Nữ Hoàng Làm Dáng - Chương 31


Fans Tôn Thần lúc nãy vẫn còn nổi giận đùng đùng, nhưng đến khi nhìn thấy bài đăng này thì bỗng nhiên yên lặng hẳn.

Đây, chính là Tôn Thần sao?

Tráo trở nói fans đến đón sân bay hôm nay xô đẩy anh ta, nhưng lại làm lơ khi thấy người đại diện và trợ lý tỏ thái độ ngang ngược với fans, thấy Sở Tích người ta bây giờ không có đại gia chống lưng, dễ ăn hiếp, còn âm thầm đạp người ta một cái trong bản thông báo của mình.

Hóa ra đây chính là thần tượng mà bọn họ nâng niu trên tay, là người mà bọn họ thức đêm, "bán thận" mua phiếu bình chọn trong cuộc thi đưa anh ta debut, mua tạp chí, mua sản phẩm anh ta đại diện.

Dường như có thứ gì đó đã tan vỡ.

Fans Tôn Thần đang khống chế bình luận bỗng yên tĩnh lại, so sánh với video hiện trường của fan đăng lên, nhìn lại bảng thông báo của phòng làm việc Tôn Thần giống như tự vả vào mặt mình.

Thậm chí có rất nhiều fans đã xóa bình luận của mình, khu bình luận hoàn toàn trở thành chỗ mắng chửi của người qua đường.

Trong nhóm biệt đội Gạch, fandom Gạch đã bắt đầu bắn pháo hoa. Nếu không phải Sở Tích nói phải khiêm tốn, quả thật bọn họ chỉ muốn hung hăng xông lên đạp cho một cái.

Quần chúng chế giễu ekip Tôn Thần ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo sau khi lôi Sở Tích vào, có người bỗng nhiên phát hiện ra đây không phải là lần đầu tiên Sở Tích bị người khác chơi xấu.

Nhớ đợt giải thưởng Kim Vũ lần trước, đối thủ tung tin chế giễu Sở Tích mặc lễ phục 200 tệ, thậm chí còn nói cô không tôn trọng thảm đỏ, cuối cùng lại bị dáng người và nhan sắc của Sở Tích biến bộ lễ phục 200 tệ thành hàng cao cấp, giúp cô xoay ngược tình thế, không những không bị chế giễu, ngược lại lại nhận được giải thưởng trang phục đẹp nhất của giải Kim Vũ, cuối cùng còn được mọi người khen ngợi cần cù, tiết kiệm.

Lần trước, khi cô bị tung tin là chị đại, hút thuốc, đi bar, bị chương trình giải trí đang tham gia ép phải ngừng quay, kết quả đợi người ta đăng ảnh huy hiệu cảnh sát của ba mình lên mới té ngửa ra là con liệt sĩ, còn bị bạo lực học đường đến nỗi buộc phải thôi học.

Lần này cũng thế, bị Tôn Thần lôi cô vào "đạp" một cái, cuối cùng tuồn kịch lại đảo ngược thành tự vả mặt mình.

Ai dám chơi xấu Sở Tích đều không có kết cục tốt, hoặc là để Sở Tích biến nguy thành an trong phút chót, đại sát tứ phương, hoặc có khi cô còn chẳng thèm làm gì, ở nhà rung đùi xem kịch hay, đối thủ đã tự diệt. Xét đến cùng, người ta đẹp người đẹp luôn cả nết.

Chị Tích trâu bò quá ha ha ha ha ha ha!

Sở Tích phát hiện mình lại lên hot search nữa rồi.

#Chị Tích trâu bò quá!#

Sở Tích:???

Kể từ khi "Trái Tim Dũng Cảm" lên sóng, Weibo của cô liên tục tăng fans, không hề mua fans mà đều là fans thật sự. Đêm nay nhóm "Biệt đội Gạch" nhận rất nhiều yêu cầu gia nhập nhóm, bên phụ trách xét duyệt bận đến sấp mặt, cuối cùng phải đặt câu hỏi để xét duyệt vào nhóm: Xin hỏi vì sao bạn lại thích Sở Tích?

