Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc - Chương 1133: Nơi phồn hoa


Edit: Hương Giang

Từ bên trong cánh cửa, truyền đến trận trận thanh âm thở dốc triền miên...

Rèm che, ở bên trong cũng trận trận phiêu động!

Trang Hạo Nhiên áp Đường Khả Hinh dưới thân, hai tay lại ôn nhu mười ngón đan xen cùng với cô, chậm rãi đi vào trong rèm che, anh lại thâm tình mà khát vọng phủ phía dưới, tại đôi môi đầy đặn mê người của người con gái ấy, nhẹ nhàng cắn mút, sau đó lấy đầu lưỡi của mình cuốn lấy đầu lưỡi của cô trêu đùa triền miên, hút đi từng giọt mật ngọt ngào trong miệng cô...

“Ngô...” Đường Khả Hinh mặt lại đỏ bừng, hai tay bị anh nắm chặt để lên cao, không thể động đậy, chỉ có thể bị động xấu hổ đón nụ hôn của anh, mười ngón tay nhẹ nắm chặt mu bàn tay anh, cảm giác nhiệt huyết trong lồng ngực mình đã bắt đầu sôi trào...

Dường như hôn cô một nghìn lần một vạn lần cũng không đủ...

Trang Hạo Nhiên nặng nề thở dốc, cùng cô bé này ngọt ngào triền miên hôn nồng nhiệt, sau lại thu hồi đầu lưỡi của chính mình, lại cảm giác được cô hơi ngẩng đầu lên, mở ra đôi môi ngọt ngào, thâm tình cùng nhiệt liệt mút lấy đầu lưỡi của mình, trong tim của anh tràn ra một trận cảm động, tươi cười, sau một trận nhiệt liệt triền miên giáo huấn cô, môi của anh rời khỏi đôi môi ngọt ngào của cô, dần dần hôn cằm của cô, cổ, liếm nhẹ xương quai xanh khiêu gợi, lại từ từ đi xuống...

Đường Khả Hinh hơi ngửa mặt, ngọt ngào kích động sôi trào nặng nề thở dốc...

Trang Hạo Nhiên vẫn như cũ cùng cô đa chặt mười ngón tay, đầu lại cúi xuống, cách váy ngủ Mẫu Đơn mỏng manh, khẽ hôn lên nơi no đủ, đầy đặn của người con gái, thậm chí vươn đầu lưỡi, cách lớp áo tơ tằm, khẽ mút lấy đỉnh nhỏ hồng hào của cô...

“A...” Đường Khả Hinh lại tình khó thở ngửa mặt, nặng nè thở dốc, môi đỏ mọng no đủ mở ra, đầu lưỡi khát vọng bên trong khẽ nhúc nhích...

“Anh khi đó, nhìn thấy em ở trong nhà Lý tổng, mặc váy ngủ Mẫu Đơn, đứng ở ngoài cửa sổ nhìn ảnh chụp hồ điệp bay, khi đó, anh gần như điên cuồng nhớ em, thậm chí ghen khi thấy người đàn ông khác nhìn em như vậy... Hận không thể tức khắc ôm em vào trong ngực, hôn em ngàn vạn nụ hôn... Thời gian xa em làm anh sắp điên luôn rồi...” Trang Hạo Nhiên lại say sưa cắn khớp hàm của cô, để nơi đã trở nên cứng rắn của mình ma sát vào giữa hai chân cô…

“A...” Đường Khả Hinh hai tay bị anh bá đạo thâm tình kiềm chế, thế nhưng xác thực mình đã khó tự kiềm chế, nặng thở gấp, gọi: “Hạo Nhiên...”

“Ân?” Trang Hạo Nhiên tiếp tục qua lớp y phục khẽ cắn liếm ngực cô, hận không thể đem mặt mình, chôn ở nơi đầy đặn mê người kia.

“.........” Đường Khả Hinh không thể nói nên cảm giác trong lòng, chỉ là ngửa mặt mở miệng, nặng nề thở.

Trang Hạo Nhiên có lẽ hiểu, rốt cuộc buông lỏng hai tay của cô, cả người lại tựa như dã thú, hai tay nặng nề chống ở hai bên thân thể của cô, lại cúi xuống hôn lên đôi môi đang hé mở mời gọi của cô, đầu lưỡi trực tiếp dây dưa đầu lưỡi của cô, lúc đang triền miên ngọt ngào hôn, tay đã bắt đầu tự thoát quần áo, đây chính là chiếc áo sơ mi trắng mới tinh, là An An đêm qua đưa tới, vô luận cô bé này, có hay không có thể nhìn thấy chính mình, thế nhưng anh lại muốn cả đời nỗ lực, vì người con gái mình yêu mến, trình hiện mặt tốt nhất.

