm rất chậm, từ từ lướt qua cuộn giấy vệ sinh kissme, qua luôn cả quyển bí kíp tuyệt học bí ẩn. tâm trạng của Dương Kiệt lập tức trầm xuống, nhưng vẫn cắn răng chờ đợi, vẫn còn phần thưởng may mắn, đợi đi tới thanh kiếm sắt đã gần như bất động.

chỉ thấy cây kim đồng hồ vượt qua cả thanh kiếm sắt, rơi ngay vào băng vệ sinh Motex như lần trước và gần như ngừng hẳn.

Dương Kiệt vẫn nín thở chờ đợi, lần trước cũng như thế nhưng cuối cùng vượt qua luôn cả phần thưởng băng vệ sinh rơi vào món quà may mắn ở ngay phía sau, xem ra lần này bổn cũ soạn lại rồi nhỉ.

Ai ngờ chờ gần một phút đồng hồ, cây kim đồng hồ không nhúc nhích thêm chút nào nữa, vẫn nằm yên bất động ở cái ô băng vệ sinh Motex.



“ Dính dong, chủ nhân quay số nhận được phần thưởng một bịt băng vệ sinh Motex. Xin chúc mừng!!”

Băng… băng vệ sinh Mo… Motex??

Dương Kiệt chỉ cảm thấy trời đất ở trước mặt như muốn sụp đổ, mẹ kiếp, rốt cuộc hôm nay là ngày gì mà đen đủi thế này? Kích hoạt võ hồn thất bại! Bị người của Tư Mã Thiên làm nhục! Ngay cả bây giờ đi quay số cũng trúng phải bịt băng vệ sinh Motex là sao!!

“ Tam thanh tổ sư, tôi hận ông!!!!” Trước khi phun máu hai mắt trợn ngược ngất đi vì tức giận, Dương Kiệt nắm chặt bịt băng vệ sinh Motex xuất hiện trong lòng bàn tay, không quên nguyền rủa một câu.

-----

Không biết qua đi bao lâu, đợi tới khi Dương Kiệt tỉnh lại, bầu trời bên ngoài đã chập tối, liếc nhìn bịp băng vệ sinh đã bị hư nát khi nắm mạnh trên tay, lắc đầu thở dài một tiếng, thế là toi mất phần quà để dành tặng cho Diệp Tuyền luôn rồi ( Diệp Tuyền: Đồ biến thái, đồ háo sắc, nghĩ sao mà tặng tôi thứ đó vậy?).

“ Dính dong, chủ nhân còn một cơ hội miễn phí thăng cấp tuyệt học, xin hỏi có sử dụng không?” “ Sử dụng.”

Ngay lập tức trong đầu Dương Kiệt hiện ra bảng thông số tuyệt học bao gồm: Giới vương quyền tầng thứ 1 ( Độ tu luyện: 36 / 1000); ; Phì lũ xung thiên pháo (Hoàng giới sơ cấp ( Độ tu luyện: 41 /100)); Phì lũ bạo liệt quyền (Hoàng giới sơ cấp ( Độ tu luyện: 43 /100).

Do cuồng phong chưởng không thể thăng cấp, nên không xuất hiện trên bảng lựa chọn để thăng cấp tuyệt học.

Không cần phải suy nghĩ quá nhiều, trực tiếp chọn vào kỹ năng giới vương quyền. Một phần vì giới vương quyền là tuyệt học khó thăng cấp nhất, ngoài ra, Dương Kiệt không thể kích hoạt võ hồn của mình, sau này phải chiến đấu với những người có sở hữu võ hồn cao cấp, chắc chắn sẽ đánh không lại người ta, thăng cấp giới vương quyền có thể giải quyết phần nào vấn đề.


“ Dính dong, kỹ năng giới vương quyền đã thăng cấp thành công, xin chúc mừng.”

Giới vương quyền tầng thứ 2 ( Huyền giới trung cấp ( Có thể thăng cấp)): Tuyệt học bí truyền của Bắc Giới Vương trong bảy viên ngọc rồng, chỉ truyền lại duy nhất cho mỗi mình Son Go Ku, có thể gia tăng sức chiến đấu của bản thân. Chú thích: Do là tuyệt học có thể thăng cấp, nên mỗi thăng cấp một tầng cấp bậc của võ công sẽ tăng theo, tầng 1 tương đương với huyền giới sơ cấp ( X 2 sức chiến đấu); tầng 2 = huyền giới trung cấp( X 3 sức chiến đấu); tầng 3 = huyền giới cao cấp ( X 4 sức chiến đấu); …… tầng 9 = thiên giới cao cấp ( X 10 sức chiến đấu).

