Truyện tranh >> Nữ Phụ Là Vợ Nam Chính >>Chương 2: Gặp Boss lần đầu

Nữ Phụ Là Vợ Nam Chính - Chương 2: Gặp Boss lần đầu

Di Di vừa đọc xong một quyển sách thể loại H văn trên Wattpad mà cô vô tình thấy được, để thoả mãn tâm tư sắc nữ mà đám bạn vẫn kinh bỉ của mình!

Câu chuyện nói về nam chính Thượng Cung Thiên tính cách phúc hắc cùng nữ chính Nguyễn Nhạc hiền lành lương thiện đáng yêu xinh đẹp...hai người gặp nhau đả nảy sinh tình cảm...yêu nhau thắm thiết và thuận lợi trừ việc Di Di nữ phụ thư ký đồng thời là tình nhân cũ của boss luôn tìm cách ngăn cản thì k có biến cố gì...cảnh còn lại nói về xxoo của hai người...và nó chiếm 80% ==''

Đúng vậy! Nó cực kỳ hợp thể loại cô cần giải trí!

Đặt điện thoại trên bàn nhỏ, vặn vẹo thân mình mấy cái, tắt đi bóng điện.

Màn đen bao phủ lấy thân hình nhỏ bé, Di Di cũng thoải mái chìm vào giấc mộng, trong mơ cô thấy cảnh nam chính xxoo nữ chính không khỏi nhếch khoé miệng...

Không biết đã bao lâu trôi qua, cuối cùng Di Di đã tỉnh, sảng khoái ngáp to miệng, hướng mặt lên trời hít một ngụm khí mà bây giờ theo các nhà khoa học thì hàm lượng CO2 đang dần thay thế cho O2...

Không khí mát mẻ truyền vào hô hấp, mở đôi mắt tèm nhem còn có gèn kia nhìn ngắm căn phòng của mình...

Trời!!! Cô nhìn thấy gì? Một căn phòng trắng tinh khiết! To lớn! Tất cả xung quanh rất hiện đại hoá! Ti vi, Laptop, tủ, ... rất đẹp, tinh xảo, mỹ mỹ!! Nhưng...đây đâu phải phòng cô??

Chúa ơi, véo một cái lên cơ thể, vỗ vỗ mặt...cảm nhận được da thịt đau đớn cô chấp nhận...đây là thật...200%!!!!



Vì quá sock, Di Di lâm vào trạng thái chết giả...cô muốn về nhà!!! 25 năm mới mua được một ngôi nhà, trạch nữ như cô còn chưa có mối tình vắt vai...oh...no...cô muốn trở lại..!!!!!!

Đã muốn không ngủ được, Di Di rời chiếc giường mà theo cô đánh giá 6 người nằm vẫn còn dư thừa, bàn chân chạm xuống nền nhà được đệm nện mềm mại màu xám, cô đánh giá căn phòng....cực kỳ lớn!

Ồ, hình nữ nhân này...thật muốn mỹ...


Tay cô cầm tấm ảnh, nữ nhân cười tươi tắn bên cạnh cánh đồng xanh xinh đẹp xa xa là bóng lưng rộng rãi không may bị dính vào, nữ nhân sefile nhí nhảnh giơ tay hình chữ V nhìn rất đáng yêu, lanh lẹ.

Đặt lại tấm ảnh xuống chiếc tủ màu cam ở đầu giường, một quyển sổ kế hoạch bị cô lật ra.

Hửm...mới tốt nghiệp? Đã được làm thư ký chủ?

Hôm nay là ngày bao nhiêu? Chiếc điện thoại màu vàng gold được bọc hình con mèo thần tài cực kỳ đáng yêu bị cô cầm lên. Màn hình là một người đàn ông hết sức soái! Chậc, nhìn thôi đã biết bá đạo, lạnh lùng...

Ngày 1 tháng 8 ? Chủ nhật? Xem ra hôm nay cô nghỉ ngày mai mới đi làm?

Điện thoại danh bạ thì rất nhiều, liên lạc chủ yếu là Tố Tố + Boss? Nhắn tin nhiều nhất là Boss? Và tất nhiên, chưa bao giờ Boss gửi lại một tin nhắn hết. Why? Cô ta thậm chí chưa bao giờ gửi 1 bức thư hoàn chỉnh!


Album của cô ấy cực kỳ nhiều...được phân mục rất rõ ràng....cô ta có vẻ thích seflie? Bất quá nhìn đáng yêu thật đoá!!! Mỹ nữ nha!

Chọc chọc điện thoại đang hưng phấn, tiếng chuông báo thức Get up? 7:30? Ôh, cô ta thường dậy vào giờ này!?

Vậy cô cũng phải dậy thôi. Trên người cô là chiếc áo lót trắng, nó làm cho ngực cô to hơn và phần eo thon hơn. Quần đùi vải xatanh mát mẻ ngắn cũn cỡn, tất nhiên nó cũng màu trắng...ôh...như da của Ngọc Trinh vậy!

Thật đau đầu, cô đột nhiên có trí nhớ khác...rất rõ ràng...hai khối ký ức trộn vào nhau khiến đầu cô đau như búa bổ!

Lắc đầu, cô muốn cơn đau nhức óc này sẽ thoát ra khỏi não cô. Nó không pefect chút nào!

Thật khó tưởng tượng..thứ đau nhức vẫn ám theo cô sau đó. Cô không mong chờ nó tý nào!


Cô đã ăn bữa sáng với ba lát sandwich, không có gì ngon lành ngoài rau salad và lát thịt bò nướng mỏng tanh cùng thứ sốt mayonnaise béo ngậy.

À, và ly sữa tươi thả vài quả đâu tây.


Vị chua của dâu tây khiến cô cảm thấy tốt hơn và ổn hơn sau bữa ăn khá nhiều chất béo.

Cô nghĩ, hôm nay sẽ tuyệt vời cho một ngày sắp xếp lại tất cả và bắt đầu cuộc sống mới.

Ôh, cô tin cô sẽ không sao cả khi ở đây, dù sao thì một mình..cô cũng rất quen thuộc.

Cô đã sống rất tốt khi bố mẹ cô nắm tay nhau đi thiên đường, đôi khi cô thấy họ khá ác độc. Bạn biết đấy!? Sống tự lập không hề tuyệt! Có nhiều chuyện phải lo, vì thế mà cô vẫn chưa thể yêu trong 25 năm qua.

Kinh koong...

Có lẽ pizza đã tới. Cô choàng thêm chiếc áo khoác von dài và đi mở cửa, nó sẽ khiến cô khá khín đáo hơn là mặc bộ bikini kia.

Ôh, cô sai lầm, một chàng trai? Anh ta trông rất quyến rũ...ưm...giống như vị hoàng tử trong cổ tích vương quốc Anh! Ưm..mái tóc vàng bồng bềnh, thân hình cao và cơ bắp ẩn dưới áo T-shirt đen,mặt cô có thể cảm nhận hơi thở nam tính của hắn.

Phải mất khá lâu để cô lục trong trí nhớ, đây là vị chủ tịch kính mến!

_Round_

Nữ Phụ Là Vợ Nam Chính - Chương 2: Gặp Boss lần đầu