Phó Bạch có một nick phụ là quản lý của nhóm Biệt đội Gạch, nhìn mấy admin khác bận rộn, anh ta cũng gia nhập đội ngũ xét duyệt. Sở Tích ở bên cạnh nhìn anh xét duyệt không ít fans. Câu hỏi trả lời gia nhập nhóm của các fans phải nói là vô cùng đa dạng.

[Tôi nông cạn, tôi là fan u mê body của Sở Tích. Liếm màn hình.jpg]

Được rồi, fans nhan sắc cũng được, duyệt.

[Chị Sở Tích đã đẹp người lại còn đẹp nết, còn cưng fans nữa chứ.]

Sở Tích được khen đến ngại, duyệt.

[Tính tình tốt, không già mồm, trong "Trái Tim Dũng Cảm" bị cô ấy thu hút trở thành fans qua đường, giờ thì thành fans luôn rồi.]

Duyệt, duyệt.

Sở Tích vui vẻ, cũng rất cảm động, cô đã lĩnh hội được câu nói "Nhận được sự yêu thương của mọi người."

Cô rất may mắn, sợ bóng sợ gió một hồi lại biết đường con đường mình đi còn rất dài, bây giờ lại có rất nhiều người yêu thích cô như thế, cô nhất định phải cố gắng để báo đáp fans của mình.

Sở Tích nhớ đến chuyện lúc trước, sóng mũi cay cay.

Đến khi cô nhìn thấy một câu trả lời xin vào nhóm rất khác người:



[Thử hỏi trong giới fans ai mà không muốn hâm mộ chị Tích, được trải nghiệm cảm giác sảng khoái khi nằm im để đối thủ bôi nhọ rồi tự "chết", ha ha ha ha.]

Sở Tích, "..."

***

Fans đông thì group cũng sôi nổi hơn, trong group có fan thảo luận động tĩnh tiếp theo của Sở Tích, trước mắt đã biết là có tham gia một kỳ của "Nhà Nhỏ Của Chúng Ta", hình như sau đó không còn gì nữa. Thế là có fan để lại lời nhắn và nhắn tin riêng hỏi phòng làm việc của Phó Bạch, mọi người rất quan tâm đến hoạt động tiếp theo của Sở Tích. Hết cách rồi, đây là mối bận tâm trong sự nghiệp làm fans.

Trong phòng làm việc của Phó Bạch, anh ta đọc hết tất cả các mail hôm nay nhận được, nhìn vẻ mặt đầy mong đợi của Sở Tích ở đối diện, anh ta lắc đầu.

Sở Tích thấy Phó Bạch lắc đầu, cô bĩu môi, cụp mắt, "Vẫn không có hả?"

Phó Bạch, "Không có."

"Em biết rồi." Sở Tích cúi đầu.

Cô không thể cứ tham gia chương trình giải trí suốt được, mà cũng không có nhiều chương trình có thể mời cô tham gia, nhưng lại càng không có đoàn phim nào chủ động tìm đến cô.

Mặc dù trên tay Phó Bạch không có tài nguyên có sẵn, nhưng tin tức vẫn nhanh nhạy, giống như mấy diễn viên nhỏ đi thử máy, anh ta giúp cô gửi sơ yếu lý lịch đến mấy đoàn làm phim khá ổn và đáng tin, nếu lý lịch được duyệt thì có thể đi thử vai nhận vai diễn.


Nhưng mấy sơ yếu lí lịch Phó Bạch giúp cô gửi tới mấy đoàn phim đều như đá chìm đáy biển, hoặc là nhận được nhưng lại không hồi âm.

Phó Bạch thấy Sở Tích sa sút tinh thần thì an ủi, "Không sao đâu, vẫn còn nhiều đoàn phim cần người mà."