Suy qua nghĩ lại, lại rút thêm 1160 viên linh thạch cấp thấp còn lại thăng cấp luôn cả hai tuyệt học do mình tự sáng chế ra.

Phì lũ xung thiên pháo (Hoàng giới trung cấp, có thể thăng cấp không giới hạn): Tuyệt học do chủ nhân tự sáng chế ra, dựa vào cân nặng đáng sợ của cơ thể từ trên không trung bay xuống, đè chết đối phương, có 20 % + 16% (cân nặng 160kg của người thi triễn) tỷ lệ khiến kẻ địch rơi vào trạng thái choáng váng.( chú thích: Cân nặng chủ nhân càng lớn thì uy lực càng tăng, phải kết hợp với giới vương quyền mới có thể thi triễn) ( độ tu luyện: 0 /500)

Phì lũ bạo liệt quyền ( Hoàng giới trung cấp ( Có thể thăng cấp không giới hạn)): Tuyệt kỹ quyền pháp do Dương Kiệt sáng tạo ra, lợi dụng sức mạnh bộc phát của trọng lượng đáng sợ trong cơ thể, xung phong tấn công kẻ địch phía trước, có 20 % + 16% (cân nặng 160kg của người thi triễn) tỷ lệ khiến kẻ địch đẩy lùi và té ngã, không thể nhúc nhích trong vòng 3 giây. Phải kết hợp với giới vương quyền mới có thể sử dụng. Độ tu luyên 0 /500.

thế là chỉ trong một đêm, thực lực của Dương Kiệt đã tăng lên gấp nhiều so với trước kia, lúc này cho dù có đối diện với một tiên thiên tầng 1 không kích hoạt võ hồn, cũng đủ tự tin bất phân thắng bại với người ta.

Một đêm bình yên trôi qua. Khi ánh bình minh lố dạng, ánh mặt trời chiếu thẳng vào nhà, Dương Kiệt đang nằm ngủ say như chết trên chiếc giường cũ kỹ khốn khổ phải chịu đựng thể trọng đáng sợ của anh ta từ từ mở mắt ra, vươn người thở dài một cách sảng khoái.

Với tính cách lạc quan của anh ta, nhanh chóng quên đi nỗi buồn bực ngày hôm qua, bắt đầu lại từ một ngày mới tươi đẹp hơn. Phẫn nộ cũng phải sống, buồn bực cũng phải sống, vui vẻ cũng phải sống, vậy tại sao không sống trong sự vui vẻ thoải mái chứ? Tuyệt đối không được mang theo vẻ mặt căm phẫn ủ rũ xuất hiện trước mặt kẻ địch, làm thế cũng không thể khiến đối phương nương tay tha cho mình, chỉ khiến đối phương sảng khoái vui mừng hơn thôi.

Đẩy cửa bước ra khỏi căn nhà tồi tàn, dựa theo tấm bản đồ tông môn nhận được sau khi gia nhập Thánh Hỏa Tông, nhanh chân tìm tới nhà ăn dành cho đệ tử tạp vụ, phải chén một bữa no nê trước đã rồi tính sau, có thực mới vực được đạo chứ.

Trên đường đi tới nhà ăn, phát hiện vô số ánh mắt săm soi về phía mình, những đệ tử tạp vụ khác đang không ngừng thì thầm to nhỏ, đôi khi lại chỉ tay về phía mình, trong mắt họ đa số mang theo vẻ cười trên đau khổ của người khác, khinh thường, chế giễu, tất nhiên, cũng có số ít thương hại.

Xem ra tên đệ tử ngoại môn phụ trách khu vực này đã truyền lời xuống, biến mình thành trò hề của thiên hạ rồi nhỉ.

“ Hãy đợi đấy, thù nay không trả thì tên ta sẽ đọc theo chiều ngược lại.” hai tay của Dương Kiệt nắm chặt lại, mặc kệ những lời chỉ trỏ của người khác, rảo bước bước thẳng vào phòng ăn.

