Ông Xã, Đầu Hàng Đi! - Chương 4


Ta tiếp tục cười run rẩy hết cả người: “Tiềm quy tắc?”
Khố nhỏ tiếp tục sáng lạn hoa đào: “Tiềm quy tắc.”
Ta cười run rẩy hết cả người càng hung: “Anh muốn…”
Khố nhỏ sáng lạn hoa đào càng hăng say: “Tiềm quy tắc cô.”
Ta ngừng cười run rẩy hết cả người.
2 giây sau, từ cười run rẩy hết cả người hoàn toàn biến thành cười đến phun nước mắt nước mũi. Ta một tay chỉ vào khố nhỏ, một tay ôm bụng: “Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha——————”, nước mắt chảy dàn dụa như điên a!
Buồn cười, quá mức buồn cười, thực sự là buồn cười đến chết luôn!
“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha —————————-”
Di động của khố nhỏ chợt vang.
“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha —————————-”
Khố nhỏ đứng lên nói hai câu rồi cúp máy.
“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha —————————-”
Khố nhỏ đi ra khỏi phòng hóa trang.
“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha —————————-”
Trợ lý Nhị hào tiến vào. “Hạ Tiểu Hoa! Câm miệng!”
“Ha ha ha…”
“Nha đầu ngốc ngươi cười cái gì hả?”. Trợ lý Nhị hào đưa một xấp ảnh chụp thật dày quăng cho ta: “Bên ngoài thật xa đều nghe thấy thanh âm của ngươi, thực chói tai, rất làm cho người ta không thoải mái.”
Trợ lý Nhị hào từ xưa đến nay nổi tiếng bình tĩnh và bạo lực. Trường hợp bọn ta đang nhiệt huyết sôi trào vẫn có thể ung dung, thản nhiên; lúc bọn ta hăng say dùng bạo lực lại hoàn toàn có thể dùng bạo chế bạo.
Ta vì không muốn bị lấy bạo chế bạo, chỉ có thể cưỡng chế chính mình đang cười đến hoan hỷ tâm tình, một bên lật giở ảnh chụp, một bên vụng trộm nghẹn cười: “Đây là cái gì?”
“Ảnh chụp Diệp tam thiếu gia nhà ngươi lúc sáng nay, ta là từ tay phóng viên quen biết vất vả mới lấy được.” Nhị hào cau mày: “Ngươi như thế nào lại ăn mặc một bộ tiểu tam thế kia?”
Ta cúi đầu, liếc mắt một cái xem cái cổ áo cắt hình chữ V, thực vất vả mới đem thô tục nghẹn ở miệng, động vào Nhị hào chỉ có đổi lấy kết cục không tốt đẹp gì.
Ta cố gắng lật lật ảnh chụp. Quả thực là Diệp Hy, nha, thực đi đón máy bay.
“Hạ Tiểu Hoa, ngươi an tâm đi. Ta đã hỏi qua, sáng nay Diệp Hy quả thực có đi đến sân bay, nhưng không có tiếp Phương Lâm Lâm. Phỏng chừng hiện trường lúc đó phóng viên nhiều lắm, Phương Lâm Lâm thấy Diệp Hy cũng có chào hỏi vài câu nhưng cuối cùng vẫn là đi xe của mình.”
Ta nhất thời mặt than.
Kháo, sao không nói sớm! Làm lão nương nhanh nhanh chóng chóng đòi ly hôn.
Nhị hào không hổ là theo đuổi trường phái bình tĩnh, tiếp tục phân tích: “Cũng phải nói, Diệp Hy biết rõ Phương Lâm Lâm gần đây đang trở thành đề tài lợi hại, đi đến đâu khẳng định không thiếu giới truyền thông theo dõi, vì sao lại muốn đích thân đi đón máy bay đâu?”
Chính là, vì sao nha?
Ta gật đầu phụ họa, tiếp tục giở ảnh chụp.
Diệp Hy, hắn mặc trang phục thường ngày thực đẹp nha. Chậc chậc, nhìn xem cái kia, chân nhỏ thon dài, khuôn mặt tuấn tú…
Tay lật qua ảnh chụp một chút. Này này này—— đây là——
Ảnh chụp bối cảnh trong góc sáng sủa của đám người kia xuất hiện một thân ảnh quen thuộc. Vẫn như cũ không hề có chút thay đổi gì lớn lao, vẫn là trang phục thể thao vận động, vẫn là bóng hình đơn bạc đến xinh đẹp…
Nhị hào vẫn đang tiếp tục phân tích: “Chẳng lẽ Diệp tam công tử, nguyên bản muốn tiếp không phải là Phương Lâm Lâm?”