Sở Tích cúi đầu gẩy móng tay, "Không cần an ủi em đâu, là do diễn xuất của em quá kém, không có đoàn phim đáng tin nào đồng ý nhận em là chuyện bình thường." Dù sao cô cũng từng "được" công nhận là "cứt chuột" phá hủy phim bom tấn.

"Hơn nữa... Thật ra em cũng không muốn đóng phim lắm." Sở Tích nói tiếp.

Thật ra ban đầu cô không hề bài xích chuyện đóng phim như thế, ngược lại còn thấy khá thú vị, nhưng sau này cô phát hiện ra ở mấy đoàn phim mà Cố Minh Cảnh đầu tư, dù cô diễn thế nào đạo diễn cũng chỉ nói tốt tốt tốt, được được được, đúng đúng đúng. Đạo diễn không nói gì, mấy vị diễn viên nổi tiếng làm nền cho cô lại càng không nói. Sở Tích xuất thân không chính quy nên không biết diễn, đến khi phim ra thì lại bị chế giễu vì bị nhóm diễn viên nổi tiếng làm bật lên diễn xuất non nớt của mình. Chưa kịp đau lòng vì những lời nhục mạ, mắng chửi ấy thì Cố Minh Cảnh đã cho cô vào đoàn phim tiếp theo, vốn đầu tư còn mạnh hơn bộ phim trước đó.

Sở Tích rơi vào vòng tuần hoàn: quay phim -- bị mắng -- lại quay phim -- lại bị mắng. Về sau cô càng ngày càng bài xích chuyện đóng phim, mỗi lần đứng trong trường quay, đứng trước máy quay, đối mặt với sự dung túng của đạo diễn, đối mặt với những cái nhìn, nụ cười lạnh lùng của các ngôi sao nổi tiếng, nhớ đến những lời mắng chửi, mỉa mai kia, cô chỉ muốn chạy trốn.

Phó Bạch nghĩ đến lúc trước Cố Minh Cảnh dùng đủ cách để "nâng" Sở Tích, nhìn dáng vẻ bài xích với chuyện gia nhập đoàn phim, chỉ biết lắc đầu.

Con nhóc này bị dọa sợ rồi.

Nhưng bây giờ cô đang ở dưới trướng mình, là người đại diện có dã tâm, có khát vọng làm chuyện lớn, Phó Bạch nhìn Sở Tích đang bài xích chuyện quay phim, "Không phải lúc trước em còn nói với anh là phải nhìn xa mới có thể phát triển sao? Phim không đóng, công việc của mình lại không làm, chỉ chờ tham gia chương trình giải trí thì làm sao có thể nhìn xa mà phát triển chứ?"

Sở Tích hít hít mũi.

Phó Bạch, "Em cứ không chịu quay phim, sau này khi mọi người nhắc đến tên em cũng chỉ nhớ đến những tác phẩm thất bại kia thôi, kiếm một bộ được được cũng không có, không hay tí nào."

"Chính quy thì sao? Không phải có rất nhiều người xuất thân chính quy nhưng diễn xuất dở tệ, trở thành sỉ nhục của nhà trường hay sao? Trong giới lúc trước có rất nhiều người không qua đào tạo chính quy, không học diễn xuất mà? Diệp Tô có phải xuất thân chính quy đâu? Chẳng phải người ta cũng nhận giải ảnh hậu đến mỏi cả tay sao. Lúc trước, cô ấy cũng từng diễn dở, biết bao hình tượng quái đản, không phải cô ấy cũng từng diễn không ít bộ phim máu chó ư? Nhưng con người cần phải tiến bộ, tiến bộ mới là điều quan trọng. Em xem, bây giờ khi nhắc đến cô ấy đều là ảnh hậu tam kim, cuộc sống mỹ mãn, gái trai đều đủ. Có còn ai chú ý đến mấy bộ phim máu chó, nhảm nhí kia nữa đâu?"

