Người Chồng Máu Lạnh - Chương 334

Edit: Cún Sô Qôn

Lê Duệ Húc đưa tay nhận lấy, cẩn thận nhìn tấm hình, sau đó hắn đưa mắt nhìn Vệ Thần, một lúc lâu không nói gì.

Vệ Thần đứng nhìn mọi người nhìn tấm hình rồi lại nhìn mình, hai lỗ tai dựng đứng lên nghe ngóng, hắn vội đứng lên, cầm lấy bức ảnh trong tay Tô Tử Lạc, không phải là ảnh khỏa thân của hắn chứ? Xem bộ dạng của bọn họ, cả mẹ hắn nữa, rõ ràng là đang nhằm vào hắn.

Hắn lấy bức ảnh nhìn một lúc lâu, hàng lông mày nhíu chặt lại, cuối cùng hắn đặt bức ảnh trong tay xuống, nhìn về phía mẹ hắn, “Mẹ, mẹ chụp Đồng Đồng lúc nào vậy? Nhìn thế nào lại thấy cô bé béo lên?” Vệ Thần nhìn thật kĩ bức ảnh, xác định mình không có nhìn lầm, “Ai chụp vậy thật không có trình độ, chụp Đồng Đồng béo như vậy?” Hắn có chút ghét bỏ.

Vệ Liên cùng Vệ Phong đưa mắt nhìn nhau, đúng là, tên này chẳng biết cái gì cả.

“Thần, em chưa xem qua ảnh chụp của mình khi còn nhỏ sao?” Vệ Liên đưa tay xoa trán, khẽ mím môi lại. Đối với người em trai này, hắn không còn gì để nói.

“Em đâu biết, các anh chẳng lẽ không biết, đây chính là sự xấu hổ nhất của em,” Vệ Thần tức giận nói, một ánh sáng lạnh bắn về phía hắn, nháy mắt mọi sự tức giận đều bay hơi, Nhất Phàm trừng mắt nhìn con mình, hắn lại dám coi sự yêu thích của bà là một sự xấu hổ.

“Được rồi, mẹ, con không nói nữa, con cái gì cũng không nói,” Hắn vội vàng bịt miệng mình, sau đó ánh mắt dừng lại bức ảnh ở trên bàn, hắn lại nhìn thật kĩ, đột nhiên như nhớ ra điều gì đó, hắn vội cầm bức ảnh nên, mắt mở lớn.

“Không phải mọi người định nói, người trong tấm ảnh này là em chứ?’’ Hắn đưa ngón tay chỉ vào mặt mình, ý của họ không phải như vậy chứ, cả hai người anh của hắn đều gật đầu.

Hắn có thể không biết, anh hai nhà hắn bộ dạng khác hẳn hắn, còn anh cả vẻ mặt lạnh lùng không thể giống như bức ảnh kia, “Em trai, ảnh này chụp em hồi nhỏ, làm sao em ngay cả mình trông như thế nào cũng không biết?”

Tô Tử Lạc hơi bất ngờ, nhìn thoáng qua Lê Duệ Húc, Lê Duệ Húc nắm chặt tay cô, ’’Một hồi nữa anh giải thích cho em.”

Vệ Thần nhìn mẹ hắn rồi lại nhìn tấm ảnh chụp trong tay, ngón tay đặt nhẹ lên tấm ảnh, kỳ lạ, hắn và Đồng Đồng sao lại giống nhau đến như vậy, có thể nói là giống nhau y như đúc, Đồng Đồng giống hệt hắn hồi còn nhỏ, nhưng bây giờ hắn đã trưởng thành, thân thể cường tráng, khuôn mặt cũng lớn hơn, cho nên không còn quá giống nữa.

Chỉ là, hắn không rõ, hắn thật sự không rõ, vì sao Đông Đồng lại giống hắn tới như vậy? Vì sao?.

“Ý của mọi người chẳng lẽ là Đồng Đồng có thể là con gái con?” Hắn cắn răng nói xong, ý của họ chính là như thế này sao.

Cha mẹ hắn đồng thời gật đầu,”Chúng ta chỉ là hoài nghi, vì cũng không có ai vô duyên vô cớ lại giống nhau như vậy, hơn nữa bệnh mà Đồng Đồng mắc phải cũng giống con trước đây. Không thể không khiến chúng ta nghi ngờ.”

“Điều đó không có khả năng, con làm sao có con gái đươc, thật sự là không có khả năng đó?” Vệ Thần không ngừng lẩm bẩm, thật sự không khả năng đó, hắn sao có thể có con gái được, không thể nào, thời gian hắn ở trên giường với phụ nữ, hắn luôn rất cẩn thận, không có khả năng người phụ nữ nào đó sẽ mang thai con hắn.

