Gần tới lúc tắt đèn, các cô gái nằm trên giường tám chuyện. Từ tin bát quái giải trí cho đến bát quái trường học.
Liễu Minh Nguyệt còn hâm mộ Trâu Vũ Nhàn: " Cô ấy thật sự rất xinh đẹp, nghe nói điều kiện gia đình cũng rất tốt. Đây là điển hình của không công bằng a, như thế nào lại có người hoàn mỹ như vậy "
Âu Dương Mỹ Mỹ ở trên giường tập uốn bụng, sau khi kết thúc, cô trở mình, quỳ gối trên giường, thả lỏng cột sống:" Cậu quá khoa trương, học bá thật là học bá, xinh đẹp cũng rất xinh đẹp, nhưng đâu đến nổi như thế "
Liễu Minh Nguyệt ngồi dậy:" Tớ cảm thấy có khả năng tớ yêu cô ấy rồi"
Tô Diệc một bên xem, một bên tiếp lời:" Đáng tiếc cô ấy không biết, bằng không, người đã biết là tớ sẽ thỏa mãn cậu a"
Âu Dương Mỹ Mỹ cười ha ha:" Chúng ta ở ký túc sá này có thể so với cái ô, bất qua tớ rất thích. Tớ nói này Tô Diệc, cậu chỉ cần không hé môi, thì sẽ có thể tìm được một mối tình đầu a"
Liễu Minh Nguyệt cũng mạnh mẽ gật đầu:" Đúng đúng đúng, gương mặt thanh tú, xinh đẹp dịu dàng, đặc biệt là đôi mắt ướt át, người thấy tâm đều mềm a. Nhưng là vừa mở miệng đã lộ bản tính"
Sau đó cô ấy bỗng bát quái cười hề hề mà nói:" Ai, cậu cùng Lục học trưởng là sao thế? Lại sờ đầu, lại gắp thịt cho cậu, đó là đãi ngộ cho bạn gái nha"
"Wow, nói nhanh lên, có chuyện gì thế?" Âu Dương Mỹ Mỹ tò mò không chịu được.
Liễu Minh Nguyệt liền thêm mắm dặm muối mà đem tình cảnh buổi sáng kể lại một lần.
Âu Dương Mỹ Mỹ đôi mắt sáng rực mà nhìn Tô Diệc:" Cậu được lắm, mới vào học được hai tháng, liền đem học trưởng cao lãnh của chúng ta thu phục"
Tô Diệc đem gối ném tới Liễu Minh Nguyệt đang trên giường:" Cậu đừng nghe cậu ấy nói. Tớ cùng anh ấy tuyệt đối không có khả năng có mối quan hệ kia. Hiện tại sẽ không, tương lai càng không"
"Vì cái gì chứ?" Liễu Minh Nguyệt cùng Âu Dương Mỹ đồng thanh hỏi.
Bởi gì anh ấy chính là không dành cho nữ nhân a. ( Chính là chị hiểu lầm sự tích trước quán bar lần trước )
Bất quá Lục Giam không có công khai, cho nên Tô Diệc chỉ có thể giúp anh bảo vệ bí mật.
"Anh ấy mị lực quá lớn, tớ tiêu thụ không nổi" Nói xong, cô nhìn về phía Âu Dương Mỹ Mỹ, chuyển đề tài: "Cậu cùng Tưởng học trưởng cũng xem như là thanh mai trúc mã, sao lại không phát triển nên mối quan hệ kia?"
"Phát triển cái P(*)" Âu Dương Mỹ Mỹ đem ngón trỏ cùng ngón giữa chỉ vào hai mắt mình:" Tớ chắc bị mù, cũng tuyệt đối không có khả năng cùng với loại nam sắc thép như thế. Liền nói hồi nghỉ hè tớ làm vỡ một món quà, lên vòng bạn bè cảm khái một chút năm nay mình không may mắn. Kết quả anh ta chẳng những không an ủi tớ, mà còn: Uy, cái đồ phá hoại này.... Loại chuyện này từ nhỏ đến lớn quá nhiều, không thể đếm được. Có đôi khi tớ thật muốn một chân đá anh ta bay ra khỏi Ngân Hà"
(*) Chửi thề
Tô Diệc nghe xong, không nhịn được, cười đến phải xoa xoa bụng.