“Ngô...” Đường Khả Hinh kìm lòng không được vươn hai tay, ôm cổ của anh, lúc đón nụ hôn của anh, cảm giác được anh đã tự thoát đi áo sơ mi bỏ đi chính mình sơ mi, lỗ tai của cô triệt để đỏ bừng, biết tiếp được đến sẽ phát sinh chuyện gì, hai tay kìm lòng không được xoa lên các bắp thịt nóng cháy cuộn trào của anh, ngón tay lướt qua vân thịt tràn đầy mị lực của anh, nhớ tới đêm qua lúc cùng anh triền miên, anh dùng một lực đạo hùng hồn, thật sâu chinh phục chính mình, thực sự cũng khát vọng thân thể mạnh mẽ của anh, tay cô đi xuống, dừng trước bụng anh, gợi cảm mà ôn nhu chơi - đùa, thật sâu hô hoán: “Hạo Nhiên...”

Trang Hạo Nhiên tách ra hai chân dài tiêu hồn của cô, cúi xuống phía dưới, hướng nơi tư mật giữa hai chân cô mà hút lấy mật ngọt, từng tiếng động vang lên làm không khí càng trở nên ái muội, thậm chí nuốt xuống cổ họng, khát vọng nuốt xuống ngọt ngào này...

“A......” Đường Khả Hinh lại kìm lòng không được uốn cong người, mở ra đôi môi, ngọt mà khát vọng kêu; “Hạo Nhiên...”

Anh thực sự thực sự rất thích cô kêu tên của mình, mỗi gọi một lần, liền khát vọng cô một lần... Kìm lòng không được, mở ra hai cánh hoa dính đầy mật ngọt động thân tiến vào!!

***

Cửa vào suối nước nóng ở biệt viện, trong nháy mắt mở!!

Lâm Bạch Bạch không để ý cặp song sinh ngăn cản, chỉ là nhanh chóng đi tới, bất đắc dĩ nhìn về phía cô, mặt bộc lộ rất nhanh mà gấp biểu tình, nói; “Các cô đừng cản trở tôi! Còn năm phút nữa là chín giờ! Phúc bá đã nói, nhất định nhất định nhất định phải lúc này, châm cứu cho cô ấy! Hôm nay thật vất vả tôi mới được một mình đảm đương, cho tôi một chút mặt mũi thôi!”

“Tiểu Bạch a...” Tiểu Vi đứng ở một bên, mặt hơi bộc lộ mấy phần xấu hổ tươi cười, nói với cô; “Chúng tôi làm người bảo vệ, dù da mặt có dày thế nào, cũng không dám đi vào lúc này, ai biết... Bên trong phát sinh chuyện gì a?”

Tiểu Bạch chậc một tiếng, nhìn về phía cô, hơi mím môi cười rộ lên, nói; “Chị Tiểu Vi a, chúng tôi làm bác sĩ, da mặt chính là phải dày! Nơi các người không thể sờ đến chúng tôi lại có thể! Đây là khác nhau!”

“.........” Cặp song sinh lập tức mở to mắt, bất đắc dĩ nhìn về phía Lâm Bạch Bạch.

“Tránh ra a! Tôi phải làm!” Lâm Bạch Bạch một phen đẩy cặp song sinh ra, vừa đi vừa nói: “Lại nói, trong kia có thể xảy ra chuyện gì? Cái cửa này ở đây thật là thừa a!”

Cửa phòng xác thực quan trọng!!

Đường Khả Hinh cảm giác được đầu lưỡi của Trang Hạo Nhiên di chuyển ở nơi nào đó của mình kích thích liên tục hôn, thỉnh thoảng anh lại cắn một cái, hút từng dòng mật ngọt vào miệng, làm cho cô cảm thấy dòng mật ngọt lại càng chảy ra nhiều, mặt của cô bắt đầu càng lúc càng mê loạn, hai tròng mắt run rẩy lộ ra dục vọng, kìm lòng không được càng mở rộng đôi chân, tay nhẹ vỗ về nơi đó của anh, vô ý thức muốn anh càng làm thế nhiều hơn.

Trang Hạo Nhiên hiểu, lại trận trận đi xuống sâu, lúc nặng nề hút, lại trong nháy mắt giật nơ bướm bên hông cô, kéo xuống váy ngủ gợi cảm kia, để thân thể của cô gần như xích lõa trước mặt mình, cấp thiết di chuyển tay khắp thân thể cô, nhìn thân thể trơn mịn như ngọc của cô, liền lật thân thể của cô, làm cho cô như mèo quỳ xuống, lại xuống, đầu tiên là hôn lên mông của cô, lại thoáng cái hôn lên nơi đang ẩm ướt của cô, ngón tay với đi vào, bên trong trận trận co rúm...

“A ————” Đường Khả Hinh đầu nhẹ gối lên gối đầu mềm mại trên, kích thích liên tục kêu, lại muốn khát vọng kêu to tên anh...

Tiếng đập cửa, vang lên!

Lâm Bạch Bạch trực tiếp đứng ở trước cửa, vươn tay nhẹ gõ cửa, rất sảng khoái kêu: “Đường tiểu thư! Ngài rời giường chưa? Thời gian châm cứu, đã đến...”

Trong phòng!