Sở Tích ngẩng đầu, cô thấy Phó Bạch nói có lý.

Phó Bạch lại tiếp tục ném sơ yếu lý lịch của Sở Tích đến các đoàn làm phim, cuối cùng cũng có một đoàn phim hồi âm.

Phim thần tượng cổ trang, đầu tư rất lớn, diễn viên cũng khá ổn, nam nữ chính đã chốt, chỉ còn lại vài diễn viên phụ vẫn chưa chọn được.

Nhân vật mà Phó Bạch tranh thủ cho Sở Tích là em gái nam chính, hình tượng khá ổn, hoa trắng nhỏ ngây thơ, lương thiện lại yếu ớt, là bạn tốt của nữ chính, rất phù hợp với ngoại hình của Sở Tích. Lúc trước, Sở Tích trong hình tượng hoa trắng nhỏ đều diễn những vai có tạo hình thế này, bây giờ tiếp tục chọn diễn loại vai này là để bảo đảm an toàn.

Sở Tích nhìn thông báo thời gian, địa điểm thử vai và kịch bản trên mail thì căng thẳng không thôi. Thú thật, cô debut đã hai năm, nhưng chưa từng đi thử vai lần nào, phim của Cố Minh Cảnh đầu tư đều trực tiếp giao vai nữ chính cho cô, căn bản không cần phải thử vai.

Địa điểm thử vai là công ty điện ảnh Tinh Huy ở thành phố B, lúc Sở Tích nhận được email và kịch bản thì chỉ cách ngày thử vai có hai ngày. Thoại của nhân vật không nhiều, cô đã thuộc làu làu. Không tính đến chuyện cô luyện tập một mình, Phó Bạch còn kéo theo một người mẫu nam từ phòng làm việc đến để cùng Sở Tích diễn cùng, ba người dợt từng câu từng câu lời thoại. Cuối cùng Phó Bạch xem Sở Tích diễn vô cùng hài lòng, nói với cô diễn rất tốt, nhất định không có vấn đề gì.

Ngày thử vai, Phó Bạch đưa Sở Tích đến dưới lầu công ty điện ảnh Tinh Huy.


Sở Tích ngẩng đầu nhìn tòa nhà Tinh Huy nguy nga tráng lệ, tay cầm túi xách căng thẳng đến run rẩy, mặt nhăn tít lại, "Em sợ..."

Phó Bạch có cảm giác như phụ huynh đưa con đi thi đại học, cổ vũ cô, "Cố lên, không sao đâu."

Nếu mà không vào sẽ muộn mất, Sở Tích cẩn thận bước vào cửa công ty điện ảnh.

Đến nơi thử vai, đã có rất nhiều diễn viên hôm nay đến thử vai đang chờ sẵn ở đó.

Sở Tích yên lặng đăng ký rồi tìm một chỗ vắng vẻ ngồi xuống, cô quan sát cảnh vật xung quanh, sau đó hít một hơi thật sâu để giảm bớt căng thẳng.

Ngồi trước cô có mấy cô gái đến thử vai đang nói chuyện với nhau, lời của bọn họ vô tình lọt vào tai cô.

"Này mấy người biết gì không, hình như hôm nay tổng giám đốc mới của tập đoàn Nguyên Cảnh đến Tinh Huy đó."

Ban đầu Sở Tích không muốn nghe lỏm người khác nói chuyện, nhưng "tổng giám đốc mới của tập đoàn Nguyên Cảnh" khiến cô sửng sốt.

Cô gái đằng trước tiếp tục trò chuyện.