Phòng ăn dành cho đệ tử tạp vụ tuy đơn sơ, chỉ gồm những dãy bàn dãy ghé được xếp ngay ngắn thành từng hàng dài, nhưng vô cùng rộng lớn, ít nhất cũng phải trên năm ngàn mét vuông là ít. Cũng phải thôi, đệ tử tạp vụ là thành phần nhiều nhất trong Thánh Hỏa Tông, nếu như chỗ ăn nhỏ, thì làm sao mà chứa chấp nổi lượng lớn đệ tử dùng bữa chứ?

Theo giới thiệu của sổ ghi chú của Thánh Hỏa Tông, đệ tử tạp vụ của tông môn lên tới hai chục ngàn người, đệ tử ngoại môn gần một ngàn người, nội môn chỉ khoảng hai trăm người, và đệ tử trung tâm chỉ được có năm mươi người, còn đệ tử chân truyền chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi.

Cũng không biết tới sớm hay tới trễ, lúc này phòng ăn đã đông nghệt người, có người đang ngồi dùng bữa, có người đang xếp hàng dài để lãnh phần thức ăn của mình, tiếng bàn tán cười đùa to nhỏ vang lên không dứt.

Sự xuất hiện của Dương Kiệt lập tức thu hút không ít người, vì với thân hình “ siêu mẫu” của anh ta, không thành trọng điểm của mọi tầm nhìn cũng hơi bị khó.

Lại là những ánh mắt khiêu khích, chế giễu, khinh thường tựa như súng liên thanh bắn thẳng vào người, cho dù Dương Kiệt mặt dày tới cỡ nào, rơi vào tình cảnh đó cũng có chút chịu không thấu.

Hít sâu một hơi vào người để bình tâm lại, bắt đầu đứng vào hàng người đang xếp hàng chuẩn bị chờ lấy phần thức ăn của mình.

Đợi gần nửa tiếng đồng hồ, đứng tới mỏi cả đôi chân, bụng đói kêu cồn cào muốn ngất xỉu. Cuối cùng mới tới lượt mình bước tới lãnh thức ăn, nhanh chân bước lên phía trước, chờ đợi người phụ trách phân phát thức ăn giao phần ăn cho mình.

Người phụ trách phân phát thức ăn khẽ liếc nhìn Dương Kiệt một cái, trên môi khẽ lộ ra nụ cười khinh thường, nhanh tay mút một muỗng cháo loãng, một cái bánh bao to bằng nắm đấm của người trưởng thành, vài cọng rau xanh và hai miếng thịt mỏng bỏ vào khay thức ăn, sau đó đưa sang cho Dương Kiệt.

So sánh với phần của người ta bốn, năm muỗi cháo, hai, ba cái bánh bao, rau xanh và thịt miếng phủ đầy trên khay, còn mình thì sao? Dương Kiệt phẫn nộ tột cùng, nhưng vẫn cố gắng tạo ra vẻ nịnh bợ lấy lòng, cười nói: “ Sư huynh xem này, với cái thể xác của đệ, bấy nhiêu đó ăn sao mà đủ, sư huynh có thể châm chước cho thêm đệ một chút được không?”


Nhìn thấy Dương Kiệt bị ức hiếp tới mức độ đó vẫn còn không dám nổi dụng phản kháng, những người ở xung quanh lập tức lộ ra ánh mắt khinh thường chế giễu, tên phụ trách phân phát thức ăn cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói: “ Ăn được thì ăn, không ăn được biến, đừng có ở đó mà đòi hỏi. Còn không mau mau tránh chỗ cho người phía sau.”

“ Đúng thế, đúng thế, nhận xong thức ăn thì cút đi, đứng đó cản đường anh em tiến bộ làm gì chứ?”

“ Có ăn mà còn đòi hỏi, với thân thể của ngươi tốt nhất là ăn ít chút để giảm béo đi chứ, làm mất mặt đệ tử tạp vụ chúng ta.”

“ Đúng là đồ không biết điều.”

“ Cút đi, cút đi.”

Những người đứng xếp hàng ở phía sau hòa theo tên phụ trách phân phát thức ăn, lớn tiếng châm biếm chửi rũa Dương Kiệt.