Đường Khả Hinh cùng Trang Hạo Nhiên ở sau rèm che chăm chú ôm nhau, dường như một giây sau sẽ phải tách ra, lăn, thỉnh thoảng có thể thấy Trang Hạo Nhiên đè trên người Đường Khả Hinh, cường liệt mà nóng cháy hôn đôi môi ngọt ngào của cô, vừa hôn tay vừa di chuyển vào giữa hai chân cô, Đường Khả Hinh không còn dám lên tiếng, lại ôm chặt cổ của anh, đón nụ hôn của anh, lấy khuôn ngực đầy đặn của mình dán chặt vào lồng ngực tráng kiện của anh...

“Đường tiểu thư?” Lâm Bạch Bạch đứng ở ngoài cửa, lại lớn tiếng kêu!

Trang Hạo Nhiên ôm Đường Khả Hinh lên, nhìn về phía gò ngực căng tròn no đủ, tức khắc lồng ngực thở dốc kịch liệt, cắn chặt khớp hàm, mút chấm tròn nhỏ dựng lên phía trên, cô lập tức kích thích mà uốn cong thân thể làm cho ngực cô càng chân sâu vào miệng anh, nắm tay anh, đặt tại bên ngực còn lại, muốn anh xoa nắn, Trang Hạo Nhiên rất thích Đường Khả Hinh chủ động như vậy, anh vừa hôn lên gò ngực khiêu gợi kia, vừa nắm tay cô, dò vào giữa hai chân mình, để cho cô cảm thụ dục vọng của chính mình...

“Đường tiểu thư!!” Lâm Bạch Bạch liên tục gõ cửa, nhìn thời gian sắp quá mất, liền bộc lộ khổ sở, khẩn cầu nói; “Xin nhờ!! Thức dậy đi a!”

Cặp song sinh bất đắc dĩ đứng ở một bên, dở khóc dở cười nhìn về phía người con gái thuần khiết thiên chân vô tà này.

“Nếu cô không tỉnh lại, tôi sẽ vào hẳn trong luôn oa!” Lâm Bạch Bạch thậm chí hơi cao giọng uy hiếp: “Tôi muốn mở cửa oa!”

Bên trong một điểm tiếng vang cũng không có...

Lâm Bạch Bạch không có biện pháp, lại liên tục đập cửa, ai biết tay mới gõ xuống, lại nhìn thấy phía trước cửa vừa mở ra, cô mở mắt ra, ngẩng đầu, nhìn Trang Hạo Nhiên mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây đen, cúc áo đóng được một nửa, đang mình, cô hơi giật mình, chớp mắt, một chút cũng không ngại mất thể diện, nói thẳng; “Ngài còn đang a?”

Trang Hạo Nhiên nghe lời này, nhịn không được cười rộ lên, nói với cô: “Tôi ở đây, mà ở đó...”

Lâm Bạch Bạch lóe hai mắt, nghĩ nghĩ, không hiểu.

Đường Khả Hinh cả người bị trêu chọc đến dục hỏa liên tục, mặt mắc cỡ đỏ lên, đôi chân gian vẫn khát vọng như cũ, cảm giác môi Trang Hạo Nhiên vẫn còn lưu lại bên trong, cô lại tại đây, đành phải tạm đè xuống dục vọng, khẽ cắn môi dưới, mặc váy ngủ anh đào đỏ thẫm vào, khoác một chiếc áo lông mỏng đen ra ngoài, hơi chỉnh lại mái tóc một chút, lúc này mới hơi tươi cười, vén rèm lên, đi xuống giường, nói: “Xin lỗi, Bạch Bạch, có lẽ là đêm qua hơi mệt, ngủ quên...”

Trang Hạo Nhiên nghe lời này, hơi xoay người, hai tròng mắt chợt lóe, môi lộ ra nụ cười đầy ái muội, nhìn về phía cô...

Đường Khả Hinh càng xấu hổ đỏ mặt...

“Không có việc gì!!” Lâm Bạch Bạch trực tiếp cười, đẩy Trang Hạo Nhiên ra, đi tới, vừa buông hòm thuốc, vừa nhìn Đường Khả Hinh hôm nay đẹp quá, giống như tiên nữ hạ phàm vậy, nhất là bộ váy dài anh đào, làm cho mặt cô ửng hồng trông rất mê người, Tiểu Bạch quan sát thần sắc của cô, dừng một chút, mới lại cười rộ lên nói; “Nhìn sắc mặt của cô! Dự đoán rất nhanh là có thể khỏe lại! Đến đến, qua ghế dựa bên kia ngồi, tôi chuẩn bị một chút châm cứu!”

Cô nói cho hết lời, liền đưa lưng về phía bọn họ, lấy châm ngắn từ trong hòm thuốc ra…

Trang Hạo Nhiên trong nháy mắt nắm chặt tay Đường Khả Hinh, kéo thân thể của cô đến ôm chặt vào lòng, lại khát vọng hôn lên đôi môi ngọt ngào của cô, vừa nghe, tay vừa xoa nắn nơi đầy đặn trên ngực cô.

“.........” Đường Khả Hinh mặt lại đỏ bừng, lại đón nụ hôn của anh, ngọt như mật chờ mong lần sau kết hợp đến nhanh một chút...

Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc - Chương 1133: Nơi phồn hoa