"Má ơi thật hả, nghe nói có người từng nhìn thấy người thật, siêu đẹp trai luôn! Đợt trước không phải Nhạc San nói có bạn trai sao, còn khoe đồ trên Weibo, để người ta đoán bạn trai mới chính là anh ấy, bám theo người ta để tự tạo nhiệt độ, bị cảnh cáo một trận còn chưa chịu yên, thế mà đăng bài nói cư dân mạng nói xấu cô ta, làm lố quá cuối cùng chọc giận người ta, bị vả mặt, rồi bị người ta rút hết tất cả tài nguyên điện ảnh và hợp đồng quảng cáo do Nguyên Cảnh đầu tư ha ha ha. Đến bây giờ cũng chưa có thông báo mới nào, đang mốc meo nằm ở nhà đấy."

"Thật hả? Buồn cười quá ha ha ha ha."

"Ôi ôi nghe thôi đã thấy "ngon" rồi. Hôm nay anh ấy đến Tinh Huy làm gì, có thể gặp được anh ấy không đây?"

"Chẳng qua là công việc làm ăn thôi, cô đừng có mơ mộng hão huyền, có gái xinh nào mà người ta chưa từng nhìn, gặp cô chưa chắc đã nhớ mặt cô."

"Tôi tưởng tượng thôi cũng không được à?"

Mấy cô gái bật cười, trong lúc vui đùa có người quay về phía sau nhìn thoáng qua, bỗng nhiên nhìn thấy Sở Tích đang cúi đầu ngồi phía sau xem kịch bản.

"Này này, mấy cô nhìn xem, người ngồi sau là ai?"

Sở Tích nghe mấy cô gái phía trước hạ thấp giọng, sau đó lại thấy bọn họ lén lút quay đầu nhìn cô.

"Má, đây không phải là Sở Tích sao!"

"Đúng là Sở Tích rồi, cô ta vậy mà lại đến thử vai? Tôi không nhìn lầm chứ?"


"Đúng là Sở Tích, mấy người quên cô ta bị đại gia đá rồi sao. Bây giờ không có đại gia nâng đỡ nên không có tài nguyên chứ sao."

"Đúng vậy, lúc trước đóng biết bao nhiêu bộ phim đầu tư lớn, nhân vật nổi tiếng phải đi làm nền cho cô ta, bây giờ lại chạy đến đây thử vai với chúng ta? Trời ơi, thảm quá đi!"

"Đáng đời, lúc trước không phải ỷ có đại gia cưng thì ngông cuồng, diễn xuất cứt chuột thì đoàn phim nào dám mời, đúng là nghiệp quật ha ha ha."

"Tôi thấy cô ta cũng chịu đựng giỏi ghê, hầu hạ một lão già béo ụ hai năm, nghĩ đến đã muốn ói rồi."

"Ấy ấy đừng nói chuyện này nữa, tổng giám đốc mới của Nguyên Cảnh hôm nay cũng đến Tinh Huy hả? Muốn gặp quá đi!"

Giọng bọn họ đã cố đè xuống rất thấp, nhưng từng câu chữ đều lọt vào tai Sở Tích không sót một chữ.

Vẻ mặt Sở Tích không chút biểu cảm, cô chỉ khép kịch bản trong tay lại, sau đó ho nhẹ một tiếng.

Mấy người đằng trước biết mình đã bị phát hiện, lập tức im lặng ngay.

Sở Tích đứng dậy, nhìn mấy gương mặt với sóng mũi cao ngất, rõ ràng có dấu vết chỉnh sửa trước mặt, thản nhiên nói, "Tôi không biết tổng giám đốc mới của Nguyên Cảnh có nhìn trúng tôi hay không, nhưng tôi biết, anh ta chắc chắn chướng mắt mấy người."


"Cô!" Có người đứng bật dậy chỉ thẳng vào Sở Tích, bầu không khí như giương cung bạt kiếm, Sở Tích một mình đối chọi với một đám người, nhưng không hề sợ hãi.

Bầu không khí đang căng thẳng, bỗng nhiên có nhân viên đeo thẻ công tác đi ra bảo bắt đầu thử vai.

Người kia trừng mắt nhìn Sở Tích, sau đó mới giải tán.

