Chương 164 : Mặt lạnh tim cũng buốt
Hành động này của Lâm Nhữ được người người ca tụng, dân chúng ở thành Nhuận Châu khen to nhà họ Phương nhân nghĩa, người trên thương trường vô cùng cảm khái, khen Lâm Nhữ tuổi đời còn trẻ đã có phong thái bậc trên, thậm chí còn hậu sinh khả úy, đều cho rằng nhà họ Phương có thể vượt qua được ải khó khăn này, không đánh mất cái danh gia tộc làm quạt đứng đầu.Quách Thành An đốt trụi phường quạt nhà họ Phương, quỷ kế được như ý, vui mừng không dứt, dã tâm hừng hực muốn thu nạp thợ quạt nhà họ Phương, sợ tuyển người quá sớm sẽ dấy lên nghi ngờ nên chờ đợi mấy ngày mới chịu ghé qua nhà họ, nghe được tin tức Lâm Nhữ tuyên bố phường quạt đình công vẫn trả tiền công cho thợ, gã giận đến mức mắng mỏ không ngừng.Trả tiền công, đồng nghĩa các thợ quạt sẽ không đầu quân cho nhà họ Quách.Phòng thị hay tin, thở dài: “Giáng một đòn nghiêm trọng như vậy mà Phương Lâm Nhữ gặp biến cố không sợ hãi, không kể kiêng kị giữa dòng chính và dòng thứ mà trọng dụng Phương Tú Khởi xử lý việc bình định rối loạn trong phủ. Bên ngoài dùng tiền công cao để trấn an đám thợ quạt khỏi mất lòng phản chủ. Phương Lâm Nhữ làm việc trôi chảy, quyết đoán lại rộng lượng, trọng nghĩa khinh tài, đúng là một người không tầm thường!”Lúc này Tạ phu nhân cũng có nhận xét tương tự.Yên La ngồi đối diện Tạ phu nhân, yên lặng không nói gì, trên mặt đều là vẻ tăm tối lụi tàn.Trận hỏa hoạn đó thiêu hủy phường quạt nhà họ Phương, thiêu chết năm người nhà họ Phương, hơn ba mươi người bị phỏng, cũng đốt sạch lương tri của Yên La.Những người đó vô tội biết bao, các bà là đầu sỏ, là đao phủ.“Thương tích của Hà Lịch thế nào?” Tạ phu nhân yên lặng chốc lát rồi hỏi.“Rất nghiêm trọng, lúc Phương Lâm Nhữ chưa về vẫn gắng gượng quản lý, sau khi Phương Lâm Nhữ về, Hà Lịch hôm mê nhiều tỉnh thì ít, cho dù có thể sống sót cũng thành phế nhân, nằm liệt giường cả đời.” Yên La nhỏ giọng nói.Tạ phu nhân rủ mi, khẽ thở dài: “Nếu vậy đừng để Ninh nương tìm hắn.”“Cũng không thể cứ cho Ninh nương uống thuốc an thần mãi được.” Yên La khổ sở nói.Cuộc đối thoại mà Phòng thị nghe được, một trong hai người nói chuyện là Yên La, người còn lại tất nhiên không phải Tạ Nghi Ninh mà là một nô tỳ khác của nhà họ Tạ. Tạ Nghi Ninh không biết gì với chuyện phường quạt nhà họ Phương gặp nạn.Tạ phu nhân đoán Quách Thành An muốn ra tay vào đêm trung thu, sợ Tạ Nghi Ninh nghe nói phường quạt nhà họ Phương bị cháy sẽ đến hỗ trợ dập lửa, nên bữa tối gạt Tạ Nghi Ninh uống thuốc an thần. Hôm sau nghe nói sống lưng của Hà Lịch bị thương, Tạ phu nhân ngại hắn tàn phế, sợ Tạ Nghi Ninh chạy đến nhà họ Phương tìm hắn nên ngày ngày cho nàng uống thuốc an thần.