Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi - Chương 16: Mộng

Vừa mở mắt ra, thấy chỉ có mình và Phàm Ngự trong biệt thự. Cô ngồi dậy trông thấy Phàm Ngự đang đứng hút thuốc trước cửa sổ sát đất.

“Tỉnh dậy rồi, cô gặp ác mộng?” Phàm Ngự quay đầu lại rồi tới ngồi bên cạnh cô, dùng khăn giấy lau đi mồ hôi trên trán.

An Tuyết Thần nhìn Phàm Ngự, hắn như vậy mà đã giết người, hắn đúng là ma quỷ,mà còn là loại ma quỷ khát máu, nghĩ đến cảnh tượng trong mộng, An Tuyết Thần có ý né tránh hắn. Phàm Ngự nhìn phản ứng của An Tuyết Thần cũng là không có ngoài ý muốn nên chỉ để khăn giấy xuống rồi nhìn cô.

“Cô nằm mơ thấy cái gì? Có lẽ tôi có thể giúp cô hiểu được” Đúng thế, hắn đúng là có thể giúp cô hiểu được giấc mộng đó.

“Tôi nằm mơ trông thấy thi thể ở khắp nơi, tôi đứng ở một chỗ không xa lắm nhìn thấy anh, anh đang cầm súng chĩa vào đầu người ta” An Tuyết Thần nhìn hắn mong chờ hắn sẽ trả lời cô.

Phàm Ngự nhếch mép cười, vuốt ve đầu của An Tuyết Thần, nhẹ giọng nói: “Ngoan, không phải sợ gì cả, cho dù tôi có thể giết người, nhưng cũng sẽ không làm tổn thương đến người phụ nữ của tôi. Bất kể là đã từng, hiện tại hay sau này, tôi cũng sẽ không làm điều đó” Vốn dĩ hắn định nói sẽ không làm tổn thương tới cô, An Tuyết Thần, nhưng lời nói đã ra đến khoé miệng lại thu về.

Nghe hắn nói như vậy An Tuyết Thần thở phào nhẹ nhõm, nhưng là cô cũng sợ, ngày hôm qua hắn đã giết người như vậy thì sẽ bình an vô sự hay sao? An Tuyết Thần nhìn hắn rồi suy nghĩ lung tung, cô là đang suy nghĩ cho hắn.

Thấy cô dùng loại ánh mắt này để nhìn mình, Phàm Ngự liền ôm chầm lấy cô “Không nên vì cái gì mà rối loạn tư tưởng, bởi vì cô có cố suy nghĩ cũng không nghĩ ra đâu.” Phàm Ngự đối với phụ nữ thì rất mực dịu dàng, mà An Tuyết Thần cũng giống như bọn họ.



An Tuyết Thần gật đầu một cái, đối với người đàn ông bên cạnh mình, chỉ cần mình không chọc giận hắn thì hắn sẽ đối xử rất tốt với mình. Tròng mắt một lần nữa lại mờ đi, bởi vì Giản ca ca ở nước Mỹ xa xôi, đối với mình cũng tốt như vậy.

Lúc này đây Phàm Ngự thật giống như Giản ca ca của cô, An Tuyết Thần ôm lấy Phàm Ngự, hai mắt nhắm lại, cảm giác rằng đây chính là Giản ca ca của cô.

Ôm nàng một lúc lâu, hắn cảm thấy người trong ngực phát ra âm thanh hít thở đều đặn bèn đặt lên trên giường rồi lấy chăn đắp cho cô, Phàm Ngự nhìn cô ngủ say, khoé miệng nhếch lên: “Cô bé, cô đã thăng cấp không phải là sủng vật nữa rồi”.


Phàm Ngự đi ra khỏi phòng, vào thư phòng nhìn hình người trên màn hình máy vi tính.

“Mị Ảnh, cậu sau khi kết thúc mấy chuyện đó, ngày mai hãy trở về Anh quốc gọi Hoa Ảnh trở về đi”.

“Vâng”

Phàm Ngự nhìn vầng trăng tròn vành vạnh trên bầu trời, khoé miệng bỗng nhiên co rút một cái, ánh trăng khiến bóng hắn đổ dài trên nền nhà. An Tuyết Thần, cô biết tôi là điều may mắn hay là bi ai đây?

Cô mệt mỏi quá, ở trong mộng Giản ca ca của cô đã trở lại, hắn quỳ gối trước mặt cô giống như là đang muốn cầu hôn, tất cả mọi người ở đó đang chúc phúc cho cô, ngay lúc chuẩn bị đeo nhẫn đột nhiên xuất hiện một người.


“An Tuyết Thần, tôi không cho phép cô kết hôn với người khác, cô không đồng ý tôi sẽ giết hắn ngay lập tức”. Âm thanh rất quen thuộc này là đến từ nơi nào vậy?

Mộng, mọi người đều nói là ngược với thực tế có phải không?

Không biết.

Không biết.

Không thể biết được.


Tâm địa hẹp hòi, sẽ nhiều phiền não, tâm địa rộng lớn, sẽ rất sáng suốt.

Bình an là may mắn, Biết đủ là phúc, tâm sáng là lộc, ít ham muốn là thọ.


Lòng dạ con người, nhiều ham muốn là hẹp, ít ham muốn là rộng.

Trong đêm dài, An Tuyết Thần nằm mơ thấy những sự việc không giống nhau.

Có người nói mộng chính là tốt đẹp, cũng có người nói mộng chính là huỷ diệt.

Còn có người nói mộng chính là nhạc đệm do con người sinh ra, chính bởi vì có mộng nên cuộc sống mới trở nên hoàn mỹ.

Nhưng lại có người nói mộng chính là cuộc sống khác mà thượng đế đã ban cho con người.

Cuối cùng mộng chính là cái gì chúng ta cũng không thể nào biết được.

Giữa giấc mộng tăm tối còn có sự lạc thú, sau đó lại là sự trống rỗng vô cùng.

Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi - Chương 16: Mộng