“Kháo, ngươi mới tiếp không phải là Phương Lâm Lâm, cả nhà ngươi tiếp cũng không phải là Phương Lâm Lâm!” Ta nhảy dựng lên mắng.
“Nha đầu ngươi kích động cái gì chứ?” Nhị hào trắng mắt liếc ta một cái: “Hắn tiếp là Phương Lâm Lâm, hắn từ đầu tới cuối tiếp là Phương Lâm Lâm, đã được chưa?”
Ta cảm thấy chính mình dường như đang nghẹn một khối đàm ở trong cổ họng, phun cũng ghê tởm mà không phun cũng ghê tởm.
Đem ảnh chụp cầm đến, nhìn lại thật sự chăm chú một lần nữa.
Quả nhiên là nàng!
Nguyên lai, là nàng!
Hắn một mình một người đến sân bay, hắn cố ý không muốn giải thích, hắn đột nhiên đối với ta ôn nhu, nguyên lai, thật là vì nàng.
Sớm đã biết chuyện đó, từ lúc trước khi kết hôn, từ lúc bắt đầu quen biết Diệp Hy, cũng đã biết.
Diệp Hy, hắn quả nhiên, là không thương ta.
Từ đầu tới cuối.


Di động trên bàn hóa trang bỗng dưng rung mãnh liệt.
Ta cầm đứng lên, tức giận “Uy” một tiếng lớn.
Bên kia một mảnh lặng im.
“Uy————————-” ta điên cuồng hét lên, nghe thấy thanh âm chính mình ngoài cửa vọng lại.
Thao, không phải gặp quỷ chứ?
“Uy————————-” ta tiếp tục rống.
Cửa phòng hóa trang “phanh” một tiếng dần dần mở ra, khố nhỏ liền đứng ở bên kia cánh cửa, một tay nắm di động vẫn đang phát ra thanh âm “Uy———”, một tay túm danh thiếp của ta.
Trợ lý Nhị hào nhìn thấy hắn, vẻ mặt nháy mắt đã ửng hồng, dùng thanh âm dị thường bình tĩnh kinh hô môt tiếng: “Thần Tư!”, không nói hai lời, choáng váng lưu loát lướt qua.
“Hạ, Tiểu, Hoa?”, khố nhỏ nhìn chằm chằm ta.
Ta theo dõi danh thiếp trong tay hắn.
A——————- kia chính là Mercedes-Benz xúi quẩy bị ta đụng vào!
“Nhị hào, bồi tiền…” Ta dùng sức loạng choạng tý nữa thì ngất xỉu đi về phía Nhị hào, cả đầu váng vất thân ảnh mặc quần áo thể thao, cơ bản lúc này đã thực sự tâm phiền ý loạn.
Diệp Hy, hắn ngay cả ly hôn đều không cần…
“Cô là Hạ Tiểu Hoa?”. Khố nhỏ tiến tới ta gần từng bước.
“Ta bồi ngươi một cái Mercedes-Benz mới nhất! Không, ta bồi ngươi một cái Ferrari mới nhất!” Ta hoảng sợ tăng thêm lực đạo lay động Nhị hào.
“Cô là Hạ Tiểu Hoa?”, khố nhỏ vài bước đã vọt tới trước mặt ta.
“A!” ta một phen buông Nhị hào ra, đổi thành lay động khố nhỏ: “Quyết định vậy đi, tỷ bao nuôi ngươi!”
Diệp Hy, cho đến bây giờ cực kỳ khinh thường ta mặt dày mày dạn bám lấy hắn.
Khố nhỏ một phen hất ta ra: “Bao- dưỡng- tôi?”
Ta điên cuồng gật đầu, ánh mắt thành khẩn, tứ chi phối hợp.


Khố nhỏ phẫn nộ nói: “Hạ Tiểu Hoa, cô đây là cố ý bỡn cợt tôi?”
“Không, tỷ đây thật sự nghiêm túc.”