“Có phải hay không, chỉ cần tìm Đoàn Hạo hỏi là được,” Lê Duệ Húc trầm mặc một lúc lâu, chợt lên tiếng, “Cậu có thể không thừa nhận, Hà Duyện cũng không thừa nhận, nhưng sự thật sẽ chứng mình tất cả, có đúng không?” Hắn hiểu thư ký của hắn, cô nhất định sẽ không thừa nhận, còn về Đồng Đồng, cô bé có phải là của nhà họ Vệ hay không, cô bé có diện mạo và căn bệnh giống hệt Vệ Thần hồi nhỏ, cái này là do di truyền, hay chỉ là trùng hợp, chỉ cần Đoàn Hạo ra mặt, mọi thứ sẽ rõ ràng.

Vệ Thần vội vàng lấy điện thoại di động ra nhanh tay bấm số Đoàn Hạo.

“Hạo, giúp tôi một việc…”

Bên kia Đoàn Hạo một tay cầm điện thoại, tay kia cầm bản kết quả xét nghiệm, nghe Vệ Thần nói xong, hắn trầm mặc một lúc, sau đó đưa tay bóp trán, sao lại tới nhanh như vậy. Hắn còn chưa kịp nói mà.

“Tôi nghĩ cậu không cần phải xét nghiệm nữa đâu… Bởi vì tôi vừa nhận được kết quả rồi, cô bé kia với cậu có bệnh giống nhau, hơn nữa nhóm máu cũng tương tự, quan trọng hơn là, khuôn mặt của cô bé kia giống hệt cậu hồi nhỏ, cho nên lúc đó tôi đã nghi nghờ, nên lấy máu của hai người làm xét nghiệm.”

“Kết quả, độ chính xác là 99% nên xác định hai người là quan hệ cha con… ” Hắn còn chưa nói xong đã nghe thấy tiếng dập máy ở đầu bên kia.

Tên này đúng là chẳng có chút lịch sự nào, không nói được nổi tiếng cám ơn.

Đoàn Hạo đứng lên, vẻ mặt không tốt lắm, ánh mắt khẽ nhíu lại, cái cảm giác không thoải mái này, hắn lại có cảm giác bất an rồi.

Điện thoại trong Vệ Thần rơi xuống, cả người hắn choáng váng.

“Con làm sao vậy, Thần?” Cố Nhất Phàm vội vàng đứng lên, nhìn đứa con trai, hắn bị sao vậy không phải là bị trúng tà chứ.

“Mẹ..” cả người Vệ Thần run run, ông trời ơi, hắn không phải đang nằm mơ đấy chứ, thật sự không phải nằm mơ, hắn dùng lực nhéo má mình, đau quá.

“Mẹ.. Đồng đồng là con gái con, thật sự là con gái con, Đòan Hạo nói cậu ta có kết quả xét nghiệm ADN của con và Đồng Đồng, Đồng Đồng là con của con. Ông trời ơi, con có con gái rồi. Con của con… Húc, cậu tin không, tôi có con gái,” Vệ Thần muốn điên lên rồi.. Hắn chạy tới Lê Duệ Húc, vỗ vỗ vào má Duệ Húc, nói xong còn muốn hôn Duệ Húc, mà Duệ Húc trực tiếp cầm lấy cái chén, đập vào hắn, coi hắn như kẻ ngốc.

Tô Tử Lạc chớp chớp măt, nhìn mọi người nhà họ Vệ chạy ra ngoài cửa, trong chớp mắt, không còn bóng người.

“Mọi người… làm gì vậy?” Mắt cô nhìn ra phía cửa, sau đó nhìn thoáng qua Lê Duệ Húc. Mấy vị khách này hoàn toàn biến mất…

“Chắc họ tới xem Đồng Đồng…” Lê Duệ Húc ôm bờ vai cô, khóe môi khẽ nhếch lên, thật sự hắn cũng vui thay cho tên kia, rốt cuộc Vệ Thần cũng có một đứa con.

“Đồng đồng, thật sự là con của Vệ Thần sao, em thật sự không dám tin, Hà Duyên và Vệ Thần khỉ ở cạnh nhau, rõ ràng, cô ấy rất ghét hắn.”

“Một mặt của sự chán ghét chính là yêu,” Lê Duệ Húc híp mắt lại, Tô Tử lạc cái hiểu cái không gật đầu.

Bánh Bao Nhỏ khẽ ngáp dài, nằm trong lòng Lê An Đồng ngủ, dù sao nó chỉ là một đứa bé nên chỉ cần ăn no, ngủ ngon là được.

Người Chồng Máu Lạnh - Chương 334