Hôm nay trong đoàn thống nhất thử vai phụ, đạo diễn tự mình đến đây tuyển người, mỗi một người ở đây đều có nhân vật riêng mà mình muốn thử, Sở Tích hít một hơi thật sâu, đứng trong nhóm diễn viên thử nhân vật em gái của nam chính.

Đạo diễn Tống ngồi ở đó, mang cặp kính viền bạc xem các diễn viên thử vai.

Đến phiên Sở Tích.

Cô hít sâu rồi bước tới.

Cảnh thử vai này cô đã tập luyện rất nhiều lần, hôm nay cô phát huy cũng rất khá, không kém hơn mấy lần tập bao nhiêu, Phó Bạch bảo cô không thành vấn đề.

Sở Tích diễn xong, nở nụ cười như trút được gắng nặng, chào đạo diễn, "Cám ơn đạo diễn."

Đạo diễn nhìn cô một lát, không biết nói gì với trợ lý bên cạnh.

Sở Tích thấy hai người đang che tai nhau nói, đứng đó mà luống cuống tay chân, cô cắn môi, không biết đạo diễn nhận xét gì về cô.

Đạo diễn và trợ lý thì thầm xong, Sở Tích thấy trợ lý vẫy tay ra hiệu cô đã xong.

Vậy là xong hả?

Sở Tích không ngờ kết quả mà mình chờ đợi lại thế này, một câu nói cũng không có, cô kinh ngạc, mơ mơ màng màng lui xuống.

Diễn viên tiếp theo tiếp tục thử vai.

Sở Tích nhìn bọn họ từng bước đi vào, trong lòng cảm thấy buồn buồn khó nói.

Kiểu này, có vẻ như không còn hy vọng gì rồi.

Cô tự nhận mình đã biểu hiện rất tốt, Phó Bạch cũng nói đây là tạo hình phù hợp nhất và cũng quen thuộc với cô nhất, nhưng có một số việc, có lẽ phải xem thiên phú.

Sở Tích nở nụ cười tự giễu.

Ngay lúc này, trợ lý vừa nãy nói chuyện với đạo diễn đi ngang qua, Sở Tích không nhịn được nên lấy hết dũng khí ra gọi anh ta lại, "Xin chào, tôi muốn hỏi, tôi có còn hy vọng..."

Trợ lý thấy Sở Tích cũng không giấu diếm, "Thật ra cô diễn rất khá, nhưng đạo diễn thấy cô không hợp với vai diễn lắm, nói thế nào nhỉ, chính là không có cảm giác khiến ánh mắt người ta bừng sáng."

"À, cám ơn anh." Sở Tích nghe xong, cụp mắt xuống.

Cô thử vai xong, đang định rời đi, thấy ở bên cạnh có mấy diễn viên thử vai khác trong phim nên dừng lại xem một chút.

Sở Tích thấy người thử vai bên này hình như là nhân vật phản diện trong phim này, phong cách bên này đúng là khác hẳn.

Thế là trong lúc đạo diễn chợt ngẩng đầu, bỗng nhiên nhìn thấy Sở Tích cách đó không xa, đứng trong nhóm diễn viên đang thử vai nhân vật khác, xem bọn họ thử vai.

Đầu tiên, đạo diễn bị hấp dẫn bởi góc nghiêng của Sở Tích, sau đó chính là vai diễn mà cô ấy đang xem người khác thử vai.

Đạo diễn cuối cùng cũng nhận ra vì sao lúc nãy mình cứ cảm thấy không đúng, lập tức đẩy trợ lý bên cạnh, "Nhanh nhanh, bảo Sở Tích khoan đi đã, để cô ấy thử lại vai yêu phi trong phim đi!"

***

Khi bạn muốn diễn vai Tấm nhưng đạo diễn lại nhắm bạn vào vai dì ghẻ =)))


Nữ Hoàng Làm Dáng - Chương 31