Khố nhỏ cầm trụ tay ta: “Cô là cố ý mặc đồ trong suốt đợi thời điểm tôi thử vai diễn mới vọt tới, trước mặt tôi trở thành tiểu tam thích nhất hàng hiệu, ngu ngốc nhất là cố ý đụng vào xe của tôi, làm hết thảy họat động để thu hút sự chú ý của tôi…”
“Sau đó vô cùng thành khẩn nói cho tôi biết, kỳ thật là cô muốn-bao-dưỡng-tôi?”. Khố nhỏ vặn vẹo khuôn mặt nhỏ nhắn tuấn tú.
“Hạ Tiểu Hoa! Ngươi điên rồi! ! ! Ngươi bao dưỡng hắn làm sao?” Nhị hào rốt cục ở thời khắc mấu chốt tỉnh lại.
“Mặc kệ thôi! Ta ly hôn!” Ta trở mình xem thường.
“Cô-ly-hôn?” Khố nhỏ gào thét ném loạn mấy món đồ trên bàn trang điểm: “Hạ Tiểu Hoa, tôi chân thành nói cho cô, tôi muốn đổi nhà tạo hình trang phục! Từ nay về sau, tổ kịch nếu có cô thì không có tôi!”
Khố nhỏ tùy tay nhặt lên cái di động vừa bị hắn ném đi, đầu cũng không thèm quay lại, xoay người vẫy cái mông thối của hắn bỏ đi.
A, nói rất trực tiếp, là bi thương cho tự tôn của khố nhỏ đi!
Quả nhiên, mỹ nam là không có bị dễ dàng thuyết phục như vậy. Ta lỗ mãng bắn đạn đến quần áo hắn, rủa hắn biến thành tro bụi: “Nhị hào, ngày mai mang một chiếc Mercedes-Benz màu bạc đến nhà của hắn, muốn so với hắn cái bị ta phá hư sao đắt tiền bằng”. Tỷ là tỷ hiểu quy định công việc nha, tỷ dùng tiền tài thế công.
Trợ lý Nhị hào há hốc miệng.
“A, nhớ rõ đính lên xe một bó hoa đi.” Màu bạc quả thực có chút đơn điệu đi. Hoa màu đỏ lửa là tốt nhất, chính là ta Tiểu Hoa nha.
“Hạ, Hạ Tiểu Hoa…” trợ lý Nhị hào thật cẩn thân vỗ vỗ vai của ta: “Ngươi… biết hắn là ai sao?”
Ta liếc Nhị hào một cái trắng mắt: “Ngươi điếc không nghe được hắn nói chuyện sao? Hắn là người ở tổ kịch”. Nếu biết đến phòng hóa trang của ta thử diễn phục, hẳn là nhà đại chế tác, siêu cấp tân diễn viên đi.
“Hắn hiện tại là ngôi sao hồng thấu bầu trời châu Á, siêu cấp tân tinh Thần Tư. Người mà phải mất một năm mới sắp xếp được lịch hẹn, hét giá trên trời mới mời được hắn làm nam nhân vật chính!” Nhị hào làm một hơi nói đến vô cùng lưu sướng.
“Nha? Nam nhân vật chính! Khó trách bộ dáng lại tuấn tú như vậy!” Ta hắc dâm cười: “Dáng người cũng vô cùng rắn chắc!”
Cực phẩm hàng hóa! Bao dưỡng hẳn là lựa chọn vô cùng sáng suốt đi!
“Hạ Tiểu Hoa, phim này chỉ sợ là không quay tiếp được…” Nhị hào oán niệm, không có việc gì lại đi đắc tội với nam nhân vật chính làm chi đâu?
Cắt! Ta rất không hài lòng hừ một tiếng, cũng đi lên phía trước nhặt di động, gọi cho trợ lý cao cấp của Diệp Hy: “Uy? Ta Hạ Tiểu Hoa. Tập đoàn Diệp Thị mới đầu tư một bộ phim bom tấn mới… Ta biết trang phục tạo hình trước mắt là do ta thiết kế nhưng là chỉ trước mắt, còn về phần sau này… Nha, đúng, ta cũng có ý tứ này… Được, không thành vấn đề!” Lưu loát gác điện thoại.
Không phải là đi cửa sau sao? Việc này tỷ cực kỳ am hiểu! Tỷ nhưng là biết rõ bối cảnh nhân sĩ hậu trường nha!
Tỷ là quyết định, tỷ muốn nuôi dưỡng cho Á châu siêu cấp tân tinh hồng lên thấu trời nữa.


Ông Xã, Đầu Hàng Đi! - Chương 4