Dương Kiệt có chút muốn phóng tới xé nát miệng của lũ khốn ăn theo này, đặc biệt là tên phân phát thức ăn. Nhưng nghĩ lại mình vừa mới gia nhập tông môn, vẫn chưa đứng vững chân, lúc này xảy ra ẩu đả, chắc chắn sẽ bị người của đội chấp pháp tóm vào nhà lao, lúc đó không chết cũng thân tàn ma dại, thậm chí anh ta nghi ngờ trong đội chấp pháp có người của Tư Mã Thiên, nếu như rơi vào tay chúng, không biết chúng sẽ hành hạ mình tới mức độ nào đây.

Quân tử không để mình rơi vào chốn nguy hiểm, với một người tự cho mình là “ chính nhân quân tử” như Dương Kiệt, tất nhiên là nắm rõ tinh hoa của câu châm ngôn đó rồi.

Ta nhịn!!!

Dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào tên phân phát thức ăn, tựa như muốn nhìn kỹ khuôn mặt của hắn ghi nhớ mãi trong lòng. Nhìn tới nỗi tên đó cảm thấy chọt dạ, chỉ là sực nhớ lại lời dặn dò của Vô sư huynh( tên đệ tử ngoại môn đã đánh Dương Kiệt hôm qua), có người chống lưng phía sau, lập tức ngẩng cao đầu nhìn thẳng vào Dương Kiệt đầy khiêu khích, ý muốn nói là “ mày làm gì được tao nào?”

Không thèm để ý tới vẻ mặt khiêu khích của hắn nữa, cầm lấy khay thức ăn quay người đi thẳng về phía dãy bàn còn trống ngồi bệt xuống, tướng ăn như muốn nhai tươi nuốt sống một ai đó.

“ Heo mập tránh chỗ, chỗ này không phải chỗ dành cho mày ngồi đâu.” trong lúc Dương Kiệt vừa nhai xong cái bánh bao trong tay, định nuốt luôn mấy thứ còn lại trong khay rồi mau chóng rời khỏi, ai ngờ cây muốn ngừng mà gió chẳng lặng, chỉ thấy gần bốn tên đệ tử tạp vụ tay cầm khay thức ăn đầy ấp, bước tới trước mặt Dương Kiệt, mang theo nụ cười chế giễu quát.

Vụt ~~~!!

mọi ánh mắt đều đổ dồn hết về phía bên này, tất cả đều mang theo vẻ thích thú, châm biếm, thậm chí có chút thương hại.

Dương Kiệt quay đầu liếc nhìn xung quanh, phát hiện vẫn còn nhiều chỗ trống, thế mà bốn tên này tới giành chỗ, chắc muốn gây chuyện đây mà.

“ Được, để tôi nuốt luôn miếng cháo này sẽ đi ngay.” Dương Kiệt không muốn tạo cơ hội cho chúng gây chuyện, nhanh tay cầm khay thức ăn lên nuốt sạch muỗng cháo loãng và vài miếng rau thịt, chuẩn bị đứng dậy rời khỏi.

“ Mẹ kiếp, tao bảo mày biến ngay, bộ mày bị điếc à?” Tên đứng trên cùng dường như là tên cầm đầu nhóm phẫn nộ quát lớn, sau đó trực tiếp vung lên định tát thẳng vào mặt của Dương Kiệt.

Bạch ~~~~~!!

Dương Kiệt chụp lấy bàn tay của tên cầm đầu tát tới, dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào hắn lạnh lạnh nói: “ Tôi đã nhường nhịn rồi, đừng làm quá đáng à nha.”

