Hôm nay là đêm tân hôn của Lạc Thần Hi.
Mà chú rể chính là đại thiếu gia của Mục gia, Mục Diệc Thần. Đó là một gia tộc giàu có và quyền thế hàng đầu thành phố T. Điều đáng nói ở đây là, người mà cô sắp cưới vốn dĩ lại là anh rể của cô.
"Cạch" một tiếng, cha của cô, Lạc An Quốc, đẩy cửa bước vào.
"Thế nào? Đã chuẩn bị xong hết chưa?" Lạc An Quốc vội vã đóng cửa phòng rồi cuống cuồng đi tới.
Lạc Thần Hi chỉ đáp"Ừ" một tiếng.
"Nói đi chứ! Con ừm cái gì hả? Các thông tin về chị của con, con đã thuộc lòng hết chưa?"
"Đã thuộc."
Nghe vậy, Lạc An Quốc lập tức thở phào nhẹ nhõm, "Vậy thì tốt, vậy thì tốt! Đúng là con gái ngoan của ba mà. Kể từ ngày hôm nay trở đi, con phải sống trong thân phận của chị con tại Mục gia, vì vậy con tuyệt đối không được để lộ bất kỳ một sơ hở nào, có biết không hả? Trên dưới Lạc gia nhà chúng ta đều dựa cả vào còn đấy!"
Lạc Thần Hi nhịn không được, lườm ông ta.
Thật khâm phục Lạc An Quốc, không ngờ ông ta còn có thể giả dạng thành người cha hiền lành như thế này. Da mặt ông ta thật sự đủ dày mà!
Dù mang thân phận là tiểu thư của Lạc gia nhưng ngay từ khi còn nhỏ, cô đã bị ném vào viện mồ côi rồi.
Mãi đến tận nửa tháng trước, Lạc An Quốc mới đem cô trở về.
Cô còn tưởng là do Lạc An Quốc đã ăn năn hối cải, nhưng không tới mấy ngày, cô liền bị ép phải làm thế thân cho người chị cùng cha khác mẹ, Lạc Thần Tâm, vừa bị tai nạn giao thông. Đó chính là lý do mà cô có mặt trong hôn lễ ngày hôm nay với thân phận là cô dâu.
Nghĩ tới cũng lạ, cô cùng Lạc Thần Tâm là chị em cùng cha khác mẹ, nhưng theo bức ảnh mà Lạc An Quốc đưa cho cô thì hai người bọn họ lại giống nhau như hai giọt nước...
"Mục gia là một trong những gia tộc giàu có và quyền thế hàng đầu Trung Quốc, chị con đã phải hao tốn không biết bao nhiêu tâm tư mới có thể làm cho Mục đại thiếu gia chịu cưới nó vào cửa. Vậy mà cuối cùng người được lợi lại là con, trở thành Mục thiếu phu nhân."
Cô được lợi?
Lạc Thần Hi nghe đến đó, cũng không nhịn được nữa, cười gằn lên, "Lạc tổng, lời nói dối lòng như thế đừng nên nói thì hơn! Từ khi Lạc Thần Tâm cùng Mục đại thiếu gia đính hôn thì ông chiếm được bao nhiêu lợi ích từ Mục Gia rồi? Hiện tại không nỡ từ bỏ nên mới buộc tôi phải làm thế thân cho chị tôi. Cần gì phải nói những lời dễ nghe như vậy?"
Lần này Lạc An Quốc không giả bộ được nữa nên sắc mặt cũng trầm xuống.
"Được, nếu mày đã rõ ràng như vậy thì tao cũng nói thẳng luôn! Mày tốt hơn hết là phải luôn luôn cẩn thận khi đến làm dâu tại Mục gia, tuyệt đối không được để bất cứ ai hoài nghi thân phận của mày. Nếu như có chuyện gì xảy ra thì tao sẽ không đưa một xu nào tiền thuốc men cho người phụ nữ Lục Văn Quân kia đâu, hiểu chưa?"
Nghe thấy những lời nói vô liêm sỉ này, cô phải cố gắng kiềm chế lắm mới không đấm cho Lạc An Quốc một đấm.
Vô liêm sỉ, quá vô liêm sỉ rồi!
Tuy mẹ của cô, Lục Văn Quân, bẩm sinh đã bị bệnh tim nhưng mấy năm gần đây vẫn chưa hề phát tác.
Tuy nhiên, khi biết Lạc An Quốc muốn ép cô làm thế thân cho Lạc Thần Tâm để gả đến Mục gia thì Lục Văn Quân đã vô cùng lo lắng cho con gái mình, bà và Lạc An Quốc do vậy mà xảy ra tranh chấp.
Ngay lập tức, bệnh tim của Lục Văn Quân tái phát, bị đưa đến phòng cấp cứu, thậm chí từng bị cảnh báo tình trạng nguy kịch!
Nhưng Lạc An Quốc thì một chút cảm giác tội lỗi cũng không hề có, mà trái lại còn sử dụng tiền thuốc men của Lục Văn Quân để uy hiếp Lạc Thần Hi kết hôn!
Người mẹ luôn yêu thương cô giờ vẫn đang nằm trong bệnh viện, tình hình ngàn cân treo sợi tóc, cần một khoản tiền chi trả lớn đến mức không phải cô muốn gánh là có thể gánh nổi.
Lạc Thần Hi không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể đồng ý điều kiện của Lạc An Quốc.
Ngày thứ hai, cô liền bị đưa đến Mục gia.
Lạc Thần Hi lạnh lùng nói: "Lạc tổng yên tâm, tôi sẽ không để cho ông phải thất vọng."
Lạc An Quốc hừ lạnh nói: "Vậy thì tốt, tao tin, dù có cho tiền thì mày cũng không dám gây rắc rối gì cho tao. Thôi được rồi, sắp tới giờ rồi, chỉ cần chờ một lúc nữa Mục đại thiếu gia sẽ tới. Nhìn xem mày nóng lòng thế nào kìa, đến đây, uống một chén rượu đỏ, tĩnh tâm một chút đi."
Nói xong, ông cầm hai ly rượu đỏ mà ông vừa lấy từ dưới lầu lên, một ly đưa cho Lạc Thần Hi, còn một ly khác thì cầm ở trong tay.
"Ba chúc con tân hôn hạnh phúc!"
Lạc Thần Hi một phần là vì muốn Lạc An Quốc nhanh chóng biến đi, một phần là do ngày hôm nay cô chuẩn bị hôn lễ cả ngày rồi mà còn chưa được uống một giọt nước nào, cũng rất khát, thế nên cô tiếp nhận chén rượu và uống một hơi cạn sạch.
Nhưng mà, cô không nhận ra, ngay khi cô ngửa đầu uống rượu, mắt của Lạc An Quốc chợt lóe lên một tia bất thường.
( Đến bây giờ còn có rất nhiều người nói đây là truyện nam chính trước khi kết hôn đã có con gái nên muốn vứt bỏ. Tôi muốn nhấn mạnh một lần nữa: Con là do phía bên nữ tự sinh ra, cùng nam chính không có bất cứ quan hệ nào hết, đều là trong sạch, hoàn toàn trong sạch!!!)