Âu Dương Mỹ Mỹ ngồi thẳng người, nghiêm túc mà nhìn về hai người bạn cùng phòng, trịnh trọng tuyên bố:" Tớ muốn theo đuổi một nam sinh "
"Không phải tiểu ca ca lần trước ở thư viện chứ?" Tô Diệc đoán thử.
"Đúng vậy" Âu Dương Mỹ Mỹ khó có được lúc đỏ mặt.
"Anh ta là học khoa nào, có hay không bạn gái, cậu tìm hiểu rõ ràng chưa?"
"Ân ân, khoa kiến trúc, độc thân"
"Cố lên" Tô Diệc làm một động tác cỗ vũ.
Liễu Minh Nguyệt dạo xong Weibo, Wechat, lại đến dạo diễn đàn: "Ai, Lục học trưởng và Trâu Vũ Nhàn bị chụp lén. Cũng không biết là ai chụp, giống như là lúc ở nhà ăn buổi sáng"
Nhân khí của Lục Giam ở trường Y là không thể nghi ngờ.
Thường xuyên sẽ có nữ sinh chạy đến phòng học, sân thể dục, sẽ chờ gặp ở các hoạt động trường hay thậm chí là xem qua cửa sổ.
Anh không chỉ có nhan sắc xuất chúng, mà còn dựa vào thành tích học tập nổi trội,ở khoa máy tính ở trường Y, Lục Giam mỗi học kỳ đều là đứng đầu.
Soái ca học bá, hai thân phận chồng lên nhau, đề tài để bàn càng nhiều.
Hơn nữa, cái nữ sinh quan tâm nhất chính là vấn đề về tình cảm, anh cũng là trống rỗng. Nhiều lắm là bắt gió bắt bóng hữu danh vô thực, đối phương đều là XX hoa khôi của ban này hoặc khoa kia, nhưng Lục Giam cũng chẳng thèm hồi đáp gì.
Làm một trong số ít người cảm kích, Tô Diệc có điểm đồng tình với Lục Giam. Mỗi ngày bị các nữ sinh xa lạ đến gần tiếp cận, đối với một tiểu thụ ngây thơ ngạo kiều, có thể nói là rất buồn bực. (Thiệt câm nín với chị:33)
Tình yêu a, cái này thật tra tấn tiểu yêu tinh mà.
Thật sự rất muốn biết nửa kia của Lục Giam là ai? Quá đáng tiếc, ngày đó ở KTV thế nhưng không thấy rõ.
Cô đang nghĩ ngợi, đột nhiên Liễu Minh Nguyệt "A" một tiếng sợ hãi, làm hai người còn lại giật nảy mình.
Tô Diệc ngồi dậy hỏi:" Cậu bắt chước giọng bò trên giường??"
"Không phải..." Liễu Minh Nguyệt nhìn về phía cô, ánh mắt phức tạp:" Tô Diệc,cậu mau lên diễn dàn, cậu cũng xuất hiện trên đấy"
Tô Diệc:"???? "
Cô vào diễn đàn, ngón tay nhẹ nhàng linh hoạt trên màn hình, dần dần trên mặt mây đen giăng kín.
Cái này vốn dĩ chỉ là chuyện bát quái bình thường, duy nhất điểm chính là nam soái nữ xinh.
Người chính là như vậy, nếu nhà gái diện mạo phổ thông bình thường, quần chúng bát quái sẽ cho rằng nam thần mắt mù ; nếu nhà trai lớn lên tạm được, thì quần chúng cũng sẽ cho rằng đó là đóa hoa lài cắm bãi phân trâu (*)..... Chỉ có nam thần cùng nữ thần cùng nhau mới phù hợp với thẩm mỹ của quần chúng, sinh ra một loại chuyện cổ tích để thỏa mãn, an ủi chính mình.