Tên cầm đầu có chút bất ngờ khi Dương Kiệt có thể chụp lấy cú tát của mình, vì hắn đã đạt tới luyện thể tầng thứ 10 đỉnh điểm, chỉ còn cách nửa bước chân sẽ đột phá tới cảnh giới tiên thiên trở thành đệ tử ngoại môn, là một trong ngũ đại cao thủ ở khu vực này, sở dĩ hắn gây chuyện với Dương Kiệt, vì đã nhận được lời nhắn nhũ và điều kiện của Vô sư huynh, chỉ cần hành hạ ức hiếp Dương Kiệt ngay trước đám đông, sẽ tăng cho hắn vài viên tụ khí đan trung cấp, giúp hắn đột phá tới tiên thiên, hắn đã đạt tới cảnh giới luyện thể tầng thứ 10 hai năm rồi, nhưng vì không đủ điểm tích lũy để thu mua ích khí đan trung cấp, nên vẫn dậm chân tại chỗ, lúc này có cơ hội tốt như thế này, tất nhiên là không thể bỏ qua rồi, vả lại chỉ là một tên đệ tử tạp vụ mới gia nhập tông môn, nghe nói chỉ mới là luyện thể tầng thứ 9, muốn chà đạp kiểu nào mà chẳng được chứ. nên lúc nãy chỉ sử dụng 60% sức mạnh định tát một bạt tai vào mặt Dương Kiệt để sỉ nhục anh ta, ai ngờ lại bị đối phương chụp lấy không nhúc nhích được gì nữa, lập tức cảm thấy uy quyền của mình bị chà đạp, vừa dốc sức rút tay lại vừa phẫn nộ quát: “ Heo mập, mày dám phản kháng? Mày biết tao là ai không?”


“ Sao nhiều tên đầu óc có vấn đề nặng thế nhỉ? Đã ra tay rồi còn hỏi biết hắn là ai không? Đúng là hết thuốc chữa.” Vung tay chụp lấy cổ họng của hắn, mặc cho hắn vùng vẫy phản kháng, trực tiếp kéo hắn đập đầu xuống khay ăn của mình.

Rầm ~~~~~~~!!

Khay ăn của Dương Kiệt lập tức bị cái đầu của tên cầm đầu đập vỡ tung tóe, cũng may là bàn gỗ vô cùng vững chắn, nên không bị gãy đứt gì cả.

Xịt ~~~~~~!!

Tiếng hít hơi lạnh vang lên không dứt, tất cả đều mang theo ánh mắt kinh ngạc, khó tin khi Dương Kiệt dám phản kháng, đã vậy còn kéo đầu của một trong ngũ đại cao thủ của khu vực này đập xuống bàn nữa chứ? hắn không sợ chết sao?

“ Heo… heo mập…. Mày… mày dám….” Tên cầm đầu đầu óc choáng váng sau cú va đập lên khay và bàn ăn, phẫn nộ quát: “ người… người đâu … đánh chết con heo… heo mập này cho…. Ta.”

“ To gan ~~~!! Dám phản kháng với Hà sư huynh hả, chết này!!!!” Nghe thấy câu hét của tên cầm đầu ” Ba tên đi theo phía sau tên “Hà sư huynh” từ trong cơn hoang mang bất ngờ bừng tỉnh, phẫn nộ lao tới tấn công Dương Kiệt.

“ Man ngưu thần quyền ~~~!”

“ Thôi sơn chưởng ~~~~!”

“ Đỉnh tinh chỉ ~~~~!!”

Ba chiêu đánh của ba người đều nhắm vào chỗ hiểm của Dương Kiệt tấn công, nếu bị đánh vào người, không chết cũng bị trọng thương. Nhìn thấy chúng dám hạ độc thủ, không cần phải khách sao với chúng nữa, Dương Kiệt nhường nhịn không có nghĩa là sợ chúng, anh ta không sợ rắc rối, chỉ là không muốn gặp rắc rối mà thôi, lúc này không còn đường lui, còn lắng lo gì nữa, đập chết mẹ nó~~~~!!!

“ Giới vương quyền X3~~~ phì lũ bạo liệt quyền~~~~~!!"

Khẽ lách người nhường qua chiêu “ man ngưu thần quyền” của một tên, trực tiếp giáp mặt với tên thi triễn “ thôi sơn chưởng”, một chiêu phì lũ bạo liệt quyền đấm thẳng vào bàn tay của hắn đang chưởng tới, cú đấm và chưởng vừa va đập vào nhau, tên thi triễn “ thôi sơn chưởng” lập tức cảm nhận được một sức mạnh cực lớn từ cú đấm của đối phương truyền tới, cơn đau khủng khiếp ở bàn tay truyền thẳng lên não, sau đó là tiếng xương tay bị gãy vang lên, hắn đau tới nỗi gân xanh nổi đầy trên trán, trực tiếp bị sức mạnh đánh sợ của cú đấm đánh bay ra xa, tông vỡ bàn ghé ở gần đó, máu từ trong miệng phun ra, hai mắt trợn ngược chết ngất đi.