“Cứ cho nó uống đi, mấy ngày sau nghĩ ra cách khác.” Tạ phu nhân trầm giọng nói.Yên La tuân theo, thoáng chần chừ rồi ấp a ấp úng nói: “Tỷ tỷ, cái chết của lão gia năm ấy, tuy có nguyên nhân do nhà họ Phương độc bá ngành quạt hợp hoan, nhưng nói cho kĩ thì, nhà họ Phương chưa từng dùng chiêu trò với nhà họ Tạ, trên thương trường là cá lớn nuốt cá bé, khó phân định được ai đúng ai sai. Phương Đức Thanh chết rồi. Phương Lâm Nhữ là người có lòng dạ sòng phẳng, chính khí lẫm liệt, tỷ tỷ có thể buông bỏ thù hận, không đối phó nhà họ Phương nữa hay không?”“Không đối phó với nhà họ Phương thì tỷ sống trên đời này còn có ý nghĩa gì?” Tạ phu nhân nói với giọng the thé, bỗng đứng dậy, ánh mắt từ trên nhìn xuống lạnh lùng trừng Yên La: “Sao rồi? Muội đồng tình nhà họ Phương? Đồng tình với Phương Lâm Nhữ rồi?”“Tỷ tỷ!” Yên La gấp đến độ đổ mồ hôi đầy trán, quỳ xuống dập đầu: “Là nô tỳ không hiểu chuyện, xin phu nhân đừng nóng giận, nô tỳ chỉ nói vậy thôi, sau này tuyệt đối không lắm mồm nữa.”Tạ phu nhân hừ lạnh, phất tay áo ngồi lại xuống, nhìn ra ngoài cửa âm trầm nói: “Sau khi Thiên ca qua đời, vì báo thù nên tỷ sống tạm bợ đến ngày hôm nay. Nếu không vì báo thù, tỷ cũng không muốn sống nữa.”Yên La nhắm mắt, trong cổ họng nén một tiếng thở dài đau thương.“Thời gian xây lại phường quạt ngắn nhất cũng phải nửa năm, tiền thuốc thang cùng tiền công cộng lại không phải con số nhỏ, dùng tiền như nước mà không làm quạt để bán lấy thu nhập thì càng thêm khó khăn. Tỷ đoán Phương Lâm Nhữ sẽ cân nhắc chuyện thuê phường quạt để làm, nhìn khắp Nhuận Châu này chỉ có phường quạt nhà chúng ta có quy mô lớn, trang bị đầy đủ, thuê lại sử dụng là tốt nhất, mấy ngày tới hẳn Phương Lâm Nhữ sẽ tìm tới cửa.” Tạ phu nhân nói chậm rãi.Yên La rủ mắt, lông mi khẽ run, nhỏ giọng nói: “Mấy ngày nay phu nhân qua lại gần gũi với Phương phu nhân, quan hệ gắn bó như vậy, nếu Phương Lâm Nhữ mở miệng hỏi thuê, không đồng ý chắc không ổn lắm đâu?”“Có gì mà không ổn?” Tạ phu nhân cười nhạt: “Tỷ làm góa phụ mười mấy năm, Phương Lâm Nhữ biết rõ tỷ một lòng một dạ với Thiên ca, cho người ngoài thuê phường quạt là làm nhục dòng dõi nhà họ Tạ, tất nhiên không thể rồi.”Chuông bạc treo ở hành lang nghe tính tang, Yên La thoáng liếc một cái, bỗng chốc ngồi thẳng lưng lại: “Có người gõ cửa.”“Hẳn là Phương Lâm Nhữ đến hỏi thuê phường quạt. Nhanh thật.” Tạ phu nhân nhướng mày cười một tiếng, đứng dậy ra ngoài, nói với Yên La: “Muội tránh đi.”Tạ phu nhân đoán không sai, người đến đúng là Lâm Nhữ. Cũng vì chuyện hỏi thuê phường quạt nhà họ Tạ luôn.Truyện convert hay : Tiên Võ Thần Hoàng