(*) chàng trai không xứng với cô gái.
---- Từ ngoại hình đến khí chất ta cảm thấy vô cùng phù hợp, nam cao lớn khí soái, nữ nhu mỳ ngoan ngoãn.
- ---+1, Ta phảng phất có thể thấy hai người phát triển với vận tốc ánh sáng xác lập quan hệ ngọt ngào, kết hôn, sinh con, ba năm ôm hai đứa, trở thành cặp ân ái mẫu mực a!!
..........
Vốn dĩ mọi bình luận là như thế, đột nhiên xuất hiện một bức ảnh.
Ánh mặt trời buổi sớm, hàng ngô đồng xanh lục dưới ánh nắng như trở thành trong suốt, khung cảnh mỹ lệ. Một nam sinh cùng nữ sinh cử chỉ thân mật từ một cửa khu đi ra. Bên cạnh còn có vài học sinh trung học đi ngang qua.
Ảnh chụp rất rõ ràng, nam chính là Lục Giam, còn nữ chính là cô.
- -- Đây là tình huống gì đây a, sống, chung?
- -- Nữ chính kia là ai, cầu thông tin?
- -- Có đôi khi ở bên nhau không phải vì thật lòng yêu thích, có thể thấy cô gái này thủ đoạn không kém. Không biết xấu hổ, green tea bitch!
- -- Nam nhân a, chính là suy nghĩ bằng nửa thân dưới. Đau lòng cho nữ thần, gặp phải loại tra nam.
- -- Này lầu trên, nam thần nhà ta tra chỗ nào? Anh ấy cùng Trâu Vũ Nhàn khi nào công bố yêu đương?
- -- Ta xem cô gái này lớn lên rất đáng yêu a, không thể nào có nội tâm dơ bẩn như vậy, chỉ là một tấm ảnh, sao lại có thêm tội danh như thế.
...........
Liễu Minh Nguyệt cùng Âu Dương Mỹ Mỹ xem đến tức giận, tuy rằng có nói Lục Giam là tra nam, nhưng bị mắng đến thảm hại chính là Tô Diệc.
Hai cô nàng biết hôm đó đúng là Tô Diệc ở lại trong nhà Lục Giam, nhưng có nguyên nhân rõ ràng. Hơn nữa hôm sau quay về, Tô Diệc biểu tình bình thường, chỉ nói cho các cô trong nhà Lục Giam có một con vẹt bát quái.
Hai cô nàng giúp Tô Diệc lấy lại công đạo, bùm bùm chát chát mà gõ điện thoại, nhưng bất đắc dĩ là chỉ có song quyền bốn tay, thực mau bị quần chúng phun nước miếng a.
Đã qua 12h, diễn đàn vẫn cứ nhốn nháo, khí thế ngất trời.
Tô Diệc đóng điện thoại, hướng các bạn cùng phòng nói:" Cảm ơn các cậu, đừng tốn công nữa, chúng ta đi ngủ"
"Cứ để như thế?" Âu Dương Mỹ Mỹ tính tính vốn không muốn cứ để như vậy.
"Còn có thể thế nào? Có một số người như chó điên, cậu càng đánh trả, chúng càng hung hăng. Loại sự tình này, căn bản không thể giải thích rõ ràng, hơn nữa người khác cũng chưa chắc nguyện ý nghe chúng ta giải thích. Bất quá, bởi vì công kích đến người thân tớ, tớ đã nhờ xóa bài đăng"
Không thể không thừa nhận, Tô Diệc nói rất có lý.
Cũng chỉ có thể như vậy.
Nhưng cho dù có xóa, nên xem cũng đã xem, nên bát quái vẫn cứ bát quái, cũng không có ý nghĩa gì.
Thực mau, Liễu Minh Nguyệt cùng Âu Dương Mỹ Mỹ đều ngủ say, Tô Diệc nhẹ nhàng trở mình, trợn tròn mắt nhìn trần nhà, chớp cũng không chớp.