Giải quyết một tên xong, tên thi triễn “ điểm tinh chỉ” cũng đã chọt tới, hai ngón tay của hắn tựa như mũi kiếm sắc nhọn, định đâm thẳng vào cổ họng của Dương Kiệt.

Dương Kiệt phản ứng cực nhanh, nhanh chóng thu lại cú đấm của mình, quay người vung tay chụp lấy hai ngón tay đang chọt tới của hắn, sau đó dùng sức bẻ mạnh một cái…

Crack ~~~~!!

Á ~~~~~~~!!

Xương ngón tay bị gãy vụn ra, hắn đau tới nỗi chảy nước mắt, kêu thét lên một tiếng đầy đau đớn, lại thêm một cú đá thẳng vào bụng, vô cùng vinh hạnh theo chân tên phía trước bị đá bay tông vỡ gãy ghé ở gần đó.

Tất nhiên là trận chiến vẫn chưa kết thúc, Dương Kiệt nhanh như chớp quay người lại, một chiêu phì lũ bạo liệt quyền đập thẳng vào lưng của tên vừa thi triễn “ man ngưu thần quyền” nhưng bị anh ta né qua mà vẫn chưa kịp thu lại đòn tấn công….

Pằng ~~~~~!!

Crack ~~~~!!

Phụt ~~~!

Tên đó bị đánh ngã bay về phía trước theo tư thế chó vồ phân, tiếng xương gãy từ trong cơ thể vang lên, máu từ trong miệng phun ra như vòi sen, phun thẳng vào mặt một tên đệ tử tạp vụ xui xẻo đứng xem phim ở gần đó, không đợi tên xui xẻo kịp hoàn hồn, cả hai trực tiếp ôm choàng vào nhau ngã xuống dưới đất, đầu theo đầu, môi khóa môi, trông vô cùng kinh tởn.

“Á~~~~~~!!” Tên xui xẻo kêu thét một tiếng đầy đau khổ, vội vã dùng sức đẩy tên khốn đã phun máu đầy mặt mình, đã vậy còn cướp đi nụ hôn đầu thiêng liêng của mình nữa chứ, tựa như bị ma đuổi, hai tay che mặt quay đầu bỏ chạy khỏi phòng ăn.

Những người đứng xung quanh vội vã né sang một bên nhường đường cho hắn bỏ chạy, trong lòng thầm thương hại cho tên xui xẻo này, và thầm cảm ơn trời phật vì mình không bị rơi vào tình trạng này, nếu không thì sau này không còn mặt mũi nào ở lại tông môn nữa rồi.

Đồng thời vô cùng kinh ngạc, hoang mang trước thực lực đáng sợ của Dương Kiệt, chưa đầy năm giây đồng hồ, mỗi người chỉ một chiêu, đã dễ dàng đánh bại ba tên luyện thể tầng thứ 9, thực lực của anh ta đáng sợ tới mức độ vậy sao?

Không ít người thầm thở phào nhẹ nhõm. May quá, may quá, cũng may là mình chậm hơn nhóm của Hà sư huynh một chút, nếu không thì giờ nằm xuống là mình rồi.

“ Ngươi…. Ngươi…. Sao ngươi có thể ….” Hà sư huynh mang theo vẻ kinh ngạc khó tin, thậm chí có chút hoảng sợ khi Dương Kiệt quay đầu dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào mình, cơ thể không tự chủ run lên một cái.

Sa … sao con heo mập này lại đáng sợ như thế này được? Không phải hắn chỉ vừa mới đạt tới cảnh giới luyện thể tầng thứ 9 thôi sao? Sao có thể dễ dàng đánh bại ba tên luyện thể tầng thứ 9 như thế này được chứ? Ngay cả bản thân mình là luyện thể tầng thứ 10 đỉnh điểm, muốn hạ gục ba tên luyện thể tầng thứ 9 cũng phải tốn không ít thời gian, thế mà hắn chỉ giải quyết trong vòng ba nốt nhạc! Ối trời ơi, chỉ có tiên thiên mới làm được điều đó thôi, chẳng lẽ hắn đã là tiên thiên?? Hoặc là ở luyện thể tầng thứ 9 đã có sức chiến đấu của một tiên thiên?? Rốt cuộc là mình đã đụng tới con quái vật đáng sợ gì đây???

“Mày…. mày định làm… làm gì đó….đừng… đừng qua đây….” Nhìn thấy Dương Kiệt mang theo nụ cười của “ ác quỷ” từng bước từng bước bước về phía mình, Hà sư huynh hoảng sợ vô cùng, cơ thể không ngừng nhích lùi về phía sau, run giọng nói.

“ Làm gì ư? Đập cho mày một trận tới nỗi ba mẹ cũng nhận ra mày chứ làm gì nữa?” Dương Kiệt lạnh lạnh cười nói, vẫn tiếp tục bước về phía Hà sư huynh.

“ mày…. mày dám…. Tao… tao là người của… của Vô sư huynh….á, bể bụng con rồi má ơi ~~~~!!” không thèm nghe hết câu hăm dọa của hắn, Dương Kiệt trực tiếp tung người ngồi thẳng lên bụng hắn, dưới sức nặng gần 160 kg của anh ta, Hà sư huynh kêu rú lên một tiếng đầy đau khổ.

“ Này thì dám kêu tao biến~~~” bốp~~~!!“ hự ….”“ Này thì ỷ đông hiếp ý~~~!!” bốp ~~~!! “ Úi da… đau….” “ Này thì dám hăm dọa tao~~~” bốp ~~~!! “ Đừng … đừng đánh … mặt … á ~~~” “ Này thì người của Vô sư huynh ~~~” bốp ~~~!! “ Tha … xin tha ….” “ Này thì …”bốp ~~~!! “ Úi da... thì … thì sao ….” “ Không sao cả, thích đánh vậy thôi.” bốp ~~~!! bốp ~~~!! bốp ~~~!! …..

Tay phải của Dương Kiệt tựa như biến thành chiếc máy quét tự động, tát thẳng vào mặt của Hà sư huynh một cách không ngừng nghỉ, chỉ chịu đựng được hai phút đồng hồ, Hà sư huynh hai mắt trợn ngược, chết ngất tại chỗ. Lúc này khuôn mặt của Hà sư huynh thậm chí còn to hơn cái đầu heo, bế bết máu, thậm chí vài chiếc răng bị đánh bay ra khỏi miệng.

Nhìn thấy cảnh Hà sư huynh bị đập tới nỗi ba mẹ cũng không nhận ra, những người đang đứng theo dõi ở xung quanh không tự chủ nuốt miếng nước bọt vào cổ họng, trong lòng thầm nhắn nhủ bản thân rằng tuyệt đối không được gây chuyện với con heo mập này, trông khuôn mặt phúc hậu nhu nhược như thế mà ra tay không chút do dự, nương tay, Hà sư huynh không nghỉ dưỡng điều trị vài tháng trời cũng đừng mong lành lại, quan trọng nhất là, một trong ngũ đại cao thủ của khu vực đệ tử tạp vụ còn bị đánh tới mức độ như thế này, huống chí là mình chứ?

“ Tránh ra, tránh ra,chuyện gì xảy ra thế này.” Trong lúc Dương Kiệt định đứng lên bỏ đi, phía xa vang lên một giọng nói khàn khàn đầy uy nghiêm.

“ Á, người của đội chấp pháp~~~!!” Có người kêu thét lên.

“ Sao đến đúng lúc thế nhỉ? Thôi toi đời tên heo mập rồi, dám ra tay đánh trọng thương đồng môn, bị đội chấp pháp tóm gọn, không chết cũng thân tàn ma dại.” Một người cười trên đau khổ của người khác nói.

“ Đúng thế, xem kìa, người dẫn đội là Lương sư huynh, nghe nói Lương sư huynh và Hà sư huynh có quan hệ tốt với nhau, hắn dám đánh trọng thương Hà sư huynh, Lương sư huynh sẽ không tha cho hắn đâu.”

“ Khà khà, lại có phim coi tiếp rồi.”

“ Đội chấp pháp??” điều Dương Kiệt lo ngại nhất là đây, không ngờ chúng đã mai phục sẵn ở gần đó, chỉ chờ cơ hội tới tóm gọn mình thôi.

Phì Lũ Đại Náo Dị Giới - Chương 11: Đội chấp pháp